Liệp Giả Thiên Hạ

Chương 16:




"Đương nhiên." Diệp Từ gật đầu. Kỳ thật cô không muốn đi, nhưng đây là phần thưởng của nhiệm vụ cấp sử thi giai đoạn hai, nếu cô không đi thì làm sao biết mình sẽ nhận được gì? Hơn nữa, những NPC này dù lo lắng game thủ, nhưng cuối cùng vẫn khuyên bọn họ tích cực tham dự. Vì vậy cô không cần... lo lắng những điều Bella nói, đây chỉ là một thủ tục thôi.
"Nếu cô đã kiên trì như vậy, tôi cũng không còn gì để nói, tôi sẽ dẫn cô đi," Đang nói, Bella liền di chuyển thân hình mờ ảo của mình dẫn Diệp Từ đi về phía khe núi cực kỳ bí ẩn. Cô không nhìn lầm, cô ấy đang bay, ai nói cô ấy là linh hồn? Ai nói cô ấy là ma đây?
Diệp Từ đi theo sau lưng Bella hết con đường và nghe những lời vô nghĩa của cô ấy, gần một tiếng mới tới kho báu của Andrea. Mở bản đồ xem xét, sau khi đi tới nơi này cô mới cảm thấy lãng phí thời gian ghê gớm. Bởi vì từ nơi lúc nãy nói chuyện với Bella đến chỗ bây giờ chính là phía sau của ngọn núi đó, theo suy nghĩ của Diệp Từ, trực tiếp leo lên ngọn núi, sau đó dùng đặc tính của Vũ Lạc Thuật là có thể trực tiếp bay xuống núi rồi, thời gian cam đoan tuyệt đối không quá năm phút.... Vậy mà Bella hao tốn thời gian lâu như vậy…
Hóa ra NPC chẳng những khôn ngoan mà còn biết hãm hại, đó chính là lãng phí thời gian của người chơi, phải biết rằng bây giờ Diệp Từ đang chuẩn bị đi đánh Phó bản tinh anh, cô không có nhiều thời gian để lãng phí ở đây.
"Tốt lắm, cô nhìn đi chính là nơi này." Cuối cùng Bella cũng dừng bước, cô chỉ vào một tảng đá đen nói: "Phía sau khối đá này chính là kho báo của Andrea, chẳng qua hiện tại đã thành nơi sinh sống của các linh hồn."
Diệp Từ ngẩng đầu nhìn khối đá này một chút, nó được che giấu vô cùng tinh tế, hơn nữa, cô cũng không nhìn ra khối đá này có thể ẩn giấu kho báo.
Bella thấy Diệp Từ không nói chuyện, cũng không có phản ứng gì, cô nhìn khắp nơi rồi nói tiếp: "Bây giờ cô có thể tự đi một mình, nếu đã chuẩn bị tốt, liền lại đây tìm tôi."
Sau khi nói xong lời này, Bella liền thổi chiếc lá trong tay đi, không hề nói chuyện. Diệp Từ nhấn tay vào tảng đá, nó nhảy lên một cái khung, Bella hỏi: "Chuyến đi nguy hiểm lần này, cô đã chuẩn bị tốt sao?" Bên dưới hai cái lựa chọn, một là chuẩn bị tốt, một cái khác là chờ một chút, tôi cảm thấy mình chưa chuẩn bị tốt.
Diệp Từ định chọn đã chuẩn bị tốt, lúc đó đi vào xem sẽ gặp tình huống gì. Nhưng là suy nghỉ vừa chuyển, bây giờ không phải là thời gian tốt, vì Phó bản cấp tinh anh ngay lập tức sẽ mở ra. Cô mới nghĩ như vậy, Bạch Mạch đã gửi mật ngữ cho cô: "Em đang ở đâu vậy, muốn vào Phó bản thì nhanh lại đây."
"Được, em sẽ về ngay."
Lợi ích của Công hội với chút tài sản riêng này, Diệp Từ cảm thấy mình tạm thời bỏ qua chuyện này cũng không có gì lớn, cô cũng không muốn lãnh phí thời gian ở đây.
Không biết có phải lâu lắm không hợp tác cùng mọi người, hay bởi vì mình một tháng này không chơi trò chơi, cô thấy có nhiều chỗ mới lạ, dù sao dọc theo đường đi, mọi người phối hợp rất hoàn mỹ, ngoại trừ Diệp Từ xảy ra một số lỗi nhỏ, mặc dù không ảnh hưởng đến cả đoàn đội, nhưng ít nhiều vẫn có một chút.
Đến chỗ Lão Ngũ, Khuynh Ngôn Mặc tuyên bố nghỉ ngơi một chút, Bạch Mạch ngồi xuống bên cạnh Diệp Từ, anh nhìn Diệp Từ hỏi: "Sao vậy? Hôm nay anh thấy tâm trạng của em không được tốt."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.