Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 698: Người ngoại lai




Tiếu Mị Mị gương mặt ủng hồng nhìn về phía hắn, chỉ nhẹ nhàng “ưm” một tiếng, vô cùng nhu thuận, muốn bao nhiêu điềm đạm đáng yêu liền có bấy nhiêu điềm đạm đáng yêu
Triệu Vô Cực bị nàng một tiếng “ưm” này suýt nữa làm cho hỏa khí bốc lên, không nhịn được muốn cùng nàng đại chiến ba trăm hiệp.
Tiếu Mị Mị nhẹ nhàng mang một giọt máu nhỏ lên trắc linh thước, giống như Triệu Vô Cực vừa nãy một màn xuất hiện.
Cả hai người đều là nín thở nhìn vào trắc linh thước, chờ đợi kết quả.
Tiếu Mị Mị dâng lên, so với Triệu Vô Cực càng nhanh.
Một, hai, ba, bốn vạch...
Năm, sáu, bảy....
Đến bảy vạch thời điểm, trắc linh thước bắt đầu chậm lại.
Triệu Vô Cực nhíu mày, hẳn không chỉ thế a!
hắn rất mong chờ Tiếu Mị Mị tư chất đây, chắc chắn không chỉ như thế!
Tám vạch!
Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị ánh mắt đồng thời sáng lên, tám vạch a!
Đây chính là tiếp cận cực phẩm tiên căn nhất tư chất.
Tiến lên một bước vậy thì là cực phẩm, hạ xuống một bước vậy thì là sơ nhập thượng phẩm.
Nếu như có thể tiến lên một bước, vậy thì....
Triệu Vô Cực nghĩ tới đây ánh mắt lấp lóe tinh quang.
Cực phẩm tiên căn a, chính là cùng chưởng môn thái sư thúc của hắn đồng dạng, tương lai nhất định có xung kích hóa thần cảnh giới, cùng một vị hóa thần lão tổ của Thanh Vân Tông ngang hàng a!
Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị ánh mắt đều sáng rực nhìn về phía trắc linh thước, cầu khẩn cho nó tiếp tục nhảy lên.
Nhưng trắc linh thước lần này lại không nghe lời, chỉ dừng lại ở tám vạch.
Tiếu Mị Mị nhìn Triệu Vô Cực khuôn mặt có chút buồn bã mất mát, nàng nhẹ giọng an ủi:
“ Vô Cực, thiếp cảm thấy tám vạch cũng đã rất tốt rồi, rất mạnh mẽ rồi!”
Triệu Vô Cực nhìn vào mắt nàng, bên trong tràn đầy hài lòng chi ý, hắn lập tức nghĩ:
“ Mị nhi còn biết hài lòng, còn có thể nghĩ thông, ta tại sao phải ở chỗ này băn khoăn a!
Tám vạch cũng là tiếp cận cực phẩm rồi, tu hành tốc độ cũng không chậm
Hậu thiên tu hành đều là dựa vào bản thân mình lĩnh ngộ.
Cho dù tư chất tốt, cũng chỉ ở luyện khí kì, trúc cơ thậm chí kim đan kì có lợi thế mà thôi.
Muốn lên nguyên anh thậm chí hóa thần, còn phải xem rất nhiều cơ duyên, tạo hóa, lĩnh ngộ,... đủ loại yếu tố.
Bởi vậy, tám vạch cũng đã đủ hài lòng rồi a!
người, phải biết hài lòng, biết đủ, mới có thể dừng chân trước cám dỗ được.
Triệu Vô Cực đối với Tiếu Mị Mị lời nói là gật đầu mỉm cười.
Nhưng đúng luc này, trắc linh thước lại như là trêu đùa hai người bọn hắn, nó rốt cuộc nhảy lên một nấc cuối cùng.
Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đều giật mình nhìn lại, giữa hai người lập tức truyền tới một hồi im lặng vắng ngắt.
Triệu Vô Cực muốn đập gãy cái này trắc linh thước tâm đều có.
Ngươi tại sao không hiện lên luôn? ngươi đây là muốn chơi chúng ta đúng hay không? Để cho chúng ta thất vọng,chúng ta chấp nhận, sau đó lại nói cho chúng ta, ngươi chính là cực phẩm tiên căn, kinh hỉ hay không đúng hay không?
Khốn kiếp, từ lúc nào một cái trắc linh thước cũng biết chơi sáo lộ rồi? 
Triệu Vô Cực ánh mắt bốc hỏa nhìn về cái trắc linh thước này, bàn tay của hắn bóp đến két két rung động.
