Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 413: Giúp một lần cuối cùng




“Khi ấy, sau khi ta xác nhận kết quả này, ta cũng rất sợ hãi, đây là sự sắp xếp của Thiên Đạo, liên quan tới vận mệnh đất trời, một Vọng Khí Sĩ như ta, lại dám dòm ngó, chẳng phải là đã mạo phạm thiên uy?”
“Nhưng ta đã nhận số tiền rất lớn của người ta, nhân quả cũng đã kết, hơn nữa tính mạng đang bị đe dọa, có thể nào không nói? Sao dám không nói? Vì thế đã nói... Khi ấy ta còn nghĩ, với Thiên Mệnh Bổ Nguyên thuật mà ta tu luyện, cho dù lăn này tuổi thọ của ta bị tổn hao nhưng thế nào ta cũng sẽ bù đắp được”
“Nhưng cuối cùng ta đã xem nhẹ phản phệ của việc trêu tức thiên uy, khi ta nói rõ ra ngọn nguồn trong đó, Thiên Đạo phản phệ đến, không những lấy hết một nửa thọ nguyên của ta, còn thắng tay phế bỏ Thiên Mệnh Bổ Nguyên thuật của ta, đến cả đạo cơ cũng bị hủy đi bảy tám phần!"
Hồng Hạt Tử rầu rĩ thở dài: “Từ lúc đó, ta đã biết, thiên cơ ta tiết lộ lần này quá lớn, lớn đến nỗi chọc giận Thiên Đạo!”
“Mà hơn hai mươi năm trước, ta lại lần lượt xem phong thủy cho nhà họ Mộng và nhà họ Ninh, chủ ý ban đầu của hai nhà này đều muốn giúp Phượng Hồn xuất thế, mà khi Phượng Hồn hiện thế, lại xử lý hoàn toàn việc ta tham gia tính toán Phượng Hồn, đương nhiên ta không muốn thấy, nhưng nghĩ đến Thiên Đạo phẫn nộ, uy phong số trời phản phệ, khiến ta sợ hãi kéo dài, lại k1ch thích tâm phản nghịch của ta, nói thắng ra nơi Phượng Mạch lúc đó, quỹ đạo đời này của ta đã định trước, đã định trước phản nghịch”
“Mà đã định trước phải nghịch, thì ta làm trái ngược lại thôi, biết đâu còn có thể khổ tận cam lai, không ngờ sau khi xem, hai mắt hoàn toàn mù luôn!”
“Nhưng dưới sự chỉ dẫn của ta, cục phong thủy của hai nhà Ninh Mộng đã đúng mẫu, đi trên con đường dẫn phượng hỏa phong”

Nhưng gần đây không biết ai, không chỉ nhìn thấu bố cục của ta, còn lợi dụng nền móng cục phong thủy của ta, tiện thể mà làm, nghịch tử mưu sinh, đảo ngược tất cả tâm trận cục!"
Hồng Hạt Tử méo miệng, thở dài một hơi: "Người đảo ngược bố cục suy nghĩ khéo léo, tự nhiên bản thân rõ ràng bố cục này rất lớn, suy nghĩ rất độc đáo, bố trí cẩn mật, ra tay độc ác.. dường như cả đời này của ta hiếm khi thấy!"
“Chúng ta đều là người đặt bố cục, cục của ta bị hẳn phá rồi, với lại phá hủy rồi mà vẫn còn bị cục Thiên Đạo phản phệ.. Mà phần phản phệ này, ta là người bày cục, đương nhiên là người đứng mũi chịu sào rồi.."
Hồng Hạt Tử thờ dài: "Đây là số mệnh rồi! Lão Tả... Cái này đại khái gọi là không thể làm trái ý trời! Thật sự, Thiên Đạo đã sắp xếp mọi thứ, ta lại thay đối nó, nói gì mà con người có thể chiến thẳng thiên nhiên... Nhưng bất kể qua bao lâu, cuối cùng hân vẫn đưa về quỹ đạo vốn có trước kia”
“Mà thời gian, những việc đã trải qua, số mệnh kia thay đối trở thành phản phệ.."
Vẻ mặt Hồng Hạt Tử trống vắng: “Trong thời gian bảy tám ngày ngắn ngủi này ta có thể cảm thấy, sinh mạng ta đang mất đi nhanh chóng.”
Trong hai mắt Hạc Tử ánh lệ đục ngầu lóe lên: “Bây giờ ta không dám ngủ, lão Tả.. ngươi có thể tưởng tượng không, khi ta ngủ dậy, đối với sinh mạng nhất mười năm...”
Tả Trường Lộ nghe đến nỗi khóe miệng co rúm.
Mấy ngày trước Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm lải nhải trong nhà, nghịch thiên cải mệnh cái gì, lại gọi đám người Mục Yên Yên giúp đỡ, tuy Tả Trường Lộ chỉ biết đại khái chuyện này, nhưng cũng rõ lý do trong đó.
Không ngờ mình tốn trăm cay nghìn đẳng mới xin được Tục Mệnh Đan đến, đưa cho lão mù này uống, muốn có thể tăng thêm một trăm năm thọ nguyên cho người này, kết quả con trai mình chỉ dùng bảy tám ngày đã làm mất sạch thọ nguyên không dễ gì tăng lên được của lão mù này, thậm chí lấy đi nhiều hơn!
Lúc này, trong lòng Tả Trường Lộ hiện ra câu nói Hồng Hạt Tử vừa nói lúc nãy: Không thể làm trái ý trời! Chẳng lẽ, không thể làm trái ý trời thật sao?

