Hoàng Kim Đồng

Chương 5: Song Đồng




Xe lửa đi nhanh như gió, cảnh vật ngoài cửa sổ xẹt nhanh qua mắt, giống như bức tường lui nhanh về phía sau, mùa đông làm Trang Duệ thấy khắp nơi tiêu điều, khắp nơi đều lụi tàn.

Nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ một hồi, Trang Duệ cảm thấy hết hứng thú đành nằm xuống ngủ, ko biết qua bao lâu một tiếng gầm rú thật lớn đánh thức Trang Duệ, ngẩng đầu nhìn ra cửa sổ, hóa ra xe đã tới Nam Kinh, đang qua cầu Trường Giang Trang Duệ phát hiện bầu trời bắt đầu đổ tuyết.

Một lúc sau cả vùng đất rộng lớn biến thành một mảng trắng xóa, tuy rằng trong toa tàu không lạnh nhưng thổi một hơi vào cửa sổ kính sẽ hiện ra sương trắng, Trang Duệ theo phản xạ rụt cổ lại.

Dương Vĩ đặt cho Trang Duệ vé giường nằm, loại vé giường này thông thường là không bán ra ngoài, phần lớn là phục vụ cho một ít khách hàng có thân phận đặc thù, ko biết Dương Vĩ tìm cách gì mua đc 2 vé, mà ngay cả nhân viên phục vụ tàu đối với mẹ con Trang Duệ ăn mặc quần áo bình thường nhưng thái độ phục vụ rất tốt, so với đãi ngộ khi chen chúc xe lửa kì nghỉ hè và nghỉ đông trước kia quả thực khác nhau một trời một vực.

Giờ phút này trong lòng Trang Duệ thật sự rất cảm kích đối với sự chiếu cố của lão đại, bởi vì mỗi khi đến sân ga nhìn thấy đám người đông như kiến làm da đầu Trang Duệ run lên, đám người kiểm phiếu giống như là chăn dê ----- toàn bộ hành khách như ong vỡ tổ chạy về phía tàu vừa dừng, "Xin nhường đường…" "Cho tôi lên trước…" không dứt bên tai.

Nghỉ xuân người về quê nhiều, rất nhiều người thậm chí chờ không được leo cả lên cửa sổ xe, bò từ cửa kính mà vào, có thể tưởng tượng, hiện tại toa hành khách bình thường, giống như là hũ cá sardine vậy, đông đúc đầy người, mùi vị thực không dễ chịu chút nào.

Ngưng ngắm phong cảnh bên ngoài, Trang Duệ nhìn về phía mẹ hắn đang ngủ say, trong lúc mình bị thương làm mẫu thân lo lắng nhiều, xe lửa qua cầu Trường Giang phát ra âm thanh ầm ầm như vậy mà cũng không thể làm mẹ hắn đang ngủ say tỉnh lại

Vẻ mặt Trang mẫu bây giờ so với trước kia già nua tiều tụy hơn rất nhiều, đã là lão nhân gần 60, trong lòng Trang Duệ không khỏi âm thầm tự trách, đi làm cũng đã hơn một năm, bình thường rất ít khi gọi điện về nhà, xảy ra sự tình gì lại làm mẫu thân lo lắng vất vả, mình thật đúng là bất hiếu.

Nhẹ nhàng kéo chăn đắp cho mẹ, Trang Duệ chậm rãi duỗi thẳng vì ngồi lâu mà 2 chân có chút run lên, ngồi dựa vào giường bắt đầu tự hỏi trong thời gian này đã xảy ra những chuyện gì.

Sự kiện cướp bóc xem như đã kết thúc, tuy rằng phải chịu đau đớn nhưng vẫn đáng giá, ở Điển Đương Hành hắn mới chỉ là nhân viên cấp dưới, nếu được làm quản lý ở đó đãi ngộ tăng lên không nói, quan trọng nhất là có thể được nhận hẳn vào đó. Tuy rằng Trang Duệ không có ý thăm lam, nhưng mà điều này hứa hẹn mang tới nhiều điều tốt hơn, có thể có phòng ở, hoặc là chuyển khẩu dời tới Trung Hải, con cái sau này thuận tiện đến trường.

