Hồng Liên Bảo Giám

Chương 2008: Bắt yêu (2)




Đầu hàng cũng không được, tu hành đến loại cảnh giới này, mâu thuẫn giữa Ma Môn và Đạo Môn đã là mâu thuẫn như nước và lửa. Hắn đã không có cách nào đầu nhập vào Đạo Môn, chỉ có thể tử chiến đến cùng a.
Cửa ra bị đóng, chẳng lẽ hắn sẽ phải chết ở chỗ này? Vô số năm tu hành sẽ trở thành mây bay hay sao.
Hắn nghĩ tới đây, kích thích ra lực lượng kỳ dị, giới vực trên người bỗng nhiên mở rộng, Yêu Thần kia vốn áp chế cho giới vực của hắn không thể lan rộng, lần này bất ngờ không kịp đề phòng, trên người Đại La Ma Môn kia sinh ra vô số sợi lông rất nhỏ. Mỗi một cọng đều sắc bén giống như là kim loại.
Bộ lông này nhìn qua không có một chút quy luật nào bắn ra, trên người Yêu Thần, giữa khe hở lân giáp bắn ra yêu thuật. Trong nháy mắt đã che lấp lại. Bộ lông này đâm vào trên mặt, thậm chí còn không có phá vỡ tầng phòng ngự ngoài cùng của Yêu Thần. Giống như là cao su, tạm thời phong tỏa công kích của Yêu Thần.
Đại La Ma Môn xoay người nhằm vào huyễn ảnh lá chắn ở phía sau, ở bên ngoài vẫn còn có một tia hi vọng a. Hắn tính toán cực kỳ chính xác, khi lôi quang trong tay hắn phá hủy lá chắn, đồng thời Yêu Thần ở phía sau cũng từ trong trạng thái phong tỏa đi ra ngoài.
Hắn hóa thành độn quang bay ra, Yêu Thần cũng theo đó đuổi ra bên ngoài.
Hai đấu hai, hắn sẽ có hi vọng chạy trốn. Khi Đại La Ma Môn đang nghĩ như vậy thời điểm thì hắn đã nhìn thấy Liệt Dương Thần phượng hoàng thương trong tay Vô Ưu công chúa bạo phát. Bắn thẳng đến Yêu Thần, tim hắn trong nháy mắt như chìm xuống dưới đáy cốc.
Đối phương còn có một Đại La Kim Tiên a!
Vô Ưu công chúa cuốn lấy Yêu Thần kia, hai người Tô Kính và Tô Mộ thì đối phó với Đại La Ma môn vừa mới phá vỡ huyễn ảnh lá chắn. Song đao của Tô Kính giao thoa lẫn nhau, Đại La Ma Môn kia có cảm giác toàn bộ Vũ Trụ đều bị tách biệt.
Đột nhiên trong tay hắn có chất lỏng sềnh sệch màu đen bắn ra, từng giọt đều hướng về phía đao phong của Thanh Minh Đao. Hắn biết Tiên Khí có Linh, độc của hắn sẽ làm cho nó sợ bị lây nhiễm.
Nào nghĩ tới bên trên Thanh Minh Đao có tia lửa xẹt tán loạn, vô số lôi hỏa nở rộ, làm bốc hơi những nọc độc kia. Lá chắn của Tô Mộ hung hăng đánh trúng bóng của hắn, Tiên Hồn ẩn thân trong cái bong thê thảm gào lên một tiếng, trở về trong thân thể.
Trong miệng mũi của hắn có tiên huyết hai màu đỏ đen tràn ra, Tiên bào bị vỡ nát, mấy trăm lôi quang đưa bao vây hắn vào bên trong.
Phòng ngự tuyệt đối nên đối phó thế nào a? Tô Kính có kỹ năng ứng phó với khế ước giả, đã sớm nghĩ ra rồi. Một tay chụp tới, Thiên Ma Kính đã thôn phệ Đại La Ma Môn này vào.
Trong Thiên Ma Kính liên tiếp vang lên tiếng nổ mạnh như đất rung núi chuyển, Tô Kính lắng nghe trong chốc lát, bỗng nhiên mở ra Thiên Ma Kính. Bàn tay run lên, Đại La kia kia lập tức rơi xuống trước mặt Tô Mộ, Tô Mộ nắm tay lại, hung hăng đánh vào bụng hắn.
Vị trí này đối với Tiên Nhân cũng không phải là chỗ hiểm. Chỉ là nắm tay của Tô Mộ có chút thái quá, một quyền này đã đánh cho lỗ chân lông trên người Đại La Ma Môn tràn ra ngọn lửa màu xanh lá cây.
