Hồ Giá

Chương 66: Phiên ngoại 16




Thập Bát không hổ là đại hùng hồ ly tinh, thân mình gân cốt rắn chắc, nguyên khí khôi phục cũng nhanh, sau ngày thứ ba tỉnh lại, Thập Bát liền cảm thấy ở trên giường có chút khó chịu, muốn xuống giường đi đi lại lại.
Ý nghĩ này Thập Bát vừa mới nói ra miệng, đã bị Ngao Kiệt phủ quyết triệt để, mấy ngày nay Ngao Kiệt mỗi ngày canh giữ ở bên người Thập Bát, giúp Thập Bát rửa mặt chải đầu, sát bên người hết xoa chân đến nhu bụng, hầu hạ đến nghiện!
Thập Bát nếu muốn xuống giường, việc này về sau càng không có cơ hội. Đem thân mình xoay đắc như ma hoa triền ở trên người Thập Bát, Ngao Kiệt đem Thập Bát đã muốn đứng lên ấn lại trên giường.
Cái đầu to của Ngao Kiệt cứ cọ đi cọ lại cứ như làm nũng trước ngực Thập Bát, chính là không cho Thập Bát đứng lên, còn đem lời Hồng Ngọc nói ra, đó là lời mẫu thân a, không thể không nghe! Ngươi phải nằm trên giường mãn một tháng mới được xuống giường!
Thập Bát đè lại cái đầu Ngao Kiệt đang loạn cọ ở trước ngực chính mình, thật sự có chút bất đắc dĩ nói, Ngao Kiệt a…… Ngươi cho ta đứng lên đi, thể lực khôi phục không tốt mới cần tĩnh dưỡng một tháng, ta hiện tại nguyên khí đều khôi phục, ngươi còn cho ta nằm một tháng, ta trên người không phải lông dài mốc meo hết sao a?!
Thập Bát đây là thuận miệng khuyên can, Ngao Kiệt nghe vào trong tai cũng là trước mắt sáng ngời, lông dài ~? Ngao Kiệt đột nhiên nhớ lại bốn tháng trước, tình huống Thập Bát vừa mang thai.
Lúc Thập Bát mang thai bởi vì linh lực bị xói mòn, chịu không được nên hiện nguyên hình hồ ly, Ngao Kiệt ôm Thập Bát truyền dương khí bảy ngày, Thập Bát mới chống đỡ.
Hồ hình Thập Bát, là một thân xinh đẹp mềm mại lông hắc sắc…… Dịu ngoan ghé vào trong lòng chính mình, mao nhung nhung xúc cảm…… Ngô ~~~
“Thập Bát!”
Thập Bát thấy hai mắt lóe sáng của Ngao Kiệt nhìn mình khiến y không khỏi đánh cái rùng mình.
“Làm…… Làm gì?”
“Biến thành hồ ly đi ~~~~ ta muốn ôm ngươi ~~~~”
“Hả?”
“Ngươi không phải muốn xuống giường sao? Ngươi biến thành hồ hình, ta ôm ngươi xuống giường ~~”
Chịu không nổi Ngao Kiệt hết làm nũng tới năn nỉ, Thập Bát đành phải hóa thành hồ hình.
Nhìn Ngao Kiệt trong lòng ôm hồ ly Thập Bát, phía sau lưng đeo một viên kim đản, miệng hừ hừ một tiểu khúc, Thất long quân cao hứng phấn chấn ở trong phòng xoay một vòng. Hồ gia hồ ly cùng Long thần gia long quân nhất tề thở dài một hơi.
Hồng Ngọc nhìn Ngao Kiệt phát ra bộ dáng ngốc nghếch, đột nhiên quay đầu đối diện lão long quân nói:
“Ông thông gia a, ngài chính là sinh chín nhi tử, người người oai hùng nổi tiếng bất phàm, khụ…… Lúc thời điểm tuyển tộc trưởng, chắc cũng khó lựa chọn đi?”
Hồng Ngọc cũng biết xấu hổ mà không nói thẳng, lúc thời điểm ngươi chọn tộc trưởng, ngươi như thế nào lại coi trọng Tiểu Thất?
