Hồng Mông Linh Bảo

Chương 323:






Chương 323 Mài đao, luyện tên chuẩn bị

Hồng-Linh đang còn ở cung điiện trong Hồng Mông Linh Châu giới, bỗng thấy Minh trở về trong tay còn xách Tiết Toàn xem một hồi loáng thoáng nhận ra:

- Đây chẳng phải Tiết lão thất Tiết Toàn hay sao, lần trước còn nằm bẹp một chỗ chờ chết. Không ngờ bây giờ thân thể và tu vi đã được hồi phục. Anh kiếm được Tiết lão thất này ở đâu.

- Nghe Tiết Lễ nói người này khỏi bệnh nhưng tâm trí bị hỗn loạn nên anh đem về chữa thử..

- Lần trước em từng luyện Phục Hồi Tiên thể đan, vốn có thân thể còn có công năng chữa hồn nhưng không hiểu tại sao không chữa khỏi hết.

- Vậy em còn viên đan dược này không?

- Không có, lần đó luyện được vài viên đưa hết cho Tiết Văn lão đại của hắn. Chỉ tiếc là nguyên liệu luyện đan cần một thứ gọi là Kim Ngân Ngũ Sắc Hoa tiên dịch..

Minh nghe vậy ngẩn người tự nhủ:


- „Sao lại trùng hợp đến thế...“

Rồi lấy ra một nình đưa cho Hồng-Linh hỏi:

- Có phải thứ này không?

- Hồng-Linh vừa mở nắp đã ngửi thấy hương vị quen thuộc liền nhận ra ngay...

- Thì ra anh là người quen của lão Tiết Lễ đã cho lão phân chim Ngũ Sắc Linh cầm..

- Em chóng quên, Kim Ngân Ngũ Sắc Hoa tiên dịch này em đã dùng một lần trước khi vào luyện thể, nếu không em sao chịu nổi trọng lực ở luyện thể không gian trận đó.

- Thật là lần đó em không nhớ hương vị thứ này. Vậy anh có cần Phục Hồi Tiên thể đan nữa không để em luyện mấy viên.

- Có loại tiên đan này thì rất tốt, một khi anh không chữa khỏi lão này thì có thể cho hắn dùng một viên tiên dược, dù không khỏi hẳn cũng có thể giúp hắn phục hồi nhiều hơn.

Thánh anh của Minh trực tiếp xông vào thức hải của lão Toàn, chàng liền thấy nguyên anh của lão xông vào thức hải. Thánh anh không khách sáo bắt lấy khống chế sao đó tìm tòi quan sát khối trí nhớ của lão. Thánh Anh chỉ thấy một bãi hỗn loạn trí nhớ mảnh vỡ không thể dung hợp lại với nhau thành một khối. Minh bát lấy một khối lớn nhất đọc thì khối này ghi những chi tiết mới đây, biết mình là ai, cách vận dùng tiên chân khí, một vài thần thông, độn khí, không gian định pháp, .. võ kỹ quyền pháp,.. Thì ra đây là khối chủ trí nhớ hiện tại được khôi phục một phần.. Minh buông ra rồi lại chụp một khối khác, một tin tức về Yêu Cầm giới liền hiển hiện, khiến chàng giật mình. Yêu cầm giới nguyên chủ nhân là Kim-Hoa tiên đế, vốn là một kiện thần khí không gian Kim-Liên Hoa, lúc đầu chỉ lớn ngàn thước vuông, sau đó khí chất câu thông với chủ nhân khiến phẩm chất có thể theo đó tăng lên, đáng tiếc Kim-Hoa tiên đế tu vi có hạn, tu luyện đến tiên tôn sơ kỳ thì không cách nào thăng cấp, nên Kim-Liên Hoa không gian tăng trưởng có hạn, dừng ở mức độ một triệu tam trăm ngàn cây số vuông lục địa và hải dương. Kim-Hoa tiên tôn sống vạn tuổi phải lòng Tiết Chân tiên tôn trung kỳ hai người kết đôi sinh ra Tiết Khâm, Tiết Khâm sinh ra Tiết Học, Tiết Hộc sinh ra Tiết Khí, Tiết Khí sinh ra Tiết Ánh, Tiết Ánh sinh ra Tiết Thanh, Tiết Thanh sinh ra Tiết Khả, Tiết Khả sinh ra Tiết Chung, Tiết Chung sinh ra Tiết Đạm. Tiết Đạm là ông nội của năm anh em, Tiết Liệt là cha nhưng chưa nắm quyền đã cùng tử nạn cùng Tiết Đạm trong một chuyến viễn du.. Từ đời Tiết Chân đến đời của Tiết Văn là mười ba đời, đều là độc đinh nên truyền thừa không thành vấn đề cho đến đời của Tiết Liệt sinh ra bảy đứa con trai lại có vấn đề. Tiết Chân thấy phối ngẫu của mình ưa thích yêu cầm, Linh cầm nên đã thu thập đủ các loại yêu cầm quý giá, từ phuợng hoàng các loại đến ưng, điêu, và vô số linh cầm loại nhỏ. Đến thời Tiết Khâm thì đặt tên Kim-Liên hoa không gian là Yêu Cầm giới.

