Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 211: Hoá sinh hồng trần




“Tuy kết cấu mỏng manh của ngạnh ngọc này là một vấn đề, nhưng mà, chỉ cần tu vi của ngươi đạt đến mức độ nhất định, chắc chắn có thể biến ngạnh ngọc ám khí này trở thành một đại sát khí!”
“Đối với cao thủ ám khí, hái một cái lá, hay một bông hoa đều có thể giết người, Đó là chưa kể ngọc này còn có kết cấu vượt trội?”
“Cho nên, sự chọn lựa ám khí của ngươi thật sự là rất tốt!”
Lam Thư rất ít khi khen ngợi ai, lại còn nói nhiều như vậy trong một lần, ngay cả Hà Viên Nguyệt cũng cảm thấy có chút kinh ngạc.
Cuối cùng, cũng đã tới năm giờ chiều.
Cả người Tả Tiểu Đa, từ đầu tới chân, từ trong ra ngoài đều sưng phồng như cái bánh bao, thậm chí cả người còn phồng đến mức muốn nứt ra rồi!
Không nói chỗ khác, đầu đã sưng to ba lần.
Khuôn mặt đẹp trai ban đầu, bây giờ đã chẳng thấy đâu nữa!
Có lẽ ngay cả mẹ và Niệm Niệm mèo đều không thể nhận ra thằng nhóc béo này là ail
Bị đánh tới mức mẹ cũng không nhận ra... câu nói này, vào giờ phút này, áp lên người Tạ Tiểu Đa, quả là sự thể hiện hoàn mỹ. Không chỉ mẹ mà còn cả chị gái nữa!

“Về sau đừng đánh vào mắt.” Hà Viên Nguyệt nhíu mày nhắc nhở Tân Phương Dương và Lam Thư nói “Thay vì đánh vào mắt, hãy đánh vào những vị trí khác.”
Khi nghe được câu đầu tiên này, Tả Tiểu Đa còn tưởng rằng đó lời hay, kết quả...
Tả Tiểu Đa kinh ngạc tới trợn mắt há miệng ngay tại chỗ.
“Tiểu Đa, ta nói cho ngươi một chân lý, trước khi trưởng thành...”
Hà Viên Nguyệt nói “Bị đánh càng nhiều càng tốt!” Tên nhãi Tả Tiểu Đa bình thường đều nằm trên ghế, cơ thể gầy gò vốn có thể ép chặt vào ghế, giờ hoàn toàn không thể vừa...
“Hiện tại, chúng ta hãy nghiên cứu tìm hiểu về Thuật Vọng Khí.”
Tóc của Hà Viên Nguyệt được chải gọn gàng, trên †ay cầm một quyển sách cổ, rồi bắt đầu giảng.
“Thuật Vọng Khí là gì? Muốn hiểu được, thì đầu tiên phải hiểu, khí là gì...”
“Kim mộc thủy hỏa thổ, được chia thành ngũ hành, chúng cũng là những phần cơ bản tạo thành thế giới, năm thứ đó bổ trợ cho nhau, tương sinh tương khắc, đồng thời, chúng cũng là một phần cơ bản tạo thành Thuật Vọng Khí...”
“Một khi tu luyện thành công Thuật Vọng Khí, thì có thể xem được họa phúc của một người, có thể xem được. sự hưng thịnh của gia đình, thậm chí nhìn sông núi, biết được sự thịnh suy của quốc gia... Ngay cả sự thay đổi của đất trời, cũng nằm trong phạm vi của Vọng Khí!”
“Hãy nhớ rằng, một số người xưng Thuật Vọng Khí là thần côn hay Thuật Phong Thủy, nhưng ta muốn nói với ngươi rằng, kiến thức này là sai hoàn toàn! Thuật Vọng Khí là một tinh tuý uyên thâm nhất trên thế giới bao hàm. cả hàng vạn học thức. Thực sự có thể hưng bang định quốc, giúp ích cho xã tắc, có thể kiểm soát xu hướng của thiên hạ, chính là học vấn cao thâm nhất trong nhân gian.”
“Cũng là học vấn tinh tuý khó học nhất.”
“Nhìn xem gia trạch Phong Thuỷ, mồ mả Phong Mạo, chẳng qua đơn giản dễ hiểu chỉ là thủ đoạn cơ bản để nhập môn mà thôi!”
“Tuy nhiên, Thuật Vọng Khí rất khó học và khó thành thạo, người không có nhân duyên khó có thể học thành được, người không sáng suốt thông minh cũng khó mà học được, đến cả người không trải qua gian khổ cũng sẽ không thể học được!”
“Bây giờ, chúng ta bắt đầu thôi!”
Khi Hà Viên Nguyệt chính thức bắt đầu giảng dạy, cũng không hề kiêng dè Tân Phương Dương.
Trên thực tế, khi Tân Phương Dương định ra ngoài vì muốn làm phiền họ, thì đã bị Hà Viên Nguyệt giữ lại.