Nói điều này không phải Hồng Ngọc chướng mắt Ngao Kiệt, Hồng Ngọc đối với nhi tế này vẫn là tương đối vừa lòng, chẳng qua trong lòng có nghi vấn, Ngao Kiệt tính cách tàn bạo lại tùy hứng, lại giống như một tiểu hài tử bướng bỉnh, Ngũ long quân kia nếu so với Ngao Kiệt càng giống tộc trưởng hơn, như thế nào lại chọn Ngao Kiệt a?
Nếu Ngao Kiệt không phải tộc trưởng ~ có lẽ thời gian cùng Thập Bát một chỗ tư thủ sẽ trở nên lâu hơn ~~ (Tiểu Ngũ: Hiện tại không phải cũng rất dài sao!! T^T Hiện tại mọi chuyện đều là do ta làm a! *lật bàn*)
Lão long quân vuốt vuốt râu, ừ một tiếng, trả lời:
“Không khó lựa chọn lắm, Kiệt Nhi đánh nhau lợi hại nhất……”
Hồ gia mọi người: orz|||
Điều kiện chọn tộc trưởng của Long tộc nghe thật đơn giản, không phải là tâm tư tinh thuần, ý chí kiên cường, pháp lực cao thâm sao!
Long tộc chủ yếu phụ trách hai bộ phận: Một cái là đứng đầu tam giới, một cái chính là trấn thủ Hàn Hải yêu đạo.
Công tác đầu tiên trên cơ bản chỉ cần không phải thuộc diện ngu ngốc, thanh niên trai tráng bộ tộc Long thần mỗi người đều có thể làm, nhưng trấn thủ yêu đạo, cái công tác này lại không dễ dàng như vậy, lực lượng yêu ma đều rất cường đại, lại am hiểu thuật mê hoặc nhân tâm, không kiên định, hơi có chút dao động sẽ rơi vào yêu ma trở thành Ma Long! Cho nên, pháp lực cao cường, tâm linh tinh thuần, đều phi thường trọng yếu, thiếu một thứ cũng không được.
Đời trước lão long quân có thể sinh liền sinh một lúc chín nhi tử, người ta nói, cha mẹ sinh con trời sinh tính, tử tử bất đồng, chín nhi tử trừ bỏ long lão đại có chút tính tiên thiên và đầu óc thoát tuyến, những người khác, người người đều thiên tư trí tuệ pháp lực cao cường, chỉ tiếc bọn họ từng người đều bỏ phí, thích ăn thích đùa, muốn làm hóa học nghiên cứu, muốn hi sinh vì nghệ thuật, nhưng không có ai đem tâm tư làm một hảo tộc trưởng.
Tiểu Thất cùng Tiểu Cửu xem như bọn họ không có sở thích gì, nga, cũng không tính là không có, chính là luyện võ, bởi vì cái khác không có hứng thú a, nên mỗi ngày cùng một chỗ mở to mắt liền luyện công, nhắm mắt lại liền ngủ, đó không phải do chăm chỉ, chủ yếu là bọn họ rất nhàm chán.
Hai người mỗi ngày cùng một chỗ luyện công kết quả chính là, Tiểu Thất thành long cường đại nhất trong Long tộc, vượt qua lão long quân đó là chuyện sớm hay muộn mà thôi, mà Tiểu Cửu luyện thành võ công cùng Thất ca của mình cũng không sai biệt lắm.
Thời điểm tuyển tộc trưởng, lão long quân cũng có do dự một chút, chọn Tiểu Thất hay là Tiểu Cửu a?
Lão long quân chạy tới tế đường, tìm các trưởng lão Long tộc thương lượng, các trưởng lão cùng một chỗ thì thầm thương lượng một trận, sau đó nói một câu:
“Chúng ta vừa mới xem quẻ cho hai vị long quân, quẻ thượng cho biết, Thất long quân có thể làm Long tộc tiến tới, hơn nữa con cháu thịnh vượng, Cửu long quân a…… Sẽ gả ra…… Phỏng chừng gả đi rất xa……”
Cứ như vậy, vị trí tộc trưởng liền thuộc về Thất long quân Ngao Kiệt.
