Mượn chút bổn nguyên linh thai?
Sau khi Tiểu Bàn Tử nghe được câu này, lập tức như bị giẫm phải đuôi mèo.
“Không được, tuyệt đối không được…”
Sắc mặt Tiểu Bàn Tử lập tức thay đổi.
“Nhưng nhóc đã tự mình đồng ý rồi, sao thế, muốn đổi ý sao?” Trần Thuận cười lạnh một tiếng.
Khuôn mặt Tiểu Bàn Tử, lập tức đau khổ.
Nhóc đâu thể ngờ được, thế mà muốn bổn nguyên của nhóc, giúp Tống Thiên Hy đắp nặn linh thể tiên thiên.
Nhóc cho rằng, chỉ đi theo giúp mấy chuyện nhỏ thôi, nhiều lắm thì hao tổn ít linh lực.
Ai biết, Trần Thuận vừa mở miệng, đã muốn bổn nguyên của nhóc, quả thật là quá khinh người.
“Ta cho ngươi biết, dù có dùng bổn nguyên linh thai của ta, muốn mạnh mẽ sửa lại thể chất của một người, thay đổi thành linh thể tiên thiên, khả năng cũng rất nhỏ…” Tiểu Bàn Tử vẻ mặt đau khổ, cố gắng thuyết phục Trần Thuận không cần phải làm như vậy.
Ánh mắt Trần Thuận hơi híp, trong ánh mắt có một tia sáng.
“Một linh thai như nhóc, sao lại biết được nhiều như vậy?”
Tiểu Bàn Tử lập tức ngậm miệng lại.
Sau đó, đổi sang vẻ tươi cười nịnh nọt, đổi chủ đề: “Chúng ta… Chúng ta có thể đổi điều kiện không?”
Trần Thuận không tiếp tục truy cứu sự quái dị của Tiểu Bàn Tử, lắc đầu: “Không được!”
Không phải Trần Thuận không có cách cưỡng chế lấy từ trong cơ thể Tiểu Bàn Tử đi, lấy đi bổn nguyên của nhóc, chỉ là, anh không muốn làm vậy mà thôi.
“Yên tâm, nhóc là linh thai, tổn thất một phần bổn nguyên, nhiều nhất chỉ là uể oải một thời gian mà thôi, sẽ dần dần hồi phục, hơn nữa, ta sẽ đền bù cho nhóc.” Trần Thuận tiếp tục nói.
Tiểu Bàn Tử méo miệng nói: “Ngươi đền bù cho ta thế nào?”
Khóe miệng Trần Thuận kéo lên một nụ cười, nhìn cả người Tiểu Bàn Tử có chút không rét mà run.
Sau đó, Trần Thuận mới lên tiếng: “Linh thể hóa hình, đủ chưa?”
“Linh thể hóa hình!” Tiểu Bàn Tử hoảng sợ lên tiếng, trong ánh mắt, ánh sáng rực lên, “Ngươi có phương pháp linh thể hóa hình?”
Thân là linh thai, được linh khí trời đất sinh ra, có thể nói là sự tồn tại hoàn mỹ, nhưng chỉ rất ít người biết, đây cũng là một loại gông cùm.
“Đương nhiên!” Thân là người đứng đầu ma giới, kiếp người là một trong những người đứng đầu vũ trụ, kiến thức của Trần Thuận, vô cùng rộng lớn.
Lúc trước vì Linh Nhi, Trần Thuận đặc biệt tra một lượng lớn sách cổ, tìm được phương pháp.
“Tôi đã nói qua, Linh Nhi, đã thoát khỏi gông cùm của Linh Thể!”
Tiểu Bàn Tử vừa nghe, lập tức trầm mặc.
Sau đó, lập tức đổi thành một vẻ tươi cười nịnh nọt: “Vậy… Vậy ngươi cho ta phương pháp trước, ta sẽ đồng ý…”
Trần Thuận cũng không do dự, lúc này niệm một câu, đánh vào trong óc Tiểu Bàn Tử.
Đương nhiên đó là phương pháp linh thể hóa hình.
Trần Thuận cũng không lo lắng sau khi Tiểu Bàn Tử tìm được phương pháp sẽ không làm nữa.
Nếu thật như vậy, Trần Thuận sẽ cưỡng chế lấy bổn nguyên của nó.
