Hồng Liên Bảo Giám

Chương 279: Tù binh (2)




Với năng lực của Khuyển Thập Lang có cho vài chục người như gã vây công nam nhân trung niên cũng không đánh ra hiệu quả này. Khi búa nhỏ đập trúng lưng nam nhân trung niên, Tô Kính trông thấy phù văn quỷ dị hiển hiện.
Kim chuy tiếp xúc với thân thể luyện khí sĩ đó bắn ra phù văn như hỏa hoa tia điện lạnh. Phù văn vặn vẹo là dị tượng lực lượng tan biến, nghĩa là nam nhân trung niên đã ngăn được búa đánh lén. Nhưng xem nam nhân trung niên ngã nhào tới trước làm đám đệ tử Tô gia ngây người.
Khuyển Thập Lang một búa giải quyết nam nhân trung niên, tuy người ra sức thật sự là Tô Mộ thì mọi người vẫn rất bất ngờ với chuy pháp của gã. Khuyển Thập Lang đắc ý vô cùng. Chợt một bóng đen lao ra khỏi người nam nhân trung niên, Khuyển Thập Lang sợ hết hồn hóa thành làn khói chạy về bên Ưng Dương.
Bóng đen vồ hụt liền tan biến. Khuyển Thập Lang sợ nhũn chân, nếu bị trúng chiêu phản kích này thì gã chết chắc. Khuyển Thập Lang không biết đó là thuật đạo gì, theo thường thức thì loại thuật đạo tự động phản kích này tương đương với một kích hết sức của nam nhân trung niên, chẳng qua không có lực lượng thần thức hỗ trợ không thể tỏa định mục tiêu.
Nếu mục tiêu cảm giác nguy hiểm trước tiên trốn thật nhanh, đánh hụt thì không có thủ đoạn tiếp theo. Khuyển Thập Lang cảm ứng quá nhạy bén nếu không đã chết rồi.
Tô Kính đứng dậy lùi lại. Nam nhân trung niên bị đánh bại, Tô Kính nhìn thấu Khuyển Thập Lang tu luyện Đại Thế Chuy, sau này phù giáp bị tan vỡ đối phương chỉ trông vào thân thể, trên cơ bản bị búa chém tàn. Nhưng luyện khí sĩ khác với chiến sĩ, có rất nhiều thủ đoạn đánh trả. Thân phận của Tô Kính đã bị người biết được, nếu người này cảm thấy chết chắc thì hắn trở thành mục tiêu xuống tay tốt nhất.
Tuy tấn công Tô Kính chẳng khác nào tìm chết nhưng hắn không muốn cho đối phương có cơ hội này.
Đám tư binh, tôi tớ Tô gia chạy đến.
Tô Hà lấy một tờ phù giấy ra đưa cho một tôi tớ, dặn dò:
- Đi dán lên trán hắn.
Đây là Trấn Hồn Phù, thủ đoạn thường dùng của Đạo Môn. Muốn bắt giữ một sinh mệnh vừa không giết chết mục tiêu thì Trấn Hồn Phù là cách tốt nhất. Mặc kệ đối phương có cảnh giới gì, nếu bị Trấn Hồn Phù áp chế thì là thịt trên thớt mặc người xâm lược.
Phù giấy vẽ Trấn Hồn Phù đối phó luyện khí sĩ đỉnh Trúc Cơ có hiệu quả ba, năm ngày.
Tôi tớ lĩnh mệnh đến trước mặt nam nhân trung niên, ngồi xổm xuống, mở miệng nói:
- Vị gia này, ta chỉ là một nô bộc nho nhỏ, nếu ngươi không cho ta làm, nếu làm thịt ta là ngươi sẽ chết không toàn thây liền. Muốn đổi mạng với ta hãy suy nghĩ kỹ xem có đáng giá không.
Nói rồi tôi tớ nâng đầu nam nhân trung niên lên dán Trấn Hồn Phù vào.
Mắt nam nhân trung niên long lên sòng sọc nhưng không dám nhúc nhích. Tôi tớ chỉ là võ giả Dẫn Khí Nhập Thể, đổi mạng với tôi tớ? Nam nhân trung niên không nỡ làm thế.
Tô Kính ngoắc tay với binh sĩ dịch trạm thập thò bên ngoài:
- Các ngươi vào đây đi.
Hơn trăm binh sĩ chen chúc vào làm đại sảnh to lớn hơi chật chội. Người Tô gia rất nhiều, hầu như đều có mặt. Người ăn cơm tại chỗ này đã đi hết, sợ bị vạ lây.
- Ai là quan quân?
Một quan quân mặc giáp lá bước ra khỏi đám người, hành lễ với Tô Kính:
- Tiểu nhân là lĩnh kỳ của dịch trạm này.