Ngao Ly trừu trừu khuôn mặt nhỏ nhắn: Hừ, Tiểu Thất chính là hảo mệnh…… Làm tộc trưởng mà mọi việc đều do ta làm! Ô ô ô hiện tại Thập Bát lại sinh cho hắn một viên đản đản! T^T Thân thân của ta khi nào mới sinh cho ta một đản đản
…… Ngũ long quân một bên đau thương trước vận mệnh của chính mình, một bên dùng sức bỏ thức ăn vào miệng.
Bên này bị lão long quân cùng Hồng Ngọc bọn họ thì thầm, bên kia Ngao Kiệt ôm Thập Bát hắt xì hắt xì hắt xì, liên tục đánh ba cái đại hắt xì, hấp hấp cái mũi, Thập Bát nằm trong lòng Ngao Kiệt đưa lưỡi liếm liếm mặt hắn:
“Ngao Kiệt, ngươi không phải bị cảm lạnh chứ? Bỏ ta xuống để ta khôi phục hình người đi!”
Ngao Kiệt như thế nào chịu buông, hắn lại càng ra sức ôm chặt, miệng cũng lẩm bẩm, kỳ quái…… Rõ ràng không lạnh a, vì sao đột nhiên lại hắt xì liên tục……
Phòng Thập Bát rất lớn, giữa phòng đặt một bếp lò đang cháy, mọi người vây quanh một vòng ngồi cắn hạt dưa, chỉ có Hoa Si đi theo sau mông Ngao Kiệt, mặt đối diện đản bảo bảo, trong lòng lẩm bẩm ghi nhớ:
“Đản đản a ~~ nhớ rõ mặt của ta a ~ ngươi nhất định phải nở ra là một tiểu hồ ly suất khí giống như Thập Bát ca nga ~~ sau đó gả cho ta ~~”
Đản đản ở sau lưng Ngao Kiệt quay một vòng, căn bản không để ý tới Hoa Si, xoát một tiếng, chạy đến phía trước.
Hoa Si ngây dại, phản ứng này của đản đản, tựa như một gai nhọn đâm vào trong lòng Hoa Si! Tựa như một cái sét đánh bổ vào sau ót Hoa Si! Hắn sợ ngây người! Hắn rơi lệ, hắn run run dùng tay bưng kín mặt, miệng hô to:
“Đản nhi hắn chán ghét ta, chán ghét ta!”
Ôm lệ chạy đi……
Hoa Si trên cơ bản mỗi ngày đều trình diễn loại tình huống này, nhìn nhiều riết mọi người cũng quen, thấy hắn ôm lệ chạy đi ra ngoài, Hồ Thập Nhị đuổi theo hô:
“Ai – cơm chiều có cần làm phần của ngươi không?!”
Những người khác nói yên tâm đi yên tâm đi, đến cơm chiều hắn khẳng định trở về.
===============================================
Hôm nay là mười lăm tháng giêng, tiết nguyên tiêu
Trời hơi mờ mờ sáng, Hồ gia đại trạch tây khóa viện, cửa phòng Hồ Thập Bát chi dát một tiếng, mở ra!
Hồ Thập Bát mặc áo lạnh dày cộm, từ trong phòng đi ra, đứng ở dưới mái hiên, duỗi thắt lưng, hít thật sâu không khí thanh tân lạnh lẽo của Khẩu Bắc.
Nhìn bầu trời trên cao Thập Bát thực cảm động, thật muốn nắm quyền hô to một tiếng, ta rốt cục đi ra! Suốt mười lăm ngày, trời ạ ~ không bệnh không đau nằm ở trên giường, Thập Bát cảm thấy tay chân mình đều nhanh rỉ sét ~!
Đêm qua Thập Bát ở trên giường đối với Ngao Kiệt khuyên can mãi, sau lại còn học bộ dáng chớp ánh mắt long lanh của Ngao Kiệt, không nghĩ tới hiệu quả ngoài ý muốn, Ngao Kiệt lúc ấy liền phun máu mũi, đem Thập Bát đặt ở dưới thân thở hổn hển nửa ngày, rốt cục gật đầu đáp ứng!
