Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 341: Vì sao lại vậy




“Vì sao lại vậy?"
“Có một số tông sư Đan Nguyên cảnh, thậm chí có thể chiến thắng cường giả Anh Biến. Lý do là gì?”
“Có một số cường giả Anh Biến đỉnh phong, thậm chí có thể chiến thắng Hóa Vân”
“Đó là vì sao?"
“Chẳng lẽ nói phân chia đẳng cấp của võ giả lại hỗn loạn như vậy? Tu luyện đến đẳng cấp cao lại bị đẳng cấp thấp hơn đánh bại... Nếu vậy đẳng cấp còn có lợi ích gì? Cái gọi là cảnh giới còn để làm gì nữa?"
Tân Phương Dương nói: “Có phải các ngươi đều nghĩ vậy không?”
Tất cả thiếu niên đều tỏ vẻ ngơ ngác.
Đúng vậy, tại sao lại thế nhỉ?
Nếu chuyện này rất phổ biến, rất bình thường, vậy cần gì phải phân chia đẳng cấp?
“Thậm chí cấp bậc ngang nhau, Đan Nguyên cảnh đỉnh phong đối diện với một Đan Nguyên Cảnh đỉnh phong khác, cũng không phải đã là cân sức cân tài. Tại sao lại thế?”

Tần Phương Dương lại hỏi.
Long Vũ Sinh giơ tay: “Có phải vì công pháp tu hành của bản thân không ạ? Có một vài công pháp kì diệu huyền bí, có đủ khả năng để chiến đấu vượt cấp”
Tân Phương Dương gật đầu: “Đây đúng là một nhân tố khác. Nhưng công pháp như vậy đa số đều nằm ở cổ võ thế gia, môn phái ẩn thế. Sẽ không lưu lạc đến trường võ như chúng ta đâu”
“Mà bất kỳ công pháp nào, một khi được đưa vào trường võ cũng đều phổ biến với mọi người trong thời gian ngắn. Vì sao vậy? Cũng không phải công pháp thấp kém, mà là tất cả mọi người đều tu luyện công pháp này, cho nên cũng sẽ mất đi ưu thế.”
“Nói cách khác, công pháp cũng chỉ là một phương diện rất nhỏ, cũng là một phương diện cá biệt.”
Tần Phương Dương mỉm cười: “Thậm chí có rất nhiều công pháp đặc biệt của các gia tộc yêu cầu đạt tới cảnh giới Tiên Thiên trở nên mới có thể tu luyện, đây cũng chính là nguồn cơn của cách nói, không vào cửa Tiên Thiên thì chỉ là con kiến hôi.”
“Nói vậy, có phải là do kinh nghiệm chiến đấu còn thiếu sót không ạ?" Lý Thành Long có vẻ căng thẳng hỏi.
“Kinh nghiệm chiến đấu có thể ảnh hưởng, nhưng cũng không nhiều lắm. Hơn nữa phương diện kinh nghiệm chiến đấu có thể thông qua chiến đấu không ngừng mà bù đắp được rất nhiều. Chỉ cần người có dũng khí, không sợ thua không sợ chết, có tích lũy kinh nghiệm chiến đấu không ngừng”
Tân Phương Dương không thừa nước đục thả câu nữa, nói luôn: "Cho nên hôm nay tôi dùng thời gian tiết này để giải thích cho các em, cũng là lý do vì sao hôm qua tôi phải ngăn cản Tả Tiểu Đa đột phá”
Cả lớp đều lên tỉnh thần, ai nấy dựng thẳng lỗ tai lên.
“Đột phá Tiên Thiên đương nhiên là chuyện tốt. Thậm chí có phần lớn võ giả đều dừng ở ngưỡng cửa này không bước lên được. Nhưng đối với người có thể nắm chắc tuyệt đối đột phá Tiên Thiên mà nói, thì còn căn một tiền đề nhận thức”
“Đó chính là tích lũy. Củng với dung lượng tối đa hóa của đan điền."
Tân Phương Dương thần sắc nghiêm túc, quay người lại lấy ra hai dụng cụ.
Mọi người chăm chú quan sát, hóa ra là hai quả bóng.
“Đan điền cũng giống như quả bóng này, mà tổng lượng chân khí của ngươi được chứa trong quả bóng này. Chúng ta sẽ so sánh thử xem"
“Đột phá Tiên Thiên, hai mạch Nhâm, Đốc đều thông, cây cầu thiên địa bắc ngang qua, bước vào một lĩnh vực hoàn toàn mới. Cần phải một hơi thở xuyên qua, như vậy, sự lớn nhỏ, dài ngắn của hơi thở này đều rở thành mấu chốt thành bại.”

