Hồ Giá

Chương 67: Phiên ngoại 17




“Nga nga nga ~~~ tôn tử!! Hai ngoan tôn a!!”
Lão long quân nhìn trên trời, cười toe toét.
Bên cạnh là đại trưởng lão có vẻ bình tĩnh, kích động nói với lão long quân:
“Tiền tộc trưởng…… Đây chính là hai hỏa long a!”
Đại trưởng lão vừa nói xong, lão long quân đột nhiên phản ứng lại, tay áo vung lên lớn tiếng nói:
“Mau! Tất cả đều đi lên! Thiết lập kết giới!”
Lão long quân lời còn chưa dứt, trên trời hai tiểu tử kia đã muốn rung đùi đắc ý bái xong tứ phương, toàn thân cao thấp phi vũ bắt đầu tát hoan!
Hỏa long mới ra sinh sẽ không khống chế lực đạo cùng pháp lực của chính mình, vung cái đuôi hé cái miệng, làm cho tất cả mọi vật đều là nham thạch nóng chảy, phun ra toàn là đại hỏa cầu!
Hỏa cầu theo bốn phía tản ra, tiếp xúc với vật thể, trong khoảng thời gian ngắn, vài địa phương ở yêu giới đều toát ra ánh lửa, buộc mấy vị long quân trước phải gấp rút đi dập tắt lửa. Lão long quân, đại trưởng lão cùng Tiểu Thất và Tiểu Ngũ bốn người nhảy lên thiên không, mỗi người thủ một góc, hợp lực mở ra một cái kết giới thật lớn, đem hai tiểu hỏa long vây ở bên trong kết giới.
Bốn người trong miệng nhất tề đọc chú ngữ, đem kết giới càng áp càng nhỏ, tiểu hỏa long ở bên trong cảm giác được áp lực, tả đột hữu hướng, một bên dùng đầu phun hỏa, một bên đem cái đuôi đâm kết giới làm phát ra tiếng ầm ầm, Hồ
Thập Bát ở dưới mặt đất nhìn, trong lòng có chút sốt ruột, hét lớn:
“Đừng thương tổn bọn nó a!!”
Hồng Ngọc tiến đến bên người Thập Bát an ủi:
“Thập Bát yên tâm đi, không có việc gì, bọn nó dù sao cũng là tôn tử của lão long quân, là nhi tử của Tiểu Thất a ~ hai tiểu tử kia hỏa lực quá lợi hại ~ không khống chế bọn nó như vậy thì không được!”
Hồng Ngọc lại hỏi Hồ Thập Bát đây là có chuyện gì a? Như thế nào đột nhiên liền nở ra? Ngày hôm qua đại trưởng lão không phải còn nói, xem tình huống tiếp qua vài ngày tăng ấp trứng sao?
Hồ Thập Bát tâm tình toàn bộ đặt ở trên người hai bảo bối trên bầu trời, làm sao còn có dư thừa tinh lực giải thích quá trình cho Hồng Ngọc, hơn nữa quá trình này…… Cũng không có biện pháp nói a, nếu nói là bởi vì Hoa Si vụng trộm đi ôm đản đản, đem đản đản làm rơi trên mặt đất nên hai tiểu long mới chịu ra, Hồng Ngọc còn không đem Hoa Si đi rút gân?
Thập Bát trong lòng tuy rằng cũng có chút trách cứ hành vi của Hoa Si, nhưng y lại giận bản thân hơn, nếu chính mình lúc ấy không hô lên dọa Hoa Si, có lẽ đản cũng sẽ không rơi trên mặt đất…… May mà hai tiểu long ở trên trời đều hoạt bát hăng hái, không giống như có di chứng gì……
Thập Bát vừa nghĩ một bên lại kìm lòng không đậu nhìn lên trời mà lo lắng, Hồng Ngọc cũng nhìn ra Thập Bát hiện tại không có tâm tư quan tâm chính mình, liền ở bên cạnh đi theo Thập Bát ngửa đầu nhìn trời, nhìn một hồi chỉ cảm thấy cổ mỏi mắt hoa, liền cúi đầu quơ quơ cổ, miệng cảm khái nói, ai nha, hai tôn tử này của ta, có bộ dạng giống cha như đúc…… Không một đứa nào giống Thập Bát nhà của ta…… Không biết hóa thành hình người là bộ dáng gì……
Thập Nhị ở bên cạnh há to miệng nhìn trời ngẩn người, nghe Hồng Ngọc nói như vậy liền góp ý:
“Theo ta thấy, hai cháu này của ta a ~ tất cả bộ dạng đều là của Thất long quân! Ngươi xem, bộ dáng bọn nó hóa thành hình rồng, giống nhau như đúc a!”
