Hệ Thống Xin Xếp Hàng

Chương 57: Thành Quả Ăn Cắp!




-Ăn trộm thành công, chúc mừng kí chủ đã trộm được thêm 3 cm từ Đoàn Tiểu Bạch…
Tiểu Bí học thói xấu, cố tình kéo dài thanh âm, nhất định là do tên trọng tài hôm nay làm hư chứ không ai, haiz…
Thẩm Phong như phát điên, 3 cm này thêm vào đâu đây?
Bó tay mà, không biết để vô đâu cho hợp lý nữa, đúng là khó nghĩ mà.
Chẳng lẽ… ở thằng em…
Nếu ở đó thì đối với hắn như dệt gấm thêm hoa mà thôi, đường kính 8 cm, chiều dài 20 cm rồi mà.
Lỡ như Đoàn Tiểu Bạch chỉ ngắn ngủn thì đúng là chó cắn áo rách.
Có tàn nhẫn quá không?
Nhưng đã là số mệnh, thì phải tuân theo thôi, biết làm sao giờ!
Không cần nghịch thiên cải mệnh gì, như Đoàn Thuần hiện giờ mà xem, sắp điên đến nơi rồi kìa.
-Cao thêm.
Tiểu Bí bỗng nhiên thốt ra hai chữ.
Thẩm phong: “…”
Cao thêm 3 cm, có cảm giác như bắp thịt bị kéo duỗi ra, thân thể co quắp một trận.
-Cái đệch!!
Hắn muốn chửi thề hết sức, bà nội nó chứ, cao thêm được có 3 cm, làm được cái mẹ gì cho đời.
Tiểu Bí nói tiếp:
-Kí chủ, ngài không nên xem thường 3 cm này, ngài nghĩ xem nếu như trộm 100 người mà mỗi người thêm 3 cm, thì ngài có thể trở thành người khổng lồ rồi.
Cũng có đạo lý nhỉ.
Nhưng Thẩm Phong tức muốn xịt khói, phản bác:
-Nói hay quá, 100 người? Lỡ như điều kiện của nhiệm vụ là làm hạ thân của đối phương sung sướng, mỗi ngày 100 lần, mẹ nó chứ, ngươi nghĩ ta là ngựa giống chắc?
“…”
Tiểu Bí:
- A, Tiểu Bí còn nhỏ, không hiểu kí chủ đang nói gì!”
Thẩm Phong:
-Gọi cái hệ thống ăn trộm hẹn mọn ra đây, hôm nay ta muốn cùng nó tán gẫu một chút về nhân tình thế thái.
Tiểu Bí trầm mặt, lúc sau mở miệng.
-Đại ăn trộm thuật đã khởi động, đã định vị được đối tượng thứ hai, chính là Cẩu Bất Lực, đang tiến hành ăn cắp…
Cái hệ thống thô bỉ kia chột dạ, đánh trống lảng cho qua chuyện khác ngay.
Nhưng phương pháp thì hiệu quả vô cùng, Thẩm Phong đã bị hấp dẫn, không phải vì thuật ăn trộm được khởi động, mà đối tượng là người quen cũ, bạn học Cẩu Bất Lực, he he…
Thẩm Phong không khỏi có chút chờ mong.
-Đã ăn cắp thành công! Chúc mừng kí chủ từ Cẩu Bất Lực trộm được một tác phẩm văn học nổi tiếng đương thời Kim Bình Cúc!
Cái quái gì vậy, Kim Bình Cúc…??
Thẩm Phong tý nữa thổ huyết, nhìn trang bìa của cuốn sách trong tay, đột nhiên ngã sấp mặt về phía trước.
Mẹ nó, Kim Bình Mai, đừng nghĩ đổi Mai thành Cúc thì lão tử không nhận ra, ta đã xem qua không biết bao nhiêu lần rồi, ngươi có hóa thành tro cũng không qua mắt được ta, hơ….
Ủa? Không đúng!
Thẩm Phong chợt nhớ, đây là dị giới mà, làm gì có Kim Bình Mai chứ?
