Hồng Liên Bảo Giám

Chương 2009: Ý nghĩ ấp trứng (1)




Tô Kính không quan tâm. Mỗi một chân của hắn đều có thể dẫm nát bấy Tiên nguyên ngưng tụ của địch nhân. Mặc kệ Đại La Ma Môn chuẩn bị như thế nào cũng đều không có cách nào hoàn thành được một Tiên Thuật.
Công kích của Tô Kính quá nhanh, không nguy hiểm đến tính mạng, thế nhưng lại rất thống khổ.
Trong lòng Đại La Ma Môn càng ngày càng sợ, hắn cũng đã tính toán ra, nếu như cứ đánh như vậy mà nói. Chỉ cần nửa năm sau, nhất định hắn sẽ bị mài tới nửa điểm Tiên Nguyên cũng sẽ không còn.
Khi đó dầu hết đèn tắt, mặc cho người ta định đoạt, đây không phải là chuyện vui đùa a.
- Ta có thời gian, có thể kiên trì, có tiền để nhàn rỗi, không cần phải nóng nảy a.
Một mặt Tô Kính đánh, một mặt trêu chọc.
Đại La Ma Môn cắn chặt răng, giống như trở lại thời gian mấy chục vạn năm trước đây, Khi hắn còn là một tiểu đạo sĩ ở vị diện phổ thông, làm một cái phù lục, hắn bị đồng môn ấu đả, khớp xương trên n gười như muốn đứt đoạn, cũng không dám khóc, thậm chí còn không dám dùng bất kỳ ánh mắt cừu hận nào để nhìn các đồng môn kia.
Đối phương muốn bắt sống hắn!
Rốt cuộc tên Đại La Ma Môn kia đã suy nghĩ cẩn thận, không phải là Tô Kính muốn mài chết hắn, mà là muốn bắt sống hắn. Hắn nghĩ không sai, Tô Kính không thể bắt sống Tiên Đế, hiện tại hắn muốn bắt sống một vị Đại La. Dùng pháp tắc kết tinh của Đại La làm nguồn năng lượng, chắc cũng sẽ không sai, chế tạo thành Tiên phù duy nhất, uy lực càng có thể đánh chết bất kỳ một vị Kim Tiên nào khác. Thậm chí uy hiếp đối với Đại La cũng rất lớn.
- Vậy thì cùng chết ah!
Ở chỗ sâu trong xương cốt của Đại La Ma Môn, một trăm linh tám vòng xoáy không hề có dấu hiệu hình thành, một trăm linh tám vòng xoáy này đồng thời xoay tròn, đem tất cả lực lượng xung quanh hấp thu vào trong.
Mái tóc dài của Tô Kính không có buông ra, đầu ngón tay hắn bắn ra, một giọt máu bị đưa vào trong thân thể Đại La Ma Môn này.
Giọt máu bị Đại La Ma Môn hấp thu vào trong nước xoáy, trong nháy mắt tất cả vòng xoáy đã biến thành màu tím.
Máu của Khuyển Thập Lang trực tiếp đem Đại La Ma Môn nhiễm thành Yêu. Nếu hắn không dùng thủ đoạn liều mạng này để hấp thu Nguyên khí, đồng hóa tất cả lực lượng thì sẽ khong như vậy. Thế nhưng làm vậy sẽ phải buông bỏ tất cả, để cho địch nhân xâm nhập vào trong.
Tô Mộ từ một một chỗ chiến trường khác trở về, dùng một quả phong Yêu cầu đập trúng Đại La Ma Môn kia. Tên Đại La Ma Môn này lập tức bị bắt vào trong phong Yêu cầu, vòng xoáy trong cơ thể cũng đã bị cầm cố, không xoay tròn được nữa.
Hắn cảm giác được vòng xoáy chợt dừng lại, cùng với xương cốt sinh ra lực bài xích mạnh mẽ, xương cốt không ngừng bị rút ra, loại đau đớn này khiến cho hắn trực tiếp bất tỉnh
Khớp xương của Đại La Kim Tiên, Thanh Minh Đao của Tô Kính cũng rất khó trực tiếp chém đứt. Thế nhưng phần thống khổ khi vỡ nát này quả thực không có cách nào thừa nhận được. (Tiên Nhân cũng có cực hạn, Đại La Ma Môn này đã bị Tô Kính dùng Ngũ Sắc Thần Quang dằn vặt rất lâu. Nguyên khí rời rạc, căn bản không tổ chức được bất kỳ Tiên Thuật nào. Sau khi thân thể đến trình độ cực hạn mà nói, bất tỉnh cũng là một lựa chọn rất tốt.
