Hồng Mông Linh Bảo

Chương 111:






Chương 111 Quỷ Tu Pháp Sư

Xe buýt dừng trước cổng nhà thờ bỗng Minh nhận ra một tia thần thức lạ thoáng quét qua rồi biến mất, Minh biết có người theo dõi mình trong xe buýt thành công đến tận đây, chàng nổi giận nhưng không dám phát tác “Hai lần nhân từ nhẹ tay không xử chết bọn họ không dè chúng làm tới, lại có cao thủ trình độ có thể dùng thần thức lại tránh được cảm giác của mình thì không phải tầm thường. Mình thì chẳng sợ gì bọn chúng dù là cao thủ Tiên giới, chỉ lo sợ bọn chúng nhắm vào Hồng-Linh thì thật là không phòng ngừa hết được.

Khi đến nhà Minh đem bọn Tuân, Huyền-Trâm và Ánh-Tuyết ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới, chàng đã để bọn họ trong đó tu luyện mấy ngày nay. Thấy Tuân tu vi đã đạt được Trúc cơ trung kỳ, còn hai nàng kia đã luyện khí kỳ tầng năm, thể chất của hai nàng được cải tạo không ít. Chàng khen:

- Chúc mừng ba bạn tu vi có tiến bộ lớn! Nhưng khoan mừng vội, bát đầu từ bây giờ phải luôn cảnh giác vì có lẽ chúng ta sắp gặp đối thủ. Vừa rồi có một tên dùng thần thức quét qua dò xét tôi, tên này lanh lẹ một cách quỷ quyệt quá, khiến mình bị hắn qua mặt ẩn dấu thành công. Loại này nếu vô ý sẽ bị chúng ngầm ám toán trở tay không kịp.. nên tuyệt đối phải cẩn thận, kẻ dám tới thì chắc chắn không hiền…

Quả nhiên đêm hôm sau một nhóm người áo đen bịt mặt đột nhập vào nhà bị trận pháp ngăn cản nên không vào được, Minh thấy có cả thảy mười một tên, trong lúc đó đã thấy Tuân và hai nàng kia nhảy ra chẳng nói chẳng rằng đánh luôn, ba người lấy ít đánh đông nên cứ sắp hạ được một tên thì mấy tên phía khác lại hỗ trợ khiến dần dần hai bên ở vào thế giằng co.

- Bọn mày là ai mà giữa đêm khuya muốn đột nhập vào nhà chúng ta.

Bọn này hỏi cũng không miệng nói cứ như điên tấn công.

- Được! Bọn mày không nói, ta đành phải ra tay tiễn chúng mày một đoạn…

Ba người kia càng đánh càng hăng nhưng mấy lần đánh trúng đối thủ thì cảm thấy như đánh vào người bông hay đánh vào người bằng mây khói, thân thể họ như được tạo thành bằng khí có thể tụ tán tự nhiên, lúc này hai nàng nghĩ đến điều đáng sợ “chẳng lẽ bọn này là ma?” bỗng nghe Minh nói:


- Thì ra cao thủ quỷ tu! Nhưng đừng tưởng rằng ta không làm gì được các ngươi.

- Mau rút lui để ta đối phó thử xem.

Ba người vừa lui lại Minh bất chợt tung một màn lưới không mầu rộng cả trăm mét vuông nhắm bọn người áo đen chụp xuống, mười một tên bị lưới chộp vào gom thành một đống đen thì chuyện lạ lại xảy ra, bóng đen hợp lại thành một khối liền rồi một tiếng hét rùng rợn giữa đêm trường, như một con vật bị chọc tiết kêu lên sau đó khối đen biến thành mấy triệu con chim đen nhỏ rích bay thát ra khỏi lưới thành một đoàn thành một luồng khói đen biến mất vào trong bóng đêm.

- Quỷ thuật gì lạ vậy?

- Quỷ khí thân thể. Lại để chúng chạy thoát..

Hai nàng nghe đến quỷ thì da gà nổi lên, tóc gáy rờn rợn người khẽ run lên.

