Liệp Giả Thiên Hạ

Chương 16: Boss rắc rối




Cách chỉ huy của Di Lộc mạnh mẽ phóng khoáng, có điều cũng có nhược điểm trí mạng. Chính là tính đột phá quá mạnh, bạn không thể đòi hỏi tất cả mọi người phải giống như bạn, trong đầu nghĩ cái gì thì tứ chi phải phản ứng như vậy ngay. Cho nên phương pháp chỉ huy này chỉ thích hợp khi độ phối hợp của mọi người cao mà thôi. Nếu sử dụng trong lúc khai hoang, không còn nghi ngờ gì, nó chính là khuyết điểm trí mạng.
Tuy mọi người thuận lợi vượt qua giai đoạn đầu, không ai chết cả nhưng có thể nhận ra đại đa số đã sức cùng lực kiệt. May mà Di Lộc cũng phát hiện ra khuyết điểm của anh, khống chế lại tiết tấu, các game thủ mới dần thích ứng được trạng thái này, mọi thứ thoạt nhìn đều ổn cả. Lúc tiến vào giai đoạn ba, bất hạnh trúng phải đại chiêu Boss tuôn ra, giây sát cả đoàn. Ngay cả Công Tử U cũng chạy không thoát, nằm thi.
Đây chính là lần đầu tiên Công Tử U chết, nằm trên mặt đất cô thở dài một hơi. Cô còn nghĩ rằng bản thân có thể duy trì đến cấp 60 mới chết lần đầu đâu, không ngờ chưa tới cấp 30 đã chết trong phó bản.
Sống lại, Diệp Từ ngồi xuống đất, Khuynh Ngôn Mặc và Di Lộc đều ngồi bên cạnh ăn gì đó. Diệp Từ chỉ ra tất cả vấn đề của hai người nọ, hai người vừa nghe vừa gật đầu.
“Hội trưởng, lần này cô chỉ huy đi, chúng tôi cần cân nhắc lại đã.” Di Lộc uống một ngụm nước, sau đó nói.
Diệp Từ gật đầu, nếu không phải hôm nay Đại Đường chắc chắn dành được First Kill, cô nhất định để hai bọn họ thử sức. Chỉ tiếc, bây giờ không thể. Vì thế cô đứng lên, nói với mọi người: “Giờ tôi giải thích phương thức chiến đấu của tôi, tôi biết phải thích ứng cách chiến đấu mới trong thời gian ngắn thế này là quá sức với mọi người. Tôi biết mọi người khó xử nên sẽ chỉ huy không khác lần trước quá lớn. Mọi người chỉ cần tập trung tinh thần là được.”
Tất cả đều tỏ vẻ có thể.
“Giờ tôi kiểm tra một chút, mỗi người còn bao nhiêu bình dược kháng băng? Nếu ai còn lại chưa đến 5 bình thì tới chỗ Mưa Đúng Lúc lấy thêm.”
“Tôi chỉ còn 1 bình.”
“Tôi còn 4 bình.”
“Tôi cùng còn 4.”
…. Mỗi người đều báo ra số bình dược còn lại của bản thân, sau đó đến chỗ Mưa Đúng Lúc lấy thêm. Đợi đến khi bổ sung xong, Diệp Từ mới nói tiếp: “Mỗi người chỉ có 5 bình dược kháng băng. Nếu nghe theo chỉ huy, vừa đủ dùng, nên mọi người không thể uống dược tùy ý, đến thời điểm cần uống, tôi sẽ thông báo. Giai đoạn đầu đánh Boss, tất cả chức nghiệp đều công kích ở vị trí xa nhất, Boss sẽ thả một kỹ năng Xuyết Hàn Băng, lúc nãy mọi người đều trông thấy rồi. Sau khi Xuyết Hàn Băng xuất hiện, MT nhất định sẽ mất máu liên tục. Phạm vi ảnh hưởng của kỹ năng trong vòng 22m, mà khoảng cách trị liệu sư có thể trị liệu chỉ có 20m. Cho nên chủ trị liệu phải đứng trong phạm vi bao trùm kỹ năng của Boss trị liệu cho MT, còn những trị liệu sư khác ở bên ngoài Buff cho chủ trị liệu.”
