Theo tọa độ Vicky đưa cho cô thì nó dẫn tới nơi này. Bảo Yết nhìn xung quanh với vẻ nghi ngờ. Cô không có đi nhầm đấy chứ? Nơi này là một khu rằng nhiệt đới rậm rạp, cô cũng đã nghe qua về nó. Nơi đây trừ các nhà khoa học thi thoảng tới nghiên cứu thì hầu như chẳng ai dám vào. Mà có vào thì cũng gần như nắm chắc cái chết. Chỗ này từ động vật, thực vật hay cả cả những con côn trùng nhỏ bé đều có khả năng giết người. Bản thân Bảo Yết nếu không phải một thân rèn luyện sát thủ kiếp trước chắc cũng không dám.
Tuy nhiên nghĩ lại thì còn có một dạng người muốn vào cái nơi này. Không cần nói những nhân dám liều mạng như vậy thì có thể là hắc đạo. Vậy nên nếu thực sự ba cô bị đem tới đây thì người sắp gặp cô có thể đoán được phần nào.
Bảo Yết vẫn thử cố đi xung quanh khu vực trong tọa độ để xem có tìm được manh mối gì không. Chân bước từng bước vô cùng cẩn thận đề phòng có bẫy hoặc rắn độc ẩn nấp bên dưới. Có chút mất thời gian nhưng cũng chính vì thế cô lại tìm thấy được điều bất thường. Bên dưới mặt đất đang mềm vì bùn bỗng cứng hơn hẳn. Cố đạp vài lần chỗ đó thì phát ra âm thanh giống như đang đạp lên hộp rỗng. Cúi xuống mần mồ thì quả nhiên cô sờ thấy được một cái móc. Dùng sức kéo thì cánh cửa hầm mở ra.
Bảo Yết cẩn thận men theo đường hầm đó đi xuống. Ban đầu rất tối và hẹpnhưng dần dần có ánh sáng hiện ra, đường đi cũng rỗng hơn nhiều và đích đến cuối cùng của cô là một cánh cửa lớn bằng kim loại. Bảo Yết tới gần đã thấy có người đứng chờ ở đó
-Nam Cung tiểu thư cuối cùng cũng đến_One khách sáo mở miệng
-Qủa nhiên là các người_Bảo Yết cười miệt thị
-Boss đang chờ Nam Cung tiểu thư! Chúng ta mau đi thôi!
Mặc kệ biểu tình của Bảo Yết One vẫn giữ thái độ đúng mực giống như một quản gia. Đứa tay làm dấu mời Bảo Yết đi theo sau hắn. Qua cánh cửa lớn bằng kim loại chính là một dãy hành lang vô cùng sáng. Đi sâu hơn nữa đến tận cùng dãy hành làm đó lại là một cánh cửa lớn màu đỏ nổi bật hơn hẳn tất cả những căn phòng khác. Đến nơi One chỉ đứng bên ngoài mở cửa cho cô, cô bước vào hắn cũng đóng cửa lại rồi rời đi. Vào trong quả nhiên thấy được khuôn mặt quen thuộc đang ngồi ở thư án chờ cô.
-Chào mừng Nam Cung tiểu thư đã mất công tới đây._Hoắc Vệ Minh nói giọng có chút vui vẻ
-Ba ta đâu?_Bảo Yết lạnh giọng
-Nam Cung tiểu thư quả nhiên rất thẳng thắn. Còn chưa để cho ta có dịp chào hỏi đã muốn vào việc luôn rồi. Rất giống với Nam Cung chủ tịch. Qủa là hổ phụ sinh hổ tử.
-Đừng nhiều lời! Ba ta đâu??????
Hoắc Vệ Mình cứ liên tục đùa cợt khiến Bảo Yết có chút mất kiên nhẫn.
-Chủ tịch vẫn an toàn xin tiểu thư đừng lo. Ta đến đây cũng vì muốn nhờ cô một việc thôi!_Cuối cùng hắn cũng chịu nói ra mục đích thực sự
-Tại sao ta phải nghe lời ngươi. Ta nếu không phải vì muốn lịch sự đã không đến đây lời qua lời lại tốn thời gian.
-Ta biết với khả năng của tiểu thư cùng SA-009 thì toàn bộ thủ hạ ở đây cũng không đủ cho người nhét kẽ răng!
-Làm sao ngươi có thể biết!
Flashback
"Chủ nhân! Việc kiểm tra còn chưa hoàn thành người không nên sử dụng WhiteCat"
-Ta tự biết mình đang làm gì!
"Thưa chủ nhân tôi phải ngăn cản người. Đây là một việc rất nguy hiểm."
Bảo Yết trước khi đi đã quay trở về phòng thí nghiệm. cô muốn đem thêm một thứ, đó chính là WhiteCat. Nhưng vì bên trong có Chaos nên Vicky ngăn cản cô sử dụng. Chỉ là không biết những người giam giữ ba cô có khả năng thế nào nên để đảm bảo cô vẫn muốn đem WhiteCat theo, bởi nếu gặp nguy hiểm chính Chaos sẽ là bùa hộ mệnh cuối cùng của cô cho dù có phải hi sinh ý thức của mình. DarkCat là bản nguyên mẫu nhưng khả năng chiến đấu vẫn đang còn là bí ẩn cô chưa thể khai thác hết vậy nên đối với chuyến đi lần này nó gần như vô dụng.
