Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 412: Đều không thể giết 2




Một hai gia tộc không quan trọng bằng Phượng mạch?
Sau một hồi lâu Mộng Thiên Nguyệt và Ninh Tùy Phong đều không nói gì, không phản bác lại.
Hai đại gia tộc có liên quan đến sự tồn vong của hàng trăm nghìn người!
Sao lại nông cạn đến cực điểm?
Thật sự là không quan trọng sao?
'Vẻ mặt Mộng Thiên Nguyệt u ám, im lặng suy nghĩ rồi nói: “Nói tới việc phá cục diện phong thủy này mà không thay đổi núi sông cũng có cách. Đối phương thay đối thế của thủy mạch, ý đõ vô cùng đơn giản chính là muốn bảo vệ Linh Niệm Thiên Nữ, muốn để Phượng Mạch xung hồn thành công”
“Nói cách khác, chỉ cần giế t chết Linh Niệm Thiên Nữ, cục diện này sẽ bị phá!"
Mộng Thiên Nguyệt lạnh lùng nói: “Với sức mạnh của hai nhà chúng ta, giết giết một Linh Niệm Thiên Nữ, cũng không phải là chuyện tốn nhiều công sức”
Mộng Tiầm Thiên lập tức phản đối:"Không được!"
“Không được?” Hai đại gia chủ đồng thời quay đầu lại, kinh ngạc thốt lên
Không động tới phong thuỷ, giết Linh Niệm Thiên Nữ vậy mà cũng không được?
Vậy rốt cuộc thế nào mới được?

“Đương nhiên không được! Linh Niệm Thiên Nữ chính là nhân vật quan trọng để Phượng Mạch xung hồn lần này... Ai chết cũng được, nhưng nàng thì không thể chết được! Tất nhiên là nàng sẽ chết, nhưng phải chết vào ngày Phượng Mạch xung hồn, chỉ có chờ tới thời khắc Phượng mạch xuất thế, mới có thế giết nàng!"
“Nếu như động thủ trước, cùng với sự ngã xuống của Linh Niệm Thiên Nữ là sự mất mát của thiên thời, nếu như Phượng mạch lại ngủ yên thì chúng ta phải làm sao bây giờ”
“Rúi ro này, dù thế nào đi nữa chúng ta cũng. không được mạo hiểm!"
Mộng Trầm Thiên lạnh lùng nói: “Sắp đặt mấy chục năm cũng chỉ vì một ngày này, ai dám giết Linh Niệm Thiên Nữ trước khi Phượng Mạch xung hồn?”
Ninh Tùy Phong lạnh lùng nói: “Nhưng mà ta không quan tâm tới sự sắp đặt trong mấy chục năm nay, tình thế nguy ngập trước mắt của nhà họ Ninh mới là điều quan trọng, ta phải đối mặt với chuyện này!”
“Ninh gia chủ muốn thử một chút sao?” Mộng Trầm Thiên từ từ đứng dậy, dùng ánh mắt như rẩn độc nhìn Ninh Tùy Phong.
Mặt Ninh Tùy Phong lộ ra vẻ giận dữ, cũng trừng mắt nhìn lại
Mộng Thiên Nguyệt vội vàng ngắt lời, nói: "Hai nhà đều đang trong tình thế nguy hiểm, nên đồng lòng hợp sức, đồng tâm hiệp lực, sao lại huynh đệ tương tàn, vẫn là nên nghĩ cách khác để ứng phó với tình thế nguy hiểm này, vả lại trong khoảng thời gian này, Tả Tiểu Đa kia ngày nào cũng ở cửa Nhị Trung xem tướng đoán mệnh, danh tiếng vang xa... Thắng nhóc này trước đây rất bình thường, sao đột nhiên lại tinh thông như thế? Tình cảnh này, phải chăng là do hẳn bày ra?”
“Ngoài hắn ra, hiện tại thật sự cũng không nghĩ ra người nào khác! Nếu như Hà Viên Nguyệt muốn phá hư, thì có thể ra tay từ mấy chục năm trước, hoàn toàn không căn chờ tới hôm nay!"
Mộng Trầm Thiên ảm đạm nói: "Hoặc là chúng ta luôn xem thường thằng nhóc này, không ngờ thằng nhóc này mới là kẻ phá bĩnh lớn nhất trong ván cờ này!"
Ninh Tùy Phong cười nói: “Chúng ta không thể giết Linh Niệm Thiên Nữ, chẳng lẽ lại không giết được Tả Tiểu Đa sao?”
Mộng Trầm Thiên lạnh lùng cười nói: "Giết tả Tiểu Đa? Bây giờ, mọi chuyện gần như đã rõ ràng, bại
thế của hai nhà chúng ta, chín mươi phần trăm chính là do Tả Tiếu Đa sắp đặt! Và ngoài hắn ra thì không có ai hiểu cục diện này hơn nữa”
“Ngươi giết hẳn rồi thì lấy ai tới giải cục diện này?"
Ninh Tùy Phong tức giận: “Linh Niệm Thiên Nữ không thể giết, Tả Tiểu Đa cũng không thể giết, phong thuỷ càng không thể phá, chẳng lẽ hai nhà chúng ta cứ chờ chết như thế này sao?!”
“Sáng ngày mai...”
Mộng Trầm Thiên thản nhiên nói: “Ta đi tìm Tả Tiểu Đa thử xem”
“Còn có, cô nhóc kia của nhà họ Bạch, bảo nàng tạm dừng hành động đi. Cứ xem như là nhà nàng bỗng dưng được lợi, tất cả mọi chuyện đều tạm thời để ở thế giương cung mà không bản... Trước đây muốn giết Tả Tiểu Đa, tất nhiên là có thể hành động, nhưng mà hiện tại Tả Tiểu Đa tạm thời không thể chết được.”
“Tạm dừng hành động!”
“Ngay lập tức!"