Huống chi, phương pháp linh thể hóa hình, không có Trần Thuận hỗ trợ, chỉ với Tiểu Bàn Tử bây giờ, lấy được phương pháp hay không cũng không khác gì nhau.
Quả nhiên, Tiểu Bàn Tử sau khi nhìn thấy phương pháp linh thể hóa hình, đầu tiên là vui vẻ, sau đó, lập tức đau khổ lại.
Nhưng nhóc cũng biết, bây giờ đổi ý, nhất định là không được, Trần Thuận có thể ăn tươi nuốt sống nó.
“Ta có thể có thêm một điều kiện không…” Tiểu Bàn Tử, gương mặt nhỏ béo mập nhăn như một tờ giấy, yếu ớt nhìn Tống Thiên Hy, “Ta nghĩ muốn một cái ôm…”
Nghe đến ôm, sắc mặt Tống Thiên Hy vẫn có chút đỏ lên như trước, đôi mắt đẹp liếc Tiểu Bàn Tử một cái.
Vẫn là Quả Quả đáng yêu, Tiểu Bàn Tử này, chỉ có bên ngoài đáng yêu, thật sự là phúc hắc!
“Đương nhiên có thể!”
“Không phải là ôm sao, ta có thể đưa nhóc mười cái, một trăm cái…”
Trần Thuận cười lạnh, ra vẻ muốn ôm Tiểu Bàn Tử vào trong ngực.
Da đầu Tiểu Bàn Tử run lên.
Nếu bị Trần Thuận ôm vào trong ngực, nhóc hoàn toàn không dám tưởng tượng đến kết cục đó.
“Không cần, không cần!” Tiểu Bàn Tử đẩy bàn tay bé nhỏ ra.
Sau đó, trong phòng, không ngừng có tiếng kêu thảm thiết truyền ra.
“A… Đủ rồi đủ rồi…”
“Thế nào còn muốn không…”
“Ta muốn chết, thêm nữa ta thật sự muốn chết…”
“Ngươi thu lại phương pháp hóa hình linh thể đi, ta không làm được chưa…”
“Móa nó, ta liều mạng với ngươi…”
Sau khi rút lấy một nửa bổn nguyên trong cơ thể Tiểu Bàn Tử, Trần Thuận mới thôi.
Lúc này, cả người Tiểu Bàn Tử, vô cùng uể oải.
Ánh mắt nhìn về phía Trần Thuận, vô cùng sợ hãi, đây là ma quỷ…
Sau đó, Tiểu Bàn Tử suy yếu lâm vào giấc ngủ sau, bị Trần Thuận đưa vào trong Hỗn Độn châu.
Tiểu Bàn Tử là linh thể, chỉ cần không hút cạn bổn nguyên của nó, nó sẽ không sao, cho nó một thời gian nhất định, nó có thể khôi phục lại.
Phương pháp linh thể hóa hình, đưa vào trong vũ trụ, tuyệt đối sẽ nổi lên một hồi gió tanh mưa máu, thù lao Trần Thuận cho nó, rút đi bổn nguyên của nó, đương nhiên không chút áp lực tâm lý.
Sau khi làm xong tất cả công tác chuẩn bị, Trần Thuận lại nhìn về phía Tống Thiên Hy.
“Sau đó, anh sẽ cải tạo huyết mạch của em, cắm bổn nguyên vào, để biến thân thể của em thành linh thể Tiên Thiên.”
Trần Thuận chậm rãi nói.
Trên gương mặt Tống Thiên Hy cũng tràn vẻ mong đợi.
Sau khi trở thành linh thể Tiên Thiên trong miệng Trần Thuận, cô có thể bắt đầu tu luyện.
Sau này, cô nhất định phải tu luyện chăm chỉ, nhanh chóng trở thành Thông Thần Cảnh, như vậy có thể làm vợ chồng chân chính với Trần Thuận, sau đó, sinh một đứa bé của mình.
Sau khi có Quả Quả, Tống Thiên Hy vô cùng chờ mong có một đứa bé với Trần Thuận.
“Em phải làm thế nào đây?” Cặp môi đỏ mọng của Tống Thiên Hy hơi hé, nhìn Trần Thuận, hỏi.
“Cởi áo quần ra, nằm xuống giường!” Trần Thuận nói.
