Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 142: Bữa cơm này không dễ ăn 2




Ngô Vũ Đình cười tủm tỉm không quan tâm chú Nam ngăn cản, lại rót cho hắn đầy ly: “Tiểu Nam, ngươi xem con trai và con gái của ta, như thế nào?”
“Tốt lắm! Tốt lắm! Thật sự rất tốt!"
Chú Nam không ngừng giơ ngón tay cái lên: “Chị dâu chị thật biết sinh con! Sinh hay lắm!”
Lời nịnh nọt này có chút gượng gạo, chị em Tả Tiểu Đa suýt chút cười ra thành tiếng.
Ngô Vũ Đình thở dài một cái, vẻ mặt một lời khó nói hết được, nói: “Bây giờ ta thật sự rất phiền lòng, hai chị em chúng nó một trước một sau đều đi trên con đường tu hành, ta và anh Tả của chú chỉ là hai người bình thường, hiện tại tay trói gà còn không chặt... cũng không biết công pháp gì tốt, phù hợp nhất với chị em bọn chúng...”
Sắc mặt của chú Nam lập tức dịu lại, giống như phạm nhân bị xử phạt treo cổ nghe thấy được đặc xá, vui mừng nói: “Em còn tưởng là chuyện gì cơ, không phải chỉ là công pháp tốt hơn một chút sao, ta có!”
Vừa nói xong bắt đầu tìm kiếm trong nhẫn không gian, rất lâu sau mới lấy ra hai viên ngọc bội đỏ như máu: “Bộ Nguyệt Phách chân kinh này rất thích hợp với con gái tu luyện, ta thấy Niệm nha đầu lanh lợi hoạt bát, bên ngoài xinh đẹp bên trong thông minh, thiên phú vượt xa người khác, tu luyện công pháp này giống như là làm chơi ăn thật, cùng bổ sung cho nhau, chị dâu chị thấy như thế nào?”
Nguyệt Phách chân kinh?!

Tả Tiểu Niệm nghe thấy cái tên này kinh ngạc đến nỗi sắp không khép mồm lại được.
Nàng không giống Tả Tiểu Đa, Tả Tiểu Đa trên thực. tế cũng chỉ như vịt nghe sấm, nhiều lắm cũng chỉ có thể cảm nhận được công pháp này hình như rất tốt, nhưng Tả Tiểu Niệm lại biết rất rõ, Nguyệt Phách chân kinh này, chính là một bộ siêu phẩm công pháp sớm đã thất †ruyên theo năm tháng!
Nghe nói rất lâu rất lâu trước đây, có một vị cô gái tu luyện Nguyệt Phách chân kinh thành công, trong thiên hạ không có ai là đối thủ, sau này còn dựa vào công pháp này làm nền móng cơ sở, xây dựng một thế giới.
Tương truyền, mặt trăng trên trời hiện tại chính là thế giới mà cô gái đó xây dựng!
Đương nhiên, đây chỉ là một truyền thuyết.
Nhưng Nguyệt Phách chân kinh rất lợi hại, rất khó lường, rất lợi hại.
“Cái này cho ta...” Tả Tiểu Niệm vẫn có chút không dám tin nhận lấy ngọc bội màu đỏ như máu, lẩm bẩm: “Pháp môn cơ sở mà hiện tại ta tu luyện vẫn là công pháp của Côn Lôn đạo môn, việc này sẽ không xung đột chứ?”
“Côn Lôn đạo môn?”
Chú Nam yên tâm, tự mình nâng ly rượu lên, ừng ực uống một ly cười ha ha nói thẳng: “Côn Lôn đạo môn cũng chỉ là muỗi thôi, à ha ha, ý của ta là nói, thật ra công pháp của Côn Lôn đạo môn cũng xem như là tạm được, nhưng so với Nguyệt Phách chân kinh còn kém hơn một chút, dù sao chắc chắn là sẽ không xung đột đâu...”
Nói được một nửa thì nhìn thấy ánh mắt như cười như không của Ngô Vũ Đình, chú Nam lập tức trở nên nhã nhặn lại, nhưng hai chữ nhã nhặn, thật sự không ăn nhập với thân hình của hắn, cực kỳ không ăn nhập.
“Còn về cái còn lại này, cho cháu trai của chúng ta, haiz, năm đó lúc ta chuẩn bị không tìm thấy công pháp. thích hợp, thiếu sót căn bản chí mạng, không có khả năng luyện Viêm Dương chân kinh, cứ thế mà nó nằm trong tay ta rất nhiều năm rồi, hoàn toàn không có đất dụng võ, bây giờ cuối cùng cũng gặp được cháu trai, trong lòng rất vui...” Chú Nam nói.
Không giống với danh tiếng nổi khắp gần xa của Nguyệt Phách chân kinh, Viêm Dương chân kinh này Tả Tiểu Niệm lại chưa từng nghe qua, nhưng đoán có lẽ là có cấp bậc tương tự như Nguyệt Phách chân kinh!