- Anh Minh xem có gì trừ được thứ quỷ này không, thật là ghê tởm lại quá lợi hại.

- Bọn này chẳng sợ gì chỉ sợ ánh sáng.

Lâu rồi không đụng chạm đến bọn này, hôm nay lại gặp dường như bọn chúng bị người ở xa điều khiển. Nghĩ đến đây chàng càng lo lắng cho Hồng-Linh, không biết nàng có thể tránh thoát được móng vuốt của chúng không? Minh đem thần thức quét về hướng nhà nàng một lần thì thấy nơi đó vẫn bình yên.

Mọi người về phòng mình nghỉ ngơi ngày mai đi học, Minh ngồi trong phòng mình vừa rồi bị quấy nhiễu tâm bất an, chàng không kiên nhẫn chờ bọn kia đến nữa dùng ẩn thân thuật bay vọt lên không nhắm hướng Thủ Đức bay đến, không ngừng dùng thần thức tra xét, sau đó theo quốc lộ hướng Cần Thơ mà tiến. Lúc này bóng đêm bao phủ nhưng ngoài đường vẫn chỗ tối chỗ sáng, cuối cùng cũng tìm ra được bọn thằng Phụng già đang còn mấy đứa tụ tập.

- Hừ thì ra tên kia ở Sài Gòn, còn con mồi ở Thủ Đức!

- May mà có Quỷ Tu pháp sư Trịnh Quả trợ giúp, nếu không chúng ta thất bại chịu thiệt thòi rồi.

- Quỷ tiên dặn chúng ta phải cẩn thận, lúc nãy lão sai một đội âm binh thâm nhập nơi cư ngụ của hắn nhưng bị thất bại, thiếu chút nữa bị bắt trọn đội. Đến quỷ tiên còn phải dè dặt thì biết tên kia lợi hại như thế nào.

- Quỷ tiên đã ra lệnh quỷ nhập vào biết bao nhiêu người, lợi hại như thế. Ngay mấy mụ phù thủy khắp mấy vùng còn bó tay vô phương cứu chữa thì tên kia và con nhỏ đẹp đẽ đó trước sau cũng bị lão tiên thu phục.

Minh nghe chúng tán dương lão Pháp Sư Trịnh Quả thì chửi thầm “Quân ngu si dốt nát, một chân đã bước vào quỷ môn quan rồi mà chẳng biết gì còn cậy nhờ lão quỷ này trợ giúp hại người”. Bây giờ bị mình biết mọi việc là do lão quỷ này đứng sau giật dây, có lẽ vợ thằng Phụng già này cũng vì lão xúi giục nên mới hại chết vợ mình như thế, bây giờ có manh mối việc giải quyết sẽ dễ hơn phân nửa, mình chỉ cần tìm lão quỷ này diệt sát sau đó tìm ra nguồn gốc của lão tru diệt toàn bộ sạch sẽ là xong. Cứ xem thần thức đặc thù của lão cũng đoán ra môn hộ sau lưng lão lực lượng quyền thế không nhỏ. Còn mấy tên múa mỏ này sau đó cũng không thể tha được kẻo chúng lại đem mầm mống quỷ này ô nhiễm khắp nơi nhưng trước hết phải tìm được lão quỷ đã… Chàng tra tìm mấy tiếng không thấy manh mối nên đành trở về. Nghĩ đến lão quỷ muốn sai âm binh quỷ nô nhập vào người tốt, chắc chắn mục đích trước tiên là Hồng-Linh. Minh suy nghĩ cả giờ “uy lực ánh sáng! Cứ như chàng nhận thức thì ánh sáng thần khí từ cây Thánh giá là mãnh liệt nhất” nên quyết định vào Hồng Mông Linh Châu giới luyện hơn một trăm cỗ tràng hạt như mẫu đã từng luyện cho Như Xuân, đặc biệt cây thánh giá nhỏ chàng luyện kỹ càng thì thấy kỹ thuật luyện bảo của mình đã khác xưa, vả lại chàng cố tình quán chú một tia thần khí ánh sáng của Thánh Anh nên khí chất khác hẳn chàng lại luyện thêm ba cây thánh giá theo mẫu của vị cha trừ quỷ hôm trước cầm. Xong xuôi chàng ra ngoài thấy trời chưa sáng, chàng cầm di động gọi:

- Kính chào cha, con Minh đây, cha còn nhớ không?