Diệp Từ nói tới đây, chỉ đích danh vài người: “Thạch Hoa Quả, cô trị liệu cho Mạch Thủy Thâm. Hàn Thủ Buff máu cho Thạch Hoa Quả.” Hai người đều tỏ vẻ hiểu được an bài. Sau đó Diệp Từ lại nói: “Những trị liệu sư khác thì tùy cơ hành động, thấy ai cần Buff cứ Buff, nếu không có ai cần thì chuyển sang công kích luôn. Giai đoạn đầu tiên không cần cận chiến, nhưng bên cận chiến cũng không được lơ là. Thời gian để qua giai đoạn đầu khoảng 5 phút, sau năm phút sẽ qua giai đoạn hai. Mà giai đoạn hai Boss sẽ phân thân, xuất hiện ngẫu nhiên ở một trong bốn góc, nếu lúc đó chủ trị liệu, phó trị liệu và MT bất động. Tất cả mọi người chạy đến chỗ phân thân đi.”
“Về phần giai đoạn 3… Mọi người nhất định phải nghe kỹ tiếng tôi, thét lên dừng tay liền không được động. Nếu trúng Dbufff, rất dễ kéo người xung quanh chết theo. Nếu không cẩn thận bị trúng, vậy chính mình chạy vào xó nào đó chờ chết đi, đừng vọt vào đám đông như lúc nãy.”
Diệp Từ khái quát phương pháp chiến đấu xong, liền triệu tập mọi người, bắt đầu đánh quái.
Giai đoạn thứ nhất và thứ hai mọi người đã đánh qua, hơn nữa lần này Diệp Từ còn sắp xếp rõ ràng cương vị của từng người. Nên không mắc lỗi nào, chỉ là giai đoạn thứ ba sắp đến rồi. Vấn đề thiếu kinh nghiệm của đội ngũ chắc chắn sẽ sẽ lộ ra.
“Dừng tay!” Diệp Từ không chớp mắt, nhìn chằm chằm vào thanh trạng thái của Boss. Một khi phát hiện nó bắt đầu đọc kỹ năng cô sẽ lập tức hô lên. Không thể dừng việc đọc kỹ năng của nó lại, biện pháp duy nhất là dừng tay chờ nó qua đi.
Lúc Diệp Từ vừa hô lên, gần như tất cả mọi người đều dừng tay. Dù là MT đưa lưng về phía mặt Boss cũng phải đứng yên, thế mà lại có người không nghe rõ, một Pháp sư tên là Độc Tấu Dạ Thượng Huyền không thu tay kịp, phóng Hỏa cầu ra ngoài, nện ngay trên người Boss, chỉ nghe thấy Boss thét lên một tiếng: “Độc Tấu Dạ Thượng Huyền, ngươi dám chọc giận ta, ta sẽ cho ngươi đẹp mặt!”
Độc Tấu Dạ Thượng Huyền ngây ngưởi một chút, anh chưa từng bị Boss điểm danh bao giờ. Đột nhiên bị kêu, tránh không rỏi run lên, chỉ trong chớp mắt đã thấy Boss quăng thứ gì đó lên người. Thân thể anh tức khắc bốc ra khói trắng.
Diệp Từ thấy thế vội kêu to: “Độc Tấu Dạ Thượng Huyền, nhanh chạy ra chỗ không ai đi.”
Dbuff kéo dài 6 giây, nếu nắm chặt thời gian, thì người bị dính dbuff có thể tách khỏi đội ngũ khá xa mới chết. Nhưng nếu nắm không chặt, chỉ sợ liên lụy đến cả đoàn.
Độc Tấu Dạ Thượng Huyền rõ ràng chưa bao giờ gặp phải tình huống khó xử này. Bị Diệp Từ nhắc nhở, anh càng bối rối hơn, giống như con ruồi bay loạn khắp nơi. Diệp Từ thấy thế, cũng bất chấp duy trì tiết tấu, cô phải bảo đảm giữ đủ lực lượng đến lần công kích tiếp theo nên lập tức hô lớn: “Mọi người tản ra, phải cách Độc Tấu Dạ Thượng Huyền hơn 20m.”
Tuy nói đúng lúc, nhưng hội viên Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước rõ ràng không giỏi xử lý tình huống khẩn cấp. Cho dù Diệp Từ đã nói đến vậy, nhưng sau 6 giây vẫn có rất nhiều hội viên bị Độc Tấu Dạ Thượng Huyền nổ chết.
Diệp Từ đành buông tha tiến công, nói: “Thoát chiến.”
Lúc này, Boss chỉ còn 13 điểm máu là ngã xuống rồi. Vậy mà lại thất bại khiến mọi người tiếc nuối vô cùng. Tuy không nói thành lời nhưng những tiếng thở dài đã đủ để khiến Độc Tấu Dạ Thượng Huyền đứng ngồi không yên. Anh cúi đầu đứng ở góc sáng nọ, trong lòng rất khó chịu.
Diệp Từ đứng cách đó không xa. Chỉ ăn, không nói.