Bất kể cố gắng thế nào, cũng có điều bất trắc khác, làm hồn loạn chuyện đã tính toán chu toàn lần nữa, gần như xóa sạch vô số cố gắng, khiến mọi chuyện trở về quỹ đạo vốn có lúc đầu?
“Ngươi.. Bây giờ thế nào rồi?” Tả Trường Lộ cảm thấy mình không thể nói chuyện.
“Bây giờ.."
Hồng Hạt Tử cười khổ một tiếng, nói: "Lãn này thật sự thọ nguyên của ta chẳng còn là bao... Với lại phản phệ lần này dữ tợn như vậy ta chưa từng thấy bao giờ, đời này kiếp này ta trở thành Vọng Khí Sĩ, đến thành Phượng Hoàng xem cục phong thủy này, chắc chẩn. là chuyện sai lầm nhất trong cuộc đời ta! Hơn nữa còn là chuyện xui xẻo nhất! Thiên đạo hảo luân. hồi, lần này đến lượt ta, không phải không có báo ứng, mà chỉ là chưa đến lúc mà thôi!”
"....Vốn dĩ cục phong thủy của thành Phượng Hoàng này thuận theo trời mà vận hành, thuận theo mệnh mà tồn tại, lại bị ta cưỡng chế biến đổi thành quy cách nghịch thiên, sau lại được người khác xoay chuyển về.. Nhân quả trong đây, chỉ dựa vào bản thân ta đã chịu không bao giờ hết rồi!"
“Bản thân chịu không bao giờ hết là ý gì?”
“Ý là... phần nhân quả này sẽ phải rơi vào luân hồi của tạ.."
Hồng Hạt Tử giậm chân thở dài: "Đời đời kiếp kiếp ta đều phải chịu phần phản phệ này, mà cũng không biết bao giờ mới có thể kết thúc... ít nhất cũng phải chịu đến.. rất lâu sau khi cục Thiên Đạo này thành hình..”

Tả Trường Lộ nghe đến đây không kiềm được ánh mắt lóe lên: “Cái này... nói thế này?”
“Ta cũng không biết rõ, chỉ có thể chắc chân, lần này lôi kéo Nguyên Hồn chịu phản phệ, vòng tròn vào chân linh kết nối nhân quả là thế cục đã được định sẵn, không thể tránh khỏi..”
Hồng Hạt Tử khóc không ra nước mắt: "Tuy ta không biết, kiếp sau ta sẽ là gì? Nhưng bây giờ ta đã có thể khẳng định, kiếp sau phải trả nợ cho kiếp này cho đến khi xong...”
“Ngươi nói đây gọi là gì..."
Tả Trường Lộ khó hiểu nói: "Vậy ngươi đến gặp con trai ta làm gì?"
Hồng Hạt Tử nằm lấy tay Tả Trường Lộ, nhẹ giọng nói: “Lão Tả, đời này ngươi giúp ta quá nhiều, chăm sóc ta rất nhiều, nếu không nhờ có Linh trà hôm đó của ngươi, bù thêm nhiều thọ nguyên cho ta, ta đã phải chết từ lâu rồi.. mà Hồng Hạt Tử ta vẫn không có chút báo đáp nào, chỉ một câu tình cảm anh em, da mặt ta nào có dày như vậy?”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.