Liệp Giả Thiên Hạ

Chương 15: Hắc Sơn sào huyệt




Năm người chưa từng tổ đội cùng nhau, nhưng càng lúc lại càng cảm thấy vô cùng thuận lợi.
“Chậc chậc, trách không được anh nói cô ấy ‘ngưu bức’, tôi chưa từng gặp qua thợ săn có cân bằng cao như thế, toàn bộ nơi này đều trở thành sàn diễn của một mình cô …… Nếu công kích của cô ấy cao hơn chút nữa, tôi chắc rằng cô ấy có thể một mình thông qua phó bản.” Buông Muội Tử Kia Ra không chút nào keo kiệt chậc chậc khen ngợi.
“Tứ Hải, thế nào?” Nhất Danh Kim Nhân không để ý lời khen của Buông Muội Tử Kia Ra, hỏi người bên nào đó đang thành thành thật thật thêm máu – Tứ Hải.
Tứ Hải buông xuống pháp trượng, thân cái lười thắt lưng, thở dài: “Áp lực thật lớn ……”

Buông Muội Tử Kia Ra lập tức lớn tiếng kêu:“Này này này, anh làm ơn làm việc đàng hoàng một chút, không cần lấy sinh mệnh của tôi ra đùa, nhanh chút thêm máu, tôi sắp chết!”
“Có người ra sức nhiều hơn một ngụm nước vẫn chưa kịp uống đâu, anh bị quái đánh hai cú thì có là gì.”Giấc Mộng Thân Cao 1m7 xem xét đúng thời cơ sẽ trào phúng Buông Muội Tử Kia Ra, khiến anh lập tức cúi đầu, nước mắt lưng tròng ở trong lòng họa quyển quyển.
Tứ Hải cười hắc hắc kinh ngạc nhìn Buông Muội Tử Kia Ra, ánh mắt lại tập trung trên người Diệp Từ, không biết đang suy nghĩ cái gì.
“Cậu hôm nay làm sao cấp lực như thế ? Ngoan ngoãn ở một bên thêm huyết.” Nhất Danh Kim Nhân đối với Tứ Hải thành thật tại cương vị công tác, thật sự có điểm không thể nào tin nổi.
“Tôi vốn là một vú em đủ tư cách.” Tứ Hải không biết xấu hổ thiếp vàng trên mặt mình:“Ai gặp qua một người đủ tư cách vú em như tôi.”
Diệp Từ ở trên không, thấy rõ ràng tình huống phía bên kia, cô cúi đầu nói với đồng bọn:“Nhanh chút, phía sau là một tòa kiều nơi đó dễ giết quái hơn.”
Mọi người tăng tốc độ, càn quét bày sói trước mặt xong, lập tức chạy vào kiều.
Năm người vào kiều, toàn bộ phó bản liền đơn giản không ít, hoàn toàn chính là ngốc nghếch đứng cọc đánh quái.
Kiều này thật sự là rất nhỏ, chỉ cần Buông Muội Tử Kia Ra đứng ở kiều trung gian, hai bên cơ bản cũng đừng nghĩ tới có thể đứng thêm người nào nữa. Đối diện bầy sói cũng là giống nhau, nhiều nhất chỉ có hai con sói đồng thời công kích, hoàn cảnh như vậy có lợi không cần nói là mấy con sói, cho dù là thiên quân vạn mã đến chỉ cần Buông Muội Tử Kia Ra không ra khỏi kiều, liền hoàn toàn không sao cả.
Đoàn đội năm người, chỉ có Tứ Hải là người thoải mái nhất. Anh ngồi trên lan can kiều, vừa ngáp vừa không ngừng thêm huyết cho Buông Muội Tử Kia Ra.
Không thể nói chuyện, anh mở bảng thương tổn xem.
Tuyệt không ngoài ý muốn, bình thường vẫn đứng ở hàng thứ nhất Buông Muội Tử Kia Ra, hôm nay thập phần ủy khuất lui tại mặt sau, thứ nhất không hề nghi ngờ là Công Tử U, thế nhưng đạt tới hơn 35% sát thương. Anh không thể không khỏi liếc nhìn Diệp Từ đang nhàn nhã bắn tên một cái.
Có thể phát ra so với xe tăng cao hơn, nhưng lại không đoạt cừu hận thợ săn thật sự là chưa bao giờ thấy qua.
Nữ thợ săn này…… Có lẽ không như mắt anh nhìn thấy chỉ có hoa lệ động tác như vậy.
Diệp Từ cảm giác được có người đang nhìn cô, cô quay đầu vừa vặn chống lại đôi mắt của Tứ Hải. Anh không trốn tránh, lớn mật tiếp tục nhìn cô, thậm chí còn lộ ra một nụ cười tươi.
Không chút nghi ngờ, Diệp Từ thu hồi ánh mắt. Đối với tâm tư của người khác, cô chưa bao giờ đi phỏng đoán, như vậy quá mệt mỏi.
