Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 278: Phòng trọng lực 2




Bất luận là tu luyện ám khí hay là luyện công bình thường, hay là thân pháp, chưởng pháp, thối pháp, quyền pháp, thì phòng trọng lực đều là lựa chọn tuyệt vời!
Trọng lực gấp năm.
Khoảng khắc đầu tiên mà Tả Tiểu Đa vừa mới bước vào phòng trọng lực, đã cảm thấy thân thể của mình rơi xuống dưới một cách đột ngột; cảm giác đầu tiên của hắn là thân thể của bản thân ngay lập tức nặng hơn rất nhiều rất nhiều, lại hình như có vô số sức mạnh từ khắp mọi nơi đồng thời tạo áp lực lên thân thể của chính mình!
Khiến cho bản thân khó mà gánh vác, chỉ muốn ngã xuống đất cho giảm bớt sức ép.
Một lúc sau, có một cảm giác cực kỳ nhớp nháp, làm cho hắn liên tục hít thở đều cảm giác không được thông thuận lắm.
Đối với những cảm giác tiêu cực này, Tả Tiểu Đa đã được đám người Tả Tiểu Niệm nói cho biết rồi, vẫn còn nằm trong dự liệu, vừa nỗ lực điều chỉnh hơi thở của mình, vừa từng bước từng bước đi vào bên trong, đi thẳng đến vị trí trung tâm nhất.
“Haaa!"
Quát khẽ một tiếng, mở ra tư thế Trích Tỉnh chưởng!
Vốn dĩ lần đầu tiên bước vào môi trường phòng trọng lực, điều nên làm nhất chính là thích nghỉ với bầu không khí và môi trường trước mặt, sự thích nghỉ này nói đến là thích nghỉ từng chút một bắt đầu từ những kỹ năng cơ bản, ví dụ như đứng tấn, áp lực ngón tay,.v.v., nhưng mà Tả Tiểu Đa dã đạt đến trình độ đỉnh cao của Võ Sư, vẫn không cần bắt đầu từ những bước cơ bản nhất này, cứ trực tiếp huy quyền luyện chưởng.
Sau đó mới đánh một lần Trích Tinh trưởng, Tả Tiểu Đa đã mồ hôi nhễ hại, kiệt sức!

“Không được, rõ ràng chỉ là tầng thấp nhất, trọng lực gấp năm mà thôi, làm sao lại khó chịu như vậy?!”
Tâm niệm của Tả Tiểu Đa vừa động, dứt khoát chuyển động Viêm Dương Chân Kinh, vừa luyện công vừa đánh quyền.
Sau khi chuyển động công thể như vậy, linh khí nội thể trở nên sinh động dị thường, lập tức cảm thấy trạng thái tiêu cực đang quấn lấy bản thân đã giảm nhẹ rất nhiều.
Thế nên hắn bắt đầu tập luyện để kiểm soát nhịp thở của mình.
Khi thời gian ở lại trong phòng trọng lực càng dài, hắn càng phát hiện, ở trong môi trường phòng trọng lực này, một khi nhịp thở bị rối loạn, vậy thì không thể làm được gì, có thể giày vò bản thân đến chết, có thể nói là hết sức kinh khủng.
Tả Tiểu Đa từ từ hít thở, lại tiếp tục chuyển động Viêm Dương Chân Kinh. Cho đến khi nhiệt độ trong phòng trực tiếp tăng vọt, một lúc sau nhiệt độ trong phòng đã trở nên nóng không chịu nổi.
“Cảm giác này cũng giống như đi xông hơi, hơn nữa còn là trạng thái vừa bốc hơi vừa đốt nóng vừa ra sức vẩy nước...”
Tả Tiểu Đa nỗ lực chống đỡ, Tinh Không bộ, lại Trích Tỉnh chưởng, nhưng sau khi thực hiện xong hai công pháp này, Tả Tiểu Đa thật sự không còn chút sức lực nào nữa rồi, đột nhiên rầm một cái, cả người hắn ngã xuống đất, khắp người mồ hôi nhễ nhại.
Hắn cảm thấy cả người mình, bụng, đùi và ngực, chỗ nào cũng bị hút chặt xuống đất, thmm, đến cả thằng enï cũng không ngoại lệ, cũng bị hút chặt, sở dĩ hắn cảm ứng rõ ràng như vậy, là bởi vì chuyển động Viêm Dương Chân Kinh đã khiến thăng em cứ ngóc đầu lên, cảm giác rất rõ ràng.
“Quả nhiên như Mục sư phụ của Niệm Niệm mèo đã nói, nhất định phải làm quen với cấp số trọng lực trước, mới có thể bàn đến vấn đề tu luyện, còn ám khí nữa thì càng là chuyện để tính sau.”
Tả Tiểu Đa quyết tâm, trung bình nghỉ ngơi trong hai ba phút, rồi lại gắng gượng bò dậy, tiếp tục rèn luyện Trích Tỉnh chưởng, Long Môn thối, Tinh Không Bộ, thực sự không thể chịu được nữa, lại thêm một lần nằm bẹp xuống đất...
uhmm, thật sự là nằm bẹp dí luôn!
Cứ như thế một lần, hai lần, ba lần...
Dưới sự tôi luyện cực độ, Tả Tiểu Đa có thể cảm nhận được rõ ràng khi Viêm Dương Chân Kinh nguyên năng đang chuyển động trong mạch của mình, phát ra âm thanh xao động đang dâng trào mãnh liệt, còn có máu đang tiếp tục. vận chuyển nhanh chóng.
Dường như... xương của mình không chịu nổi gánh nặng mà không ngừng phát ra âm kẽo kẹt kếo kẹt, nhưng hắn vẫn kiên trì không phần tâm!
Về sau, cũng không xuất hiện tình trạng nằm bẹp dưới đất nữa, dù là một chút sức lực cũng không có, thì cũng không nằm bẹp nữa mà là đứng thắng người.