- À nhớ rồi, có phải cậu thanh niên năm trước giúp tôi giữ người bị quỷ nhập không?

- Thì ra cha có trí nhớ dai quá.. Lần này con gọi có chuyện muốn nhờ cha.
Nguyên lai Minh đọc Kinh Thánh nên biết tượng ảnh khi làm ra thì chưa có thanh tẩy thì dùng hiệu quả rất kém. Chàng dùng thần khí quán chú đã tin tưởng tăng lên phép lực không ít nhưng cứ nhờ Cha thanh tẩy biết đâu lại tăng lên sự tác dụng trừ quỷ lợi hại nên mới kiếm cha này.

- Chuyện gì thử nói xem tôi có giúp được gì không?

- Con có làm được ít tượng ảnh, tràng hạt muốn nhờ cha làm phép thanh tẩy để có thể dùng vào việc ngăn chận ma quỷ hại người.

- À chuyện này dễ dàng thôi, cha nào làm chẳng được, nhưng anh đã nhờ tôi nên cứ đem đến đây. Tôi đang ở ….

- Vậy con đến ngay trong vòng một phút…

Cha già không nghĩ đến nghe đến chữ một phút điện thoại đã cúp, nhẩn nha đặt tắt ống nghe vừa bỏ xuống thì đã nghe ngoài cửa có tiếng gõ. Cha đi ra mở cửa thì quả nhiên là Minh, đúng là chưa tới một phút, cha thầm nhủ “tuổi trẻ, tuổi trẻ nhanh nhẹn đầy nhiệt huyết”

- Làm phiền cha lần này ngại quá, không biết cha xưng ra sao.

- À tôi là Biên, người ta gọi ta là cha già Biên, đã già nên liều mạng đấu với lũ quỷ nhỏ.

- Cha Biên khiêm nhường làm gì, uy khí Ngài lúc trừ quỷ con đã thấy rồi mà!

- Đừng nói đến uy khí lúc đó, lúc đó không phải là uy danh của tôi mà là của Chúa Giêsu.

Minh nghe vậy không biết thật hư thế nào, hoặc đúng như Cha nói, hoặc cha khiêm nhường… Minh đem tất cả những gì vừa luyện ra đặt lên bàn thì Cha Biên nói:

- Nhiều thế…
Sau đó không nói gì, quỳ trước cây thánh giá lớn trong phòng cầu nguyện một lúc sau đó đặt tay trên các tượng ảnh cầu nguyện xin thanh tẩy dùng để rạng vang danh Chúa và trừ ma quỷ, thần ô uế. Sau đó mới rảy nước phép.

Xong xuôi Minh thu lại để cho Cha Biên mười cỗ tràng hạt nói:

- Con kính biếu cha mười cỗ tràng hạt này để cho ban tặng ai có nhu cầu.

- Vậy thì cám ơn cậu, để tôi xem ai cần thì cho.

Hai người nói chuyện một lúc, Minh đưa số điện thoại di động của mình cho cha Biên rồi giã từ.
Minh vừa đi, cha Biên đem cất mười cỗ tràng hạt khi tay vừa đụng vào thì một sức mạnh ánh sáng toả ra mãnh liệt bao trùm cha Biên, cha liền cảm nhận ngay tâm hồn bình an thoải mái, tay vội làm dấu thánh giá miệng lẫm bẫm “Thần Khí.” Khi Cha bình tĩnh mở hộp ra thì một cỗ tràng hạt năm màu cực đẹp đập vào mắt. “Thứ tốt, quý quá…”


Minh rời khỏi phòng cha Biên, không về nhà mà bay thẳng đến nhà Hồng-Linh. Lúc này nhà nàng đã dậy chuẩn bị đi lễ thì Minh tới.

