Lúc này, không chỉ là biểu hiện bề ngoài của Loạn Thần, thậm chí khí tức của hắn phát ra cũng xảy ra biến đổi hoàn toàn. Long Chiến cảm nhận được, đó là khí tức hủy diệt đặc thù của Âm Vương Thất Sát Trùy, nhưng hắn không cách nào xác định Loạn Thần có hay không đã bị Âm Vương Thất Sát Trùy khống chế, bởi vì nhìn qua Loạn Thần tuy rằng so với trước kia càng cuồng vọng kiêu ngạo hơn, nhưng hắn cũng không có vì vậy mà tâm trí hỗn loạn.
Lúc trước sau khi giết chết Đệ nhất Giới Vương, trong khoảnh khắc tâm trí bị Âm Vương Thất Sát Trùy kia thôn phệ, điều đó đã trở thành hồi ức kinh sợ trong lòng của Long Chiến mãi mãi cũng không cách nào phai mờ, mỗi khi nhớ tới, ở nơi sâu trong đáy lòng đều truyền đến một loại cảm giác kinh sợ khiếp đảm.
Đông Phương Giản cũng nhìn ra biến hóa của Loạn Thần từ bề ngoài đến trong lòng, nhưng địa vị hèn mọn của hắn ở trước mặt của Loạn Thần muốn ngăn cản kế hoạch xuất binh vội vã này là không có khả năng rồi, thậm chí là một vài lời khuyên can, cũng sẽ trở thành nguyên nhân Loạn Thần giết chết mình.
Ở trước mặt Binh Vương Long Chiến cùng Đông Phương Giản, đã hơn ức năm Loạn Thần trước nay chưa từng cởi khải giáp mặc ở trên mình ra, mặt ngoài khải giáp màu đỏ thẳm, còn lưu lại vết tích chiến đấu của trận chiến chúng thần.
Trên người Loạn Thần trần trụi, chỉ mặc một cái quần dài màu đen, bả vai rộng lớn cùng giữa cơ ngực to lớn kia khắc dấu rõ ràng một đạo đồ án ma quỷ màu tím đen, dữ tợn, đáng sợ, làm người ta khủng khiếp, Long Chiến cùng Đông Phương Giản đột nhiên phát hiện, chính là từ trong cột sáng đã thấy được đồ án ma quỷ kia, giống hệt như nhau.
Ánh sáng hoa văn màu tím đen đang lưu động ở toàn thân của hắn, biến ảo thành các loại đồ án huyền diệu.
Ánh mắt của Loạn Thần nhìn chằm chằm khải giáp đã cởi vứt trên mặt đất, trầm giọng nói:
"Những khải giáp đó là lúc ta sáng tạo tinh vực mà tạo ra Chí Tôn linh bảo phòng ngự, tình cảnh cùng theo ta hơn ức năm, nhưng hiện tại ta không cần nữa, nó làm cho ta có cảm giác rất khó chịu!" Đột nhiên, không có dấu hiệu gì, Âm Vương Thất Sát Trùy xuất hiện ở trong tay của Loạn Thần, tia ánh sáng màu đen tím bắn tung ra, ẩn chứa sự tàn phá khủng bố của lực lượng hủy diệt, tại trong nháy mắt tiếp xúc, những khải giáp này đã hóa thành tro bụi, thật giống như cảnh tượng lúc đầu Long Chiến giết chết Đệ nhất Giới Vương.
Nhưng là Long Chiến cảm nhận được, cổ lực lượng hủy diệt kia so với lúc ấy cường đại hơn rất nhiều, rất nhiều...
"Hắc hắc, có được Âm Vương Thất Sát Trùy, ta cũng không cần các linh bảo trợ giúp, nó mới là cực phẩm Chí Tôn linh bảo cao cấp nhất, ha ha ha ha a!"
