Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 208: Lý Hiên!




- Lúc này hai người một người đuổi một người chạy, khiến khắp nơi nào hai người chạy đuổi bắt qua, liền gà bay cho nhảy, chờ tới lúc vệ binh gần tới, hai nữ Vương Nhu, Vương Nhi không thế nào nhịn được nữa, khẽ nhắc hai người!
“ Hắc Ma công tử, Tiểu Thư, không nên a, chỗ này ngư long hỗn tạp, đây là Hoả Viêm Thành ”
- Chúng nữ muốn nhắc hai người là có ý tốt, dù sao đây cũng là thành trì sát biên giới, nếu như có vô tình đắc tội một nhân vật nào đó thuộc bên kia quốc gia, thì sẽ vô cùng rắc rối a, dù Cá Vàng là con gái thành chủ, nhưng đây cũng là Hoả Viêm Thành,cũng không phải một tòa thành trấn tầm thường, tuy trong thành cấm chém giết, nhưng vẫn thường có những vụ cướp hiếp xảy ra khắp nơi, lúc vệ binh phát hiện thì đã muộn mất rồi, nhưng có điều nhị nữ đã quên, người đang cười đùa với tiểu thư nhà nàng là một tên cái thế hung ma, trời không sợ đất không sợ a!
A - Long quay lại, thấy hai nữ ánh mắt khó xử, hắn cười nói!
“ Hai vị tỷ tỷ đừng lo, có A - Long ta ở đây, không có kẻ nào giám làm gì đâu ”
- Nhị nữ thấy được sự tự tin vô cùng trong mắt của A - Long, hai người không nói gì, cùng sóng vai với Thanh Lăng vẫn một mực im lặng mà đuổi theo bước chân của chủ nhân nhà mình, còn Ám Vệ đã biến mất từ bao giờ, bọn họ đều tản ra khắp nơi,lấy A - Long làm trung tâm,sư dụng tinh thần lực che giấu sự hiện diện của bản thân, mà âm thầm vây quanh hai người A - Long và Cá Vàng, chỉ có người thực lực đủ cao mới có thể nhận ra sự hiện diện của 12 Ám Vệ này mà thôi, còn kẻ nào có bất kì chút địch ý nào, ngay lập tức bị Ám Vệ xử lý ngay tại chỗ!
- Cá Vàng không sử dụng đấu khí, cũng không sử dụng ảnh bộ, hay độn tốc hay bất kỳ chiêu thức nào để chạy trốn hắn cả, chỉ là đơn thuần sử dụng sức lực bản thân mà thôi, dù nàng chạy rất nhanh, nhưng cũng là nữ nhân, làm sao có thể chạy thoát khỏi ma trảo của hắn được, nàng rất nhanh liền bị A - Long túm được vòng eo nhỏ!
- Cá Vàng mặt đỏ lên vì chỗ vòng eo nhạy cảm của nàng bị bàn tay của tên nào đó tập kích, cá vàng bị một tên sắc lang như, A - Long bắt lấy không thoát được, môi hồng răng trắng, dáng người thướt tha,nàng thẹn thùng nhớ tới lời nói bá đạo khi nãy của hắn," Lão tử sẽ bắt nàng về làm áp trại phu nhân ”
“ Không chơi nữa, bỏ đi, ta không phải là đối thủ của ngươi” / Nàng yêu kiều đáp!
- Nàng vừa nói xong liền bị A - Long đẩy vào một góc tường, một tay đỡ lấy đầu nàng, không để đầu nàng cùng tóc chạm vào tường, mà là tựa vào tay hắn, mặt đối mặt một tay vuốt ve gò má đã đỏ đi vì mệt cũng hay xấu hổ của nàng,ánh mắt hắn tràn ngập tình ý ôn nhu quấn hút vô cùng!