Nếu không phải cái này trắc linh thước là hạ phẩm linh khí, chỉ sợ lúc này đã bị hắn trực tiếp bóp cái nát tan tành.
Tiếu Mị Mị lúc này bỗng nhiên truyền tới tiếng cười khẽ:
“ hi hi hi!”
Triệu Vô Cực ngẩn người nhìn lại, hắn ngơ ngác hỏi:
“ Mị nhi, ngươi cười cái gì?”
Tiếu Mị Mị cười một lúc sau mới dừng lại được, nàng vui vẻ nói:
“ thiếp trước đây cứ nghĩ, chàng thông minh như vậy, tư chất tốt như vậy, cho dù thiếp đột phá thành công tam hoa tụ đỉnh trở thành tu tiên giả, sao có thể tu luyện nhanh bằng chàng.
Một khi bị chàng vứt ra mấy cái cảnh giới, chỉ sợ cả đời này đuổi cũng không kịp.
Đến lúc đó thọ nguyên cạn kiệt, không thể ở bên chàng, như vậy chẳng phải rất bi ai sao?
nhưng bây giờ kết quả này, thiếp vô cùng tự tin, chàng không thể nào hất ra được thiếp, thiếp sẽ ở bên chàng suốt đời!”
Triệu Vô Cực bẹo một cái má non mềm muốn chảy nước của Tiếu Mị Mị cười nói:
“ ngốc nghếch lời nói, ta yêu thương nàng còn không hết, sao có thể để nàng rời xa, sao có thể để nàng cảnh giới rơi quá xa ta được!
Chúng ta nhất định sẽ trở thành một đôi mạnh nhất tu tiên giả, trường tồn cùng thiên địa!”
Tiếu Mị Mị ánh mắt tràn đầy nhu tình mật ý nói:
“ Vô Cực, chàng sẽ mãi mãi yêu thiếp, một đời không thay đổi sao?”
Triệu Vô Cực gật đầu, ánh mắt vô cùng chăm chú nói:
“ có thiên địa chứng giám!”
Tiếu Mị Mị ánh mắt càng thêm thủy sóng mãnh liệt, như là muốn hút hồn người.
Nàng bây giờ cảm giác trong đời mình chưa bao giờ hạnh phúc như thế này.
Cùng Triệu Vô Cực tu luyện, cùng hắn đột phá, cùng hắn yêu đương, nhân sinh của nàng đẹp nhất chính là lúc này.
Triệu Vô Cực lúc này chợt nhớ ra cái gì, đối với Tiếu Mị Mị hỏi:
“ Mị nhi nàng lúc đột phá có gặp phải cái gì ảo giác không? Nàng là thế nào ngưng tụ tinh kí thần?”
Tiếu Mị Mị lập tức nhíu mày lại nói:
“ thiếp cũng đọc qua mấy người kia lưu lại kinh nghiệm đột phá, cũng biết được lúc đột phá sẽ gặp phải ảo giác, nhưng thiếp lại một mạch đột phá vô cùng thuận lợi, không hề gặp phải cái gì ảo giác a!
Nhất là lúc tinh khí thần dung hợp, đầu kia hóa hình hắc long xuất hiện, vừa xuất hiện chính là một cái đại cực ma chưởng, đem tinh khí thần thôn phệ vào hư không, sau đó chính là biến thành một cái hắc sắc tinh khí thần kết hợp cầu.
Thương các của thiếp, chính là hấp thu cái này hắc sắc tinh khí thần cầu trưởng thành!”
Tiếu Mị Mị nói xong, Triệu Vô Cực lông mày chợt nhíu.
Thần kì như vậy? Còn có hắc long trợ công? Sao hắn Tam túc kim ô không thấy xuất hiện? Chẳng lẽ bãi công? Tại sao không có ảo giác? Đây chẳng phải là trái với mấy tên kia để lại kinh nghiệm đột phá sao?
Triệu Vô Cực lại nhớ tới, bên trong cũng các loại kinh nghiệm cũng có một đầu nói rõ.
Tuổi càng trẻ đột phá càng dễ dàng, nguy hiểm cũng càng ít.
Chẳng lẽ đây là hắn cùng Tiếu Mị Mị đột phá không hề gặp ảo giác nguyên nhân sao?
Rất có thể a, hắn lúc đột phá thành một khắc đó, cũng cảm giác được mình giống như được cái gì chiếu cố, vô cùng thuận lợi. 
Nhưng mà, tại sao của hắn Tam túc kim ô không ra trợ công a, không thấy hắc long của Tiếu Mị Mị cho lực như vậy sao? 