Nghĩ tới đây, trong lòng Trang Duệ không khỏi nở nụ cười tự giễu, mình cũng nghĩ quá xa rồi, lớn như vậy hồi Đại học cũng từng có một người bạn gái, cô gái kia tên là Ban Hoa, tính cách nhu thuận, không biết làm sao lại nhìn trúng mình, khiến cho đám lão đại khi hâm mộ cô ta bị vỡ mộng, chỉ là vừa phát triển tới giai đoạn cầm tay thì cha của cô gái kia vì sinh ý đầu tư khoáng sản, cả nhà đều dời sang Australia, nàng cũng chuyển tới nước ngoài học, đoạn tình cảm kia cũng tự nhiên mà mất đi.

Diện mạo Trang Duệ tuy rằng không tính là anh tuấn, nhưng ngũ quan đoan chính, thân cao 1,8m làm hắn thoạt nhìn có vẻ tề chỉnh, thành tích học tập dứng đầu trong ban, tuy nhiên bây giờ chưa được trọng dụng, tướng mạo lại không thể làm cơm ăn, năm thứ hai sau khi Trang Duệ kết thúc đoạn tình cảm kia liền không có yêu đương thêm gì nữa, bất quá đối với chuyện nam nữ cũng không xa lạ gì, tất nhiên không phải do học giáo dục giới tính ở trường, mà là do được lão đại dạy dỗ, chăm lo cho, mọi thứ đều được các lão huynh chỉ dạy tận tình.

Sau khi tốt nghiệp đại học, ngoài dự đoán của mọi người Trang Duệ tới Trung Hải, hơn nữa mới làm ở Điển Đương Hành 3 năm đã tiến tới như thế, điều này khiến cho mấy nữ đồng học ở bản địa Trung Hải xem trọng, bất quá TD đối với mấy nữ đồng học này xưa này đều quý mến nhưng không thể gần gũi, hắn không thể hầu hạ mấy vị tiểu thư nhỏ xinh này được.

Nghĩ tới nữ nhân, trong đầu Trang Duệ lại hiện ra một màn phát sinh ở bệnh viện buổi sáng hôm trước.

"Ảo tưởng? Chính mình cũng không có khao khát đến mức ngay cả thương thế ở mắt cũng chẳng quan tâm, mà lại muốn nữ nhân."

Trang Duệ nghĩ đến từ sau khi bị thương trong mắt liền có cỗ khí tức lạnh lẽo kia, buổi sáng sau khi phát sinh một màn kiều diễm kia, khí tức chung quanh mắt tựa hồ hư nhược đi rất nhiều, chẳng lẽ...

Lật ba lô của mình ra, Trang Duệ lấy ra một cái gương lớn, nhìn vào trong gương, ngoài sắc mặt có chút tái nhợt ra, cũng không có gì khác lạ, bất quá ánh mắt tựa hồ sáng hơn một chút so với trước kia, Trang Duệ đem gương để gần một chút, ngưng thần nhìn vào trong gương, hai mắt của mình đã xảy ra một màn quen thuộc.

Khi Trang Duệ tập trung toàn bộ tinh thần nhìn vào gương, hắn cảm giác khí tức quanh mắt vốn bất động lại vận chuyển lên, cùng lúc đó trước mắt dần hiện ra một mảnh ánh sáng xanh đậm, theo đó khí tức trong mắt kia hương tới cái gương bắn ra.

Khi khí tức trong mắt bắn ra, Trang Duệ nhìn thấy vô cùng rõ ràng, đồng tử màu đen trong mắt, lại có thể trong phút chốc một phân thành hai, tuy rằng thời gian là lóe lên cực kỳ ngắn ngủi, nhưng Trang Duệ tin tưởng mình không có nhìn lầm, đây tuyệt đối không phải là giả, thật sự ở một khắc này hắn chứng kiến hai cái đồng tử trong mắt mình trong vài giây biến thành bốn.

Đây là chuyện gì? Trang Duệ trong lúc nhất thời da đầu có chút run lên, cuống quít ném cái gương tới trên giường, chuyện tình quỷ dị như thế phát sinh ở trên người mình, mặc kệ là ai phỏng chừng đều rất khó có thể tiếp tục bảo trì trấn tĩnh.

Cũng may Trang Duệ bình thường không tin quỷ thần, không lạy trời đất, ngây ngốc vài phút, Trang Duệ hít một hơi thật sâu, chậm rãi bình phục, vừa rồi bởi vì kích động, hắn không có cảm giác được sau khi phát ra khí tức thì ánh mắt có biến hóa gì, hắn lại cầm lấy gương trên giường, chuẩn bị tiếp tục quan sát.