Nghe vậy, sắc mặt Tống Thiên Hy lập tức ửng hồng, là da trắng nõn, đầy vẻ mê người.
“Toàn bộ… Toàn bộ sao?” Giọng nói Tống Thiên Hy cũng có chút run rẩy rồi.
Mặc dù trước đây cũng đã bị Trần Thuận nhìn thấy, nhưng lần đó là ngoài ý muốn.
Trần Thuận gật đầu cười.
Rất nhanh, Tống Thiên Hy đã điều chỉnh tâm trạng xong, bọn họ vốn là vợ chồng, huống chi, cô đã sớm chờ mong trở thành một đôi vợ chồng có danh có thực với Trần Thuận.
Như vậy, còn tính toán cái gì?
“Trước tiên anh đừng nhìn…” Tống Thiên Hy đỏ mặt nói.
Trần Thuận có chút bất đắc dĩ nói: “Được.”
Sau đó, xoay người sang chỗ khác.
Sau đó, sau lưng Trần Thuận, truyền đến âm thanh bịch bịch bịch.
Khóe miệng Trần Thuận, lộ ra một nụ cười cổ quái.
Nếu Tống Thiên Hy biết, anh thần niệm sở quá chi xứ, so với mắt thường chứng kiến, còn rõ ràng hơn không biết sẽ nghĩ thế nào!
… …
Ba ngày sau!
“Cuối cùng thành công!”
Trần Thuận thở một hơi dài nhẹ nhõm.
Dù là anh, cũng không nhịn được hưng phân.
Loại chuyện đổi mệnh nghịch thiên này, thành công, vẫn rất có cảm giác thành tựu.
Tống Thiên Hy cũng cảm giác cả người mình không giống như trước.
“Ông xã, sau này, em có thể tu luyện rồi?” Tống Thiên Hy mong đợi hỏi.
Trần Thuận gật nhẹ đầu: “Đúng vậy, không chỉ có như thế, thiên phú tu luyện của em bây giờ, chính là phóng nhãn cả vũ trụ, một tồn tại đứng đầu.”
“Ông xã, cảm ơn anh, em nhất định sẽ nhanh chóng tu luyện đến Thông Thần Cảnh!” Nói xong, Tống Thiên Hy ôm Trần Thuận, in cặp môi đỏ mọng lên
…
…
Trần Thuận không có truyền thụ công pháp ma giới cho Tống Thiên Hy, mà là cho Tống Thiên Hy một bộ đặc biệt giúp đỡ linh thể Tiên Thiên tu luyện Tiên Thiên Linh Quyết Trần Thuận lấy được từ bên trong thánh địa “Dao Trì”.
Dao Trì, chính là thánh địa cho nữ tu hành toàn vũ trụ.
Cái này là năm đó anh vì Linh Nhi tu luyện, nghĩ hết biện pháp lấy đến.
Đến nay, Dao Trì vẫn không biết, công pháp tu luyện đỉnh cấp của bọn họ bị Trần Thuận lấy đi một phần!
Tống Thiên Hy vừa nếm thử tu luyện, thể hiện vẻ hứng thú nồng đậm.
Hơn nữa, cô muốn sớm trở thành Thông Thần Cảnh, sau khi được Trần Thuận chỉ bảo, Tống Thiên Hy trực tiếp lựa chọn bế quan tu luyện trong Tụ Linh Trận.
Điều này làm cho Trần Thuận, ngược lại có chút kinh ngạc.
Nhưng mà, trên mặt vẫn lộ vẻ vui mừng.
Anh đang lo lắng, Tống Thiên Hy không chút hứng thú với tu luyện.
Sau khi Tống Thiên Hy bế quan, Trần Thuận âm thầm lặng lẽ lui ra ngoài.
Sau đó, ở nhà họ Thẩm, chỉ điểm cho một đệ tử ký danh Trầm Nhu.
Sau đó, tại Thẩm gia, chỉ điểm một cái cái kia cá Ký Danh Đệ Tử Trầm Nhu.
Lúc này, cảnh giới Chuẩn Tông Sư của Trầm Nhu đã vô cùng vững chắc.
Bắt đầu đánh vào cảnh giới Sông Sư.
Sau khi chỉ điểm cho Trầm Nhu xong, Trần Thuận đang chuẩn bị lên thủ đô.
