Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 362: Nín lại 2




Năm người chật vật đến cực điểm, chẳng qua, cuối cùng nhờ nước lạnh khôi phục một ít đứng lên láo đà lão đảo.
Nhìn nhìn đối lập nhau, một đám đều ướt như chuột lột, cùng nhau cười ha ha, vẻ mặt thư thái dạt dào.
Ánh mắt Tả Tiểu Đa đông cứng lại, liếc nhìn mọi người, cho đến nháy mắt nhìn đến Long Vũ Sinh, độ nhiên nhắn giữa mày lại.
Trên mặt Long Vũ Sinh khí đen ngứt trời, vận tai ập xuống đầu... Nhưng lại vẫn đang chậm rãi tụ lại, gần như thực chất.
Đây là... có kiếp nạn!
Hơn nữa còn là kiếp nạn lớn, đây mới là tai ương huyết quang!
Vẻ mặt Tả Tiểu Đa thoáng cái trở nên nghiêm. trọng.
“Tan học rồi!”
Vạn Lý Tú kêu một tiếng, rất là vui vẻ: “Đi thôi?”
“Chờ một lát nữa” .
||||| Truyện đề cử: Chiến Thần Trấn Quốc |||||
Tả Tiểu Đa đang đi phía trước dẫn đường: “Tất cả các ngươi đi theo ta”

“Được”
Mấy người đuổi kịp phía sau, đi mãi đến dưới một thân cây không xa lớp, Tả Tiểu Đa mới trầm giọng nói "Lý Trường Minh, Lý Thành Long, Dư Mạc Ngôn, mấy người các ngươi về nhà đi, ta với Long Vũ Sinh bàn chút đề tài riêng tư chút, phải bàn bạc thật kỹ”
Lý Thành Long há miệng, rồi lại không nói gì, ngừng một chút mới nói: “Được.”
Tự ý kéo Lý Trường Minh và Dư Mạc Ngôn đi mất.
“Làm gì đấy? Chuyện của Long Vũ Sinh cũng là chuyện chung của chúng ta, kéo chúng ta đi gấp như vậy làm gì? Dư Mạc Ngôn và Lý Trường Minh tỏ vẻ không vừa lòng.
“Các ngươi sao vẫn chưa chịu hiểu thế, ý tứ ngầm. của lời Tả lão đại nói như vậy, chính là bây giờ không dùng đến chúng ta, các ngươi hóng chuyện làm gì? Ngươi cho rằng lúc cần chúng ta ra tay, sẽ chịu thả ngươi đi sao?"
Lý Thành Long nói: "Yên tâm đợi đi là được”
Nhìn thấy ba người đi xa, vẻ mặt hai người Long Vũ Sinh và Vạn Lý Tú lập tức nghiêm túc lên: "Tả lão đại, có phải là chuyện ngươi nói mấy ngày trước. không?”
“Phải”
Vẻ mặt Tả Tiểu Đa nặng nề: "Tiểu Long, mấy ngày trước chuyện ta dặn dò ngươi, ngươi về nhà nói chưa?”
Long Vũ Sinh mặt mày ủ đột: “Ta về nhà, đầu tiên đã nói với tất cả cha ta, ông nội ta, còn có chú, bác... Nhưng mà... Bọn họ không tin, lại càng không chịu chuyển nhà gì đó... haizz”
Từ lúc mấy ngày trước, Tả Tiểu Đa đã nói qua, bảo Long Vũ Sinh nhắc nhở người trong nhà chuyển nhà để tránh tai họa, mà Long Vũ Sinh hiển nhiên đã cố gắng thử rồi, đáng tiếc vô dụng.
Chuyện do con người làm thông thường biểu hiện bởi hai tình huống, một loại là người người thông qua cố gắng, đạt được việc nào đó, mà một loại khác lại là, dẫu cho cố gắng tới mức nào, vẫn không đạt được kết quả mong muốn như cũ, giống nhau đó là chuyện do người làm.
Người trước là chuyện may mắn, mà người sau quá nửa là... bi kịch!
“Khí đen giữa trán ngươi càng nhìn càng dày đặc... Chỉ sợ chỉ trong mấy ngày gần đây sẽ ứng nghiệm, hôm nay, ngày mai, ngày mốt, hoặc ngày sau nữa..."
Tả Tiểu Đa nhẹ giọng nói: “Trong bốn ngày, nhất định có chuyện lớn!"
“Long Vũ Sinh, ngươi bằng bất cứ giá nào, dùng cách gì cũng được, nhất định phải khiến người nhà ngươi rời khỏi nhà cũ của các ngươi, đảm bảo chắc chắn trong bốn ngày tới, trong nhà không người! Nếu không... Hậu quả không thể lường trước được! Chỗ ngươi phải đối mặt chính là tai ương khu vực, cũng không phải tai ương nhân họa, chỉ cần né là có thể tránh qua, sao lại không tránh?”
Tả Tiểu Đa nhíu mày, tỏ vẻ không hiểu trong lòng.
Long Vũ Sinh muốn chết muốn sống buồn bực: “Ngươi không biết mấy người ông nội ta, cha ta bảo thủ thành dạng gì đâu... Chẳng qua nói lại, bọn họ chưa từng tận mắt nhìn thấy bản lĩnh của lão đại ngươi, từ đầu đến cuối đều không tin tưởng cách nói họa từ trên trời rơi xuống.”