“ Cá Vàng ta thích nàng”
“ Ooong...!!! ”
- Trong đầu Cá Vàng khi nghe thấy lời này trở nên trống rỗng,nàng không thể suy nghĩ thêm gì nữa rồi, trong đầu nàng chỉ vang đi vẳng lại tiếng Ta Thích Nàng của hắn, hắn nói hắn thích nàng, nàng dường như mong đợi, dường như đợi chờ thật lâu,câu nói này của hắn từ rất lâu rồi, nàng được nhiều người quấn lấy, nhiều tên nói đủ thứ trên trời nàng không để tâm, nhưng chỉ một câu nói đơn giản của tên này, nàng cảm thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết,
- Lòng nàng ngọt ngào vô hạn,nàng cảm thấy như vừa uống hàng ngàn hũ mật cũng không ngọt bằng những chữ vừa rồi thốt ra từ miệng của một tên không tâm không phổi như hắn, nàng cảm thấy cao hứng không thôi, nàng cảm thấy mọi thứ xung quanh nàng trở nên đẹp hơn bao giờ hết,hôm nay kể từ khi nàng sinh ra tới giờ, hôm nay là ngày nàng cảm thấy hạnh phúc nhất, ngay cả nàng cũng không hề biết rằng, một khi nữ nhân yêu thì ngày nào cũng là ngày đẹp nhất cả, không chỉ có nàng mà mọi nữ nhân trên đời đều như thế cả!
- Cá Vàng xấu hổ mặt đỏ lên, hai má lẫn cổ trắng như Bạch Ngọc của nàng từ lâu đã đỏ lên hai áng mây chiều, nàng xấu hổ nói không thật với lòng mình, dù sao nữ nhân da mặt cũng rất mỏng a!
“ Ma Quỷ mới thích một tên xú Lưu Manh nhà ngươi”
- Nàng tuy nói như thế thôi, nhưng hành động của nàng thì trái hoàn toàn, đầu nàng đã không biết từ bao giờ chun vào ngực hắn, khí tức lẫn hơi thở của nam nhân trên người hắn phà vào mặt nàng, toàn thân từng thớ thịt nàng run lên, một cảm giác an toàn và dễ chịu, một cảm giác được che chở và bảo vệ khiến nàng an tâm hơn bao giờ hết,người nàng như mất đi hết sức lực vậy, nàng lúc này chỉ muốn mãi mãi dựa vào tên nam nhân trước mặt mà thôi, nhưng không biết từ lúc nào, nàng không tự chủ được mà ôm lấy hắn, hắn cũng thuận theo,ôm lấy thân hình xinh đẹp và mềm mại của nàng vào lòng!
- Hắn vuốt ve chiếc lung gầy yếu của nàng, hôn lên mái tóc màu vàng kim, có lẫn mồ hôi và phấn sáp của nàng, một mùi hương hoa nhài thoang thoảng làm hắn thoải mái và hưởng thụ, không thôi, hắn ôm lấy nàng mặc dù chỗ hai người đang đứng là đường phố đông người qua lại,nhưng trong mắt hắn chỉ còn lại một mình hắn và Cá Vàng thôi,ở bên nàng hắn cảm thấy nội tâm muốn chém giết, muốn thị huyết bao nhiêu của mình, liền biến mất và chỉ có một cảm giác hắn đang nằm trên một cánh đồng tràn ngập hoa, và ngắm bầu trời trong xanh, ngắm sự di chuyển của từng đám mây qua lại và muốn được chợp mắt!
- Hắn không tự chủ được, mà nổi lên một cảm giác vô cùng mệt mỏi, hắn lúc này cảm giác muốn ngủ một giấc, hắn muốn giấc mơ yên bình, khi ôm cá vàng vào lòng, hắn có cảm giác không còn bị gặp ác mộng nữa, hắn trong vô thức kéo Cá Vàng vào lòng để nàng ngồi ngoan trong lòng hắn, cùng nhau dựa vào bức tường của một hộ gia đình nào đó, hắn lúc này vô thức ngủ mất, mặc kệ Cá Vàng kêu như thế nào hắn cũng không tỉnh, Cá Vàng nhìn khuôn mặt đang ngủ rất ngon của hắn nàng mỉm cười!
« Ngoại trừ lúc thức với bộ dạng Lưu Manh không ai địch lại của ngươi, thì khi ngủ ít ra cũng dễ nhìn lắm đó chứ, giá mà khi nào ngươi cũng ngoan ngoãn không đi khắp nơi gây loạn làm ta phải lo,mãi mãi ở bên ta như lúc này thì tốt biết mấy»
- Nghĩ tới đây một tia ôn nhu vô hạn trong lòng nàng, nàng chợt nhận ra một vài thứ không đúng ở đây, nàng lại bằng những lời mắng thầm, ai oán của một oán phụ bị trượng phu mình khi dễ mà rằng!