Thập Bát hưng phấn một đêm không ngủ, ánh mắt nhìn cửa sổ, vừa thấy phương đông có chút ánh sáng, liền lập tức mặc quần áo lao ra cửa.
Ngao Kiệt mang theo một kiện áo khoác đuổi theo, kêu Thập Bát phủ thêm, Thập Bát khoát tay nói không lạnh, ngươi trước để cho ta đánh một bộ quyền hoạt động gân cốt đi!
Thập Bát đi đến giữa sân phủi đá dưới chân, một bên trước đánh một bộ quyền khởi động thân thể, một bên nhìn khắp nơi…… Như thế nào lại cảm thấy địa phương nào đó có chút không thích hợp a? Sân vẫn là cái sân kia, núi đá vẫn là tòa núi đá kia…… Rừng trúc vẫn là rừng trúc kia – Thập Bát nâng đầu, động tác đột nhiên dừng lại, Ngao Kiệt đi qua hỏi:
“Làm sao vậy?”
Thập Bát nhìn phía tây, lẩm bẩm nói:
“Phất, Phất Lai Sơn…… Không thấy?”
Đúng vậy! Trước kia Thập Bát đứng ở trong viện, vừa nhấc mắt có thể nhìn thấy Phất Lai Sơn cao cao ở phía tây, nhưng hiện tại lại trống rỗng một mảnh! Phất Lai Sơn chạy đi đâu?!
Ngao Kiệt bắt đầu thuật lại, Phất Lai Sơn bị kiếp lôi cấp bổ……
Thập Bát ngốc ra, Phất Lai Sơn cũng có thể bị kiếp lôi? Nói như vậy…… Phất Lai Sơn cũng tu luyện thành tinh? Như thế nào mình lại không biết? Thế nhưng……
Ngao Kiệt nói không biết mệt thao thao bất tiệt, ngày đó ngươi sinh bảo bảo, phụ quân nói cho ta biết, muốn ta đi chắn kiếp lôi, kết quả ba đạo kiếp lôi kia đều đánh lên Phất Lai Sơn…… Có lẽ kiếp thần kia nhãn lực không được tốt lắm chăng?
Nói đến kiếp thần, Thập Bát đột nhiên nhớ tới trước kia nghe Ngũ long quân nói kiếp thần cùng hắn là bằng hữu…… Chẳng lẽ vì vậy, kiếp thần cố ý đánh kiếp lôi không chính xác?
Nói đến kiếp thần, Thập Bát liền nhớ tới Hồ Lam, không biết hắn hiện tại thế nào……
Thập Bát vòng vo hỏi Ngao Kiệt:
“Ngày đó ngươi có từng nhìn thấy kiếp……”
Hồ Thập Bát nói đến một nửa liền dừng lại, góc độ này của y vừa lúc có thể nhìn thấy Hoa Si lén lút ghé vào bên giường, vươn tay muốn ôm đản bảo bảo!!
==================================
Đản bảo bảo mấy ngày nay trưởng thành phi thường nhanh, đã muốn biến thành một tiểu hang động, hơn nữa đản bảo bảo giống như cũng biết chính mình hiện tại hình thể khổng lồ, vừa nặng lại trầm, nó không hề giống như trước thường xuyên dính lấy trên người Thập Bát cùng Ngao Kiệt, nhiều lắm chính là muốn hút dương khí mới dính trên người Ngao Kiệt, hút xong liền đi xuống, chính mình ngoan ngoãn ở trên giường lăn qua lăn lại tự chơi đùa.
Lão long quân mấy ngày hôm trước còn nói, chiếu theo loại trưởng thành này đi xuống, ngày phá vỏ không còn xa a ~!
Long tộc ấp trứng, cùng thời gian Long tộc mang thai không nắm rõ, không có quy luật hay tuần hoàn gì, mọi người hiện tại đều mỗi ngày ngóng trông tiểu đản nhanh phá vỏ đi ra, về phần đản sẽ nở ra cái gì, Ngao Kiệt cùng Hoa Si thế nhưng đều nhất trí: tiểu hồ ly!!!