- Ủa anh Minh sau đến sớm vậy!

- Có việc này cần đến vội vàng. Anh có món này tặng em, em giữ đeo một chuỗi còn tặng cho mỗi người trong nhà một chuỗi. Em nhớ đeo nó luôn trên người.

Nói xong chàng đưa nàng tám hộp, còn một chuỗi chàng đã cố ý làm đặc biệt cho nàng nên mở hộp ra.
Hồng-Linh không biết Minh nói chuỗi gì, cứ úp mở ra vẻ bí mật, bất chợt khi hộp vừa được mở nàng thấy một luồng ánh sáng tỏa ra từ nơi đó khiến cả người thoải mái dễ chịu, tâm hồn bình thản, và nhận ra là một chuỗi tràng hạt năm mầu cực đẹp. Minh trang trọng lấy cỗ tràng hạt ra trịnh trọng đeo vào cổ nàng nói.

- Tặng em đó, thích không? Nhớ đeo luôn cho ma quỷ tránh xa.

Thấy nàng đang còn tâm thần bất định Minh nhẹ hôn lên má nàng rồi nói:

- Tám cỗ kia nhờ em chuyển tặng dùm người trong nhà, dặn họ nên thường xuyên đeo vào. Thôi anh đi đây.

Hồng-Linh đang còn ngây ngất vì cỗ tràng hạt, lại bị chàng bất chợt hôn vào má một cái khiến tim đập loạn lên một hồi cảm giác khí vị tuyệt vời vi diệu không diễn tả được, khi cảm giác lắng xuống nhìn lại thì đã không thấy bóng dáng Minh đâu nữa, song lời dặn nàng nhớ. Nàng lấy ngón tay vân vê tràng hạt thì thấy như một dòng suối khí nhỏ theo tay chảy vào người mình, khiến nàng như say như mê đứng yên hưởng thụ.

Ông bà giáo Thông sau khi đọc kinh sáng xong ra thấy Hồng-Linh đang đứng ngẩn ngơ, trên cổ có một cỗ tràng hạt đang tỏa sáng nơi ngón tay nàng đang vân vê thì làm lạ hỏi:

- Hồng-Linh, cỗ tràng hạt đẹp của con ở đâu ra vậy. Vừa rồi dường như thoáng nghe thấy tiếng anh Minh, anh ta đâu rồi.

Sau đó lại thấy bên cạnh chín cái hộp nhỏ, và một cái đang mở.

- Anh Minh sáng sớm, đầy vẻ thần bí vội vội vàng vàng đến đây tặng quà còn nói nên đeo trên người thường xuyên, sau đó còn nói chuyển tặng mỗi người một chuỗi.

- Ah, có lòng tốt, còn biết hai người già này hay dùng chuỗi, nhưng mấy đứa kia có ai hay dùng đâu?

Minh về đến nhà mới thở phào nhẹ nhõm, hy vọng nhờ chuỗi tràng hạt có thể giúp nàng phần nào ngăn chặn được ý đồ lão quỷ kia, nếu mình không kịp thời diệt sát. Minh không nhớ rằng dù là lão quỷ giở trò cũng không dễ dàng hại được một tâm hồn thần khiết như nàng, vì nàng còn một chỗ hộ thuẫn mạnh mẽ nữa “Thiên thần bản mệnh”. Vả lại dù người ngoan đạo như nàng bị quỷ nhập cha Biên cũng dễ dàng đuổi nó ra khỏi. Minh nhớ lại tình cảnh hôm nọ của thanh niên áo xanh khi bị quỷ nhập kia nên rất sợ phải nhìn tình cảnh người mình yêu bị như vậy nên ra sức chiếu cố chuẩn bị. Một đêm vì nàng lo lắng không chớp mắt nhưng chàng cũng không cảm thấy mệt mỏi gì cả, một ngày mới bắt đầu….



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.