Tiết Đạm chia truyền thừa và quyền khống chế Yêu Cầm giới ra làm bảy, trao cho bảy anh em Tiết Văn. Tiết Văn liền dùng độc kế chiếm được năm phần, tưởng rằng sẽ nhờ đó thăng cấp tiên tôn, và không bao lâu sẽ chiếm toàn quyền Yêu Cầm giới. Không dè bị Mạc Thanh tiên đế, vốn là một vị khách thời Tiết Đạm còn lại mưu đồ chiếm đoạt.

Thánh Anh xem hết mảnh trí nhớ này rồi, bắt đầu nghiên cứu các mảnh vỡ trí nhớ, một giờ, hai giờ, ba giờ trôi qua mà chàng chỉ ráp được hai miếng nhỏ, trong khi tất cả ướm chừng vạn mảnh, chàng thấy không thể phí nhiều thời gian như vậy được nên trở ra.

Chàng xem Hồng-Linh, nàng vẫn còn luyện đan. Thấy nàng đang còn cẩn thận chàng tiến đến gần ngồi xem. Hồng-Linh thấy chàng đến tâm tình vui mừng, nàng đang cố ý đợi chàng vì không biết phải đối phó với Đan Kiếp làm sao, nàng nghĩ đến tình trạng Tiết Thắng và Tiết Văn lần trước vẫn còn sợ hãi.

Minh vừa đến nàng liền gia tốc thêm lửa, chưa đầy mười phút mùi thơm phát ra, đan thành.. Mây liền kéo ùn ùn hội về đây nàng vội giao việc nguy hiểm này cho Minh. Minh khẽ cười tỏ vẻ biết rồi, thì xẹt một tiếng tia chớp lôi điện đánh xuống.

Minh lần này muốn biểu hiện một chút lực lượng trước người yêu nên không thèm cổ loa thạch trực tiếng bay lên hai tay bắt quyết hình cổ loa trực tiếp đón thu lôi điện năng lượng. Lôi điện truyền qua hai bàn tay cuốn xuống bao phủ người. Hồng-Linh giật mình thấy trên thân Minh chằng chịt những lưới lôi quang, không ngoan ngoãn cứ chạy đi chạy lại trên người chàng như những con rắn bằng ánh sáng loạn động.

Lôi điện chạy một hồi rồi biến mất vào trong người Minh, sau đó lôi thứ hai, lôi thứ ba cũng đồng dạng nhưng Minh chờ cho lôi điện giảm gần hết rồi truyền phần còn lại vào hư vô đỉnh. Hư vô đỉnh tiếp nhận năng lượng reo lên âm thanh vi vu, tỏa sáng huy hoàng cùng rót một ít xuống đan dược.

Hồng-Linh thấy đan kiếp đã qua liền thu đan dược năm viên. Nàng liếc qua Minh thấy chàng ngồi xếp bằng bất động như đang tu luyện, trên thân áo choàng bị lôi điện đánh cho rách loang lỗ, còn mặt mũi vẫn bình thường không có vẻ gì bị thương. Nàng thu hư vô đỉnh rồi lẳng lặng rời khỏi phòng để Minh yên tĩnh.

Minh nhận ba đạo đan lôi kiếp, cảm thấy năng lượng nhập vào tiên nguyên khí một cách khác trước kia. Tiên nguyên khí hấp thu lôi điện năng lượng rót vào kỳ kinh bát mạch thông qua vô số vòng xoáy nơi các huyệt đạo, chẳng khác gì mỗi huyệt đạo đã trở thành một mạch nước xoáy hút vào nhả ra, năng lượng trước khi hút vào và sau khi nhả ra bất đồng, trước đó còn ít tạp năng lượng sau đó trở thành tinh thuần hơn, cho đến khi chân nguyên khí về đến đan điền thì cổ loa thạch mới được hình thành. Đây là những cổ loa thạch tầng hai nên phẩm chất và hình dạng cũng khác hẳn. Minh thấy chẳng bao lâu trong đan điền ngưng tụ được ba khối cổ loa thạch, cả ba đều mang màu ngọc bích chiếu ánh quang dịu dàng, nhìn vào rất bắt mắt, rất ư là dễ coi. Xem một hồi, chàng lại nội soi kinh mạch, huyệt đạo cuả mình thấy hai phần ba huyệt đạo trong người đã trở thành điểm xoáy, như ẩn chứa chân nguyên mạch ngầm. Minh âm thầm đánh giá lực lượng, một khi dùng chân nguyên của mình đánh ra, phỏng chừng mạnh hơn trước không chỉ mười lần, thêm vào đó lực đánh không còn đơn giản theo quỹ tích đường thẳng vọt tới, mà còn thêm vào lực vặn xoắn.

