Cô bước lại gần cửa ra vào, tấm cửa kính tự động trượt ra, cô lễ tân xinh đẹp đó nhìn sang, lộ ra nụ cười ngọt ngào.
“Chào cô ạ, xin hỏi cô tới tìm ai?”
Xem ra chuyện xảy ra trên tầng hoàn toàn không truyền xuống dưới này, ở đây vẫn rất yên tĩnh.
Nhân viên mới đến không biết cô, nên hỏi vậy cũng không có gì lạ, vì thế, Tề Tiểu Tô cũng chỉ mỉm cười đáp: “Cô Khưu Linh Phương có đây không?”
Cô nhìn lướt vào bên trong một cái, phát hiện ra khu vực làm việc đã được sắp xếp đâu ra đấy rồi. Bàn làm việc màu sữa pha màu lam nhạt được gắn những bức vách nửa ngăn riêng từng chỗ ngồi, tất cả đều được xếp chỉnh tề ngay ngắn. Ngoài ra trong công ty còn được bày rất nhiều chậu cây, nhìn vô cùng sống động, đầy sức sống.
Mà điều khiến cô vô cùng kinh ngạc là, trong khu vực làm việc mà cô có thể nhìn thấy được, thì hầu như các vị trí đều đã ngồi đầy đến tám mươi phần trăm rồi!
Như vậy có nghĩa là, ít nhất công ty cũng đã thuê hai ba mươi người rồi! Vì những nơi mà cô nhìn thấy, ngoài khu vực làm việc của nhân viên bình thường thì còn có cả khu vực làm việc của nhân viên trung và cao cấp, có lẽ cũng đã có vài người ngồi làm việc.
“Tốc độ tuyển người nhanh thật đấy.”
Cô lễ tân đang gọi điện thoại nội bộ tìm Khưu Linh Phương hơi ngạc nhiên nhìn cô một cái, trong lòng thầm nghĩ, chắc cô ấy là bạn của chị Khưu Linh Phương, biết rõ mấy hôm nay công ty đang tuyển dụng số lượng lớn chăng?
Cô ta cũng thầm cảm thấy may mắn vì mình không học phải thói xấu đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài, nên dù thấy cô bé rất trẻ này đến cũng không thờ ơ mặc kệ cô ấy.
Cúp điện thoại xong, cô ta nói với Tề Tiểu Tô: “Ngại quá, hiện giờ chị Khưu không ở công ty ạ, người của phòng hành chính chúng tôi vừa nói là chị ấy gọi điện thoại xin nghỉ nửa buổi.”
Khưu Linh Phương xin nghỉ ư?
Tề Tiểu Tô hơi ngạc nhiên. Với sự hiểu biết sơ bộ của cô về Khưu Linh Phương qua thời gian vừa rồi, thì cô cảm thấy chị ấy là một người rất chuyên tâm với công việc, ngày nào cũng bận bịu với việc của công ty, trước giờ chưa từng lười biếng, ỷ lại.
Nên chị ấy mà xin nghỉ, chắc chắn là có chuyện gì đó rồi.
Hơn nữa, cô mời Khưu Linh Phương làm trợ lý của mình cũng đã là cho chị ấy một sự tự do nhất định, dù sao cô cũng không thường xuyên ở công ty, vậy mà chị ấy còn phải gọi đến công ty để xin nghỉ sao...
“Chị ấy có nói có chuyện gì không?”
“Không ạ.”
“Vậy Văn Nhĩ Định hoặc Julia có ở công ty không?”
Cô lễ tân kia vốn tưởng cô là bạn của Khưu Linh Phương, nhưng giờ lại nghe cô gọi được cả tên Văn tổng và giám đốc tài vụ, nên cô ta cũng hơi kinh ngạc. Mà hơn thế nữa, cô ấy còn gọi thẳng tên của hai người đó ra.
“Văn tổng có ở công ty ạ. Xin lỗi, cô có hẹn trước với Văn tổng không ạ?”
“Cô cứ đưa tôi vào gặp anh ta đi, anh ta có phòng làm việc riêng chứ nhỉ?”
Tề Tiểu Tô nói rồi sải bước đi vào trong trước, vừa đi vừa nói: “Cô tên gì?”