“Hai con cứ nhận trước đi!” Chú Nam nói: “Cha mẹ con đều là... khụ khụ, đều là người bình thường, chú vẫn cần ở lại đây vài ngày, ngày mai hoặc ngày mốt sẽ Quán Đỉnh công pháp cho hai con, tiếp thu một chút là được rồi.”
“Chúng cháu cảm ơn chú Nam” Hai chị em vội vàng cảm ơn.
Quán Đỉnh công pháp này không phải là chuyện người bình thường có thể làm được, trừ phi là quan hệ cực kỳ thân thiết, như là sư đồ, phụ tử, vân vân.
Hai chị em nhìn nhau một cái đều có thể nhìn thấy suy nghĩ ở trong mắt đối phương: Chú Nam này, có thể là một cao thủ?
Hai người bình thường như cha mẹ, lại có thể có một người bạn là cao thủ?
Hơn nữa vị đại cao thủ này rõ ràng rất lễ phép với cha mẹ... Việc này có chút khó tin.
Ngô Vũ Đình cười nói: “Nhiều năm nay không gặp, tiểu hùng vào Nam ra Bắc, đúng là kiếm được gia sản lớn ghê.
“Đâu có đâu có, cũng chỉ là kiếm cơm ăn thôi, đâu có vào được mắt thần của hai người đây, chị dâu, chị dâu mời, em kính chị một ly.”
Ngô Vũ Đình uống rượu xong, nói: “Có một chuyện, ta cũng quả thật là đau đầu.”

Chú Nam nhất thời có chút đứng ngồi không yên, sắc mặt hơi tái xanh, nói: “Chuyện gì lại có thể khiến chị dâu đau đầu?”
Ngô Vũ Đình thở dài một cái, nói: “Còn không phải là nợ của con gái, vẫn chưa trả xong sao, bây giờ con trai và con gái đều luyện võ, tài nguyên Tỉnh Hồn thạch còn dễ, nhưng ta nghe nói người tu hành còn cần vật liệu tốt rèn binh khí, nhà chúng ta không có quan hệ ở phương diện này.”
Chú Nam thở phào một cái, nói: “Haiz, đây là vấn đề gì chứ? Cần binh khí còn ngại nói...”
“Ta nói không phải là binh khí, mà là vật liệu”
Ngô Vũ Đình nói: “Hai đứa trẻ này cách định hình còn xa, binh khí bổn mệnh gì đó nói còn quá sớm... hiện †ại vẫn thấy chuẩn bị vật liệu là thích hợp, tiểu Nam nói có phải không?”
Da mặt chú Nam hơi co giật, nói: “Chị dâu xin hãy yên tâm, đợi lúc em đi sẽ để lại đủ phân lượng Thiên Huyễn Kim cho hai đứa chúng nó, để hai đứa chúng nó tự cân nhắc chế tạo, chị dâu thấy thế nào?”
Ngô Vũ Đình che khóe miệng nhỏ kinh ngạc nói: “Mười tấn? Làm gì dùng hết nhiều như vậy, Tiểu Hùng chú thật sự khách sáo quá rồi, hai tiểu quỷ này đúng là có phúc!”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.