Bởi vì lúc này có chuẩn bị, sau khi khí tức bắn ra, Trang Duệ có thể cảm giác rất rõ ràng, sau khi cỗ khí tức kia rời cơ thể tựa hồ có liên hệ với mình, mình có thể cảm giác rõ ràng sự tồn tại của nó, còn có chính là, mắt mình đã thấy chỗ có phiến ánh sáng xanh đậm kia, ở trong gương cũng không có thấy, đây cũng chính là nói, loại sắc thái này hiện ra trực tiếp trong mắt của mình.

"Quay lại..." .

Mấy ngày nay Trang Duệ cũng đã quen với việc trong mắt có một đạo khí lạnh lẽo tồn tại, trong lòng có chút sợ hãi, một khối nặng nề trong lòng làm hắn không khỏi suy nghĩ. Hắn khẽ thở dài, hơi thở kia như ngưng lại thu vào trong mắt hắn, nhưng lần này mắt không có cảm giác đau gì, cỗ hơi thở khi cũng không có rời đi.

"Trước kia không có phát hiện song đồng của mình có gì lạ, chẳng lẽ là lần này sau khi bị thương mới có ? Nhưng chỉ khi soi gương thì đạo khí lạnh kia mới ra ngoài, không thấy có gì khác, hay là..."

Trong lòng Trang Duệ tựa hồ bắt được cái gì đó, nhưng là cũng không dám xác định, hắn nằm nghiêng 1 bên, nửa nằm nửa ngồi trên giường, hắn khẽ nâng cánh tay phải có chút ê ẩm lên, cánh tay ở ngay trước tầm mắt, hắn ngưng thần nhìn.

Hiện lên đầu tiên là một mảng xanh đậm, nhưng mà cảnh tượng sau đó xuất hiện, làm Trang Duệ giật mình.

Trên người Trang Duệ mặc một chiếc áo lông thật dày, bên trong còn có áo lót giữ ấm, nhưng khi thanh quang hiện lên, khí tức trong mắt thoát ra, hắn phát hiện, ở trong mắt mình, áo lông cùng áo lót trên cánh tay mình giông như sương mù, trước có chút mơ hồ, sau đó liền biến mất không thấy, mà da trên cánh tay mình hiện rõ trước mắt, giống như nhìn dưới kính lúp vậy, nhìn kĩ còn thấy được từng sợi lông tay nữa, cả lô chân lông. xem tại TruyenFull.vn

"Buổi sáng ở bệnh viện phát sinh một màn kia, quả nhiên là thật ! ! !"

Mạnh mẽ áp chế khiếp sợ trong lòng, khi Trang Duệ đang định đưa ánh mắt tiếp tục chuyển dời đến bộ vị khác trên thân thể, trong mắt đột nhiên cảm thấy một trận chua xót, một cỗ đau đớn cùng cảm giác nóng rực cũng tùy theo mà đến, tuyến lệ như là mở áp thông thường, không ngăn được nước mắt chảy xuôi xuống, giống hệt cảm xúc ban sáng, chính là cảm giác đau đớn ít rất nhiều, cùng lúc đó, cỗ khí tức kia như là cảm ứng được cái gì, lùi về trong mắt Trang Duệ, nhất thời, cảm giác thanh lương này làm cho cảm giác đau đớn càng ngày càng mãnh liệt cùng nóng rực bị xua tan đi.

"Mất đi rất nhiều, di?"

Đạo khí tức kia sau khi trở lại hai mắt Trang Duệ có thể cảm nhận được là mất đi một vài phần, nhưng chính là thân thể của mình, hắn biết đạo khi kia biến mất ở mắt nhưng là chui vào làn da dưới cánh tay, hơn nữa cánh tay vốn đang hơi tê dại, tại nơi có khí lạnh nhập vào cơ thể, cảm giác có chút ngứa sau đó lập tức biến thành thoải mái, giống như tràn ngập lực lượng, Trang Duệ vội vàng vén tay áo lên, thấy mặt ngoài cánh tay cũng không có gì dị thường, nhưng hắn có thể cảm ứng rõ ràng biến hóa bên trong.

"Trên người mình rốt cục là xảy ra chuyện gì..." .

Nhìn thấy bông tuyết bay tán loạn ngoài cửa sổ, Trang Duệ lâm vào trầm tư.

*Song đồng: hai con ngươi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.