Dương Thần

Chương 302: "thông" "minh" Nhị Khiếu!




- Tên Vô Địch hầu này là loại người gì mà ngay cả thứ kỳ ngộ như vậy mà cũng có thể có được! Hơn nữa còn muốn dùng quyền ý tinh thần của bản thân để biến khối thần thạch này làm phân thân của mình, bắt nó nghe theo sự sai khiến của bản thân. Phải biết rằng linh thai trong đá ngọc như vậy thậm chí cả trăm triệu năm cũng không có cơ duyên đạt được. Khắp cả Thần Phong quốc có vô số đào thần mộc, bích đào thụ, thậm chí có không ít thân cây đã sinh trưởng được trên vạn năm, thế nhưng chỉ có duy nhất một cây dựng dục thành công linh thai, từ đó chế tạo ra Liệt Thần Ngẫu. Điều này cũng không đáng là gì, quan trọng hơn là hắn còn có Bàn Hoàng Sinh Linh kiếm! Đây là thứ thần khí bài danh đệ nhất trong số các thần binh thời thượng cổ! So với Thiên Đạo Phong Ma kiếm của Thái Thượng đạo còn lợi hại hơn nhiều.

Sau khi từ trong Càn Khôn Bố Đại đi ra, Thiện Ngân Sa và đại kim chu đều tỏ ra khiếp sợ, chỉ có sắc mặt của Hồng Dịch hơi tốt hơn một chút, thế nhưng hai hàng lông mày vẫn nhíu chặt vào.

Thiện Ngân Sa thở dài một hơi, trong giọng nói vừa mang theo sự mừng rỡ vừa ẩn chứa một sự lo lắng.

Còn đại kim chu thì thè lưỡi ra, đầu lắc ngoay ngoẩy, hai bím tóc đong đưa qua lại.

- Nếu không phải ta tu luyện qua Chiến Thần ma kinh thì cũng không thể đỡ lại uy lực một kiếm này. Ngân Sa, nàng vừa nói đến Thiên Đạo Phong Ma kiếm của Thái Thượng đạo sao? Đó là loại kiếm gì?

Hồng Dịch hỏi.

- Đây là một thanh vô thượng bảo kiếm của tông chủ đời thứ nhất Thái Thượng đạo, được thánh nữ các đời lưu giữ, nếu vậy hiện giờ chắc hẳn đang ở trong tay của thánh nữ Tô Mộc.

Thiện Ngân Sa thuật lại những hiểu biết của mình.

Vừa rồi khi ở trong Càn Khôn Bố Đại, Hồng Dịch đã mang việc xảy ra sau khi bản thân vượt qua lôi kiếp nói với nàng.

Khi đó Thiện Ngân Sa cũng nhìn thấy khối đá ngọc nằm trong Càn Khôn Bố Đại.

- Không bàn về Thiên Đạo Phong Ma kiếm, hay Bàn Hoàng Sinh Linh kiếm nữa. Linh thai trong khối thần thạch này đã bị Vô Địch hầu dùng máu tươi nuôi dưỡng từ khá lâu, tuy rằng hiện giờ còn chưa sinh ra, thế nhưng trong linh thai có ẩn chứa vết tích tinh thần của Vô Địch hầu. Một khi linh thai phá đá ra ngoài thì quả thực sẽ khiến cho thiên hạ đại loạn. Chúng ta vào lại bên trong một phen, trước hết phải ngăn chặn khối linh thai này, không cho nó xuất thế, sau đó tìm biện pháp diệt trừ tinh thần lạc ấn của Vô Địch hầu ở trong đó.

Hồng Dịch búng ngón tay một cái rồi nói.

- Còn về tên Vô Địch hầu này có vận khí tốt hay không cũng không cần quan tâm nhiều!

Ai mà chẳng có vận khí? Ai mà chẳng có lúc sẽ gặp được kỳ ngộ? Hắn không ngừng gặp được kỳ ngộ thế mà mới chỉ đạt được thành tựu như vậy, xem ra cũng không cần thiết phải tìm hiểu căn nguyên, sớm muộn gì cũng từ từ hiện rõ mà thôi.