Thập Bát vẫn không hiểu Hoa Si rốt cuộc đánh cái chủ ý gì, từ sau khi Thập Bát mang thai, Hoa Si liền đối Thập Bát biểu hiện ra nồng hậu hứng thú! Đối Thập Bát cũng không dây dưa, đản bảo bảo từ lúc sinh ra cho đến bây giờ, mỗi ngày Hoa Si đều chạy tới phòng Thập Bát, vây quanh đản đi tới đi lui, miệng lẩm bẩm cũng không biết nói cái gì, có đôi khi lén lút đưa tay muốn sờ sờ, đáng tiếc mỗi lần đều bị Ngao Kiệt phát hiện, ném ra khỏi phòng.
Thập Bát nhìn ra Hoa Si là thật tâm thích đản bảo bảo, nhưng là…… Hắn vì cái gì sớm như vậy vụng trộm chạy đến phòng mình? Hắn hắn…… Hắn như thế nào còn đem bảo bảo ôm lấy!
“A……”
Hồ Thập Bát nhìn Hoa Si lắc lắc đem đản bế lên, tâm liền chuyển, hét lớn:
“Hoa Si! Đem bảo bảo buông!”
Thập Bát hô lên đồng thời Ngao Kiệt cũng quay đầu nhìn qua, thấy Hoa Si từ trên giường đem đản bế lên, lập tức giận dữ, giương lên tay áo hướng phòng trong chạy tới!
Hoa Si đã sớm muốn ôm tiểu đản nhìn xem có cảm giác gì, nề hà Ngao Kiệt trấn thủ thật chặt hắn vẫn không có cơ hội, sáng sớm hôm nay, hắn đi ngang qua sân ngoài của Thập Bát, thấy Thập Bát cùng Ngao Kiệt thế nhưng đều ở trong sân
đứng nói chuyện phiếm, ai cũng không chú ý trong phòng, liền đánh bạo dán tường vụng trộm chạy vào trong phòng, muốn ôm tiểu đản cũng là lão bà tương lai của mình liên lạc cảm tình, chỉ tiếc bộ dạng Hoa Si thật sự là rất……
Nhu nhược, tiểu cánh tay cùng cành trúc không khác là mấy, hắn sử dụng hết khí lực thật vất vả đem đản ôm vào trong ngực, còn không có bình ổn hô hấp, đã bị Thập Bát cùng Ngao Kiệt phát hiện, nghe thấy Thập Bát kêu, hắn vừa quay đầu lại, thì gặp Ngao Kiệt nghiến răng nghiến lợi vọt lại đây, Hoa Si sợ tới mức tay run run, ba một tiếng, đản…… Rơi trên mặt đất.
“A ~~~~~~~~~~!!!!”
Oanh!!!
Tất cả mọi người ở tiền viện còn đang ngủ bị một tiếng nổ làm bừng tỉnh, Hồng Ngọc lăn lông lốc đi đến hỏi:
“Làm sao vậy, làm sao vậy?”
=================================================
Hậu viện Hồ gia, phòng Thập Bát toàn bộ đều bị thiêu cháy sạch sẽ, may mắn phòng Thập Bát xây đơn độc, lửa tuy lớn nhưng không liên lụy các phòng khác.
Một trận kình phong thổi qua, lửa càng to, hoa lửa bùng bùng nhìn rất náo nhiệt!
Khi Hồng Ngọc khoác quần áo đuổi tới hậu viện, thì hậu viện đã muốn chật ních người, Hồng Ngọc nhìn trong đám người thấy Thập Bát cùng Ngao Kiệt đều bình an, liền yên lòng, vừa muốn hỏi một chút như thế nào lại châm lửa, chợt nghe trong phòng lại oanh một tiếng nổ, từ trong lửa xuất hiện hai đạo hồng ảnh bay lên trời, xoay quanh không trung, rung đùi đắc ý, vuốt cằm bái tứ phương, há mồm kêu ong ong hai tiếng long đinh, thanh âm như tiếng chuông khánh vang khắp bốn phía.
Hai thân ảnh đó cùng Ngao Kiệt giống nhau như đúc, hỏa long!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.