Lúc nãy mọi người gần như toàn bộ đã qua kiều, bày sói bên kia kiều rõ ràng ít hơn bên này.
Chỉ có một vài chỉ sói xám đi loanh quanh, chẳng qua hình thể so với bày sói lúc nãy to hơn không chỉ một chút.
Mở bảng thuộc tính, quả nhiên là Tinh Anh Quái.
“Trước mặt đều là Tinh Anh, mọi người cẩn thận chút.” Nhất Danh Kim Nhân ra tiếng nhắc nhở đội viên.
Không ai trả lời anh, bởi vì kể từ lúc anh nói chuyện, mọi người đã phác đi lên truy kích Tinh Anh sói, liền ngay cả người cà lơ phất như Tứ Hải cũng phát ra quang cầu tấn công.
Nhất Danh Kim Nhân đứng ở phía sau, bất đắc dĩ thở dài một hơi:“Một đám gia súc……” Tiếp đó cũng xông lên.
Phó bản này kỳ thật không khó, nhắc đến khó khăn chỉ có lúc chưa kịp lên kiều nơi đó dễ dàng bị bầy sói vây quanh, đòi hỏi phối hợp ăn ý. Tiếp theo không hề có khó khăn nữa, ngẫu nhiên xuất hiện hai con Tinh Anh Sói cùng nhau công kích, mọi người cũng sẽ ăn ý để Buông Muội Tử Kia Ra trước kháng một con, còn lại sẽ kháng con kia.
Không chút trắc trở một đám người nhanh chóng vọt tới trước bậc thang, Diệp Từ nhảy lên một khối đá bên cạnh bậc thang, ngẩng đầu nhìn xung quanh, lại nhảy xuống nói:“Bên trong chính là Hắc Sơn, máu nhiều chút, có 10000 mp. Không có vấn đề gì lớn, nhưng phía trước có ba hộ vệ, khả năng là liên động .”
“Một hồi tôi kháng hai hộ vệ, mọi người tăng tốc độ giết con còn lại.” Buông Muội Tử Kia Ra lấy ra một lọ phòng ngự dược tề liền đổ vào miệng, đứng dậy xông lên bậc thang, sau đó đem ba con sói hộ vệ chạy ra.
Một đám người, không, theo lời của Nhất Danh Kim Nhân là một đám gia súc lập tức đánh nhau.
Nhóm người này, có hai người xuất hiện trong Bảng Xếp Hạng, có một là pháo đài, còn có một là sắc bén thợ săn, hơn nữa thêm một mục sư không làm việc đàng hoàng, giải quyết ba con Sói Hộ Vệ thật sự không có vấn đề gì, trước sau không đến 10 phút ba con uy phong lẫm lẫm Sói Hộ Vệ liền mang tâm tình không cam lòng ngã xuống.
“Sờ sờ sờ, nhanh chút, ai tới sờ!” Buông Muội Tử Kia Ra hưng phấn xoa xoa tay, đối với ba con Sói Hộ Vệ thi thể hắc hắc cười gian.“Nhanh chút sờ ra vũ khí cho tôi!”
Diệp Từ lập tức lui thật xa, sợ chính mình độc thủ quang hoàn khiến thứ gì cũng sờ không ra.
Nhất Danh Kim Nhân nghĩ cô có chút câu nệ, vội vàng tiếp đón:“Công tử, cô trốn làm gì, nhanh chút đến sờ thi thể.”
Diệp Từ chỉ cười khoát tay:“Không cần, mọi người sờ là tốt rồi.”
“Tổng sát thương của cô cao nhất, nên là cô.” Nhất Danh Kim Nhân không khỏi nắm tay của Diệp Từ, đẩy cô đến trước mặt thi thể.
“Tay tôi thực ‘đen’.” Diệp Từ bất đắc dĩ.
“Không có việc gì, cái gọi là ‘đen’ đó là lấy đến thứ mọi người không cần. Hiện tại xem chúng ta đi, sờ ra cái gì đều được coi là ‘hồng’.”
Diệp Từ nhìn trời, cô không biết nói gì cho phải. Cô nói “Tay độc” của cô không phải ý tứ kia, cô căn bản là sờ không ra gì cả……
Độc thủ quang hoàn vẫn đều đi theo Diệp Từ, như hình với bóng chưa từng có rời đi quá, ngay cả lần này cũng không ngoại lệ.
Diệp Từ sờ khối thi thể đầu tiên cái gì đều không ra, hai thi thể còn lại may mắn ra ba kiện lam trang.
Buông Muội Tử Kia Ra không lấy được vũ khí yêu thích, xem Diệp Từ từ trên xuống dưới, không khỏi bi phẫn khóc: “Cô quả nhiên thực đen.”
Diệp Từ nhún vai, thở dài một hơi mang theo điểm gian manh: “Là mọi người bắt tôi phải sờ ……”
Hắc Sơn không có hộ vệ chẳng khác gì hổ giấy, thật sự quá đơn giản. Chỉ tốn nhiều thời gian hơn một chút, nhưng do máu của nó quá nhiều, ước chừng hơn một giờ mới phóng đổ nó.
