Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 214: Chỉ mong là còn kịp 2




Người canh gác cái hôm Trình Phương Chí đột ngột qua đời đã bị Cục trưởng Tưởng tống vào tù ngay lập tức sau khi vụ việc xảy ra!
Còn về gia đình của Trình Phương Chí, Cục trưởng Tưởng cũng đã bày ra thiên la địa võng để theo dõi, đang chờ người của Vu Minh đến.
Trên thực tế, vào cái đêm Trình Phương Chí qua đời, Vu Minh đúng thật là có người đến, hai đại cao thủ một trái một phải tiến vào.
ĩ Các cao thủ của Cục Tỉnh Thuẫn và Thành Vệ Thủ đã liều mạng chiến đấu, đánh giết đến nỗi thiên địa mờ mịt, nhật nguyệt vô quang.
Cuối cùng, hai cao thủ của Vu Minh không thể xuyên thủng hàng phòng ngự dày đặc đã chọn cách rút lui trở ra.
Nhưng khi người canh giữ đi vào để gặp lại gia đình của Trình Phương Chí... thì lại bị sốc khi phát hiện ra rằng cả gia đình, và ngay cả bảy cao thủ của Cục Tinh Thuẫn đang phục kích trong đó, đều đã chết sạch!
Đây là đối phương biết nhân thời cơ rút lui, vốn dĩ là đã biết mục tiêu đã đạt được rồi, nên liền chuồn mất!
Cùng ngày hôm đó, nhiều nơi ở Thành Phượng Hoàng bùng cháy lên những ngọn lửa cao vút, tiếng kêu than dây khắp trời đất.
Tất cả các cao quản của công ty gia đình của Trình Phương Chí đều đã chết hết trong một đêm, không một ai may mắn thoát khỏi!
Toà cao ốc tổng bộ của Công ty Dược liệu Tập đoàn Trình Thị bị bốc cháy toàn bộ, cũng không biết có bao. nhiêu đồ vật bắt lửa rơi ra, chiếc xe cứu hỏa chạy đến sau khi nghe tin đã bị chặn lại và giết chết sạch trên đường. Tất cả các chốt cứu hỏa trong bán kính sáu km đều đã bị phá hủy!. Tì𝓂 đọc 𝐭hê𝓂 𝐭ại ﹛ TRu MTRUY𝘌𝙽﹒Ⅴ𝐧 ﹜

Đó là lý do tại sao tòa nhà này, vào lúc rạng sáng ngày hôm sau, đã bị thiêu rụi thành một đống đổ nát thê lương toàn bộ, hoàn toàn thay đổi!
Căn cứ vào sự việc sau đó mà suy đoán, trong toà lầu này chắc hẳn sớm đã được bố trí rất nhiều vật liệu bắt lửa!
Mà từng sự việc xảy ra này đã khiến Tổng đốc Vạn Bình Nguyên rợn tóc gáy, vô cùng sợ hãi!
Có lẽ tất cả những điều này đối với mọi người mà nói, thì chỉ cảm thấy răng một chuyện gì đó đã xảy ra, sống động, hoả hoạn, người chết,....
Nhưng bất cứ ai có một chút đầu óc đều có thể nghĩ ra~
Ai có thể ra vào tự do ra vào trong Cục Tỉnh Thuẫn được phòng vệ nghiêm ngặt, giết người một cách dễ dàng được chứ?
Còn có ai có thể âm thầm giết chết gia đình Trình Phương Chí chứ?
Ai có thể phóng hỏa trong khu vực phố xá náo nhiệt, ngang nhiên chặn đường xe cứu hỏa, đối với việc bố trí trước các vật liệu cháy, phá hủy tất cả các chốt cứu hỏa, đơn giản đều là mạt tiết rồi.
Nhưng điều đáng sợ nhất là người của phía Vu Minh, mỗi lần đều có thể rút lui trong phút chốc trước khi đại quân viện trợ của phe ta xuất hiện!
Tất cả những sự sắp xếp cẩn thận này đã khiến Tổng đốc Vạn cảm thấy mông mình như đang ngồi trên một miệng núi lửa vậy!
Và ngọn núi lửa này đã bắt đầu phun trào rồi, có thể cháy thành tro giống như tòa nhà đó bất cứ lúc nào!
“Xem ra, toàn bộ Thành Phượng Hoàng đều đã bị lọt vào một cái sàng rồi!”
Tổng đốc Vạn không thể không thừa nhận điều này, khi cầu cứu sự giúp đỡ từ phía trên, thì càng nói rõ hơn: “Người của Vu Minh lâu nay không động đậy, nhưng khi động thủ thì kinh động đến trời, dựa vào động tĩnh mà bọn chúng tạo ra ở Thành Phượng Hoàng, người ta có thể tưởng tượng ra được tiềm năng về sức mạnh chiến đấu, thậm chí còn có thể là họ sẽ có những động thái lớn hơn phía saul”
“Ta nghi ngờ rằng Vu Minh có một âm mưu cực lớn!”
“Ta thỉnh cầu các nhà lãnh đạo chú ý hơn đến Phượng Hoàng Chi Thuyết do nguyên hiệu trưởng Hà Viên Nguyệt đưa rai”
“Thành Phượng Hoàng sắp xảy ra chuyện lớn rồi! Xin thượng quan xem xét!”
Vạn Bình Nguyên cuối cùng đã đưa ra quyết định này, mặc dù đối với hắn mà nói thì đó là một điều rất khó khăn.