“Đi đi đi! Bọn nó là từ trong bụng Thập Bát sinh ra a! Hẳn là có chút địa phương giống Thập Bát đi?”
Hồng Ngọc và Thập Nhị cùng vài cái tỷ tỷ Thập Bát nghị luận, đột nhiên nghe được phía sau ẩn ẩn truyền đến thanh âm nức nở, nhìn lại, chỉ thấy ở một góc tường, ngồi đó là một vật thể màu đen, tiếng khóc chính là từ vật thể kia vọng lại.
Đó là cái gì vậy a…… Hồ nghi, Hồng Ngọc các nàng thật cẩn thận đi qua, cúi đầu nhìn kỹ, lập tức tất cả đều phốc một cái cười ra tiếng, Thập Nhị cố nén cười nói:
“Hoa Si, ngươi như thế nào thành bộ dáng như vậy? Bị người nướng?”
Đoàn bóng đen ngồi xổm trong góc tường khóc kia đúng là Hoa Si, hắn hôm nay thật vất vả mới có một cơ hội cùng tiểu đản kết thân, kết quả vừa ôm lấy đã bị Thập Bát cùng Ngao Kiệt phát hiện, hoảng sợ làm tay run run không ôm ổn, đản
lập tức từ trong lòng rơi xuống đất.
Chi dát một tiếng, vỏ đản nứt ra, từ chỗ nứt lộ ra hào quang kim hồng sắc, Hoa Si nhìn nó mà cả người đều choáng váng, đầu óc trống rỗng, đột nhiên bên tai nghe được thanh âm Ngao Kiệt kêu to mau nhắm mắt lại!!
Hoa Si đầu gỗ theo lời nhắm lại hai mắt, mắt hắn vừa nhắm lại, liền cảm thấy vốn là trước mắt tối đen đột nhiên hồng quang đại thịnh, từ hồng quang kia xuất hiện hai ngọn lửa mãnh liệt giống nhau đánh úp lại, nháy mắt đem chính mình nuốt mất!
Toàn thân cao thấp một trận đau đớn, Hoa Si gắt gao từ từ nhắm lại hai mắt, trong miệng kêu to, lần này chết chắc rồi! Sau đó liền cảm giác cánh tay căng thẳng, thân mình chợt lạnh, lại hé mắt ra, chính mình đã bị ném tới góc tường.
Nguyên lai là Ngao Kiệt thấy đản vỡ đồng thời ánh lửa tràn ra, hắn kêu Hoa Si nhắm mắt lại miễn cho bị xác đản của tiểu long đâm bị thương hai mắt, tay thì vung lên kéo Hoa Si ra, bằng không a, Hoa Si hiện tại đã bị đốt thành tro ~
Sống sót sau tai nạn Hoa Si ngồi xổm ở góc tường, tội nghiệp nhìn Hồ Thập Bát, Hồ Thập Bát bị Ngao Kiệt giữ chặt, nhìn y khẩn cấp dậm chân, muốn vọt vào phòng xem bảo bảo có sao không, nhưng bị Ngao Kiệt túm lại không cho Thập Bát đi!
Hỏa long xuất thế là lúc trên người mang nghiệp hỏa, hiện tại ai đi vào đều bị hoả táng! Ngươi xem xem, ngay cả tóc của ta đều bị thiêu a!
Người ở tiền viện cũng đã nghe được động tĩnh, lục tục chạy vội tới hậu viện, Hoa Si bị đám người đẩy xuống ngồi xổm ở góc tường, cũng không có cơ hội đi giải thích với Thập Bát, vạn nhất bảo bảo có chuyện gì, Thập Bát ca sẽ trách mình cả đời? Trong lòng vừa hối hận lại bất an, rốt cục ô ô ô khóc lên.
Hồ Thập Nhị các nàng không biết Hoa Si vì sao thương tâm như vậy, từ lúc Thập Bát mang thai, Hoa Si liền đối tiểu bảo bảo chưa xuất thế của Thập Bát biểu hiện ra nồng hậu quan tâm cùng hứng thú, mong ngóng bảo bảo mau đi ra, hiện tại chẳng lẽ là…… Vui quá mà khóc?