Lúc này đây Buông Muội Tử Kia Ra gần như là chạy đi sờ thi thể, vận khí của anh quả thật không sai.
Tổng cộng ra bốn kiện lam trang, còn có tài liệu cùng dược thủy, cộng thêm chìa khóa – nhiệm vụ vật phẩm.
Chìa khóa miêu tả nhiệm vụ thực mơ hồ: Hình như tại tầng hầm ngầm Hồng Y Tu Đạo Viện có thể sử dụng.
Hồng Y Tu Đạo Viện!
40 cấp 50 người đoàn đội phó bản!
Diệp Từ nhớ rõ trước kia lúc cô đi vào Tu Đạo Viện, ở tầng hầm quả thật có một cảnh cửa thần bí, có thể thôi động. Nhưng không có biện pháp mở ra, nguyên lai chìa khóa ở trong này.
Nhiệm vụ vật phẩm mỗi người đều có một cái, thêm bạn lẫn nhau, định ra đợi đến lúc mở Hồng Y Tu Đạo Viện mọi người cùng nhau làm nhiệm vụ này.
Chiến lợi phẩm phân chia xong, mỗi người đều có hai ba kiện vật phẩm, duy độc Diệp Từ chỉ cần một đôi tăng lực lượng bao tay. Nhất Danh Kim Nhân cảm thấy không thích hợp, đem Hắc Sơn thu được dược thủy cùng tài liệu toàn bộ đều cho cô.
Diệp Từ cũng không khách khí cự tuyệt.
“Thật sự nghiện Phó bản này rồi, không khó khăn, kinh nghiệm lại nhiều, trang bị nhận được cũng không tính kém không biết hồi phục thời gian là bao nhiêu.” Buông Muội Tử Kia Ra nhìn kinh nghiệm của mình đã thăng đến cấp 9 50%, cười không sao khép miệng lại được.
“Tôi đi tìm xem trong phòng có nhiệm vụ vật phẩm khác hay không.” Diệp Từ thu thập đồ vật xong đầu tiên liền đi vào phòng, quả nhiên ở góc phòng cô phát hiện một cái thang dây đang phát quang, xem ra đây chính là nhiệm vụ vật phẩm .
Nhặt lên thang dây, đột nhiên có đồ vật từ trên thang dây lăn xuống.
Diệp Từ xoay người nhặt lên, chợt nghe Hệ Thống Thông Báo: Chiếc Nhẫn Màu Đen cùng bạn buộc định.
Quả thật kì quái, ở Vận Mệnh muốn buộc định trang bị chỉ có một khả năng, đến chỗ Linh Hồn Buộc Định Sư nhờ buộc định, loại tỉnh huống vừa nhặt được liền buộc định này thật sự rất kì quái.
Mở bảng thuộc tính chiếc nhẫn, đây là Lam trang kém cỏi nhất cô từng gặp, không có thuộc tính gì, liền một chút công kích cũng không có, thuần túy chẳng khác gì trang sức.
Rời khỏi phòng ở, cô kể lại mọi chuyện với mọi người, tất cả đều vây xem chiếc nhẫn, cuối cùng phán định thứ này cũng là bug, nếu đã cùng Diệp Từ buộc định liền thuộc về Diệp Từ .
Diệp Từ cảm thấy có chút băn khoăn, cho dù là màu xám trang bị không có thuộc tính gì, nhưng lại tự động buộc định có khả năng là kiện vật tốt.
Vì thế cô lấy mười kim tệ giao dịch với Nhất Danh Kim Nhân, nguyên nhân là bồi thường.
Hành động này tương phản khiến Nhất Danh Kim Nhân bất an, mọi người liên tục từ chối, cuối cùng liên Tứ Hải cũng cười trêu:“Nếu cô thật sự để ý, lần sau có được thần cấp trang bị nếu không ngại tặng cho tôi là được.”
Anh nói được nửa thật nửa giả, Diệp Từ trong lòng không hiểu vì sao được an ủi không ít. Mọi người thu thập thứ tốt, liền một đường chạy ra phó bản đi giao nhiệm vụ.
Phất La Nhiều tiếp nhận thang dây từ tay Diệp Từ, không biết vì sao oán hận trừng cô một cái, ngồi lên tảng đá bên cạnh, không nói năng gì.
Diệp Từ nhìn thời gian, cư nhiên đã quá chín giờ tối, nếu không logout ăn cơm chắc chắn bố mẹ sẽ lo lắng, cô tạm biệt mọi người, liền logout tại chỗ.
Ra khỏi trò chơi, lấp đầy bụng, Diệp Từ liền nhận được điện thoại của bố mẹ. Nói xong chuẩn bị tắm thì điện thoại lại vang lên.
Nhìn xem, là số lạ, chần chờ một lát, Diệp Từ cuối cùng vẫn nghe.
“Alo, ai vậy?”
“Từ, là mình.”……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.