Quan quân không ngờ được gặp phò mã đương triều tại đây, còn là thế tử của Đại Tư Mã.
Tiêu Dao Hầu bình định Nam Cương, có uy vọng rất cao trong quân. Sau khi được gia phong Đại Tư Mã, những binh sĩ đã xem Tiêu Dao Hầu là quân thần. Quan quân làm đến chức lĩnh kỳ, nếu muốn thăng chức phải được Tiêu Dao Hầu tự tay phê cho, gã là võ giả, không phải luyện khí sĩ, càng ham thích công danh hơn.
Vậy nên Tô Kính vừa lên tiếng quan quân liền đáp lời, định bụng nịnh nọt hắn. Tô Kính nói gì gã sẽ làm theo hết, nịnh cho công tử của Đại Tư Mã vui lòng là chuyện vàng từ trên trời rớt xuống. Quan quân không mấy quan tâm thân phận phò mã của hắn.
Tô Kính hỏi:
- Dịch trạm cũng là ngươi làm chủ?
- Điều phối tiền lương thì có ngự sử tuần tra trú bên ngoài. Công tử, đây không phải tiền triều, tiểu nhân chỉ quản lý trị an nơi này.
Tô Kính gật đầu nói:
- Người này muốn ám sát ta, ngươi dám đi làm chứng không?
- Đương nhiên, kẻ này tà đạo vô lễ, tiểu nhân và các thuộc hạ thấy tận mắt. Dù hắn có là người của Lý gia thì tiểu nhân không thể vờ như không thấy gì!
Nam nhân trung niên tức suýt xỉu. Quan quân và Tô Kính rõ là kẻ xướng người bè, nam nhân trung niên không chết cũng phải lột da.
Tô Kính hỏi tên:
- Ngươi tên gì?
Lĩnh kỳ trả lời:
- Tiểu nhân tên Thiết Thuyên.
Tô Kính hỏi tên làm lĩnh kỳ yên lòng.
Tô Kính nhíu mày nói:
- Tên này không tốt, rất quê mùa.
Lĩnh kỳ trong óc sáng ngọn đèn, lập tức cúi đầu nói:
- Xin công tử ban tên cho!
Tô Kính mỉm cười nói:
- Ha ha, ngươi vẫn giữ họ Thiết đi, gọi là Thiết Trung Đường. Ngươi là quân tịch, việc đổi tên phải báo lên trên. Ta sẽ viết phong thư cho ngươi, tránh cho cấp trên không chịu để ngươi đổi tên.
Lĩnh kỳ vui mừng quá đỗi. Lá thư của Tô Kính mặt ngoài là cho gã sửa tên nhưng thật ra là nói rõ với bên Đại Tư Mã gã sắp được lên chức. Gã xuất thân nghèo khổ, từng đi Bắc Cương đánh trận ba năm liều mạng thăng lên lĩnh kỳ, bình thường sẽ không lên chức được nữa, nếu về quê tối đa làm lý trưởng, làm việc còn phải nhìn mặt mũi hương thân.
Thăng thêm chức quan là tổng kỳ, vẫn lĩnh năm trăm người nhưng khác với hiện tại, nếu về quê thì có phong thưởng ruộng đất, gã xem như một hương thân nhỏ.
Còn về người Lý gia, gã chẳng thèm quan tâm đối phương chết sống. Gã là người Sở châu phương nam, thế lực của Lý gia lớn mấy cũng không ảnh hưởng đến Sở châu.
Thấy Tô Kính giải quyết xong quan quân nơi này, Tô Tiên biếng nhác nói:
- Vậy tìm một chỗ trực tiếp thẩm vấn đi, đưa về kinh ta sợ có người giữa đường quấy nhiễu. Những người này to gan quấy rối, dám hành hung ở đất Trung Châu chắc có mục đích không thể cho ai biết.
Tô Tiên nói một câu quyết định việc thẩm vấn, nam nhân trung niên bị áp giải vào nhà tù, bắt đầu số phận thảm thương.
Trong tù chỉ để lại bốn người, nơi này ở sâu dưới lòng đất, chỉ có mấy ngọn đèn dầu đung đưa ánh lửa trên vách tường. Trong không khí tràn ngập mùi đất, sạch sẽ không có máu. Đây là nơi bắt nhốt binh sĩ làm sai, chỉ có mười căn phòng nhỏ. Vì cần thẩm vấn luyện khí sĩ nên những người vốn bị nhốt trong đây đều được thả ra, xem như họ may mắn.
Người thẩm vấn đương nhiên không phải Tô Kính, cũng không là Tô Tiên, do Khuyển Thập Lang làm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.