Minh bỗng khẽ đấm về phía trước một quyền, quả nhiên không khí phía trước vặn vẹo chẳng khác gì một cơn lốc xoáy đi ra mang theo mội ít bụi phóng ra, đồng thời một tiếng gió rít khẽ vang lên. Chàng vội thu tay thì cơn lốc xoáy mới chuyển ba bốn thước tan nhanh không khí trở lại bình thường. Minh thì thầm:

- Hay thật! Bây giờ bất cứ đao kiếm chỉ chiêu cũng đều bị biến dạng, bề ngoài nhìn giống như cũ nhưng thật ra ở bên trong đều ẩn chứa lực vặn xoắn. Lực phá của nó chắc là phải ác liệt...

Chàng nghĩ đến lão Mạc Thanh đế, không ngờ lão này tham vọng quá lớn. Lần đầu đem yêu thú đi chiếm Tu Chân giới bị mình đẩy lui, bây giờ lại thu thập Yêu cầm giới. Lần này nếu mình cứ để yên, lão sẽ tăng thực lực, Sơn Hà giới, Yêu Cầm giới, đến khi lão ổn định cả hai giới lại sẽ đi thu thập các giới khác... như vậy mình trước sau gì cũng sẽ gặp nguy. Bây giờ sẵn lúc lão còn tu vi tiên đế, mình đánh cho lão một trận, chiếm lại Yêu Cầm giới, giết được thì càng tốt. Minh ngẫm nghĩ một lúc rồi đem vũ khí của mình ra.

- Nỏ thần! Một mũi tên mẫu.

Lần này có thể cần đến Nỏ Thần... Minh suy tính rồi mở hộp lấy mũi tên ra xem, chàng cẩn thận thử dồn một tia tiên nguyên vào. Mũi tên liền phóng đại gấp hai, toả ánh quang sáng chói, chàng nhíu mắt để thánh anh dùng nhật nguyệt kính soi xét. Bất chợt một chuỗi văn tự bí mật, kèm theo vô số ký hiệu lạ bay vào trong thức hải.

- Thì ra vậy!!! Đây là bí quyết để ngưng tụ chế luyện mũi tên..

Minh đọc qua mới biết có mười cách làm mũi tên, mũi tên bình thường thợ rèn cũng có thể làm được. Mũi cao cấp hơn thì dùng lò đúc, cao hơn nữa là luyện chế theo các luyện khí bảo sư hay làm, nung chảy, tôi luyện, khai trừ tạp chất, hình thành khí phôi, rút hỏa, khải linh khắc trận... Cách thứ tám, chín mười tương tự phải ngưng khí thành chân, bằng những loại khí khác nhau, ngũ hành khí, hỗn độn khí, hồng mông khí...

Minh giật mình không ngờ lần trước tình cờ theo cách ngưng khí thành cương, cổ loa thạch ngưng luyện thành ngọc tiêu lại là cách luyện khí cao cấp nhất trong những các luyện chế mũi tên của nỏ thần,

Minh cất mũi tên vào hộp rồi bắt đầu luyện, trong vòng một giờ chàng luyện được bảy mũi tên ngũ hành tiễn, mỗi mũi tên một thuộc tính. Chàng lại luyện thêm ba mũi tên lôi thuộc tính. Sau đó tò mò với ba khối cổ loa thạch, chàng thử sử dụng ý niệm thay đổi nó thành hình dạng ba mũi tên. Quả nhiên ba mũi tên này màu ngọc bích, bóng láng uy khí toát ra mạnh hơn tám mũi vừa luyện chế rất nhiều..

