Linh Vực

Chương 1909: Nỗi băn khoăn




Dừng một chút, Minh Kiêu lại nói: “Không biết vì sao, ở sau khi ta tiến vào Cửu U, huyết mạch ta trở nên rất tích cực. Chẳng lẽ...” Hắn có chút không biết nên khóc hay cười.
Hắn đang phán đoán huyết mạch của hắn, có phải cũng có quan hệ với Cửu U quân chủ hay không?
Lăng Ngữ Thi, xem như con nối dòng mấy đời sau của hắn, mà Lăng Ngữ Thi thức tỉnh thiên phú huyết mạch, lại có quan hệ với Cửu U quân chủ.
Huyết mạch Âm Minh tộc của Lăng Ngữ Thi, hẳn bắt nguồn từ hắn, từ sợi dây này đến xem, hắn hẳn cũng có sâu xa với Áo Ác Tư Đốn.
Nhưng, trong huyết mạch hắn, lại không có một chút bộ phận tương quan với “Hồn Ngục”.
Cái này khiến Minh Kiêu rất là khó hiểu.
“U Minh giới, U Minh giới...”
Cửu U quân chủ lẩm bẩm, trong mắt quỷ hào quang sáng chói, giống như đã hiểu ra cái gì.
Nhưng, hắn cũng chưa tiếp tục bàn sâu trên đề tài này với Minh Kiêu, mà là nói với Minh Kiêu: “Chờ sau khi xử lý phiền phức Linh tộc, chúng ta có thể hảo hảo trò chuyện một chút.”
“Được!”
Vẻ mặt Minh Kiêu khẽ chấn động, cũng sinh lòng chờ mong, xác định Cửu U quân chủ Áo Ác Tư Đốn, đối với nguồn gốc huyết mạch của hắn hẳn có chút hiểu biết.
“Hô!”
Phân thân Ám Hồn Thú của Tần Liệt chậm rãi nhỏ đi, lại lấy hình thái bản thể hạ xuống phía Tần Sơn.
Cạnh Tần Sơn tụ tập đám người Đan Nguyên Khánh, Trần Lâm, còn có Lăng Huyên Huyên bọn tộc nhân Lăng gia.
“Ông nội, mọi người không sao chứ?” Tần Liệt vội nói.
Tần Sơn nhẹ nhàng lắc đầu, sắc mặt có chút cổ quái, “Bản thể cháu đâu?”
“Ở Hoàng Tuyền Luyện Ngục, trong thời gian ngắn chỉ sợ không về được.” Tần Liệt thuận miệng giải thích một câu, chợt nói: “Linh tộc mò tới lúc nào? Mọi người... tình huống thương vong như thế nào?”
“Rất kỳ quái, chúng ta cũng chưa có thương vong gì.” Tần Sơn trầm ngâm một chút, nói: “Ta cảm giác Linh tộc chưa toàn lực công kích, bằng không chúng ta không có khả năng thong dong nhẹ nhàng như thế. Thiên Khải kia... mục đích chân thật, hẳn không phải muốn toàn lực đánh giết chúng ta. Bởi vì các chiến sĩ huyết mạch Linh tộc kia, lúc chiến đấu với chúng ta, chưa dung hợp làm một với ma sủng. Cháu cũng biết, chỉ có sau khi bọn họ dung hợp với ma sủng, mới là lực lượng chân thật của chiến sĩ huyết mạch Linh tộc.”
“Ma sủng và bọn họ chưa dung hợp, thì chứng tỏ bọn họ chưa dốc toàn lực, cho nên chúng ta mới chưa có thương vong gì.”
Tần Liệt kinh ngạc, “Vậy hắn vì sao làm ra động tĩnh lớn như thế?”
Tần Sơn do dự một hồi, đột nhiên nói: “Ta hoài nghi, hắn cố ý làm ra động tĩnh lớn như thế, hẳn chính là muốn hấp dẫn ác ma Cửu U.”
“Cái gì?” Tần Liệt cả kinh, “Ông nội, ông cho rằng Thiên Khải là cố ý dẫn Cửu U ác ma tới đây?” Hắn tỏ ra khó có thể tin.
Vừa rồi hắn cũng đã chú ý tới thực lực Linh tộc, chiến sĩ Linh tộc huyết mạch cấp mười xuất hiện ở U Minh thành cũng chỉ mười lăm mười sáu người.
Cỗ lực lượng này, ở sau khi dung hợp ma sủng, có lẽ có thể làm U Minh thành bị thương nặng, khiến cường giả hồn đàn của nhân tộc tử vong thảm trọng.
Nhưng nếu là nói chỉ vẻn vẹn dựa vào những lực lượng này, đã có thể đem Cửu U ác ma lấy Áo Ác Tư Đốn cầm đầu đồ sát, hắn là tuyệt đối không tin.
Huống chi còn có Đạo Sâm những ngoại vực đại ác ma kia tồn tại?
“Ta chỉ là đoán, dù sao bọn hắn là có thể toàn lực chém giết chúng ta.” Tần Sơn nói.
“Quả thật kỳ quái, Thiên Khải này một bụng xấu xa, không ai biết hắn rốt cuộc muốn làm gì.” Tần Liệt nảy sinh nhiều nghi ngờ.