Hắn vội nhặt lại quyển sách dưới đất, lật xem từng trang thật kỹ, không thôi hiểu lầm người ta thì tội.
Mới xem mười mấy trang,
Đùng!!
Cả người Thẩm Phong như muốn phát hỏa, vứt cuốn sách xuống, đạp thêm mấy phát mới hả giận!
Móa nó chứ, chỉ đổi được tên nhân vật, Tây Môn Khánh biến thành Tây Môn Thọ, Phan Kim Liên thì là Phan Lục Liên, Võ Đại Lang thành Võ Đại Công.
Đổi tên thôi còn chưa tính, cái đậu xanh nó còn đổi cả kịch bản, trong Kim Bình Cúc, người tư thông với Tây Môn Thọ không phải Phan Lục Liên mà là… là.. Võ Đại Công!!
Mẹ của ta ơi, Phan Kim Liên ngươi sao vậy nè, để Tây Môn Thọ nguyện đi thông đít cũng không thông ngươi vậy!
Võ Đại Công muốn báo thù lại quyến rũ Tây Môn Thọ, ọc ọc!
Có hơi quá không? Nghe mà muốn ói rồi!
-Đại thâu thuật đã tìm được đối tượng tiếp theo, chính là Cơ Thái Hiểu, đang sử dụng thuật…
Tiểu Bí lại khởi động thuật ăn cắp, không ngờ lại gặp người quen nữa!
Thẩm Phong căng thẳng, không biết lấy được cái đồ quái dị gì nữa đây?
-Ăn cắp thành công! Chúc mừng kí chủ, từ trên người Cơ Thái Hiểu trộm được một cái thẻ căn cước huyết chu.
Đây là cái gì?
Thẩm Phong cẩn thận cầm chiếc thẻ trong tay, nó có màu đen tuyền, mặt sau in hình một con nhện đỏ chót, chính diện có vài chữ màu trắng.
Tên: Cơ Thái Hiểu.
Đẳng cấp: Nam tước.
Mã số: 85797.
Tên? Đẳng cấp? Mã số?
Đầu Thẩm Phong nổi đầy hắc tuyến, tấm thẻ này để làm gì vậy?
Không thể giải được, nên hắn đành thu nó vào nhẫn trữ vật.
-Đại thâu thuật tiếp túc được sử dụng, đối tượng kế tiếp là Kỳ Thiên Hoa, thuật đang được tiến hành…
Thẩm Phong nhớ rõ Kỳ Thiên Hoa là thành viên của Tinh Không học viện, hắn hết nói nổi rồi, ngoài Đoàn Tiểu Bạch, thì ăn cắp chỉ loay hoay bên Đoàn Thiên Đường hoặc bên Tinh Không học viện, mà toàn là những người mình đã từng ngược qua thôi.
Trùng hợp đến thế sao?
-Tất cả đều là thiên ý, bản đại gia chưa từng nhắm vào một ai, tất cả đều là ngẫu nhiên… A, là cái hệ thống bỉ ổi kia nói thế!
Tiểu Bí lẩm bẩm.
“…”
Thẩm Phong thì chẳng tin tưởng tý nào, làm sao hắn cũng cảm thấy chính do cái hệ thống thô bỉ kia cố ý.
-Ăn cắp thành công! Chúc mừng kí chủ trộm được chứng nhận tư cách -- Kỳ huyễn bí cảnh – quái vật tiên cảnh.
Thẩm Phong sửng sờ, sự tình liên quan đến Kỳ huyễn bí cảnh, hắn biết cũng được một, hai.
Trên thế giới này, tồn tại một vài lối đi thần bí, có thể đến các vị diện có dị độ không gian khác nhau, dị độ không gian có lớn có nhỏ, cái lớn có thể lớn hơn Linh năng đại lục rất nhiều, còn cái nhỏ có thể nhỏ hơn một cái thành trì.
Dị độ không gian có hai chủng loại chủ yếu, một là Kỳ huyễn bí cảnh, một là Ma huyễn tai vực.