- Điều này cũng đúng! Trong thiên hạ này, người có vận khí tốt, gặp được kỳ ngộ cũng không ít! Nhớ lại ba trăm năm trước ta cũng chỉ là một con cá mập trắng giữa biển khơi, gặp được ân sư, được người điểm hoá mới có thể tu luyện thành quỷ tiên, từ đó mà thi giải chuyển thế. Hồng Dịch chàng cũng nhờ cơ duyên xảo hợp mà có được Quá Khứ kinh, nhờ đó mới đạt đựơc thành tựu như bây giờ.

Thiện Ngân Sa cười nói.

- Tuy nhiên tên này xem ra vận khí thật tốt, không ngờ ngay cả Bàn Hoàng Sinh Linh kiếm cũng có đựơc.

Trên đời này có nhiều người gặp được kỳ ngộ, cũng không ít người được gọi là thiên tài.

Hồng Dịch và Thiện Ngân Sa cũng chỉ hơi ngạc nhiên một chút về vận khí quá tốt của Vô Địch hầu, thế nhưng cũng không quan tâm lắm. Hai người liền xuất ra một ngón tay, mở Càn Khôn Bố Đại, tiến nhập vào trong tiểu thiên thế giới rộng vài trăm dặm bên trong.

Ở bên trong tiểu thiên thế giới lấp ánh ánh sáng, khối thần thạch linh thai vẫn lặng lẽ lơ lửng giữa không trung, xung quanh đựơc bao phủ bởi rất nhiều luồng ánh sáng.

Hồng Dịch cùng Thiện Ngân Sa và đại kim chu bay lên không trung, ngắm nhìn kỹ càng khối thần thạch này.

Hoá ra ban nãy, lúc cướp đoạt khối thần thạch này, Hồng Dịch cũng chỉ nhìn liếc qua, chưa có thời gian dùng thần niệm cẩn thận quan sát, hiện giờ mới có cơ hội nhìn qua thật kỹ càng khối linh thai của thiên địa này.

Khối thần thạch này là một khối đá ngọc hình quả trứng, chất đá không ngờ lại trong suốt như bảo ngọc, mang theo màu sắc xanh biếc, trông cực kỳ giống một quả trứng được điêu khắc từ ngọc phỉ thuý.

Trên bề mặt của khối thần thạch này được đục chín lỗ nhỏ, từ mỗi lỗ nhỏ đều tản ra nhưng luồng khí nóng giống như hơi thở của thoát ra từ mũi của con người. Có thể nói khối thần thạch này chẳng khác nào một vật thể mang theo sinh mệnh ở bên trong.

Chín lỗ này tương đương với chín huyệt khiếu trên cơ thể con người.

Tuy nhiên điều này cũng không có gì lạ. Thông qua lớp đá xanh nhạt giống như ngọc phỉ thuý này có thể loáng thoáng thấy được một bào thai bằng huyết nhục, trông giống hệt như thai nhi trong cơ thể người mẹ.

Chẳng qua khối thai nhi này cực kỳ lớn, kích thước lớn ngang với một người trưởng thành.

Hơn nữa trên cơ thể của thai nhi huyết nhục nằm trong khối đá ngọc này, tại vị trí của trái tim, dường như có thứ gì đó đang khẽ đập, ẩn chứa một cỗ lực lượng cường đại của sinh mệnh. Bất cứ một ai cũng có thể cảm nhận được, trong thân thể của khối thai nhi huyết nhục này mang theo huyết khí cường liệt không gì sánh được.

Cỗ huyết khí này đã vượt qua huyết khí của võ thánh đỉnh cấp. Trong nhận thức của Hồng Dịch, tuy rằng cỗ huyết khí này không kinh thiên động địa giống như Hồng Huyền Cơ, không cường liệt như uy lực của Chư Thiên Sinh Tử luân, thế nhưng cũng đủ để người ta cảm thấy kinh tâm động phách.

- Khối thai nhi này, khi sinh ra đã là nhân tiên, sau đó còn có thể tu luyện lâu dài. Loại thai nhi như Liệt Thần Ngẫu, lúc luyện chế thành pháp bảo thì vẫn chưa trưởng thành hoàn toàn, về sau sẽ không phát triển được nữa, còn linh thai trong khối thần thạch này thì hoàn toàn khác biệt.

Hồng Dịch sử dụng thần niệm của bản thân, từ từ quấn lấy khối thần thạch này, sau đó dần dần tiến vào, muốn tiếp xúc với hài nhi bên trong bào thai.