Tô Mộ thu phong Yêu cầu về, lại nhìn về trước mắt, có chút kinh ngạc nói:
- Ồ? Đại La Kim Tiên cũng có thể bất tỉnh sao?
- Tiên Đế biết. Đi giúp tẩu tử.
Tô Kính tiếp nhận phong Yêu cầu, bàn tay đi vào bên trong, từ trên tay Đại La Ma Môn đang hôn mê gỡ xuống cái nhẫn không gian kia.
Nếu như đối phương không phạm sai lầm mà nói, bản thân hắn sẽ không có khả năng đánh ở chỗ này hơn nửa năm thời gian. Mà sẽ lựa chọn triệt để đánh chết, như vậy chiếc nhẫn này có lẽ cũng không có cách nào đắc thủ được.
Tô Kính không thích người chân chính không sợ chết, người như thế làm bằng hữu cũng có chút vấn đề. Bởi vì người như vậy sẽ có khả năng vì chuyện gì đó mà hại ngươi cửa nát nhà tan. Chính hắn còn không sợ chết, quan tâm ngươi cái gì cơ chứ?
Sợ chết là nhược điểm, có nhược điểm thì mới dễ ở chung a.
Mình cũng rất sợ chết, như vậy cần gì phải chờ mong người khác không sợ chết a?
Đại La Ma Môn bị phong ấn ở trong phong Yêu cầu, trong lòng trống rỗng. Bị lừa, bị lừa rồi...
Hắn đã nghĩ mấy chữ này nhiều lần, không nghĩ tới việc phản kháng. Địch nhân đã trực tiếp lấy đi nhẫn của hắn, trang bị trên người không bị chạm vào, cho nên đối phương cũng căn bản không quan tâm tới việc hắn phản kích.
Đây là thứ gì mà có thể phong ấn Đại La cơ chứ?
Tô Kính đem phong Yêu cầu bỏ vào trong Thiên Ma nhẫn, không phải là địch nhân gì cũng có thể trong nháy mắt hóa Yêu được. Lần này thuần túy là ngoài ý muốn, nếu không phải là có Tô Mộ hiệp trợ, như vậy còn không có biện pháp làm được như vậy.
Bên kia Yêu Thần đang lẩn trốn, hai người Tô Mộ và Vô Ưu công chúa liên thủ khiến cho nó sợ hãi. Không bại cũng đã muốn trốn trước, Yêu Thần này cũng coi như là sáng suốt.
Trong Vũ Trụ tinh không, lân giáp trên người Yêu Thần mập mạp nổ ra. Cắt ra rất nhiều vết nứt thứ nguyên, sau đó nó lập tức nhảy vào bên trong một vết nứt thứ nguyên.
Tô Mộ hưng phấn muốn đuổi, thế nhưng lại bị Vô Ưu công chúa ngăn cản.
- Thôi được rồi, thứ kia tối đa chỉ trộm đi một ít Tiên Thiên linh vật mà thôi. Trong bán vị diện sẽ không lộ ra. Chắc là đan dược cùng loại, đã ăn vào cũng không bắt hắn nhổ ra được.
- Cũng đúng a.
Tô Mộ dừng bước lại, liếc mắt nhìn thứ nguyên vết nứt biến mất, lại bĩu môi một cái. Để cho một Yêu Thần chạy thoát, bản thân là Thái Sơ Lôi Long, quả thực là không có mặt mũi.
Vấn đề đối phương là quỷ nghèo, trên người không có bất kỳ thuộc tính không gian nào. Yêu Thần này rất là quái dị. Huyết mạch của nàng không cảm ứng được chủng loại khác, đuổi theo có lẽ sẽ có hại.
Thế giới thứ nguyên quá hỗn loạn, vạn nhất tên kia có giúp đỡ, như vậy sẽ càng khó đối phó.
Tô Mộ tiến vào trong Tô Mộ Hào chờ, phu phụ Tô Kính tiến vào trong bán vị diện kia kiểm tra. Đi vào một lát, hai người đã đi ra. Bởi vì bán vị diện đã bị đánh cho lộn xộn lung tung, nếu như không có tầng xác bên ngoài thì đã sớm bị đánh cho nát bấy.
Đại La Ma Môn và Yêu Thần kia chiến đấu, đã khiến cho thọ mệnh của bán vị diện này đi tới cuối cùng.
- Có muốn nhìn một chút chiến lợi phẩm hay không?
Tô Mộ hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.