Tiếng cười điên cuồng của Loạn Thần vang vọng ở trong đại điện mênh mông. Lòng Đông Phương Giản và Long Chiến đều đang theo tiếng cười của hắn mà rung động, có lẽ ở bên trong toàn bộ Loạn Thần vũ trụ và Tử Thần vũ trụ, mọi người cho rằng tam đại Binh Vương có năng lực luyện khí cực mạnh trong hai đại vũ trụ. Nhưng mà bọn họ lại không biết rõ, chí tôn vương giả luyện khí không phải là Long Chiến, Đông Phương Giản, cũng không phải Mạc Túy Sinh, mà là bản thân Loạn Thần.
Ước mong của Mạc Túy Sinh là muốn sáng tạo ra cực phẩm linh bảo vượt qua Chí Tôn linh bảo nguyên thủy, đồng dạng là để vượt qua Loạn Thần, lấy cái này để chứng minh vị trí Đệ nhất Binh Vương của mình. Mà hiện tại, bất kể là thêm thuộc tính hay là cường độ công thủ, Loạn Thần có thể luyện chế ra thượng phẩm Chí Tôn linh bảo đều vượt rất xa ba đại Binh Vương.
Thời gian ba trăm năm, Loạn Thần đã qua hiệu dung của không gian gia tốc, có lẽ đã trải qua mấy chục vạn năm, nhưng mà cũng mới có thể lĩnh ngộ được không đến bốn phần lực lượng của Âm Vương Thất Sát Trùy, có thể thấy sự huyền diệu của chí tôn linh bảo nguyên thủy cực kỳ sâu xa.
Hiện giờ, Loạn Thần hạ lệnh phát động toàn bộ binh lực, trong thế như muốn tiêu diệt Tử Thần giới. Long Chiến và Đông Phương Giản dĩ nhiên lòng đầy âu lo, cũng không dám không theo, những năm gần đây bởi vì chú binh sơn trang mà bọn họ cai quản đã luyện chế thành phẩm Hỗn độn linh bảo mặc dù về mặt phẩm chất không hoàn mỹ bằng lúc trước khi Mạc Túy Sinh chưa rời đi, nhưng về mặt cường độ công thủ lại có tăng lên, số lượng hàng năm luyện chế cũng không có giảm nhiều.
Hồi kèn lệnh quyết chiến của hai giới sắp thổi lên, trong nháy mắt, thời gian nửa năm đã qua đi.
Binh Vương Long Chiến và Đông Phương Giản nhận được truyền lệnh của Loạn Thần, đầu tiên phát động năm trăm vạn binh lực từ cửa vào của mặt bằng không gian tiến vào bên trong Ám Dạ tinh hệ ở trong Tử Thần giới, còn sáu đại Chiến tôn thì từ tinh hệ Thiên Âm hướng tới Tử Thần giới xuất phát.
Thắng lợi của trận đại chiến này gần như ở trong đầu của Loạn Thần, tình thế nhất định là như vậy rồi!
Bên trong vũ trụ vô tận, nơi này là một tinh vực hết sức trống trải của tinh hệ Thiên Âm, bốn phía cũng không có tồn tại tinh cầu không người nào, lộ ra cực kỳ rộng rãi.
Lúc này, Hồng Quân giống như một tượng đá điêu khắc đứng ở bên trong vũ trụ. Vào hai trăm năm trước, hắn cũng đã rời khỏi mảnh rừng trúc kia, bởi vì trạng thái giải cấm không ngừng tăng lên, toàn bộ Tru Thần tinh đã không cách nào chịu được nổi cổ lực bạo phát cường đại không thể tưởng tượng này.
Toàn thân Hồng Quân mặc y phục cứng cáp màu đen, quần áo siết chặt đã phát họa ra đường cong cơ bắp hoàn mỹ, gần như mỗi một tấc cơ thể đều ẩn chứa lực lượng khủng bố khiến cho người khác không thể tưởng tượng được.
Ở nơi cách đỉnh đầu của Hồng Quân ba tấc, Đạo Thiên Kính đang chuyển động chầm chậm, phát tán ra ánh sáng nhu hòa màu bạch kim, giống như ánh trăng bạc trút xuống rơi trên người hắn.