Cảm giác này thực sự hơi kỳ quặc, cứ như ông chủ lớn đi tuần tra kiểm soát vậy, nhưng rõ ràng chỉ là một cô bé con mười bảy mười tám tuổi thôi mà?
“Tôi là Tề Tây ạ. Xin hỏi cô là?”
Tề Tiểu Tô thoáng khựng lại một chút, sau đó lại cười nói: “Chúng ta cùng họ đấy.”
Cô vừa dứt lời, có hai thanh niên rất sáng sủa đẹp trai đi ngược chiều lại với họ, nhìn thấy Tề Tiểu Tô, mắt hai người đều sáng rực lên, một người lên tiếng hỏi Tề Tây: “Tiểu Tây à, lại có người mới đến ứng tuyển à? Cô bé trẻ trung xinh đẹp thế này, đến ứng tuyển vào vị trí nào, phòng nào vậy?”
“Chúng ta có phúc quá! Đồng nghiệp nữ trong công ty toàn là mỹ nhân thôi! Hi, cô gái xinh đẹp này, nhất định phải cố gắng giành lấy cơ hội làm việc trong công ty nhé, công ty này không chỉ có gái xinh đâu, có cả trai đẹp nữa đấy! Em nhìn thấy không, toàn phải tầm như bọn anh đây này! Lát nữa phỏng vấn nhớ thể hiện cho thật tốt vào nhé!”
“Đúng thế, đúng thế, rất hy vọng có thể làm đồng nghiệp thân thiết với em!”
Hai người đều khoảng hơn hai mươi tuổi, quả thực nhìn rất tuấn tú sáng sủa, dù là đùa cợt trêu chọc vậy thôi, nhưng lại không khiến cho người ta cảm thấy thô lỗ.
Tề Tiểu Tô bật cười, gật đầu nói như thật: “Đúng là rất đẹp trai! Thôi được, tôi nhất định sẽ thể hiện thật tốt!”
Lúc này, một nhân viên nam mới len lén hỏi Tề Tây: “Cô ấy đến tìm ai vậy?”
“Tìm Văn tổng.”
Tề Tây cũng thấp giọng nói. Cô ta cảm thấy hơi khó hiểu, cô bé này hoàn toàn không giống đến đây để ứng tuyển chút nào, hơn nữa, cô ta cũng đâu có nhận được thông báo của bên trên là hôm nay sẽ có người đến gặp Văn tổng để phỏng vấn đâu. Nhưng nhìn cô ấy nói nghiêm túc như vậy, lẽ nào là thật sao?
Nhân viên nam kia chợt nhìn Tề Tiểu Tô với vẻ đồng cảm: “Không ngờ đích thân Văn tổng lại phỏng vấn em, thế thì chắc em ứng tuyển vị trí cao lắm nhỉ. Lúc gặp Văn tổng, cứ cố gắng thả lỏng hết sức nhé, tự tin vào.”
Tề Tiểu Tô nghe vậy lại cười: “Sao vậy ạ? Chẳng lẽ Văn tổng đáng sợ lắm ạ?”
“Thực ra cũng không phải là đáng sợ, mà là trong lúc làm việc, anh ấy rất nghiêm túc, hơn nữa, yêu cầu cũng cực kỳ cao.”
“Ok, tôi biết rồi. Tôi sẽ cố gắng thể hiện hết mình.” Tề Tiểu Tô nhịn cười nói.
Đúng lúc này, Văn Nhĩ Định vừa khéo mở cửa thò đầu ra: “Tiểu Hà, bản PPT sáng nay tôi bảo cậu làm, cậu đã làm xong chưa?” Nhìn thấy Tề Tiểu Tô, anh ta hơi sửng sốt, “Tề tổng?”
Tề tổng?
Mọi người đều đồng loạt quay sang nhìn Tề Tiểu Tô.
“Bận lắm à?!” Tề Tiểu Tô ho khan một tiếng, bước về phía anh ta.
Văn Nhĩ Định nhìn quanh một vòng, lập tức hiểu ngay vừa có chuyện gì xảy ra. Anh ta bỗng cảm thấy hơi buồn cười, khẽ hắng giọng, rồi cao giọng nói: “Để tôi giới thiệu với các cậu một chút nhé. Vị này chính là cô Tề Tiểu Tô, bà chủ của Thịnh Tề chúng ta. Tôi cũng chỉ là nhân viên làm công ăn lương dưới tay cô ấy thôi.”
