Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 463: Mời làm Thánh chủ




Nghe Triệu Vô Cực lời nói vậy, vị kia râu trắng trưởng lão lập tức vội vàng lên tiếng:
“ Triệu thiếu hiệp, xin dừng bước!”
Triệu Vô Cực quay người lại hỏi:
“ ngươi còn muốn nói cái gì? Nếu muốn cảm ơn thì không cần, ta chỉ là nhìn hắn không thuận mắt nên liền giết mà thôi, các ngươi nội bộ sự việc ta cũng không muốn tham gia!”
Nhìn không thuận mắt liền giêt? Râu trắng trưởng lão khóe mắt giật giật mấy cái, một cái đỉnh phong trung kì cứ như vậy bị ngươi nhìn không thuận mắt liền giết rồi? Trên giang hồ còn nói ngươi không phải tà phái, ngươi vậy không phải tà phái thì ai tà phái? làm việc quá thẳng thắng tùy theo sở thích, nói giết là giết không hề nhíu mày.
Đây chính là đại ma đầu tiềm chất a. A, không đúng, hắn bây giờ được người khác gọi là Diêm vương, là Diêm Vương Triệu Vô Cực a!
Loại bỏ mấy cái này loạn thất bát tao ý nghĩ, râu trắng trưởng lão lập tức nhanh nhẹn nói ra:
“ không thể không cảm tạ a, công tử ra tay hiệp nghĩa cứu chúng ta mấy cái mạng già này, bảo vệ Hắc Nhật Tông cuối cùng một chút hi vọng, ân đức của ngài chúng ta đám lão già này sẽ ghi nhớ đến cuối đời. 
Nhưng công tử a, ngươi thấy đấy chúng ta Hắc Nhật Tông gia đại nghiệp đại như vậy, hàng trăm hàng ngàn đệ tử, tài phú vô số, bây giờ không có người đến lãnh đạo chỉ sợ cũng sẽ gặp Chính khí Minh mang tới tai ương diệt tông. Công tử nếu không chê, xin mời ở lại, chúng ta sẽ công bố ra bên ngoài việc Hoàng trưởng lão phản bội tông môn, nhờ có công tử cứu được chúng ta đám này mạng già mới có thể giữ được tông phái truyền thừa.
Nếu ngài muốn, ngài cũng có thể lập tức trở thành Thánh chủ, lãnh đạo giang hồ tà phái đệ nhất tông a!”
Hai vị trưởng lão ánh mắt kinh nghi bất định nhìn về phía râu trắng trưởng lão, hai người có chút không dám tin, đối phương vậy mà vừa mở miệng liền mời Triệu Vô Cực làm Thánh chủ.
Nhưng hai người cũng không phải người ngu, lập tức suy nghĩ rõ ràng bên trong đó hàm ý.
Triệu Vô Cực siêu cấp thiên tài, tuổi trẻ võ công cao cường, hắn tương lai đột phá tới đỉnh phong viên mãn cảnh giới đã là điều chắc chắn, bên cạnh hắn cái này vưu vật ngàn dặm chọn một Tiếu Mị Mị cũng là như thế.
Nàng là đệ tử của Âm hậu, tuy Âm hậu bây giờ không phải là đỉnh phong viên mãn cảnh giới, nhưng các đời trước Âm hậu đều có thể tu luyện đến cảnh giới này.
Cho nàng thêm mấy năm, nàng cũng hoàn toàn có thể đạt được tới cái cảnh giới này.
Mà Tiếu Mị Mị bây giờ, so với Âm hậu năm xưa còn mạnh ra một đoạn dài, chỉ sợ Âm hậu năm xưa ở tuổi này của nàng, bây giờ cùng nàng so chiêu sẽ bị nàng đánh cho gọi ba ba, không thể nào là đối thủ của nàng được.
Mà Tiếu Mị Mị nghe theo Triệu Vô Cực răm rắp, như chim non nép vào người, cho Triệu Vô Cực làm Thánh Chủ không khác nào mời được luôn cả Tiếu Mị Mị làm Thánh chủ phu nhân.
