Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 100: Vương Tông chỉ điểm




- Tiền bối, mời chỉ giáo.
Đối đãi loại tiền bối võ thuật này, Lâm Dật Hiên vẫn giống như Tôn Lỗi, thi lễ một cái.
- Tiểu tử, ra tay đi, đừng lãng phí thời gian của ta.
Vương Tông nhàn nhạt nhìn Lâm Dật Hiên một cái, lặng yên nói ra.
- Vậy tiền bối cẩn thận rồi.
Lâm Dật Hiên nhắc nhở một tiếng, liền trực tiếp nhào tới Vương Tông, một quyền đột nhiên công tới Vương Tông.
Mới đầu Vương Tông cũng không có quá để ý Lâm Dật Hiên, nhưng mà sau khi Lâm Dật Hiên ra quyền, trong mắt Vương Tông hiện lên một tia kinh ngạc, một quyền này của Lâm Dật Hiên còn mang theo quyền phong, có lực phá hoại mười phần, nếu như người bình thường chịu một quyền như vậy, chỉ sợ sẽ trực tiếp gãy xương.
Vương Tông phất tay trực tiếp đánh về nắm đấm của Lâm Dật Hiên, nhưng mà khi hai tay giao kích, trên mặt Vương Tông có chút thay đổi thoáng một phát, hắn còn đánh giá thấp lực lượng một quyền này của Lâm Dật Hiên, một quyền này ít nhất cũng có hơn bốn trăm cân, người bình thường chịu lên cho dù không chết cũng trọng thương, bất quá Vương Tông không phải người bình thường, chỉ thấy trên tay hắn vừa dùng lực, liền trực tiếp chặn nắm đấm của Lâm Dật Hiên.