Càng như vậy, Độc Tấu Dạ Thượng Huyền càng bị ép không thở nổi. Thời gian trôi qua từng giây, Diệp Từ vẫn không mở miệng. Lúc này đừng nói một mình Độc Tấu Dạ Thượng Huyền khó chịu, tất cả mọi người cũng cảm thấy như thế. Bọn họ bàn tán khe khẽ nhưng không ai dám tiến lên nói thẳng ra mặt.
Sau đó, Độc Tấu Dạ Thượng Huyền đứng bật dậy, đến trước mặt Diệp Từ, hối hận nói: “Hội trưởng, tôi sai rồi, cho tôi rời đội đi.” Nói xong định đi.
Diệp Từ giương mắt nhìn anh, lạnh lùng nói: “Quay lại.”
Độc Tấu Dạ Thượng Huyền chưa từng thấy bộ dáng này của Diệp Từ. Nhất thời không biết phải làm sao, cứ lóng nga lóng ngóng đứng đấy, ngay cả tay chân cũng không biết đặt ở chỗ nào.
Diệp Từ nhìn anh, bình tĩnh nói: “Có chút chuyện cỏn con đã muốn lui đội? Anh vứt hết nhiều đội viên như vậy ở đâu rồi? Hôm nay chỉ mới phạm chút lỗi đã đòi rời đi, ngày mai ai đó phạm phải lỗi nhẹ như anh cũng đi nốt, vậy còn lập đội ngũ làm gì? Phó bản vẫn còn giai đoạn sau phải đánh đấy!”
Độc Tấu Dạ Thượng Huyền bị Diệp Từ nói thế, càng thêm ủ rũ.
“Lần này làm sai, nhớ kỹ, lần sau sửa lại, không phạm cùng lỗi là được. Chút đả kích nhỏ, còn không chịu được, nói chi đến việc dành First Kill.”
“Hội trưởng, tôi sai rồi.” Độc Tấu Dạ Thượng Huyền hít thở sau, gật gật đầu.
“Tôi hỏi anh, nếu lần sau xuất hiện tình huống như thế thì sao? Anh có phạm phải nữa không?”
“Không.” Độc Tấu Dạ Thượng Huyền lắc đầu. “Đánh chết tôi, tôi cũng không phạm sai nữa.”
“Còn mọi người?” Diệp Từ đứng lên nhìn mọi người xung quanh, lớn tiếng hỏi.
“Không.” Mọi người nhìn nhau, toàn bộ đồng thanh trả lời.
Diệp Từ vừa lòng gật đầu: “Rất tốt. Vậy chúng ta lại đánh thôi.”
Lần này mọi người đều đặc biệt cẩn thận, tập trung tinh thần cao độ. Giai đoạn một, đứng cọc đánh quái, không ai chết, cũng không ai mất máu dưới 90%, không chế mana cũng ok. Giai đoạn hai, phân thân xuất hiện, mọi người phối hợp chạy trốn khá tốt, không ai cản trở ai. 20 phút sau, giai đoạn thứ ba đến.
“Dừng tay!” Diệp từ vừa hô, mọi người lập tức dừng hẳn, không ai làm chuyện dư thừa. Lặp lại vài lần như thế, đều trốn tránh được, nhưng càng về sau, tần suất kỹ năng xuất hiện càng cao, cũng có không ít người dính dbuff, có điều bọn họ thực tự giác chạy đến chỗ không người, tuyệt không ảnh hưởng đến đội ngũ.
Lúc máu của Boss chỉ còn 5 điểm, toàn bộ đội ngũ chỉ còn 6 người sống sót.
Diệp Từ, Mạch Thủy Thâm, Thạch Hoa Quả, Buông Cô Gái Kia Ra, Giấc Mộng Thân Cao 1m7, Cánh Gà Xào Cay.
Mỗi người đều khẩn trương nhìn thanh trạng thái của Boss, căn bản không dám chớp mắt, sợ bỏ lỡ giây phút liền dính dbuff.
Mà người nằm thi cũng không dám lên tiếng, họ cũng sợ nói lỡ gì đó, ảnh hưởng đến cảm xúc của người còn sống.
Cuối cùng Giấc Mộng Thân Cao 1m7 vẫn chậm một bước: “Giấc Mộng Thân Cao 1m7, ngươi chọc giận ta, ta muốn cho ngươi đẹp mặt.”
“Mẹ nó.” Giấc Mộng Thân Cao 1m7 chửi một tiếng, xoay người bỏ chạy. Có điều dbuff chỉ còn 3 giây, lúc cô di chuyển những người con lại cũng tránh sang hướng khác mới không bị liên lụy.
Nói thì chậm nhưng xảy ra thì nhanh….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.