Tuy rằng bên ngoài khối thần thạch này tản ra một cỗ huyết khí cường liệt, không thua kém gì huyết khí dương cương của đỉnh cấp võ thánh, thế nhưng dù sao nó cũng chưa có quyền ý tinh thần thực sự, hơn nữa Hồng Dịch hiện giờ đã vượt qua lôi kiếp, thần hồn thuần dương, thần niệm bản thân ngày càng kiên cố, sự khắc chế của huyết khí đối với hắn ngày càng suy yếu.

Vừa quấn quanh khối thần thạch, tiến nhập vào trong đá ngọc, ngay khi vừa chạm vào bào thai.

Oa! Oa Oa!

Bào thai bên trong thần thạch vừa chạm vào thần niệm của Hồng Dịch, tựa như gặp phải nguy hiểm, lập tức rít lên một cách dữ dội. Thiện Ngân Sa đứng ở bên ngoài có thể nhìn thấy rõ ràng, thai nhi bên trong di chuyển, tay chân cựa quậy, từ trên thân thể của nó tản ra một cỗ huyết khí dương cương cuồn cuộn, khiến cho toàn bộ không gian bên trong khẽ chao đảo.

Thân thể của đại kim chu lắc lư dữ dội, thiếu chút nữa thì rơi xuống đất.

Thiện Ngân Sa liền phất tay một cái, đánh tan luồng huyết khí dương cương kia, không cho nó tiếp xúc với thân thể của mình.

- Quả nhiên ảnh hưởng của Vô Địch hầu với khối thai nhi này đã quá sâu đậm! Ý thức của khối thai nhi này vốn tinh thuần vô cùng, không một chút tạp chất, thế nhưng hiện giờ lại chống lại thần niệm của ta một cách dữ dội như vậy, hơn nữa từ trong ý niệm của khối thai nhi này ta còn nhận thấy khí chất của nó giống hệt như khí chất của Vô Địch hầu!

Thân thể của Hồng Dịch khẽ lùi về phía sau.

Rắc!

Trên bề mặt của khối thần thạch vang lên một tiếng nổ! Toàn bộ luồng gió ấm vây xung quanh bị chấn nát!

Đây là âm thanh do thần niệm của Hồng Dịch bị khối thai nhi kia trực tiếp phản kháng chấn vỡ!

Khối thai nhi này hoàn toàn chưa tu luyện võ đạo, chưa ngưng luyện ra bất cứ thứ quyền ý nào, chỉ bằng vào cỗ khí huyết bản năng cường đại sánh ngang với nhân tiên do đất trời dưỡng thành mà bài xích với các loại thần niệm.

Hơn nữa khí chất của khối thai nhi này lại còn mang theo sự ngông cuồng, bá đạo, vênh váo, cũng như sự chiếm hữu mãnh liệt của Vô Địch hầu.

Nếu như cứ để cho nó phá đá xuất thế như vậy thì chắc chắn sẽ trở thành một phân thân của Vô Địch hầu, trở thành một nhân tiên Vô Địch hầu. Đây là một điều vô cùng kinh khủng. Hơn nữa cái phân thân này lại còn có thể luyện tập võ công, thời gian trưởng thành còn rất dài.

- Thứ này nếu như thành công xuất thế, chỉ sợ Vô Địch hầu sẽ trở thành kẻ đứng đầu thiên hạ, lực lượng lớn mạnh vô cùng vô tận. Bằng vào Bàn Hoàng Sinh Linh kiếm và cái phân thân này, e rằng ngay cả Mộng Thần Cơ cũng không làm gì được hắn.

Thiện Ngân Sa nói.

- Trước hết chúng ta phải tìm cách phong ấn khối thần thạch này, không cho nó xuất thế. Sau đó nghĩ biện pháp diệt trừ tạp niệm, loại bỏ tinh thần lạc ấn bên trong thai nhi, để cho nó trở về tinh thuần như ban đầu. Đến khi đó sẽ tính tiếp.

Hồng Dịch nói.