Mọi người nghĩ nghĩ, cảm thấy phán đoán này có vẻ đúng, Thập Nhị vỗ vai Hoa Si cảm thán nói:
“Hoa Si a ~ ngươi vui vẻ thì phải cười a ~ khóc sướt mướt giống bộ dáng gì nữa ~~ bị hai tiểu hỏa long nhìn thấy, ngươi sẽ bị cười nhạo nga ~”
“Hai tiểu hỏa long?”
Bốn chữ này xúc động đến mức tác động đến thần kinh hắn, Hoa Si đình chỉ nức nở, nâng mặt nhìn trời thấy hai tiểu hỏa long cùng Ngao Kiệt giống nhau như đúc, oa một tiếng khóc càng thương tâm, cẩn thận nghe, miệng hắn còn nói:
“Ô ô ô ô tiểu hồ ly của ta…… Tiểu Thập Bát của ta…… Ô ô ô ô……”
Thanh âm nức nở càng ngày càng lớn, ai cũng khuyên không được, Hồng Ngọc kéo tay áo lại nói, ngươi còn dám khóc? Ngươi lại khóc lão đại ta liền đánh chết ngươi!
Đang cùng Hoa Si ầm ĩ, mọi người chợt nghe phía sau vang lên thanh âm quen tai:
“Ai nha nha ~~ nóng quá a ~!”
Hồng Ngọc bọn họ vừa quay đầu lại, chỉ thấy tiên phong đạo cốt Lữ Động Tân lữ thượng tiên, trong tay ôm hai vò rượu, tay áo lúc lắc thảnh thơi a thảnh thơi không biết từ địa phương nào đi ra, tay để lên trán nhìn lên trời:
“Ai nha nha ~ tới sớm không bằng tới xảo a! Đây là nhi tử của Thập Bát cùng Thất long quân? Mới bao lâu không gặp mặt a ~~! Đứa nhỏ đều sinh ra?!”
Hồ Thập Tứ bĩu môi nói, này tính cái gì? Từ lúc nửa tháng trước đã sinh ra! Có điều chỉ là cái đản ~!
Thập Nhị đi qua kêu Thập Bát, Thập Bát chạy lại đây, thi lễ:
“Lữ đạo trưởng.”
“Ha ha ha ~ thật là cha làm sao thì sẽ có con hạng đó a ~ Tiểu Thất năm đó thời điểm sinh ra, cũng đem thiên giới làm ầm ĩ qua, Thiên Hà thủy dùng dập lửa cũng mất hơn phân nửa ~”
Lữ Động Tân vỗ vỗ bả vai Hồ Thập Bát:
“Ngươi không cần lo lắng, để bọn nó hao hết hỏa lực, bọn nó liền vô sự ~!”
Nghe Lữ Động Tân nói như vậy, Thập Bát cũng yên lòng, Lữ Động Tân hướng tới trên trời nói suông một câu:
“Bạn tốt a ~! Có cần ta đi lên hỗ trợ không?”
Lão long quân ở trên bầu trời xa xa khoát tay áo, đang phân thần thì hai tiểu tử kia thấy được khe hở, cả hai liền cùng nhau hướng chỗ lão long quân đang trấn kết giới phía tây đánh một cái, khiến lão long quân ở giữa không trung loạng choạng một chút, rất nhanh lão long quân lấy lại tinh thần, hào quang kết giới tăng lên, lại lần nữa đem hai tiểu long đè ép trở về.
Lữ Đồng Tân ở dưới mặt đất được mọi người đi tới đi lui đến tiếp đón, đột nhiên thấy Hoa Si. Đi qua nhìn xem:
“Ai nha, mấy tháng không thấy, công tử Hoa Si ngươi như thế nào…… Tạo hình độc đáo như thế?”
Phịch một tiếng nổ, đột nhiên kết giới trên trời của bốn người lão long quân biến mất, bên trong hai tiểu hỏa long pháp lực đã muốn hao hết, chợt mất đi thăng bằng, từ trên bầu trời té xuống thật mạnh, rơi ngay xuống phòng ốc đã bị thiêu đến không còn vết tích, lại chấn khởi một trận tro bụi mịt mù.