« Xú Luu Manh. Nam nhân thối, ngươi thật đúng là một tên Lưu Manh đệ nhất thiên hạ mà, ngay cả ngủ cũng muốn chiếm tiện nghi của lão nương, lão nương từ khi nào trở thành gối ôm cho ngươi ngủ vậy hả, muốn ngủ chỗ nào không ngủ lại ngủ ở ngoài đường thế này kia chứ»
“ Không được chạm cho này ”
“ Không cho phép ngươi ôm ta ”
A - Long vì đêm hôm qua sử dụng quá nhiều tinh thần lực, lại sử dụng mượn xác hoàn hồn nên tinh thần lực tiêu hao quá nhiều, mà dẫn đến mệt mỏi, ngủ lúc nào không hay, trong giấc mơ hắn ôm được một vật gì đó rất thơm, rất mềm có những cục tròn tròn nắn hoài không thấy chán càng nắm càng thích!
- Hắn nào biết rằng thứ trong giấc mơ hắn nắm chính là những bộ vị lồi lõm trên cơ thể Cá Vàng, còn Cá Vàng lúc này tức giận không thôi, lại thấy nụ cười vô cùng ti bỉ và hèn mọn khi ngủ của hắn, khiến nàng khuôn mặt vừa giận lại vừa thẹn không thôi mắng thầm!
“ Xú Lưu Manh, ngủ rồi mà cũng muốn chiếm tiện nghi của ta, may mà ngươi ngủ rồi đó, bằng không lão nương liền cùng ngươi liều mạng, lão Nương không thể nào thua thiệt được, lão Nương cũng phải ngủ, phải vừa ngủ vừa cắn ngươi, cắn chết ngươi, Hừ Hừ....!!! Để xem sau này ngươi còn giám ngủ như thế này nữa không”
- Nàng nói xong,lên kéo vạt áo của hắn ra, há miệng đẹp, thổ tức như lan, cắn lên bờ vài của hắn một cái thật sâu không hề nhả ra, nàng cũng thức cả đêm lo lắng, lại cầu xin cha của nàng giúp tên nào đó khỏi bị loạn đao chém giết a,nàng lúc này cũng không chịu được nữa, hai mắt nặng dần mà ngủ thiếp đi trong lòng hắn!
- Một màn này khiến tam nữ vẫn một mực thủ hộ bên cạnh mặt đỏ tai hồng, " Thật là quá bạo gan mà, ngay ban ngày mà giám làm chuyện này, ngủ cũng có nhiều chỗ kia mà " chúng nữ không hẹn mà cùng có một suy nghĩ trong lòng, Thanh Lăng cũng biết đêm hôm qua xảy ra chuyện gì nên cũng không lên đánh thức A - Long và Cá Vàng, còn nhị nữ cận vệ của Cá Vàng, tuy không muốn phá tràng cảnh hạnh phúc giữa hai người, vì mặt mũi của Vương Giq vì bộ mặt của thành chủ hai nàng không thể nào đứng ngoài nằm ngơ được!
- Hai nàng định tiến lên đánh thức hai người thì bị một bàn tay như của thư sinh nắm lấy vai hai người, hai người hoảng hốt, ai mà có thể dưới sự phòng vệ của hai Võ Linh như các nàng, không hay biết mà đứng sau lưng, tới khi vài các nàng bị nắm lại thì mới phát hiện ra, nếu đối phương mà có ý xấu thay vì dùng tay để giữ các nàng lại, mà thay vào đó là một thanh chuỷ thủ thì các nàng 10 phần là chết không có chỗ chôn!
- Nhị nữ đồng tử co rút lai,tính rút bảo kiếm hộ thân của hai nàng ra ứng phó thì lại nghe một giọng nói quen thuộc, quen không thể nào quen hơn được nữa! Vương Nhu, Vương Nhi quy đầu lại, đối mặt với hai người là khuôn mặt của một năm tử trung niên tóc vàng,tầm tuổi cũng như cha của Cá Vàng, chính là quân sư của Vương Lâm, chính là Lý Hiên, hắn ôn tồn nói!