Hai người tình cảm tốt như vậy, cũng không sợ giống như Thánh chủ năm xưa ra cái gì máu chó sự tình, quả thật là có thể phù hộ cho Hắc Nhật Tông gần trăm năm cường thịnh.
Còn đến cái gì Hắc nhật thần công, tuy là trấn tông công pháp, nhưng không luyện cũng không chết ai.
Hơn nữa ngươi không thấy mấy đời Thánh chủ trước vì luyện thần công đều vô sinh sao? Ngươi không biết nội tình thì còn tưởng thần công có bao nhiêu ghê gớm, thèm nhõ dãi, nhưng đám này trưởng lão đương nhiên biết nội tình, bọn hắn cũng không mấy hứng thú với thần công.
Lại nói tình hình Hắc Nhật Tông bây giờ vô cùng thảm. trưởng lão chết một cái, Thánh tử chết, Thánh Chủ cũng vừa chết.
Cả một cái tông phái, cứ như vậy chết gần hết, bọn hắn vừa rồi làm ra động tĩnh lớn như vậy chỉ sợ cũng đã gây ra hữu tâm nhân chú ý.
Nói không chừng bên kia Chính khí Minh đã đạt được tin tức, chuẩn bị đánh lên đây.
Bọn hắn có thể tử thủ, nhưng cũng không tử thủ được bao lâu a.
Đỉnh phong sức chiến đấu Thánh Chủ đã chết, ai có thể ngăn cản được Hiền Tụ Nghĩa.
Hiền Tụ Nghĩa cho dù bị thương, cũng không phải là bọn hắn đám này trưởng lão có thể ngăn cản được đấy.
Chứ đừng nói bên cạnh hắn còn có mấy vị trưởng lao của Vấn Kiếm tông, cùng một đám chưởng môn trên giang hồ.
Bọn hắn đánh lên Hắc Nhật đỉnh, quả thật là một cái vô cùng đau đầu vấn đề.
Mà chỉ cần Triệu Vô Cực ngồi lên vị trí này, cho dù là cái gì nguy cơ đều có thể đè xuống.
Hắn cùng Tiếu Mị Mị tâm ý tương thông, nếu như hợp lực tiến công, vậy thì hoàn toàn có thể vượt cấp khiêu chiến a.
Cho dù Hiền Tụ Nghĩa muốn đánh lên, cũng phải xem một chút bọn hắn có đồng ý hay không.
Tiếu Mị Mị vừa rồi một chưởng kia đánh ra, cho dù là Hiền Tụ Nghĩa cũng phải xám mặt a!
Mời Triệu Vô Cực làm Thánh chủ, vừa có thể phòng ngừa nội loạn, lại có thể chấn nhiếp ngoại địch, Triệu Vô Cực sau này trưởng thành lên, còn có thể phù hộ Hắc Nhật Tông gần trăm năm không ngã.
Nếu hắn sống lâu một chút, trăm năm cũng là chuyện bình thường.
Dù sao Triệu Vô Cực không phải tu luyện Hắc Nhật thần công, cũng không ở lúc tuổi trẻ tiết dục quá độ tổn hao tinh khí, bởi vậy hắn cũng không có tuổi thọ vấn đề e ngại a!
nói đi nói lại, chính là trăm lợi mà không một hại. Nếu có hại, thì thứ cho hắn ngu dốt, lúc này chưa nghĩ ra.
Chỉ có điều mời Triệu Vô Cực ngồi lên vị trí Thánh Chủ, có chút đột ngột, trong tông phái sẽ không ít hộ pháp lời ra tiếng vào.
Nhưng bọn hắn ba cái này trưởng lão, hoàn toàn có thể đè lên được.
Bọn hắn cũng không tin, một cái mạnh mẽ như vậy Thánh Chủ, đám người kia còn dám bàn ra tán vào nhiều lời cái gì.
Kẻ nào ngoan cố không chịu, vậy thì dùng vũ lực hàng phục là được rồi.
Ngược lại Triệu Vô Cực tính cách cùng phong cách hành sự đều không phải là người chính phái nên có, trên giang hồ từ trước tới nay hắn cũng là một bộ như vậy, chưa hề sợ qua ai cũng chưa có ai làm gì được hắn, bởi vậy cũng không cần lo lắng đối phương mang lệch Hắc Nhật Tông trở thành chính phái a.