Đây là Tiên Nguyên bị đánh tới mức thiêu đốt, không còn nằm trong sự khống chế của hắn.
Đại La Ma Môn bay về phía Tô Kính, mái tóc dài sau đầu của Tô Kính bay lên. Ba sợi tóc dài trực tiếp trói Đại La Ma Môn lại. Tóc dài này chính bản thân Tô Kính cũng không ngừng bồi dưỡng. Sau khi phóng ra sẽ dài chừng mười trượng, như binh khí thông thường.
Tóc dài này không có đâm vào thân thể hắn, cũng không khống chế thân thể của hắn. Cho nên Đại La Ma Môn này còn muốn muốn giãy dụa, chỉ là lúc này chân Tô Kính đã đá tới.
Giống như là lưu manh đánh nhau vậy, một người dùng chân đá cho người khác lăn lộn trên mặt đất. Chỉ là nơi đá đổi thành Vũ Trụ tinh không mà thôi. Tên Đại La Ma Môn kia bị tóc dài quấn, trên người đau đớn tới tận xương tủy.
Mỗi một lần Tô Kính dùng chân đá tới thì hắn đều có cảm giác giống như bị Nghịch Lân Mâu đâm thủng một lỗ. Ngũ Sắc Thần Quang rửa sạch Tiên Nguyên của hắn, một chút Tiên Thuật cũng không dùng được.
Tô Kính một mặt đá, một mặt kiểm tra bên trong Thiên Ma Kính. Chỉ là cũng không xảy ra vấn đề gì, Thiên Ma chi khí đã dễ dàng hóa giải lôi quang của Đại La Ma Môn. Dù sao lôi quang kia dùng bảo vệ làm chủ, sử dụng khi nỗ lực đột phá vòng vây, có thể mặc kệ công kích của địch nhân.
Phương pháp lôi độn không cần ỷ lại vào bất kỳ hoàn cảnh nào, bên Tô Kính cũng không có hàng cao cấp gì cả. Lôi độn thuật của Đại La Ma Môn này có thể nói là đăng phong tạo cực. Ở trong cảnh giới Đại La, có khả năng đây là thủ đoạn chạy trối chết mạnh nhất a.
Tô Mộ thấy bên Tô Kính vô sự, lúc này nàng mới xoay người giúp Vô Ưu công chúa đối phó với Yêu Thần kia. Thực lực của Yêu Thần còn mạnh hơn Vô Ưu công chúa, chỉ là năng lực chiến đấu của bản thân Vô Ưu công chúa lại thể hiện ở phương diện phụ trợ chiến đấu. Phòng ngự lại càng am hiểu nhất, Tiên thuật làm suy yếu địch nhân ùn ùn đánh tới. Ngay cả Vô Ưu giới vực của nàng cũng không có phóng ra, khiến cho tên Yêu Thần kia nổi trận lôi đình, thế nhưng cũng không thể làm gì.
Đại La Ma Môn kia bị đánh cho tức giận không thôi, miễn cưỡng quay đầu lại nói với Tô Kính:
- Vì sao không giết ta!
- Sợ ngươi lựa chọn biện pháp đồng quy vu tận, cho nên ta mới chậm rãi treo lên rồi đánh, như vậy mới tương đối tình thú một ít a.
Đại La Ma Môn lúc này mới biết được Tô Kính là một hảo thủ. Cũng sẽ không trúng chiêu mánh khóe của mình.
- Ta chuẩn bị dùng thời gian nửa năm dể mài chết ngươi, tuyệt đối sẽ không cho ngươi cơ hội phản kích.
Tô Kính lại dùng một cước đá đến, có một cước còn đá vào miệng ucra Đại La Ma Môn, khiến cho lời nói của đối phương phải trực tiếp nuốt trở về.
Song đao xoay quanh ở xung quanh, coi như tên Đại La Ma Môn kia có biện pháp cởi tóc dài của Tô Kính ra thì cũng sẽ phải đối mặt với một kích của Thanh Minh Đao. Dưới một kích này, tất nhiên sẽ có kẽ hở, Tô Kính lại một lần nữa trói chặt hắn lại.
- Ngươi không muốn bảo tàng sao?
Ngón tay Đại La Ma Môn run lên, trên mặt có một chiếc nhẫn, tùy thời sẽ tan vỡ.
- Giết ngươi thì sẽ bớt đối thủ cường đại tranh đoạt bảo tàng. Từ góc độ lâu dài xem ra, ngươi chết so với lấy bảo tàng từ chỗ ngươi còn tốt hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.