“Thiên Khải! Nói nói xem, ngươi đến Cửu U rốt cuộc muốn làm gì?”
Cửu U quân chủ Áo Ác Tư Đốn lạnh lùng nhìn Thiên Khải ngoài U Minh thành, trong mắt quỷ cũng phủ đầy nghi hoặc.
Hắn cũng bắt đầu hoài nghi động cơ của Thiên Khải.
Lúc ban đầu, hắn cũng cho rằng Linh tộc xâm nhập Cửu U, thuần túy là muốn chém giết Thâm Uyên ác ma, đem máu xương ác ma mang về, làm thanh uy Linh tộc vang dội tinh hà.
Nhưng, sau khi Linh tộc bước vào Cửu U, vẫn luôn không chút gấp gáp, hoạt động ở mọi lãnh thổ của Cửu U.
Chỉ có ở sau khi Thâm Uyên Thông Đạo phong bế đột nhiên mở ra, Linh tộc mới tâm thần đại loạn, muốn liều mạng trùng kích, muốn mượn Thâm Uyên Thông Đạo quay về.
Lúc biết Thâm Uyên Thông Đạo lại khép lại, tộc nhân Linh tộc lại không vội nữa, lập tức từ phụ cận Thâm Uyên Thông Đạo rút lui.
Sau đó, Linh tộc lại dạo ở khắp Cửu U, tỏ ra không sốt ruột.
Điều này làm Áo Ác Tư Đốn cũng không có manh mối, không biết Thiên Khải rốt cuộc muốn làm gì, đoán không ra động cơ của Thiên Khải.
“Xin lỗi, chúng ta vì sao đến Cửu U, tạm thời không tiện nhiều lời.” Thiên Khải mỉm cười nói.
Hắn ở ngoài U Minh thành, dưới thân cũng không có ma sủng, so sánh với Áo Ác Tư Đốn to lớn như núi, hắn nhỏ bé như con kiến.
Nhưng hắn ở lúc đối mặt Áo Ác Tư Đốn lại vô cùng thong dong, giống như hắn mới là người nắm giữ thế cục.
Hắn lạnh nhạt, làm Áo Ác Tư Đốn trong nháy mắt nổi giận, “Thiên Khải! Ngươi thực cho rằng tất cả đều ở trong sự khống chế của ngươi?”
“Ít nhất bây giờ vẫn là như thế.” Thiên Khải tiếp tục cười nói.
“Ta không tin ngươi có thể muốn làm gì thì làm ở Cửu U!” Khí thế của Áo Ác Tư Đốn tăng vọt.
Bất luận kẻ nào cũng đó có thể nhìn ra, hắn đang ấp ủ một trận cuồng phong, có thể cảm nhận được huyết mạch hắn động tĩnh cuồng bạo.
Tần Liệt cũng biết, ngay sau đó, Áo Ác Tư Đốn sẽ hướng Thiên Khải phát động công kích mãnh liệt.
Giờ phút này, một chiến sĩ huyết mạch Linh tộc, nghe Thiên Khải và Áo Ác Tư Đốn đối thoại, cũng mù mịt, hắn nhịn không được dò hỏi A Tát Đức: “Tộc trưởng, chúng ta rốt cuộc vì sao mà đến?”
Lúc này, rất nhiều chiến sĩ Linh tộc, mắt thấy Áo Ác Tư Đốn và bọn đại ác ma Đạo Sâm đến, đều có chút kinh sợ bất an.
Bọn họ cũng cho rằng lấy lực lượng bọn họ, không đủ để chiến đấu với ba cỗ thế lực, khó thắng được hai phương ác ma, cùng kẻ mới tới U Minh thành.
“Vì tương lai tộc ta hưng thịnh!” A Tát Đức trầm giọng trả lời.
“Thiên Khải! Chỗ này là Cửu U, không phải Linh giới các ngươi, không để cho ngươi càn rỡ!”
Áo Ác Tư Đốn mắt thấy Thiên Khải từ đầu tới cuối không lộ ra ý đồ chân thật, trong mắt quỷ thiêu đốt lửa giận, ma thể khổng lồ kia của hắn cũng hướng Thiên Khải dời đến.
Áo Ác Tư Đốn vừa động, ma khí cả Cửu U Thâm Uyên đều như là theo động tác của hắn, từ khắp nơi hội tụ đến.
Uy nhiếp khủng bố từ trên ma thân của Áo Ác Tư Đốn phóng thích, bao trùm cả tòa U Minh thành.
Mà Thiên Khải, còn có các chiến sĩ huyết mạch Linh tộc, lúc này không ở trong U Minh thành.
Áo Ác Tư Đốn tựa như cũng biết U Minh thành chính là thủ hạ của Lăng Ngữ Thi vất vả xây dựng thành, cho nên hắn lúc bay về phía Thiên Khải, cũng cố ý thu liễm một chút lực lượng, miễn cho đem U Minh thành chèn ép vỡ nát.
“Đại hiền giả!”
Rất nhiều chiến sĩ huyết mạch Linh tộc vừa thấy Áo Ác Tư Đốn động thủ, đều thét chói tai vây lên.
Bọn họ muốn hỗ trợ Thiên Khải đi nghênh chiến Áo Ác Tư Đốn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.