“Đả thông kinh mạch là quá trình hai bên đồng thời dùng sức phát lực, mà ngọn nguồn lực lượng của hai bên đều đến từ đan điền”
“Các ngươi xem”
Tần Phương Dương bắt đầu thổi bóng, mới thổi tới nắm tay đã ngừng lại
“Ví dụ trực quan nhất là nếu chỉ cần lực lượng ở mức như thế này, đạt đến cảnh giới này là có thể đột phá Tiên Thiên. Vậy thì... tổng lượng của hai quả bóng này cộng với nhau cũng chỉ có chút lực lượng thế này. thôi. Cũng như dung lượng đan điền sẽ dừng ở kích cỡ này trong một thời gian dài”
Ánh mắt Tần Phương Dương như điện xẹt, nhìn khắp cả lớp: “Giờ đã hiểu rõ chưa?”
Tân Phương Dương buộc một quả bóng vào, sau đó lại cầm lấy một quả khác, thổi một hơi đến tận khi nó to băng đầu người mới dừng lại
“Nhưng ngươi nhịn không đột phá trong lúc có thể đột phá với dung lượng đan điền chỉ lớn bằng nắm tay như vậy, thì lực lượng sẽ được tích lũy đến khi nhiều bằng thế này... Lại đột phá, vậy thì điều kiện khởi đầu của ngươi ở giai đoạn Tiên Thiên sẽ nhiều hơn người khác gấp mấy lần.”
“Đan điền là không có cực hạn.”
“Chỉ cần ngươi có thể làm được”
Tân Phương Dương lại cầm lấy quả bóng chỉ lớn bằng nắm đấm kia lên, thổi một hơi đến bằng quả dưa hấu: "Mức độ này có phải lực lượng tăng thêm rất nhiều không? Khi đó lại đột phá Tiên Thiên, đả thông kinh mạch, như vậy so với việc chỉ bằng nắm đấm đã đột phá Tiên Thiên, thì có phải mạnh hơn rất nhiều không?”
“Sau này ngươi nghênh chiến những võ giả đột phá Tiên Thiên khi đan điền chỉ bằng nắm đấm, sẽ có thể vượt cấp chiến đấu rồi, đúng không nào?"

“Đây là lực lượng nội tình."
Tân Phương Dương cụ thể hóa nội tình linh khí huyền ảo để giải thích, tất cả học sinh đều bừng tỉnh đại ngộ.
Dù trước đó đã biết đến nguyên tắc này nhưng cũng không trực quan rõ ràng giống như bây giờ.
“Cho nên, khi đột phá Tiên Thiên đã trở thành tất nhiên, khi mình đã hoàn toàn nắm chắc... Phải cố gắng mở rộng đan điền, tận khả năng tối đa hóa. Để mình dự trữ được càng nhiều lực lương hơn, càng nhiều nội tình hơn, càng nhiều càng tốt, càng dày càng tốt”
ăn Phương Dương kết luận: “Tuy làm như vậy có thể sẽ tốn nhiều thời gian hơn, nhưng so với thời gian trong cuộc đời võ giả thì chỉ có bồi đắp nội tình chắc chẩn mới có thể đi được lâu dài trên con đường tương lai, mới chắc chắn leo lên vị trí càng cao hơn”
“Vì sao có những võ giả đến Đan Nguyên, Anh Biến, Hóa Vân không thể tiếp tục tiến lên nữa? Cũng vì ban đầu không tích lũy đủ nội tình, cho đến khi tiêu hao hết sạch đương nhiên sẽ khó mà bước tiếp, giậm chân tại chỗ, cũng chỉ đành dừng lại ở giới hạn đó, từ từ lãng phí hết thời gian, giãy dụa đột phá năm này qua năm khác, đến tận khi chết đi”
Tả Tiểu Đa giơ tay hỏi: "Vậy làm sao để xác định được đan điền mà mình mở rộng đã đến cực hạn?”
“Hỏi hay lắm”
Tân Phương Dương nói: "Thật ra cái này không có tiêu chuẩn cố định, chỉ đành xem mức độ cố gắng của cá nhân thôi. Từ lúc bắt đầu đã phải cố gắng khống chế, kiên trì đến khi chính mình không thể khống chế được nữa, để chân khí tự động đột phá, cứ vậy là được”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.