“ Để con bé ngủ một lúc đi, nó thức lo lắng cả đêm qua rồi, đã quá mệt mỏi đừng đánh thức con bé ”
- Nhị nữ như muốn nói gì đó, lại bị Lý Hiên giơ tay ngăn lại!
“ Ta biết các ngươi muốn nói gì” / nói xong lão nhìn cá vàng,vừa ngủ vừa treo trên môi một nụ cười thỏa mãn, hắn cũng mỉm cười đáp lại nàng mặc dù nàng không hề hay biết, nụ cười này đầy từ ái của bậc trưởng bối hắn nói!
“ Từ khi mẹ con bé mất, nó chưa bao giờ cười, nó chưa bao giờ có một đêm nào ngủ ngon giấc, mà không gặp ác mộng cả, mà bây giờ nó có thể vui cười đùa với mọi người, có thể ngoan ngoan ngoãn ngủ,vừa ngủ vừa cười như thế này, ta chẳng còn mong gì hơn,các ngươi đừng đánh thức giấc ngủ của hai đứa chúng nó”
“ Nhưng nếu mọi người trong thành biết tiểu thư cùng một nam nhân ngủ ngoài đường như thế này, sau này của tiểu thư phải làm???? ”
- Lý Hiên cười cười, một nụ cười khó hiểu, lão biết từ khi lão xuất hiện thì Ám Vệ xung quanh đã sử dụng vũ khí tầm xa khoá chết lão rồi, huống gì còn một thanh đao vô cùng sắc bén kề lên cổ hắn đây này, hắn xuất hiện mang tiếng là ngăn cản Vương Nhu, Vương Nhi nhị nữ, nhưng thực ra là cứu nhị nữ đó, lão mà không chịu xuất hiện thì một khi nhị nữ tiến lại gần chỗ hai người đang ngủ, ngay lập tức sẽ bị 12 Ám Vệ bắt lại đó là may mắn, nếu xui xẻo thì ngay lập tức sẽ bị loạn tiễn xuyên tâm mà chết, huống gì còn một Thanh Lăng vẫn một mức thủ hộ bên cạnh đây này, dù không có Ám Vệ ở bên đe dọa tính mạng, thì lão cũng không có ngăn cản chi ý!
- Lão tuy mang danh là quân sư của Vương Lâm, nhưng lão còn một thân phận khác chính là Đại Bá của cá vàng, Lý Du Nhiên có ba người con, 1 nam và nhị nữ, Lý Hiên là con trai đầu, lão còn hai người em gái lão hết mức yêu thương là Lý Như Hoa, và Lý Như Hồng,Lý Như Hoa thì gả cho hoàng đế Dạ Ưng, còn Như Hồng thì được gả cho Vương Lâm, cũng là tể tướng đương triều, cũng là bạn thân từ bé, lớn lên cùng nhau chinh chiến sa trường của Lý Hiên!
- Trước khi Như Hồng mẹ của Cá Vàng chết đi, đã uỷ thác Cá Vàng cho hắn, hắn lúc đó liền vứt bỏ đi binh quyền, làm một chức quân sư cho phủ tể tướng, nhiều người không biết lại kêu Lý Hiên hắn bị thương do nhiều năm chinh chiến sa trường nên từ bỏ binh quyền,ngay cả cha của Lý Hiên là Lý Du Nhiên cũng không biết lý do vì sao hắn từ bỏ binh quyền, từ bỏ huynh đệ vào sinh ra tử nơi chiến trường mà làm một chức vụ Quản Gia kiêm Quân Sư cho tể tướng phủ, nhưng chỉ có hắn mới biết rằng!
- Hắn chỉ muốn thu hộ đứa cháu gái bé nhỏ này, nó đã mất mẹ vì bệnh, mà căn bệnh này cũng một phần là do hắn mà khiến mẹ của con bé chết, không phải năm đó hắn chinh chiến bị trúng tên bằng băng độc, mẹ con bé vì cứu hắn mà sử dụng bí pháp tự tổn giúp hắn bài trừ độc tính trong cơ thể cứu hắn một mạng, nào ngờ hàn độc hắn được bài trừ, nhưng lại kích hoạt hàn độc trong người mẹ con bé, nhiều năm sau mới phát hiện thì đã quá muộn mất rồi!