Minh đùa nghịch một lúc rồi lại đem Tạc Đao số bốn ra, lâu nay chàng không dùng đến đao chàng cầm đao má lòng hồi tưởng, thanh đao số bốn này năm xưa đem ra sử dụng để giết mãng xà, khiến mình khí lực bị tiêu hao không còn chút nào, người mềm nhũn tưởng như người bột không có gân cốt. Chàng xem một lúc cuối cùng lắc đầu, đao này không có một tia sát khí nào, tuy lần đó đã một lần uống máu mãng xà.. Minh ôm đao bay lên núi thấy một tảng đá đứng chênh vênh, nhìn phía xa là bờ biển nên thỉnh thoảng còn có tiếng sóng đập vọng lại. Chàng nhìn tảng đá liên tưởng đến hòn vọng phu được ca ngợi trong văn học Việt Nam mà nghĩ ngợi. „Đúng thế, tảng đá này tạc Hồn Vọng Phu thì tuyệt..

Trong đầu Minh liền phác họa ra hình ảnh thiếu phụ bồng con đứng chờ đợi... niệm ý động...

Tạc đao số bốn liền bay ra, phát quang ảnh sáng rực một góc trời. Rồi trăm ngàn đao ảnh vặn vẹo lần lượt xoáy đến, có đao chém ra mảnh lớn, có đao lại như chỉ khẽ liếm nhẹ qua lau chùi, phủi bụi...
Hồng-Linh đang trong cung điện tán gẫu chờ Minh, chợt thấy linh khí trên núi ba động, liền dùng thần thức quét tìm xem chuyện gì xảy ra, thì thấy Minh đang đứng trước một tảng đá dùng ý niệm điểu khiển một thanh đao. Nàng tự hỏi:

- Phải chăng chàng dùng Quang Nhật đao của mình.

Nhưng khi xem kỹ lại thì khí tức từ đao phát ra không phải..Nàng thấy đao ảnh vô số khi thẳng khi, vặn vẹo liên tiếp nối đưôi nhau, hết đao này đến đao khác gọt đẽo tảng đá. Nàng nhìn tảng đá bây giờ đã hình thành bóng người...nên tò mò phi thân lại gần xem cho kỹ..Nàng phi thân còn cách khổng trăm mét thì bị một sức cản vô hình ngăn lại, cố làm sao cũng không tiến gần thêm được một bước.

Bỗng ánh đao thu lại, đồng thời thấy trên tay Minh cầm một thanh đao quái lạ. Trên đao bắt đầu ngưng tụ lôi điện xà chạy đi chạy lại.. cuối cùng hai tia lôi điện từ mũi đao song song phóng ra chạm vào đôi mắt bức tượng, lôi điện chạm vào chỉ vang hai tiếng xẹt xẹt rồi tắt ngấm..


Hồng-Linh tò mò trong lòng không ngớt tự hỏi, tượng tạc đã xong sao còn đem lôi điện phóng ra làm gì, chẳng lẽ cũng có tác dụng..Nàng muốn đến gần xem thì thấy lực cản khi nãy đã biến mất nên đến bên cạnh xem. Thì ra là tượng một bà mẹ bế con! Nàng nhìn lên đôi mắt thì ngẩn người tại chỗ.

Tượng bà mẹ trên đôi mắt như người thật, có hồn, u buồn sầu thảm, lại có vẻ long lanh như vừa mới khóc...

Nàng xem một lúc ngạc nhiên, không ngờ anh Minh có tài dùng đao tạc tượng đến trình độ này. Vì nàng chưa từng nghe chàng kể chuyện tạc tượng.

- Anh vừa làm xong tượng Hồn Vọng phu này?

Minh không nói gật đầu...

Hồng-Linh lại nói:

- Mai này anh tạc nhiều thêm vài trăm tượng nữa.

- Không còn có giờ nhiều như vậy rồi.. Vừa rồi anh muốn thử đao thôi..Thanh đao số bốn và số năm lâu ngày không dùng đến. Xem ra hôm nay mới thấu ngộ thêm một chút công dụng của nó.

Minh vừa mừng vừa tiếc nuối, quả nhiên năm thanh tạc đao chủ ý người luyện chế ra để dùng vào việc tạc tượng. Ngay cả thanh thứ năm trước kia tưởng là để chiến đấu.. thì ra ẩn ý của người sáng tác ra nó vẫn nằm trong phạm vi tạc tượng..

Minh không để ý đến nữa vội cùg Hồng-Linh trở về cung điện. Hồng-Linh chợt hỏi:

- Anh chữa bệnh cho lão Tiết Toàn có kết quả không?

Minh lắc đầu nói:

- Bệnh của lão không thể chữa trong nhất thời, vì phức tạp nên cần rất nhiều thời gian. Nếu em luyện ra đan dược thì thử cho dùng xem, may ra có kết quả bất ngờ đỡ mất nhiều công sức.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.