Hắn lại nhớ lại cách dung hợp của mình.
Ách! Giống như Tam túc kim ô cho dù xuất hiện cũng không lên được cái gì tác dụng a!
Hoàn toàn chính là bản thân hắn tự mình đột phá ý nghĩ, sau đó dung hơp.
Hắn bắt đầu đối với Tiếu Mị Mị kể một chút mình quá trình dung hợp, khiến cho Tiếu Mị Mị kinh hô không ngớt, đối với hắn một mặt ánh mắt khâm phục, khiến cho Triệu Vô Cực trong lòng hư vinh được thỏa mãn cực lớn, ba phen bốn bận lại muốn cùng nàng thân mật một phen.
Nhưng mà, lúc hai người đang mặc cho bão cát tung bay, ở đây trao cho nhau từng lời ngon tiếng ngọt, từng ánh mắt yêu thương, một cái kinh thiên cự chưởng bỗng nhiên vỗ tới.
Triệu Vô Cực chỉ kịp cảm thấy, lồng ngực mình như đè nặng một cục đá, cả thiên địa cũng như tối sầm lại, trước mắt của hắn đom đóm nổ tung, suýt chút nữa ngất đi.
Mà xung quanh hắn cùng Tiếu Mị Mị bão cát, thình lình bị một cái cự chưởng này đánh vào, trong nháy mắt đánh cho tan tác.
Sa mạc bão cát, thanh thế hạo đại, là nhân loại tai họa, cứ như vậy bị một cái cự chưởng vỡ tan tành, đầy trời cát bụi bay múa.
Triệu Vô Cực cảm giác, của mình Thiên địa biến so với cái này cự chưởng, quả thật cháu gặp ông nội, không thể nào cùng so sánh.
Đây có thể là nhân loại đánh ra một chưởng sao? Không đúng, đây có thể là giang hồ võ giả đánh ra một chưởng sao?
đương nhiên là không, người tới, chính là tu tiên giả.
Hắn ánh mắt mê man nhìn về phía bầu trời, từ trên cao, một cái thanh sắc quang mang đang hạ xuống.
Hắn nhoe mắt lại, bên trong thanh sắc quang mang vậy mà là một người.
Hắn biết bay!
Biết bay tu tiên giả, ít nhất chính là trúc cơ kì.
Mà trúc cơ kì, không phải là cảnh giới mà Triệu Vô Cực lúc này có thể trêu vào.
Hắn bây giờ, chỉ là luyện khí kì nhất tầng mà thôi.
Đối phương từ thiên khung hạ xuống, trong miệng còn không ngừng tán thưởng:
“ tuổi trẻ thật là tốt a, tình chàng ý thiếp, yêu yêu đương đương, khiến người ta thật ngưỡng mộ.
Bão cát nổi lên, thiên hàng dị tượng, vốn còn tưởng rằng đông châu xuất hiện cái gì dị bảo, không ngờ lại là do một đôi nam nữ làm nên.
Chậc chậc chậc, tiểu tử, ngươi tư chất cũng không tệ a, vậy mà lại là thượng phẩm tiên căn, so với đám thiên tài của Thánh tông chúng ta, cũng không hề thua kém.
Đáng tiếc, hôm nay ta đến, chính là vì nàng!
đã bao lâu rồi không găp được một cái cực phẩm tiên căn a! quả thật một chuyến đi này, không hề uổng phí, ha ha ha ha ha!”
đối phương đứng ở trên bầu trời, cứ như vậy tự mình nói ra sau đó cười to, giống như là tự kỉ vậy.
Nhưng Triệu Vô Cực thì nghe xong, sắc mặt liền trầm xuống, trong lòng vô cùng căng thẳng.
Hắn trên tay nắm lấy tay của Tiếu Mị Mị cũng hơi siết chặt, khiến Tiếu Mị Mị cảm giác đau đớn.
Tiếu Mị Mị lo lắng nhìn lấy Triệu Vô Cực, tay kia vỗ nhẹ hắn, ra hiệu hắn bình tĩnh.
Triệu Vô Cực lúc này mới tỉnh hồn lại, nhẹ nhàng buông ra tay đang siết chặt của mình, đỡ Tiếu Mị Mị từ dưới đất đứng lên.
Dù sao có người ngoài ở đây, hai người cũng không tiện ở trên mặt đất đè lên nhau a!
Triệu Vô Cực khuôn mặt căng thẳng nói:
“ không biết tiền bối quý tính đại danh? Vừa rồi lời nói, là có ý gì? Người muốn làm gì với Mị nhi của ta?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.