Lúc này, Hồng Quân đang cảm nhận trong bất diệt phách thể, vật chất hỗn độn kia đã xảy ra quá trình biến chất tuyệt vời, cứ giống như nước sôi trào, mỗi một lần vật chất hỗn độn tách rời biến chất đều đã sinh ra lực lượng bùng nổ cường đại không thể tưởng tượng được.
Sau một lát, mỗi một tấc da thịt ở mặt ngoài toàn thân của Hồng Quân đều lưu động ánh sáng màu đỏ sậm, từng sợi từng sợi quang yên trắng như tuyết theo toàn thân từ từ dâng lên.
"Bất diệt phách thể, giai đoạn thứ tư... Trạng thái giải cấm thứ nhất!"
Cơ thịt của Hồng Quân kéo căng ra, súc tích một cổ lực lượng mãnh liệt đậm đặc giữ lại mà không phát, ngưng tụ ở bên trong thân thể của hắn. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
"Giai đoạn thứ năm... Trạng thái giải cấm thứ hai!"
Ánh sáng màu đỏ sậm càng ngày càng sáng, giống như ngọn lửa nóng rực, sinh ra một cổ nhiệt độ cao gần như có thể dung hợp với hư không.
"Giai đoạn thứ sáu... Trạng thái giải cấm thứ ba!"
Vào ba trăm năm trước, cái đó đã là cực hạn của Hồng Quân, lực lượng bạo phát gần như đạt tới mức cao nhất, toàn thân của Hồng Quân đều đang run nhè nhẹ, từng đạo gợn sóng hư không lấy Hồng Quân làm trung tâm, hướng ra phía ngoài không ngừng khuếch tán.
Đột nhiên, vẻ mặt của Hồng Quân chợt biến, nhíu chặt mày, trong ánh mắt sâu sắc để lộ ra thần sắc khó khăn: "Giai đoạn thứ bảy... Trạng thái giải cấm thứ tư!"
Đông!
Một tiếng vang trầm nặng, từ trong thân thể căng phồng của Hồng Quân truyền ra, lúc này, bên ngoài ngoài cơ thể của Hồng Quân biến thành màu đỏ tươi như máu, khói ánh sáng trắng như tuyết giống như cuồng long xoay tròn rất nhanh ở chung quanh thân thể của hắn.
"A...!" Hồng Quân giống như khó mà tiếp nhận hiệu quả của loại hỗn độn chất biến này, bởi vì thống khổ vẻ mặt đều liên tục vặn vẹo lên, âm thanh biến thành khàn khàn.
Lúc này, từ trong Đạo Thiên Kính ánh sáng trắng như tuyết phóng thích ra đột nhiên mãnh liệt biến đổi hẳn lên, hoàn toàn đem cả người Hồng Quân bao phủ vào trong. Từng tia từng tia ánh sáng mãnh liệt mà lại cực kỳ nhu hòa (mãnh rồi nhu?), gần như thẩm thấu vào mỗi một tấc gân mạch của Hồng Quân, hỗn độn khí biến chất gây ra phản ứng xấu nháy mắt biến mất, khuôn mặt vặn vẹo của Hồng Quân cũng dần dần khôi phục lại.
Ánh mắt Hồng Quân lướt qua Đạo Thiên Kính trên đỉnh đầu không ngừng xoay tròn, trên mặt hiện ra một tia tươi cười vui mừng, Liền sau đó thần sắc chợt biến, nắm chặt nắm tay, thân thể hơi hơi cong lên, giọng khàn khàn hô to:
"Giai đoạn thứ tám... Trạng thái giải cấm thứ năm!"
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Trong phút chốc, bên trong thân thể của Hồng Quân dường như xảy ra nổ mạnh, từng đoàn từng đoàn vật chất hỗn độn bắn tung ra, nhưng mà lại với trạng thái chất lỏng lưu động ở chung quanh Hồng Quân. Lúc này, Hồng Quân đã không cách nào hoàn toàn tiếp nhận loại lực lượng vượt quá giới hạn, cơ thể căng phồng bắt đầu rách toạt.