Đến nhà họ Trịnh Thượng Kinh, lấy một ít dược liệu nhà họ Trình thu được gần đây.
Anh muốn luyện chế đan dược, đến lúc đó, đến hội giao lựu gia tộc ẩn danh Dong Thành Thanh Sơn, một mặt, có thể đưa Đỗ Thiên Hựu, mặt khác, chủ yếu là có thể lấy đan dược, đổi lấy tiền, đối với mấy thứ anh để mắt của người khác.
Nhưng mà, Trần Thuận còn chưa lên thủ đô
Đã xảy ra một chuyện, làm anh bực mình.
Trần Thuận cảm nhận được hơi thở của Vương Minh Vy
Nói đúng là, có người chạm đến cấm chế trong người Vương Minh Vy bị Trần Thuận cảm ứng được.
Vì phòng ngừa công pháp tu luyện lộ ra ngoài, chủ yếu là phòng ngừa có cường giả Thần Cảnh cưỡng chế nhìn trộm vào trong đầu bọn họ.
Trần Thuận sau khi cho những người dưới trướng tu luyện xong, đều hạ cấm chế vào trong đầu bọn họ.
Nếu có ai, cưỡng chế xâm lấn vào trong đầu bọn họ, muốn nhìn trộm công pháp, hay trí nhớ, cấm chế Trần Thuận cho bọn họ, sẽ khởi động lớp phòng ngự.
Chặn ý thức của người ngoài lại.
Đối với bọn họ, có một tác dụng bảo vệ.
Mà tương ứng, một khi gặp cường giả có thể xâm nhập vào đầu bọn họ, xâm phạm bọn họ, Trần Thuận cũng có thể cảm ứng đầu tiên.
Lúc nãy, anh cảm nhận được cấm chế trong đầu Vương Minh Vy xảy ra phản ứng.
“Vương Minh Vy không phải đi tìm người thân sao, sao lại có người tiến vào trong đầu của cô ta?”
Trần Thuận nhíu mày.
Hơn nữa, thần niệm có thể cường đại đến mức, xâm lấn vào đầu óc người khác, trên địa cầu, chỉ có cường giả Thần Cảnh, mới có thể làm được.
Tinh thần lực của nửa bước thần cảnh, vẫn chưa mạnh đến mức đó.
Vương Minh Vy sao có thể gặp phải cường giả Thần Cảnh rồi ?
Chẳng lẽ, thân thế của cô ta, liên quan đến gia tộc ẩn danh?
Từ trong miệng Đỗ Thiên Hựu, Trần Thuận biết được.
Ở trong Viêm Hạ này, cường giả Thần Cảnh, trên cơ bản đều là người của gia tộc ẩn danh, hơn nữa, mặc dù là gia tộc ẩn danh, số lượng cường giả Thần Cảnh, cũng rất ít.
Ngoại trừ gia tộc ẩn danh, thì Dược Các, Thiên Cơ Các và mấy tổ chức đặc thù cũng có Thần Cảnh.
Bên ngoài đó, số lượng Thần Cảnh không có bối cảnh không cao hơn một bàn tay.
Thậm chí, mà ngay cả Đỗ Thiên Hựu cũng không xác định, có cường giả Thần Cảnh tồn tại hoang dã bên ngoài hay không.
Trong mắt Trần Thuận hiện lên một tia sát ý.
Dám động vào người của anh, dù là ai, cũng chỉ có một kết cục, chết!
…
…
Viêm Hạ, Đông Nam.
“Trong đầu của cô, còn có cấm chế, là ai cho cô?”
Bên trong đại sảnh.
Một người đàn ông trung niên nhìn cô gái đẹp vô cùng thảm khóe miệng tràn máu trước mặt, lạnh giọng hỏi.
Dung mạo cô gái tuyệt mỹ, nhưng lúc này, vẻ mặt trắng bệch.
“Không biết.”
Cô cắn chặt răng.
“Vậy công pháp cô tu luyện, từ đâu mà đến?”
Ánh mắt người đàn ông trung niên nhìn cô vô cùng nóng bỏng.
Nhưng không phải ngấp nghé vẻ đẹp của cô.
“Không biết!”
Cô cắn chặt môi, máu tươi, tràn đầy bờ môi.