- Nghĩ tới đây lòng Lý Hiên hắn chua xót vô cùng, lại nhớ tới những câu nói cuối cùng trước khi mẹ cá vàng mất đi, Hãy thay nàng chiếu cố Cá Vàng, hãy tìm một nam nhân nào giống phụ thân là Lý Du Nhiên, cũng tài năng, trên thông thiên văn dưới tường địa lý, mọi sự đều thông, nhưng đặc biệt là có thể hy sinh tính mạng vì nàng, cũng phải được con bé chấp nhận, con bé thực sự vui vẻ và hạnh phúc khi ở bên người đó, và thực sự muốn gắn kết với người đó cả đời, thì hãy thay nàng tác thành mối nhân duyên này, đừng để giống Như Hoa phải gả cho người mà nàng không yêu, mà khốn khổ chôn vùi tuổi thanh xuân của mình trong cung cấm!
- Rồi một ngày đứa cháu gái mà Lý Hiên lão chứng kiến nó lớn lên từng ngày, bình thường tính nóng như lửa, không bao giờ mỉm cười, lại trở nên thay đổi hoàn toàn, tối ngày học nữ công gia chánh, thật giống một hình ảnh y đúc mẹ của nó khi bắt đầu yêu và quen biết Vương Lâm, một hình ảnh này hắn nhìn thấy hai lần trong cuộc đời Lý Hiên lão, cũng bóng người đó cũng nụ cười đó, nhưng chỉ khác là một người là em gái, một người là cháu gái của lão, một người đã chết đi nhiều năm, nhưng con gái của nàng lại còn sống, cũng một hình ảnh làm cho nội tâm đã chai sạn lâu ngày của lão trở nên đau đớn, hai người nhưng lại chung một hình ảnh, hình ảnh này lão không bao giờ có thể quên!
- Lão hít sâu một hơi, cũng không ai biết trong đầu lão đang hoài niệm chuyện gì, lão thu lại sự tiếc nuối lẫn yêu thương trong mắt, ánh mắt lại trở về hình ảnh thường ngày, trở nên đạm bạc mọi chuyện sinh tử, hoan nhạc bi ai của thế gian lão đều không để vào mắt lão nhàn nhạt nói!
“ Cô Nương tên là Thanh Lăng sao, một cái tên thật là đẹp ”
- Thanh Lăng khuôn mặt như bao phủ một lớp hàn băng, hàng nghìn năm vạn năm không tan, chất giọng không còn ôn nhu mà trở nên băng giá, sắc bén như đao nói!
“ Ngươi là ai? Tới đây với mục đích gì ”
“ Ta tên là Lý Hiên là Đại Bá của Dĩnh nhi, ta không có ý xấu ”
- Thanh Lăng giọng lạnh đi!
“ Ta không biết ai là Dĩnh nhi trong lời ngươi nói cả, ta chỉ biết rằng ngươi hay hai ả nữ nhân kia giám làm phiền giấc ngủ của Thiếu Gia, dù ngươi có là ai, dù có bị thiếu gia trách phạt ta cũng sẽ liền giết ngươi ”
- Lão cười khổ không thôi,lòng thầm may mắn, may mà hắn xuất hiện sớm, bằng không thì nhị nữ sẽ chết dưới loạn đao mất rồi, lão lẫn lộn chiến trường nhiều năm, lão biết đâu là lời nói thật đâu là lời nói de dọa, lão cảm nhận được sát ý trong lời nói của Thanh Lăng lão tin chắc rằng nữ nhân này không nói dối,chỉ cần lão phá đám thì những tên bịt mặt tàng hình cảnh vệ đúng đứng trên nóc nhà xung quanh, cũng không hề ngần ngại mà ra tay với hắn cả, dù hắn có là đế Vương liền cũng phải chết, còn nếu bị trách tội lão giám tin, chỉ cần A - Long kêu nữ nhân này hoặc Ám Vệ tự sát tạ tội, lão tin chắc chắn rằng bọn này sẽ tự sát làm theo lệnh ngay lập tức mà không hề nghi ngờ!
