Long Ngạo Chiến Thần

Chương 148: Lật đổ hoàng thất




Âu Dương Phi hoàn toàn bị làm cho ngớ ngẩn.
Ở góc nhìn của Âu Dương Phi, lần này bản thân đem theo đại quân, suýt chút nữa san bằng Xích Hỏa trấn, Long Ngạo chắc chắn sẽ giết hắn.
Thế nhưng kết quả thì sao? 
“Âu Dương Phi, mặc kệ trong lòng ngươi nghĩ thế nào, nhưng từ đó tới giờ ta đều coi ngươi là đại ca, tất cả những việc ngươi làm ta không trách. Ngươi nói đúng, thân là người hoàng thất, có một số việc không thể do mình làm chủ được.”
Nghe lời này, cả người Âu Dương Phi bỗng dưng run lên.
Hai mắt trân trân nhìn Long Ngạo, lúc này trong lòng Âu Dương Phi có thể nói là đủ tư vị cảm xúc, bởi vì hắn hoàn toàn không ngờ Long Ngạo trước đây thật sự coi hắn là huynh đệ. 
Hoàng thất không cho phép có bạn bè huynh đệ.
Chính vì vậy Âu Dương Phi mới xúc động, bởi trong hoàng thất dù là anh em ruột cũng sẽ trở mặt thành thù, đây chính là hoàng thất.
“Âu Dương Phi, ngươi có thể đi nhưng bọn hắn thì không được.” 
Âu Dương Phi không phải kẻ ngốc, đương nhiên biết người Long Ngạo chỉ là ai, không nói thêm nhiều lời, Âu Dương Phi xoay người nhanh chóng rời đi.
Trong lòng Long Ngạo có chút thương cảm, suy cho cùng hắn cũng coi Âu Dương Phi là anh em bạn bè, nhưng bây giờ thì sao? Long Ngạo không trách Âu Dương Phi, cũng vẫn là câu đó, người của hoàng thất có những lúc thật sự là bản thân không thể tự quyết được.
Huống chi, chỉ vì tình nghĩa bạn bè nho nhỏ, lần này Long Ngạo sẽ không giết Âu Dương Phi. 
Xoay người lại, Long Ngạo lạnh mắt nhìn hai mươi võ giả đang đứng dưới Xích Hỏa trấn, không chút thương hại nào trực tiếp tàn sát toàn bộ, không chừa một ai.
Xích Hỏa trấn lần này có thể nói là đại nạn không chết, nhưng dù như vậy thì Xích Hỏa trấn cũng tổn thất rất nhiều người, nhất là Vương gia, hầu như không còn ai, đệ tử trong gia tộc tổn thất xấp xỉ sáu phần.
Nhưng Vương Nhất Đao lại không chút đau buồn nào cả, bản thân là cáo già, Vương Nhất Đao biết rõ tổn thất của Vương gia sau này sẽ lấy lại gấp bội, thậm chí có thể thành cá chép hóa rồng. 
Trên đại sảnh Long gia, Xích Hỏa trấn.
Long Hạo Thạch, Vương Nhất Đao, Long Nghị, Long Ngạo lần lượt ngồi xuống, Long Hạo Thạch có chút vội vã hỏi:
“Ngạo nhi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” 
Đối với chuyện xảy ra ở thành Tinh Vân mọi người ở Xích Hỏa trấn còn không biết, cho nên mới hiếu kỳ, vì sao hoàng thất Tinh Vân đang yên đang lành lại đi đối phó với Xích Hỏa trấn.
Long Ngạo cũng không hề giấu giếm nói rõ ràng tỉ mỉ với mọi người nghe ân oán của bản thân với hoàng thất Tinh Vân, những nguy hiểm trong đó lại không nói, dù sao hắn cũng không muốn mọi người lo lắng.
Sau khi nghe xong, tất cả mọi người đều thổn thức không ngừng. 
“Ngạo nhi, ta muốn hỏi con, tu vi của con bây giờ đã đạt tới cảnh giới gì rồi?”
Đối với câu hỏi của Vương Nhất Đao tất cả mọi người đều rất muốn biết, dù sao Long Ngạo có thể một đao giết chết đội quân triệu người, chỉ điểm này thôi, sợ rằng trong vương quốc Tinh Quốc này không có ai có thể làm được.
“Vương gia gia, tu vi của con vừa mới đột phá cảnh giới Lôi Kiếp.” 
Đối với Vương Nhất Đao, Long Ngạo rất cung kính, nói thế nào đi nữa Vương Nhất Đao là ông của Vũ Âm, hơn nữa Long gia đang lúc sống chết thì Vương gia lựa chọn ở lại, chỉ điểm này thôi đã thấy Vương gia có tấm lòng rồi.
Cảnh giới Lôi Kiếp.
Đối với từ “cảnh giới Lôi Kiếp” từ trong miệng Long Ngạo nói ra, tất cả mọi người đều không rõ lắm, bởi vì trong mắt họ, cảnh giới Tiên Thiên đã rất lợi hại rồi, nếu có thể đạt cảnh giới Quy Nhất thì trên cơ bản đã là vô địch. 
Nghĩ một chút, Long Ngạo nói:
“Trên cảnh giới Tiên Thiên thật ra còn một cảnh giới, đó chính là cảnh giới Thoái Biến, Tiên Thiên có Ngũ cảnh thì Thoái Biến cũng có Ngũ cảnh giống vậy.”