Lữ Động Tân đối Thập Bát mỉm cười nói:
“Ngươi xem ngươi xem, ta nói đúng chưa ~ chống đỡ không được tự nhiên liền rơi xuống!”
Bên người làm sao còn có bóng dáng Thập Bát, y đã sớm hướng chỗ phế tích đi đến!
Một mảnh mịt mù, đem Thập Bát bị nghẹn chảy ròng nước mắt, một bên khụ khụ mấy tiếng một bên đi lên phía trước sờ soạng, bên người ấm áp, tay bị gắt gao nắm lấy, là Ngao Kiệt đáp xuống bên người Thập Bát, Thập Bát bỏ tay Ngao Kiệt ra, cả giận nói:
“Mau tìm bảo bảo! Khụ khụ, ngươi như thế nào lại để bọn nó rơi thẳng tắp xuống!”
Ở trong đám bụi mịt mù đó, hai bóng dáng nho nhỏ ẩn ẩn hiện hiện ra hình dạng, một trận gió thổi qua, tro bụi tản ra chút, trong tàn gạch ngói vụn, hai đầu màu hồng, không công nộn nộn tiểu oa nhi đối với Thập Bát mở ra tiểu cánh tay
thịt hồ hồ, điềm điềm hô thanh:
“Phụ thân ~~~~”
================================================
Một đám người ở trong nhà chính tiền viện Hồ gia, vây quanh hai cái không công mập mạp tiểu oa nhi, mặt mày đều hớn hở, cười không thấy mắt.
Hai đứa con của Thập Bát cùng Tiểu Thất là quỷ linh tinh ~! Bộ dạng cũng xinh đẹp! Cùng Ngao Kiệt quả thực giống như là từ một cái khuôn đúc ra, lửa đỏ sắc tóc, đồng tử kim sắc, không công nộn nộn khuôn mặt nhỏ nhắn, trên tiểu cánh tay còn mang theo lửa đỏ chưa lui. Hé ra cái miệng nhỏ nhắn đặc biệt ngọt, há mồm liền kêu gia gia nãi nãi a di thúc thúc, đem một đám người hống đến lòng vui như hoa nở!
Đương nhiên, nhóm người này không bao gồm Ngao Kiệt =.=
Ngao Kiệt nhìn vẻ mặt ngây ngô cười của lão long quân, nắm cổ áo lão phẫn nộ rống to:
“Ngươi rõ ràng nói qua có một tiểu hồ ly !!”
Mọi người nhìn Ngao Kiệt mặt đều có chút rút gân, Tiểu Thất ở trên trời thời điểm thiết kết giới cùng hai tiểu hỏa long nửa ngày đối mặt, như thế nào bây giờ mới phản ứng lại vấn đề này a?
Lão long quân giải thích:
“Ta chỉ là nói theo tiền lệ của Ngao Chá mà thôi, có khả năng này, khả năng a ~”
“Vì cái gì bọn họ biến thành hình người cũng không có một điểm giống Thập Bát??”
Vấn đề này không có người trả lời Ngao Kiệt, Ngao Kiệt buông cổ áo lão long quân ra, mũi mắt miệng hiện vẻ bất mãn.
Thập Bát khuyên hắn:
“Giống ngươi không phải cũng rất tốt sao…… Ngươi xem…… Bảo bảo thật xinh đẹp!”
Thập Bát và hai bảo bảo sáu con mắt cùng nhau sáng long lanh nhìn Ngao Kiệt, Ngao Kiệt trong nháy mắt bị ánh sáng đáng yêu kia đánh vào có chút khiến hắn giật mình, đột nhiên hắn nhéo đùi mình một chút tự nhủ:
Không, không đúng! Tuy rằng bọn nó cùng bản long quân bộ dạng giống nhau như đúc!!
Nhưng làm cho Thập Bát cảm thấy long quân anh tuấn tiêu sái anh minh thần võ, chỉ có một mình ta là đủ rồi a a a a!! Thập Bát!! Ngươi không cần bỏ lại ta…… T^T
Hai bảo bảo oa ở trong lòng Thập Bát, hưởng thụ nhiệt độ cơ thể Thập Bát, bên tai nghe Ngao Kiệt gào thét, liếc mắt nhìn nhau, càng thêm dùng sức oa trong lòngThập Bát, cọ a cọ ~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.