Một câu thôi!!! Hóa ra là Boss thực sự của họ à?!!!
Lúc trước họ cũng có nghe nói bà chủ của Thịnh Tề là một cô gái cực kỳ trẻ tuổi, nhưng không ngờ, lại chỉ là một cô bé con như thế này!!!
Đám Tề Tây đều vô cùng xấu hổ, nhất là hai cậu thanh niên trẻ vừa cổ vũ Tề Tiểu Tô, nhắc cô cố gắng thể hiện để trở thành đồng nghiệp thân thiết với họ kia, mặt hai anh chàng đó đều đỏ ửng lên.
Làm đồng nghiệp thân thiết với bà chủ sao?!
Ôi trời ơi, để bọn họ chui xuống gầm bàn luôn đi.
Tề Tiểu Tô gật đầu nói: “Mọi người đều vừa bắt đầu vào Thịnh Tề, sau này mọi người chính là những người cộng tác với Thịnh Tề đầu tiên. Hiện giờ Thịnh Tề chỉ là công ty trách nhiệm hữu hạn, nhưng sau này sẽ trở thành tập đoàn Thịnh Tề! Mọi người hãy cùng cố gắng nhé. Nào là nhà, là xe, cổ phiếu, bạn gái xinh đẹp, hay bạn trai hotboy, Thịnh Tề sẽ giúp mọi người kiếm được đủ hết!”
Mọi người đều bật cười ầm lên.
Bầu không khí lập tức trở nên nồng nhiệt hơn hẳn.
Có lẽ là vì sẽ chẳng có ông chủ nào nói với bọn họ những lời chân thành, thẳng thắn như vậy, hơn nữa còn đều là những lời mà mọi người thực sự mong muốn nhất, thực tế nhất và kích động lòng người nhất.
Ấn tượng của họ về Tề Tiểu Tô lập tức trở nên tốt đến bùng nổ.
Văn Nhĩ Định tiếp nhận công tác đón người của Tề Tây, đưa Tề Tiểu Tô vào phòng làm việc lớn mà họ đã chuẩn bị cho cô: “Tề Tổng vừa đến đã giành hết trái tim của mọi người rồi.”
Tề Tiểu Tô cười lắc đầu: “Chẳng qua là trước đây tôi từng đi làm, mục đích đi làm của tôi cũng rất đơn giản, chỉ là vì có thể nhận lương, sống một cuộc sống tốt hơn thôi. Thực ra, chúng ta cũng không cần phải cho nhân viên giấc mơ và mong ước cao sang quyền quý gì, chỉ cần có thể cho nhân viên cầm được tiền lương cao, hưởng thụ được đủ phúc lợi tốt, có một môi trường làm việc tốt, thì tự bọn họ sẽ có cảm giác mình thuộc về công ty. Vì những điều đó, họ sẽ càng sẵn lòng cố gắng, phấn đấu, làm tốt mọi việc của công ty. Dù sao, công ty có tốt, có phát triển, thì cuộc sống của họ mới tốt.”
“Cô nói đúng lắm.” Văn Nhĩ Định như có điều gì đó suy tư. Nhưng mà, Tề Tiểu Tô đi làm lúc nào? Nhỏ thế mà đã ra ngoài kiếm việc làm à?!
Tề Tiểu Tô bước vào phòng làm việc mà Khưu Linh Phương trang trí cho cô.
Rất rộng, rất sáng sủa, phong cách đơn giản nhưng lại thanh thoát, đúng là kiểu cô thích. Có một khung cửa sổ kính rất lớn, từ đó nhìn ra có thể nhìn thấy hết cả quang cảnh tươi đẹp của thành phố D.
Chiếc bàn làm việc góc màu vàng nhạt của cô ở ngay trước khung cửa sổ kính này, trên bàn bày một bộ máy tính màu trắng rất đẹp.
“Trong công ty có thống nhất về máy tính công tác, cô Khưu đã đích thân chọn chiếc này cho cô đấy.”