Chuyện này khiến mọi người đều khiếp sợ, bởi vì không ai nghĩ tới trên cảnh giới Tiên Thiên còn có cảnh giới Thoái Biến. 
“Năm cảnh giới của Tiên Thiên, cảnh giới Bách Tán Thiên, cảnh giới Nhất Tuyết Thiên, cảnh giới Diễn Hóa, cảnh giới Dung Hợp, cảnh giới Quy Nhất, mà lúc này các võ giả sẽ dẫn lôi kiếp thuộc về mình, một khi đột phá thuận lợi thì chân chính bước vào hàng ngũ cảnh giới Thoái Biến.”
Long Ngạo tiếp tục nói:
“ Năm cảnh giới của Thoái Biến, theo thứ tự là cảnh giới Lôi Kiếp, cảnh giới Thoái Biến, cảnh giới Nhân Vương, cảnh giới Địa Hoàng, cảnh giới Đạo Tổ, con hiện giờ chỉ vừa mới vượt qua Lôi Kiếp.” 
Nghe Long Ngạo giới thiệu xong, mọi người cũng đại khái hiểu cảnh giới Tiên Thiên và cảnh giới Thoái Biến, mặc dù không biết cảnh giới Thoái Biến ra sao, chỉ nhìn thực lực mạnh mẽ mà Long Ngạo lộ ra cũng đủ để khiến mọi người chấn động.
Cảnh giới Lôi Kiếp.
E rằng với người ngoài thì thực lực của bản thân rất mạnh, nhưng Long Ngạo biết rõ, hiện tại hắn chỉ vừa mới bước vào cảnh giới Thoái Biến, đường đi còn rất dài. 
Thực lực.
Muốn sống tốt hơn trong cái thế giới người hiếp đáp người này, người nhà không bị khi dễ thì chỉ có một biện pháp đó, chính là sở hữu thực lực vô cùng mạnh mẽ.
“Ngạo nhi, lần này con tàn sát đội quân triệu người của hoàng thất Tinh Vân, chắc chắn rằng hoàng thất Tinh Vân sẽ không từ bỏ ý đồ, con nghĩ ra đối sách nào hay chưa?” 
Đám người Long Hạo Thạch vừa nghĩ tới việc Long Ngạo chỉ cần vẻn vẹn một đao đã diệt đội quân triệu người cũng còn chút chưa tỉnh táo lại, nhưng Long Hạo Thạch lo lắng hơn vẫn là hoàng thất Tinh Vân, nói thế nào đi nữa, thế lực và tình hình bên trong của hoàng thất Tinh Vân ngay trước mắt, Xích Hỏa trấn căn bản không phải là địch thủ của hoàng thất Tinh Vân.
Đối với sự lo lắng của ông nội, Long Ngạo sao lại không biết.
Suy nghĩ một chút, Long Ngạo nói rằng: 
“Gia gia, nếu như chúng ta lật đổ hoàng thất Tinh Vân, có phải về sau sẽ không còn phiền phức nữa không?”
Nghe Long Ngạo nói mọi người đều hết hồn, lật đổ hoàng thất Tinh Vân, sao có thể chứ?
Long Hạo Thạch lo tính nhiều hơn cả Long Ngạo, giọng ngưng trọng nói: 
“Ngạo nhi, coi như con có thể lật đổ được hoàng thất Tinh Vân thì cũng phải suy nghĩ hai việc, thứ nhất dựa vào thực lực của Xích Hỏa trấn chúng ta có thể bảo vệ ngôi vị hoàng thất được hay không. Thứ hai, một khi chúng ta lật đổ được vị trí của hoàng thất Tinh Vân thì các vương quốc khác, còn có vương quốc Hỏa Diệm sẽ thế nào, nhất định sẽ không ngồi yên không quan tâm.”
Long Hạo Thạch không phải kẻ ngu, đương nhiên hiểu cháu mình nếu đã nói như vậy nhất định là hoàn toàn nắm chắc, nhưng vấn đề sau đó thì không thể không suy xét.
Nếu nói không muốn lật đổ hoàng thất Tinh Vân là nói dối, dù sao so ra thì Xích Hỏa trấn và cả vương quốc Tinh Vân hoàn toàn không cùng đẳng cấp. 
“Ngạo nhi, còn một việc nữa, Long thị gia tộc có quy định rõ ràng, bất kể là gia tộc cấp mấy đều không được nhúng tay vào việc của vương quốc và đế quốc, đây cũng là lý do vô số con cái của vương quốc và đế quốc của Cửu Châu không có bóng dáng của Long gia.”
“Thì ra là thế.”
Long Ngạo cúi đầu bắt đầu chìm vào trầm tư, ai cũng không quấy rầy, cứ như vậy thời gian từng giờ từng phút trôi qua. 
Bỗng nhiên Long Ngạo ngẩng đầu, nói:
“Gia gia, điều thứ nhất, Xích Hỏa trấn của chúng ta lật đổ hoàng thất Tinh Vân thì có người kia tọa trấn gia tộc, tin chắc rằng nhất định có thể bảo vệ được. Thứ hai, nếu chúng ta lật đổ hoàng thất Tinh Vân, vậy thì việc tới đâu hay tới đó, dù là ai muốn gây sự chúng ta đều sẽ khiến bọn chúng có đến mà không về được.”
Sự tự tin mạnh mẽ tỏa ra từ người Long Ngạo, đây là do đến từ thực lực, cảnh giới Lôi Kiếp, trong cả vương quốc Tinh Vân này thực lực tuyệt đối là sự tồn tại có một không hai. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.