Sự cai trị đã hỗn loạn đến mức độ như vậy, các quan chức trong đảng cầm quyền đã là rất đáng trách rồi!
Ai mà không muốn cai trị ổn định chứ? Ai muốn báo cáo những việc đó có thể đàn áp được chứ?
Tốt khoe xấu che, không gì tốt hơn là không có gì sai, đây vốn là quy tắc bất thành văn được tất cả quan trường khắp nơi công nhận, nhưng bây giờ, Vạn Bình Nguyên lại không dám đàn áp nữa!
Bây giờ hắn sợ hãi khiếp vía nhiều hơn.
Rốt cục một nơi nhỏ bé như Thành Phượng Hoàng này lại ẩn giấu điều gì chứ?
Có thể khiến Vu Minh phái phái nhiều lực lượng đến vậy?
Tình trạng hiện tại đã rất rõ ràng, mọi thứ còn xa so với giai đoạn thực sự bắt đầu.
Nhân vật cấp chủ trì trong Vu Minh đến giờ vẫn chưa đến.
Nhưng ngay cả như vậy, tình hình của sự việc đã đến mức gần như không thể kiểm soát được!
Vậy thì, đến khi âm mưu của đối phương thật sự bắt đầu, thì Thành Phượng Hoàng sẽ biến thành tình cảnh như thế nào chứ?
Vạn Bình Nguyên thậm chí còn không dám nghĩ về điều đó.
Hắn chỉ mơ hồ cảm thấy một trận cuồng phong đâm máu trước giờ chưa từng có dấy lên ở Thành Phượng Hoàng!

Và trận cuồng phong này rốt cuộc có thể lớn đến mức nào, ai cũng không đám nói bừa!
Hà Viên Nguyệt đã nỗ lực làm việc chăm chỉ nhiều năm như vậy mà không có kết quả, con bướm nhỏ Tả Tiểu Đa này chỉ cần vỗ nhẹ đôi cánh mà đã bay lên!
Hoặc có thể nói đó là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, hoặc là thời gian đã đến lúc rồi, nhưng tất cả những điều này chỉ là một điều nhỏ nhặt vô lý như vậy, giành lại được đại cục!
Thời gian và số phận cũng như vậy!
Sau một loạt các hành động, Vu Minh sớm đã thu nanh vuốt lại sau khi đạt được mục tiêu đề ra, đồng thời cũng phải trả một cái giá đắt để lấp liếm vết thương của họ, trong khi Phủ Tổng đốc, Thành vệ quân, Cục Tỉnh Thuẫn thì lại càng như lâm vào đại dịch.
“Ta hiện tại, thật sự là không dám tin một ai nữa rồi!"
Cục trưởng Tưởng báo cáo tin tức với cấp trên của Cục Tinh Thuẫn: “Quân đội, Thành vệ quân, Phủ Tổng đốc, Cục thanh tra... Ta nghỉ ngờ rằng bọn họ đã bị Vu Minh thâm nhập!”
“Thậm chí ngay cả bên trong nội bộ Cục Tỉnh Thuẫn Thành Phượng Hoàng, hơn phân nửa cũng là nội gián! Ta không còn dám tin một ai cải”
“Xin cấp trên phái cao thủ đi giúp đỡ! Tập trung điều tra thêm chuyện về Phượng Mạch mà nguyên hiệu trưởng Hà Viên Nguyệt đã từng nói!”
“Ta thỉnh cầu cấp trên hãy xem xét! Khi Vu Minh Bắc Đẩu Nam Đẩu đề tập hợp lại thì sao có thể xem là một chuyện nhỏ được chứ? Ta thỉnh cầu, hãy phái những người có quyền lực cấp cao nhất vào thành! Ta thỉnh cầu Đội Long Huyết hãy tiến vào Thành Phượng Hoàng đi”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.