-Sẽ không sao! Chuyện lần này ta chỉ cần sống sót trở về! Chuyện còn lại ta không muốn quan tâm!
"Nhưng thưa..."
-Đủ rồi! Ngươi đã quá phận rồi đấy! Nhiệm vụ của ngươi chỉ là nghe lệnh. Không cho phép hoài nghi bất cứ quyết định nào của ta.
....
"Vâng thưa chủ nhân"
Bảo Yết nói xong cũng có chút hối hận. Nói như vậy có hơi nặng lời rồi. Dù Vicky chỉ là một chương trình nhưng bất khi nào cô cần nó vẫn luôn ở bên cạnh, giúp cô làm hết thảy mọi việc. Vicky cũng chỉ lo lắng cho cô mà thôi! Nhưng cô vì ba mà tâm trạng quá rối bời. Có lẽ chờ sau khi cứu được ba về cô sẽ bình tĩnh lại xin lỗi Vicky sau vậy
WhiteCat được lấy ra từ trụ bảo quản. Khởi động lại chương trình cũng mất một chút thời gian, tranh thủ lúc đó cô mặc nó lên. Cảm giác như kim đâm lan tỏa khắp cơ thể khi nó cố hòa làm một với cả cơ thể cô. Đầu óc bỗng trở nên nặng nề trong chốc lát và quả nhiên bên tai cô như vang lên một giọng nói:
"Thật mừng vì chủ nhân đã chọn ta"
End flashback
Khuôn mặt Bảo Yết gần như tái mét sau khi Hoắc Vệ Minh vừa dứt lời. Nếu nhìn kĩ có thể rất rõ bản thân cô đang run rẩy. Làm sao? Làm sao hắn có thể biết đến DarkCat. DarkCat là tên do cô đặt nhưng sau khi biết được sự hiện diện của Chaos cô biết được nó vốn được đặt là mẫu thí nghiệm SA-009, hay gọi tắt SA-009. Biết đến nó chứng tỏ hắn ta cũng liên quan đến căn phòng thí nghiệm đó, chuyện năm xưa của chủ nhân cũ chắc hắn cũng biết chút ít. Vậy chuyện lần này hắn muốn thương lượng có phải sẽ liên quan đến DarkCat không?
Hoắc Vệ Minh là nhân vật vô cùng mờ ảo trong nguyên tác. Chỉ biết hắn chính là kim chủ ban đầu đứng đằng sau che chở cho Song Thư. Nữ chủ hình như vì lí do nào đó rất sợ hắn ta nếu không bằng nhan sắc này cùng với gia thế hắn cũng không thoát khỏi trở thành đối tượng nạp vào hậu cung của cô ta. Còn về sau hình như nhờ đám nam chủ mà cô ta được thoát thân, nhân vật này cũng không được nhắc gì thêm nhiều nữa. Truyện H chỉ nên tập chung vào chuyện mây mưa của mấy nam nữ chính thôi. Xem ra ẩn sau cuốn truyện này còn rất nhiều bí mật mà cô chưa biết.
Hoắc Vệ Minh nhìn biểu cảm cô thì khá vui vẻ, hắn mỉm cười như thể mọi thứ đều theo sự sắp xếp của hắn. Điều này khiến Bảo Yết cảm thấy vô cùng khó chịu. Không được để bản thân thất thế! Hít một hơi thật sâu cô nghiêm giọng nói, biểu cảm lạnh lùng thấy rõ
-Nếu biết vậy ngươi còn đòi lấy tư cách gì dám thương lượng với ta!!!
-Lấy tư cách ta đang giữ tính mạng ba của tiểu thư. Ta không rõ nếu bị dồn vào đường cùng sẽ xảy ra chuyện gì đâu. Cùng lắm chúng ta đồng quy vu tận!
-TÊN HÈN HẠ NGƯƠI DÁM UY HIẾP TA!!!_Bảo Yết nổi giận
-Chúng ta là hắc đạo. Chuyện hèn hạ cũng bình thường.
........
-Ta muốn biết ba ta ra sao đã!
-Tất nhiên! Tiểu thư có thể xem thoải mái
Nói rồi màn hình phía sau hắn bỗng chốc sáng lên rồi hiện lên hình ảnh đang được chiếu trực tiếp từ camera. Bên trong màn hình chính là ba cô đang nằm trên một chiếc giường đặt giữa phòng. Nhìn qua biểu cảm thì hình như là kiệt sức nên thiếp đi. Căn phòng ông ở cũng bình thường, không quá xa hoa cũng không quá tồi tàn. Mọi thứ bên trong đều được lau chùi sạch sẽ. Cửa sổ thì có song chắn cẩn thận. Ba tuy bị nhốt nhưng tình trạng cũng không xấu như cô từng nghĩ vậy nên bản thân cũng yên tâm phần nào. Hoắc Vệ Minh cũng chỉ để cô nhìn một lát rồi lập tức tắt đi. Bảo Yết có được cái mình muốn cũng không đòi hỏi gì thêm. Bàn tay thầm nắm chặt hơn gần như đến tóe máu tố cáo tâm trạng cô lúc này tồi tệ đến mức nào. Chờ đó! Có một ngày ta sẽ trả đủ cho ngươi!!!!!!
-Vậy ngươi muốn gì?