Lối vào của hai loại này đều giống nhau, nhưng không gian bên trong thì khác nhau một trời một vực, trong Kỳ huyễn bí cảnh có nhiều bí bảo cùng trân thú, ngàn ngập kì ngộ được gọi là Thiên Đường, còn Ma huyễn tai vực là một mảnh hoang vu,có rất nhiều các loại ma thú cường đại thích giết chóc, nguy cơ tứ phía, nên được thế nhân đặt biệt danh là Luyện Ngục.
Bởi vậy, nếu có ai phát hiện dị độ không gian, chung quy phải có một nhóm cường giả tiến vào thăm dò, không ngại đến tính mạng mà vào đó xác nhận xem thế giới kia là Bí cảnh hay là Tai vực.
Nếu là bí cảnh, bọn họ có thể tiên hạ thủ vi cường thu thập tài bảo, còn nếu gặp Tai vực, thì cố gắng bảo vệ mạng sống để có thể trở về a.
Nhân loại không thể đi qua tọa độ lối vào hai lần trong cùng một ngày, bởi vậy đội thám hiểm phải ở Tai vực ít nhất là một ngày, chuyện này làm rất nhiều người trẻ tuổi thích thám hiểm phải dừng bước, cũng làm cho rất nhiều nhà thám hiểm vẫn lạc.
Cha mẹ của “Thẩm Phong” chính là nhà thám hiểm, theo lý mà nói, bọn họ phải là những Linh năng giả cường đại mới đúng, nhưng trong trí nhớ của Thẩm Phong, cha mẹ này của hắn rất là bình thường, cùng người thường không khác gì nhau, trong nhà càng không có tiền, không thấy của cải nào đúng như một nhà thám hiểm nên có hết.
Nửa năm trước, hai người đi thám hiểm một dị độ không gian mới phát hiện, đến nay còn chưa về.
Nghĩ đến đây, Thẩm Phong chỉ có thể thở dài, hi vọng bọ họ có thể bình an vô sự.
Nếu thăm dò xác nhận đây là Bí cảnh, sẽ bị các thế lực lũng đoạn hoặc chia nhau hết, đương nhiên cũng có một vài thế lực hào phóng chia sẽ lối vào, hoặc bán tư cách được đi vào kiếm thêm lợi ích.
Mà giờ, ăn cắp được một giấy thông hành trên người Kỳ Thiên Hoa, tiến vào Bí cảnh có tên “Quái vật tiên cảnh”.
Trong Kỳ huyễn bí cảnh tràn đầy kỳ ngộ.
Cái tờ chứng nhận này có giá trị lắm nha!!
Chỉ có điều, hắn nhớ lại cha mẹ tự xưng là nhà thám hiểm của mình từng nói qua, Bí cảnh không phải là thiên đường, chẳng qua là dùng Bí bảo che đi mặt Địa ngục của nó mà thôi, nếu ngươi không có thực lực, tiến vào trong đó vẫn không thể nào sống nổi, hơn nữa, nguy hiểm ở đó không phải ma thú, mà chính là nhân loại.
-Ta hiện tại vẫn chưa có tư cách tiến vào đó, nhưng ta tin tưởng, có một ngày ta có thể tiến vào.
Thẩm Phong đem tờ giấy chứng nhận bỏ vào nhẫn trữ vật, hắn sớm muộn gì cũng đi vào đó, nhặt lấy bí bảo không nương tay, thu phục trân thú như Ash dùng quả cầu pokemon vậy…
-Tiếp theo sẽ là ai đây.
Cảm giác được thuật ăn cắp đang dần được cải thiện, Thẩm Phong có chút nôn nóng, nói.
-Đại thâu thuật đang được khởi động, đã định vị được đối tượng thứ năm, chính là Triệu Tiểu Hi, đang sử dụng thuật…
Thẩm Phong trợn trừng hai mắt.
Cái gì vậy, trộm Triểu Tiểu Hi?
Sao ta lại có cảm giác không ổn…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.