Hắn dùng ánh mắt sắc bén nhìn Mộng Thiên Nguyệt và Ninh Tùy Phong: “Ta đã nói rõ được mất... Hai vị, ngàn vạn lần, đừng hành động thiếu suy nghĩ! Nếu không, hậu quả sẽ càng kinh khủng hơn, kinh khủng thế nào, ta đã nói khi nấy rồi”
Vẻ mặt Mộng Thiên Nguyệt bình tĩnh, không nói gì.
Ninh Tùy Phong hừ lạnh một tiếng, phất tay bỏ đi.
Ánh mắt Mộng Trầm Thiên u ám tới cực điểm nhìn bóng dáng Ninh Tùy Phong đi xa, lệ khí trong mắt hân đã gần như không thể kiềm chế.
“Trầm Thiên...”
Mộng Thiên Nguyệt nhẹ giọng hỏi: “Ngươi có thể nghĩ ra cách để bảo vệ nhà họ Mộng không?”
Mộng Trầm Thiên chậm rãi gật đầu, nói: "Bảo vệ nhà họ Mộng là điều đương nhiên... Nhưng phải nhớ kỹ, dù thế nào, cũng không thể ra tay với Linh Niệm!"
“Ta biết rồi”
....
Tả Trường Lộ mở cửa hàng như thường lệ vào buổi sáng, không bao lâu sau thì Hồng Hạt Tử đã tới rồi.
“Lão Tả, con trai ngươi có tới đây không?" Giọng của Hồng Hạt Tử lộ vẻ hoảng hốt.
Tả Trường Lộ quay đầu lại nhìn, không khỏi giật mình: “Lão Hồng, ngươi làm sao vậy?"
Chỉ thấy toàn thân Hồng Hạt Tử rơi vào tình trạng tương tự như cái cây khô héo, tóc trên đầu rụng gần hết, thậm chí phần da đầu lộ ra còn có những đốm đồi mồi thiếu sức sống!
Cả người giống như là sẽ nhầm mắt tắt thở ngay trong khoảnh khắc tiếp theo!

Giây phút này Tả Trường Lộ vô cùng sừng sờ.
Khốn kiếp...
Rốt cuộc ta cho hẳn uống chính là Tục Mệnh đan, hay là độc dược đòi mạng vậy?
Rõ ràng vừa mới uống một viên Tục Mệnh đan vô, giá cách đây không lâu, mặc dù dược hiệu đã giảm đi rất nhiều, còn mất một số phần, nhưng để sống lâu hơn mấy chục năm thì không thành vấn đề, thế mà hiện tại thoạt nhìn sao còn già hơn cả thời điểm chưa uống Tục Mệnh đan nhiều như vậy?
Chuyện này là sao...
“Đừng nói nữa, đây là số mệnh!”
Vẻ mặt Hồng Hạt Tử tiều tụy, chán nản, nói: "Thiên Đạo luân hồi, đây là báo ứng của ta...”
“Báo ứng?”
Tả Trường Lộ hơi khó hiểu.
“Lần đầu ta tới thành Phượng Hoàng... Sớm đã bị người theo dõi. Tiếp đến chính là xuất ra một số tiền lớn, bảo ta tận sức dòm ngó hướng địa mạch của thành Phượng Hoàng, nói thẳng ta phải nhìn ra điều gì... Bởi vì hẳn cảm thấy, thành Phượng Hoàng này đang ẩn giấu một bí mật lớn!”
“Mà năm đó ta một mặt bị đối phương dùng vũ lực cưỡng ép, mặt khác cũng là vì bị ba chữ 'bí mật lớn" kia khơi gợi lòng tò mò, sau khi nhìn xung quanh một lăn, ta phát hiện ra nơi này, vậy mà lại ẩn giấu Phượng mạch! Hơn nữa còn là Phượng mạch sắp xuất thế!"



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.