Đây không phải là Thánh Chủ tốt nhất nhân tuyển, thì còn ai có thể làm Thánh chủ tốt nhất nhân tuyển a!
Mấy lão già này đi làm? đừng nói đùa, bọn hắn có bao nhiêu cân lượng bọn hắn tự hiểu. Cho dù Tiếu Mị Mị, hắn cái này đỉnh phong hậu kì cũng không dám chắc có thể đánh thắng.
Ngược lại cùng đối phương đánh, Triệu Vô Cực ở một bên lại “ ngứa mắt” cho hắn một chưởng tiễn hắn đi theo Diệu Kế thì sao bây giờ?
Bởi vậy, cái này ý kiến, quả thật là cao kiến.
Hai vị trưởng lão lập tức hiểu rõ, ý vị thâm trường nhìn về vị này râu trắng trưởng lão, trong lòng thầm khen một tiếng. 
Quả nhiên là gừng càng già càng dai, à không, càng cay.
Triệu Vô Cực lông mày hất lên, hắn nhất thời cũng không nghĩ ra đối phương là như thế nhiều cong cong quẹo quẹo suy nghĩ, hắn ý nghĩ đầu tiên chính là:
“ các ngươi đang muốn cho ta thay các ngươi đỡ đạn của Chính khí Minh đúng không? Xem ta là ngốc a!”
Hắn khinh thường hừ lạnh một tiếng nói:
“ đồ vật của các ngươi, lệnh bài Thánh chủ đều trả lại, ta cũng chỉ là thuận đường đi dạo qua Hắc Nhật Tông của các ngươi chơi một vòng mà thôi, đừng suy nghĩ quá nhiều.
Muốn ta làm Thánh chủ là chuyện không thể nào!”
Râu trắng trưởng lão không cam lòng nói:
“ Triệu công tử, chỉ cần ngài đồng ý là Thánh chủ, chúng ta sẽ hết sức phò tá người làm việc, không hề ở trong tông môn gặp chút khó khăn nào. Ngược lại ngài lên làm Thánh chủ, tiền tài, địa vị, mỹ nữ, võ công bí tịch, tất cả mọi thứ không mất một chút sức nào đều sẽ chui vào trong túi của ngài, ngài không muốn sao?”
Triệu Vô Cực cười lạnh nhìn vào mắt hắn nói:
“ nhìn ta giống thiếu mấy thứ ngươi vừa nói sao?”
Râu trắng trưởng lão giật mình một cái.
Triệu Vô Cực tiền, quả thật không thiếu. Hơn nữa cũng chưa bao giờ nghe người khác nói hắn thiếu tiền. Huynh đệ tốt của hắn là Từ Tiểu Bạch bây giờ chính là Thiên Vân Thành cự đầu, Triệu Vô Cực chỉ cần nói một tiếng, Từ Tiểu Bạch nhất định sẽ mang một đống kim ngân châu báu đến cho hắn tùy ý tiêu.
Địa vị, lấy hắn danh tiếng trên giang hồ bây giờ chỉ cần đứng ra hô một tiếng, lập tức sẽ có người đến bái sư, hắn toàn toàn có thể tự mình khai tông lập phái.
Tuy môn phái có chút yếu ớt, nhưng chỉ là ban đầu.
Có hắn cùng Tiếu Mị Mị chống lên cái này môn phái, không tới ba mươi, không, hai mươi năm, trên giang hồ sẽ lập tức có chỗ đứng của bọn hắn, trở thành đỉnh tiêm tông môn.
Mỹ nhân? nhìn bên người Triệu Vô Cực cái này vưu vật, râu trắng trưởng lão thở dài.
Võ công? Hắn tu luyện đến cảnh giới này, còn cần cái gì Thần công của Hắc Nhật Tông sao? Buồn cười!
Triệu Vô Cực thấy đối phương ánh mắt, lập tức biết được đối phương đã nản lòng.
Hắn ồm lấy eo nhỏ của Tiếu Mị Mị mỉm cười ngọt ngào nói:
“ Mị nhi, đi thôi!”
Tiếu Mị Mị cũng mỉm cười ngọt ngào đáp lại:
“ ừm!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.