Từng dòng từng dòng mồ hôi từ ngực của hắn liên tục tuôn ra như là thác nước.
“Tiêu rồi, quên mang theo nước uống vào đây rồi...”
Một ý nghĩ đã làm Tả Tiểu Đa cảm thấy giật mình, ngay tức khác mắt hắn đảo nhìn xung quanh.
Uhmm, thiếp lập của phòng trọng lực này còn khá nhân đạo, có thiếp lập một vòi nước ở góc bên cạnh.
Tốt quá, giải quyết nhu cầu khẩn cấp của hắn.
Trên thực thế, phòng trọng lực có thể nói là nơi tiêu hao thể lực và mồ hôi nhiều nhất, nếu thật không có nguồn cung cấp nước thì cũng rất có khả năng học sinh luyện đến chết khô ở trong này, trường học sao lại có thể không nghĩ
tới điều này mà chuẩn bị trước được chứ?
Trong một môi trường khó khăn như vậy đã tròn hai giờ đồng hồ, ở trong này Tả Tiểu Đa đã bị dày vò cực độ từ đầu đến cuối.
Để mình lăn lộn nhiều lần đến điểm giới hạn, điều chỉnh hơi thở trong chốc lác, lại tiếp tục lăn lộn cho đến giới hạn, lại hít thở một hơi.
Ngay cả việc uống nước mà hắn cũng ráng kiềm chế, tổng cộng chỉ uống được hai lần.
Nhưng mà hắn cũng đã sử dụng rất nhiều loại đan dược.

Thời gian sử dụng phòng trọng lực chỉ còn năm phút cuối cùng...
Bỗng nhiên...
Vèo— có một luồng cảm giác mát lạnh từ trên trời rơi xuống mà hoàn toàn không hề báo trước!
Một giọt điểm khí vận lại lặng lẽ đến, làm cho cơ thể đã kiệt sức đến cực điểm của Tả Tiểu Đa lúc này đột nhiên lại tràn đầy sức sống một lần nữa, đến cả kinh mạch của hắn cũng vì vậy mà mở rộng mấy phần!
“Đại ca à, sao ngươi không đến sớm chút chứ...” Điểm khí vận lần này không chỉ là một giọt, mà là cả một giọt rưỡi!
Tính thêm điểm khí vận mới đến thì trong tay Tả Tiểu Đa đã có đầy đủ sáu giọt rồi, điều này làm cho người nào đó nhịn không nổi mà sinh ra ảo tưởng bản thân giống như ngủ một đêm bỗng thành tỷ phú vậy!
Thật sự là phất lên rồi!
Điểm khí vận lần này mang đến, một giọt trước là đến luôn một lần, mà nửa giọt sau lại phân thành tưng đợt, từng chút một, từng chút một tập hợp lại thành một nửa giọt!
Mà kết quả này làm Tả Tiểu Đa hiểu ra.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.