- Về sau nếu như thân thể của chàng mục nát, khi thi giải chuyển thế có thể đầu thai vào trong khối thần thạch này, thân thể trở thành nhân tiên! Khối linh thai này tuyệt đối không được để cho người khác biết được. Ngay cả nhân vật tu luyện thái thượng vong tình như Mộng Thần Cơ, một khi biết được thì cũng có khả năng tìm đến cướp đi! Thân thể nhân tiên chính là điểm mấu chốt để đạt thành tựu dương thần! Người tu đạo trong thiên hạ này, trong đại thiên thế giới này, có ai không muốn trở thành dương thần đây?

Bỗng nhiên Thiện Ngân Sa dùng một ngữ khí vô cùng bình tĩnh nói.

- Đúng vậy!

Hồng Dịch đáp lời, sau đó liền vung tay lên, lập tức một luồng ánh sáng rực rỡ từ ngón tay bắn ra. Trong Càn Khôn Bố Đại, vô số ánh sáng trong suốt ngưng tụ xung quanh luồng ánh sáng rực rỡ này, sau đó bao vây xung quanh khối đá ngọc, rồi từ từ ngưng tụ thành một không gian lập thể hình vuông.

Những luồng ánh sáng trong suốt này lập tức thâm nhập vào bên trong khối thần thạch, thế nhưng lại nhanh chóng bị huyết khí của thai nhi đẩy lùi.

Tuy nhiên những luồng ánh sáng trong suốt này chẳng khác nào thuỷ triều, liên tục tràn vào, bất chấp tất cả tiến vào bên trong khối đá.

Đây là do Hồng Dịch mượn thần niệm hư không trong Càn Khôn Bố Đại nhằm xoá sạch tinh thần lạc ấn mà Vô Địch hầu đã để lại trong thai nhi, khiến cho nó trở về trạng thái tuyệt đối tinh thuần.

- Ngân Sa, hiện giờ nàng cứ ở lại trong Càn Khôn Bố Đại mà tu luyện, ta ra ngoài đây! Mấy ngày này nàng nên bế quan cùng Tinh Nhẫn hoà thượng tu luyện bản Hiện Thế Như Lai kinh, tìm cách ngưng luyện các huyệt khiếu, sau này sẽ tìm cơ hội độ lôi kiếp! Lần này vượt qua lôi kiếp, cuối cùng ta đã thực sự hiểu được lôi kiếp là thứ gì. Đó là dùng thần niệm của bản thân để đẩy lui ý chí của thiên địa, thôn phệ thần niệm của vũ trụ, diệt trừ tâm ma. Trong khi độ lôi kiếp, bất cứ thứ pháp bảo gì đều không thể sử dụng được, chỉ có thể dựa vào năng lực của bản thân mà thôi.

Hồng Dịch mang kinh nghiệm bản thân thu được sau khi vượt qua lôi kiếp nói rõ cho Thiện Ngân Sa và đại kim chu.

- Thần niệm của bản thân, chiến đấu đẩy lui ý chí của đất trời, thôn phệ thần niệm của vũ trụ, diệt trừ tâm ma? Quả nhiên là như vậy, mượn lực lượng của đất trời được sinh ra từ sấm sét mà tẩy rửa thần hồn, từ đó giúp cho đạo thuật tăng tiến, đây mới đúng là chân lý của lôi kiếp.

Thiện Ngân Sa khép mắt lại, tự lẩm bẩm.

Hồng Dịch cũng lặng lẽ đi ra ngoài.

Hiện giờ Thiện Ngân Sa cần tu luyện chuẩn bị lôi kiếp, Hồng Dịch cũng không chậm trễ, hắn muốn tu luyện võ công để ứng phó với kì thi văn, thi võ sắp tới.

Mới đây Hồng Dịch nghe được từ Ngọc thân vương tin tức về việc Hồng Huyền Cơ và Kiền đế đang chuẩn bị thực hiện chính sách thay đổi mới, thực thi khẩu hiệu "quan thân nhất thể nạp lương, phục lao dịch" (quan viên, thân sĩ đều phải nộp lương thực, tham gia lao dịch). Chính sách mới này chắc chắn sẽ khiến cho lực lượng của toàn bộ quý tộc, thân sĩ, thế gia nghìn năm, phú gia trăm năm suy yếu đi rất nhiều.

Điều này quả thực là đối đầu với toàn bộ đặc quyền giai cấp, kể cả là hoàng đế, thái sư, là nhân tiên hay quỷ tiên thì cũng rất có thể đều bị nghiền nát thành bột phấn.