“Bây giờ đã có xác nhận của lão hiệu trưởng, vậy mà bọn họ vẫn không tin?” Ánh mắt Tả Tiểu Đa phồng lên.
“Ta cũng cầm thư xác nhận của lão hiệu trưởng nói chuyện, nhưng bọn họ vẫn cứ không tin, ngươi nói ta có thể làm gì nữa..”
Long Vũ Sinh khó chịu đến cực điểm: “Thậm chí ta nghĩ cả tới dùng vũ lực, nhưng với chút sức lực bây giờ của ta, cho dù dùng sức mạnh, cũng không thể ra sức."
“Mỗi một người bọn họ đều có thế dễ dàng đánh bẹp ta...”
Sự mệt mỏi của Long Vũ Sinh, tất cả mọi người đều nhìn ra, Vạn Lý Tú ở một bên, cũng rất lo lắng.
“Cũng không có nói cái khác, ta đưa ra một biện pháp cho các ngươi, một biện pháp hiệu quả được”
Long Vũ Sinh nghe vậy mừng rỡ, vui mừng nói: “Văn là lão đại có cách giải quyết, ngươi mau nói đi!”
Tả Tiểu Đa nhìn Vạn Lý Tú: "Chỉ căn ngươi ra mặt là được”
'Vạn Lý Tú sửng sốt, lập tức đỏ hết cả mặt: “Ta ra mặt?"
“Ngươi chính là cách hiệu quả nhất! Ngươi là con dâu chưa qua cửa của nhà bọn họ, mỗi người từ trên xuống dưới nhà họ Long, đều phải cho ngươi chút mặt mũi."
Tả Tiểu Đa nói: “Ngươi cứ tùy tiện nghĩ một lí do nào đó, để cả nhà bọn họ phải chuyển ra ngoài, tránh thoát bốn ngày hung nhất là được”
'Vạn Lý Tú vừa xấu hổ vừa lúng túng, vừa sốt ruột “Để ta ra mặt, góp sức cũng không thành vấn đề, nhưng ta có thể có cách gì được?”
“Du lịch?” Tả Tiểu Đa linh quang chợt lóe, nhớ tới cha mẹ.
“Không được không được!” Long Vũ Sinh lắc đầu: “Tháng trước vừa mới trở về...”

“Liên hoan? Hoặc là... gặp gỡ?”
Tả Tiểu Đa đang nói, đột nhiên cảm giác một lưỡng khí tức từ trên xuống dưới, một luồng khí tức từ dưới lên trên, trạng thái bắt đầu khởi động càng phát mãnh liệt sục sôi, ngay lập tức kẹp hai chân lại theo bản năng, vẻ mặt vặn vẹo đặc sắc: “Đợi ta một lát... lại tới rồi..."
"???" Hai người Long Vũ Sinh, Vạn Lý Tú ân cần nói: “Tả Lão Đại, ngươi là đường ruột không thoải mái sao? Không mang theo giấy hả?"
“Không phải...” Tả Tiểu Đa đổ mồ hôi đầy đầu: “Nín thở...”
Mặt Vạn Lý Tú đỏ cả lên, đảo mắt trắng một cái.
Long Vũ Sinh cũng câm nín một hồi: “Đây là lại muốn đột phá rồi? Ta nói ngươi chứ, ngươi dẫn Chân Linh khí, có thể đừng làm biểu cảm như tiêu chảy không... Ừm, lão đại, ngươi đây là lần thứ mấy rồi?”
“Không... đến lượt ngươi trải nghiệm thì ngươi sẽ biết nó khó nhịn thế nào thôi..."
Tả Tiểu Đa đảo mắt trắng, dùng sức kẹp chân, nghiêng đầu, bắp thịt trên mặt co rút vặn vẹo, qua nửa ngày, rốt cục khôi phục bình thường: “Xong rồi, chúng ta tiếp tục nói..."
"...."
Hội Vạn Lý Tú và Long Vũ Sinh đây đã không thể nhìn thẳng nữa luôn. “Thế nào?”
“Hai nhà tụ tập một chỗ, hoạt động quan hệ hữu nghị gì gì đớ? Hai nhà các ngươi là gia tộc thân thích, tìm cớ hẹn một cái, thuận lý thành chương. Bản thân Long Vũ Sinh quá trẻ, người già trong gia tộc quả thật cũng khó mà tin tưởng hắn”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.