Ầm!
Giống như tiếng sấm vang rền, cổ lực lượng bùng nổ không cách nào áp chế được lúc này phóng thích ra hoàn toàn, thân thể cường tráng của Hồng Quân hiển nhiên không cách nào tiếp nhận cường độ của trạng thái giải cấm thứ năm, thân thể liền bị nổ tứ phân ngũ liệt, trong phạm vi trăm mét của tinh vực là một mảnh hỗn độn.
Đạo Thiên Kính phía trên đỉnh đầu dường như cùng lúc sinh ra một loại ăn ý nào đó, tia sáng càng phát ra rực rỡ, ẩn chứa lực lượng không thể tưởng tượng được, không ngừng làm suy giảm biến chất hỗn độn đã gây ra phản ứng xấu.
Lúc này, vật chất hỗn độn trôi nổi ở trên hư không hình thành từng giọt hỗn độn châu dạng chất lỏng đột nhiên ngưng tụ lại, trong giây lát, xuất hiện một cái thân thể hỗn độn hình người.
Cải tạo thân thể!
Thân thể hỗn độn kia tại dưới quang mang của Đạo Thiên Kính với tốc độ biến hóa kinh người, diện mạo của Hồng Quân dần dần hiện ra.
"A...!"
Hồng Quân hít một hơi thật sâu, phát ra một tiếng thở dài hài lòng, toàn thân của hắn trần trụi, trên thân thể lưu động vầng sáng màu đỏ thẩm, cảm thụ được cái thân thể mới sinh ra này, trong lòng của Hồng Quân hưng phấn mà không nói ra được, thật sự... quá hoàn mỹ!
"Sau khi hủy diệt, mới có thể sinh ra mới... Hóa ra là thế. Nếu như không hủy diệt cái thân thể này, ta nghĩ mãi mãi cũng không cách nào đột phá đến trạng thái giải cấm thứ năm, Đạo Thiên Kính quả nhiên vô cùng huyền diệu!"
Hiện tại cái thân thể hoàn mỹ này, đã có thể hoàn toàn tiếp nhận độ mạnh của trạng thái giải cấm thứ năm, thậm chí càng mạnh hơn. Nhưng mà loại đột phá này thì hoàn toàn dựa vào Đạo Thiên Kính đối với biến chất hỗn độn của nó dẫn tới hạn chế của trạng trái cắn trả, mới giúp cho bất diệt phách thể của Hồng Quân vượt qua giới hạn, tăng lên tới một cái cảnh giới mới.
Hướng lên trời chợp một cái, Đạo Thiên Kính đã quay về trong tay của Hồng Quân, mặt kính như trước vẫn lưu động tia sáng dịu nhẹ màu bạch kim, làm cho sâu ở trong huyết mạch của Hồng Quân đều cảm giác được cực kỳ dễ chịu, nào ngờ cùng với Lưu Tinh Lệ mà năm đó Tần Vũ đoạt được có vài phần tương tự, nhưng huyền diệu bên trong lại không phải là vấn đề có thể nói rõ ràng.
Nhìn Đạo Thiên Kính, trong lòng Hồng Quân lại có chút chán nản, tuy rằng thời gian ba trăm năm đã đem uy lực của bất diệt phách thể tăng lên rất nhiều, nhưng điều huyền diệu của Đạo Thiên Kính mà vẫn như trước không có chút lĩnh ngộ nào, huyền diệu ẩn tàng ở trong này, giống như một sợi lông trâu ở giữa biển rộng có muốn cũng không thể dễ dàng tìm thấy.
Vuốt ve mặt kính, cũng giống như bình thường, Hồng Quân dựa theo phương pháp diễn hóa hỗn độn mà khởi động Đạo Thiên Kính. Thế nhưng đúng lúc này, một cổ cảm giác kỳ diệu hiện lên trong đầu.