- Hảo tiểu tử, không nghĩ tới ngươi vậy mà biết võ, ta thực không nhìn ra a...
Vương Tông ngăn trở Lâm Dật Hiên công kích, liền nhẹ nhàng cười nói.
Lâm Dật Hiên đối với công kích không có kết quả cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, dù sao Vương Tông được xưng là quyền vương, nếu như ngay cả chút công kích này của hắn cũng tiếp không nổi, cái kia thật đúng là chê cười.
- Bất quá sư phụ tiểu tử ngươi là ai? Hắn dạy ngươi như thế nào? Thậm chí ngay cả kỹ xảo phát lực cũng không có.
Vương Tông lần nữa tiếp Lâm Dật Hiên một quyền, lông mày có chút nhăn lại, tựa hồ đối với sư phụ của Lâm Dật Hiên tràn đầy bất mãn.
- Vãn bối không có sư phụ, đối với võ thuật vãn bối cũng chỉ là tự học một chút mà thôi.
Kỳ thật Lâm Dật Hiên đối với kỹ xảo phát lực cũng chỉ là từ thuật cận chiến học một ít, so với võ giả chính thức, tự nhiên sẽ có khoảng cách rất lớn.
- Thì ra là tự học, như vậy mới đúng chứ.
Ánh mắt Vương Tông lộ ra vẻ vui mừng, sau khi ngăn trở công kích của Lâm Dật Hiên, liền trực tiếp đẩy Lâm Dật Hiên ra, trong nháy mắt Lâm Dật Hiên chỉ cảm thấy một cổ lực lượng trầm trọng, trực tiếp làm cho hắn lùi về sau mấy bước.
- Tiểu tử, có hứng thú bái ta làm thầy hay không?
Vương Tông thấy Lâm Dật Hiên lui ra phía sau, vẻ mặt cười khẽ nói.
Mà bọn người Tôn Lỗi ở phía dưới lôi đài nghe được Vương Tông tựa hồ có ý tứ thu Lâm Dật Hiên làm đồ đệ, không khỏi đều lộ ra vẻ kinh ngạc, không nghĩ tới Vương Tông vậy mà muốn thu Lâm Dật Hiên làm đồ đệ, nếu như nói như vậy, Lâm Dật Hiên thật có thể là một bước lên trời.
- Thật xin lỗi, đa tạ hảo ý của tiền bối.
Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng lắc đầu cự tuyệt, tuy hiện tại hắn cũng nhìn ra thực lực Vương Tông này so với hắn cao hơn rất nhiều, nhưng mà hắn cũng không muốn bái Vương Tông làm sư, có không gian Lăng Thiên Mộng Huyễn, hắn có thể cầm giữ càng nhiều khả năng, học võ với hắn chưa từng có lo lắng qua, thậm chí đợi mở ra không gian hối đoái, hắn có thể trực tiếp từ trong không gian hối đoái đổi các loại võ công, cho nên hắn đối với bái sư không có hứng thú, cũng không muốn mình không lý do nhiều hơn một sư phụ.
Bọn người Tôn Lỗi nghe Lâm Dật Hiên cự tuyệt, trên mặt đều lộ ra một tia lo lắng, nhưng ngại Vương Tông ở chỗ này, bọn hắn cũng không nên nói cái gì nữa.
- Tiểu tử, ngươi biết có bao nhiêu người muốn bái ta làm thầy không?
Vương Tông đối với Lâm Dật Hiên cự tuyệt cũng không có tức giận, ngược lại nhàn nhạt hỏi thăm.
- Vãn bối biết rõ thực lực tiền bối lợi hại, nhưng mà vãn bối không muốn bái sư.
Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng nói.
- Nếu như vậy thì thôi, bất quá ngươi tự học thực sự có rất nhiều chỗ không thông hiểu, nay lão già ta cao hứng, liền chỉ điểm ngươi một phen.
Vương Tông nghe được Lâm Dật Hiên nói, ánh mắt lộ ra một chút thất vọng, hắn có thể nhìn ra Lâm Dật Hiên là một viên ngọc quý chưa mài, nếu có một sư phụ tốt mà nói, tương lai nhất định có thể trở thành một đời tông sư, nhưng mà hắn cũng có thể nhìn ra, Lâm Dật Hiên thật không có ý tưởng bái sư, cho nên không thể nhận được một đệ tử có tư chất tốt như vậy, cái này làm cho hắn hơi có chút thất vọng, bất quá hắn lại không hy vọng viên ngọc tốt này bị phế đi, cho nên quyết định chỉ điểm Lâm Dật Hiên thoáng một phát.
Sau khi Vương Tông nói xong, liền bay thẳng đến trước người Lâm Dật Hiên, đột nhiên vung quyền kích qua Lâm Dật Hiên, trên nắm tay kia mang theo quyền phong mãnh liệt, trực tiếp đánh tới Lâm Dật Hiên.
Lâm Dật Hiên chứng kiến một quyền đột nhiên kia, cũng không né tránh, mà là trực tiếp đánh ra một quyền nghênh đón, hai quyền giao nhau, lập tức Lâm Dật Hiên chỉ cảm thấy một cổ cự lực từ quyền của Vương Tông dâng đến, Lâm Dật Hiên bị cổ cự lực này đẩy lui ba bốn bước, nếu không phải trong lúc nguy cấp dùng Véc-tơ Hoạt Động hóa đi một nửa lực, hiện tại chỉ sợ hắn sẽ trực tiếp bay ra khỏi lôi đài.
Vương Tông đánh lui Lâm Dật Hiên về sau, cũng không có truy kích, ngược lại chắp tay sau lưng, nhẹ nhàng hỏi:

- Tiểu tử, vừa rồi lực lượng một quyền kia như thế nào?
- Hết sức mạnh mẽ, tiền bối quả nhiên lợi hại.
Lúc này Lâm Dật Hiên cũng không khỏi không bội phục thực lực Vương Tông, hắn có thể đánh ra một quyền mấy trăm cân, đó là bởi vì thân thể trải qua cường hóa, mà Vương Tông lại toàn bộ là mình luyện ra được.
- Không cần ngươi vuốt mông ngựa, vừa rồi một quyền kia ta dùng lực là bằng ngươi, sở dĩ ta có thể đánh lui ngươi, là vì kỹ xảo phát lực của ta bất đồng, cho nên đối với vận dụng lực mà nói, ta có thể phát huy ra uy lực mạnh hơn.
Vương Tông cười nhạt một tiếng, sau đó lại nhàn nhạt nói:
- Ngươi bây giờ hướng ta đánh một quyền.
Sau khi Lâm Dật Hiên nghe xong, trực tiếp hướng Vương Tông chém ra một quyền, Vương Tông xòe bàn tay ra, lập tức chặn quyền của Lâm Dật Hiên, lắc đầu nói:



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.