- Lão bình thường đã thầm đánh giá cao kỷ luật và cách huấn luyện binh lính của A - Long rồi, giờ lão mới hiểu cái câu, mà A - Long có lần từng nói bị lão nghe trộm rằng “ Trăm Nghe Không Bằng Một Thấy ” lão lúc này càng ao ước có được A - Long một người mà có thể trong vòng 1 tháng biến nô lệ tầm thường, thậm chí là trộm cướp trở thành quân đội có kỷ luật, và vô cùng thiện chiến như thế này làm thuộc hạ trung thành tận tâm tới chết như thế này, lão càng nhìn A - Long lão càng thuận mắt, dù là quân sự hay kiến thiết, lão không đề cao thì dù là Hắc Kim hay toàn bộ đại lục này thì Hắc Ma chính là số một không ai có thể hơn được tên này, người này Hắc Kim phải có được, cha hắn Lý Du Nhiên phải có được!
- Đại nghiệp phục quốc, lấy lại những đất đai mà Hắc Kim đã bị man tộc cướp mất, sau này sẽ phải nhờ sự giúp đỡ của tên này,chỉ tiếc là hắn còn nhỏ tuổi quá, bằng không sẽ là lương phối thích hợp nhất với Hắc Ma này, cũng may là tên này cũng một lòng với cháu gái mình, bằng không thì muốn mua chuộc sự trung thành tên này quả là khó khăn a, nghĩ tới đây, lão thấy cổ mình lành lạnh lão cười khổ nói!
“ Cô Nương bỏ kiếm xuống đi ta lùi lại không làm phiền hai người họ là được chứ gì ”
“ Tốt nhất là như thế ”
- Thanh Lăng giọng không một chút cảm xúc lặng lẽ thu kiếm tra lại trong vỏ,nàng là nữ nhân vô cùng tinh tế, đừng nghĩ là nàng mới chỉ theo A - Long chưa bao lâu, nhưng nàng lại hiểu tính tình của Thiếu gia nhà mình rõ hơn ai hết, tuy nàng không bị A - Long bôi đen và tẩy xoá và làm lại ký ức, nhưng lại bị A - Long rút một phần hồn ra khỏi cơ thể, sau đó để vào trong thức hải, ngày đêm huấn luyện và giáo dục tư tưởng, một ngày bên ngoài bằng 1 năm ở trong thức hải do Hỗn Độn Thần Cách tạo ra, hắn làm như thế này là không muốn bên cạnh nữ nhân của hắn có một mầm hoạ, có thể bất cứ khi nào gây nguy hiểm hoặc ly dán tình cảm giữa hắn và lão bà của hắn, nên hắn mởi tốn nhiều thời gia giáo dục
và huấn luyện Thanh Lăng trở thành như thế!
- Và có một điều mà Lý Hiên không hề hay biết rằng, 12 Hắc Y Nhân không phải là Ám Vệ, Ám Vệ của hắn đều để ở nhà, một số ra binh doanh huấn luyện tân binh từ lâu rồi, còn 12 tên Hắc Y kia là 12 con khôi lỗi do hắn cùng Phong Thải Vận chế tạo, còn một điều mà không ai biết ngay cả Long Nhu cũng không biết rằng, Ám Vệ Số 1 chính là Thanh Lăng, và người khống chế 12 con khôi lỗi với thực lực Võ Vương, Triệu tập đủ mọi loại nguyên tố Võ Giả, và khôi lỗi đó không phải A - Long mà chính là Thanh Lăng vẫn im lặng, một mực thủ hộ bên cạnh hắn, mà không oán không hối một lời!
- Thanh Lăng cũng hiểu,A - Long và Cá Vàng ôm nhau ngủ giữa ngoài đường như thế này, cảnh này không nên để người ngoài biết, dù là sao cũng không được, nàng vung tay một khối lỗi sử dụng Hắc Ám thuật liền tạo ra một kết giới màu đen, bao bọc chỗ hai người đang ngủ lại, nàng vung tay 12 khôi lỗi xếp thành hình tròn bảo vệ xung quanh chỗ hai người đang ngủ, một màn này khiến Lý Hiên trợn mắt há mồm không thôi,nhưng đáp lại hắn là một khuôn mặt xinh đẹp lạnh như băng nhìn chằm chằm vào hắn,như thể sợ Lý Hiên hắn cướp mất thứ gì đó vô cùng quan trọng đối với nàng vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.