“Học thức của ta, chỉ hận là không dạy được cho nhiều người, không dạy rộng rãi được cho mọi người, tuyệt đối cũng không bao giờ có ý nghĩ sẽ giấu giếm. Nếu ngươi có thể nhập môn thì quả thật là một đại thiện, bất kể là vì người hay vì mình, vì gia đình hay vì đất nước, thì đều là một chuyện vô cùng tốt. “
Sau khi lời dạy này vừa dứt, không chỉ một mình Tả Tiểu Đa cảm thấy như ngu sỉ, như say, mà ngay cả Tân Phương Dương cũng cảm thấy trước mắt mình mở ra một thế giới hoàn toàn mới.
Nếu không chính tai mình lắng nghe, thì hắn khó có thể tưởng tượng được rằng học thức của Hà Viên Nguyệt lại có thể đạt đến trình độ này.
Căn cứ vào Thiên Nhân Ngũ Hành, lịch sử đại lục của các triều đại đã qua đều suy nghĩ tập trung vào đại cục, bắt tay từ các tình tiết nhỏ nhất, thuật lại tỉ mỉ về Thuật Vọng Khí, vô cùng tỉnh tế, vô cùng trật tự.
Ngay cả Tân Phương Dương, một người thầy đã từng dạy dỗ không biết bao nhiêu người cũng hoàn toàn như bị mê muội, mỗi khi nghe thấy những điều quá diệu vợi đó, gần như không thể nhịn được mà muốn đập bàn hét lên.
Giọng nói của Hà Viên Nguyệt dường như có một ma lực nào đó, có thể dễ dàng dẫn dắt người ta đi vào thế giới mà nàng đang giảng thuật, đến khi đắm chìm vào đó.
Bên trong phòng làm việc, không biết bắt đầu từ lúc. nào, đã trở nên tràn ngập sương mù, linh khí vô cùng dày đặc, tự nhiên làm diệu thân thể của bốn người.
Đến khi buổi học này kết thúc, Tả Tiểu Đa ngạc nhiên phát hiện ra vết sưng tấy trên cơ thể mình không biết bằng cách nào đã biến mất.
Trạng thái không chỉ trở lại trạng thái sung mãn, mà thậm chí còn có cải thiện thêm một chút, rõ ràng là công lao của linh vụ dày đặc trong văn phòng.
Rất tuyệt vời! “Buổi tối cũng không thể buông lỏng!”
“Khi tự mình luyện tập... luyện đến khi sưng lên giống như hồi lúc chiều thế này, ít nhất phải ba lần. Nếu chị gái của ngươi ở nhà hỗ trợ cho ngươi, thì có thể tăng lên đến sáu lần, có chị gái bên cạnh, ngay cả khi ngươi luyện tập khắc khổ hơn một ít nữa, cũng sẽ không làm tổn thương gân cốt của ngươi.”
Hà Viên Nguyệt nói lời từ biệt, văng vắng bên tai.

“Võ giả quả thực quá khó...”
Tả Tiểu Đa nhìn lên trời và thở dài.
May mắn thay, ám khí của ta đã dùng hết rồi, muốn luyện cũng luyện không được, hôm nay để ta lười biếng đi vậy, chuyên tâm vào việc tu luyện nguyên công!
Tả Tiểu Đa trở về nhà.
Nhìn thấy mười bao tải đột nhiên xuất hiện trong phòng khách, liền không hiểu gì.
“Đây là cái gì?”
“Còn có thể là gì nữa, ám khí của ngươi đấy!”
Tả Tiểu Niệm chắp hai tay sau lưng từng bước nhảy ra: “Đây là hai triệu miếng mà ta đặc biệt mua thêm cho
ngươi. Sao nào? Ngạc nhiên không, vui mừng không, cảm động không nào? Ha ha ha...
Tả Tiểu Đa nhìn mười bao tải trước mặt bằng ánh mắt đờ đãn, cả người đều lờ mờ và ngốc nghếch.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.