Lịch sử cũng chứng minh rằng hoàng đế không phải là kẻ vạn năng, muốn thống trị toàn bộ thiên hạ, ngoài hoàng đế ra thì cần phải có sĩ phu, quý tộc, hào môn thế gia thì mới có thể duy trì được. Vậy mà hiện giờ hoàng đế lại làm suy yếu lực lượng của những giai cấp này, rất có thể khiến cho thiên hạ rung chuyển, khó có thể thu thập được hậu quả.

Đương nhiên, nếu như việc này thành công, vậy thì đúng là hoàn thành được cơ nghiệp thiên thu muôn đời.

Đối mặt với loại biến hoá này, hiện giờ Hồng Dịch cũng chỉ có thể đứng một bên yên lặng mà quan sát. Thế nhưng có một điều không cần nghi ngờ, trong cuộc cải cách này, thực lực càng mạnh thì càng có thể bảo vệ bản thân khỏi những thương tổn, đồng thời cũng có thể thu được rất nhiều ích lợi.

Đối với chính sách mới này, Hồng Dịch không ủng hộ cũng không phản đối. Dù sao chính sách mới này là nhằm vào các thân sĩ giàu có mà đả kích, làm lợi cho triều đình, thế nhưng đối với bách tính trong thiên hạ cũng chẳng có lợi ích gì. Sự thống trị của triều đình một khi tăng lên, bách tính trong thiên hạ nếu như có điều gì oán khuất, ngay cả máu tươi đầy đường cũng không thể làm gì được, hơn nữa giới tu đạo trong thiên hạ khi ấy cũng sẽ bị quản chế nghiêm ngặt hơn nhiều.

- Rất có thể Vô Địch hầu cũng đã biết được tin này. Không biết trong cuộc cải cách này hắn có vai trò như thế nào nhỉ? Dù sao ta cũng cảm thấy hắn còn ẩn chứa âm mưu nào đó. Hơn nữa trong khoa cử lần này, e rằng đám con cháu của các thế gia cũng sẽ xuất hiện.

Hồng Dịch bước ra khỏi Càn Khôn Bố Đại, ngước lên nhìn bầu trời.

Tuy rằng hiện giờ mưa xuân đã ngớt, sấm sét ngừng lại, thế nhưng dường như hắn vẫn cảm thấy trên bầu trời đế quốc Đại Kiền đang bị một đám mây đen khổng lồ bao phủ.

- Lúc này nên luyện huyệt khiếu Thiên Thông ở sau tai và huyệt khiếu Thiên Minh ở huyệt thái dương, khi luyện thành sẽ giúp cho phản ứng của cơ thể càng thêm nhạy bén!

Hiện giờ Hồng Dịch đang muốn tu luyện hai huyệt Thông, Minh.

Huyệt khiếu Thiên Thông nằm phía sau hai *** tai, huyệt khiếu Thiên Minh nằm bên trong huyệt thái dương.

Hai huyệt khiếu này, một huyệt là thính giác ở tai, một huyệt là thị giác ở mắt, cũng là thứ công phu "Thiên Nhĩ Thông", "Thiên Nhãn Thông" trong phật gia. Khi ngưng luyện thành công, tai có thể nghe được tiếng động nhỏ nhất khắp bốn phương tám hướng, mắt có thể quan sát mọi thứ trong những nơi tối tăm nhất. Cả người trở nên "thông minh" (thông minh ở đây nghĩa là nhạy bén, minh mẫn) không gì sánh được.

Hai huyệt "Thông" "Minh"!

..................

Hoàng thành, trong thượng thư phòng.

Một nam tử hai chòm tóc mai đã hoa râm, thân mặc long bào, đầu đội cửu long quan; một người trông giống học giả, đầu đội tử kim quan, thân mặc hoa phục cẩm y, mặc trắng như bạch ngọc, đang ngồi cùng một chỗ.

Hai người này chính là hai người có quyền lực cao nhất trong thiên hạ. Một người là hoàng đế Đại Kiền, Dương Bàn. Một người là thái sư, Hồng Huyền Cơ.

- Huyền Cơ, khanh và ta, hai quân thần chúng ta đã cùng làm việc với nhau hơn hai mươi năm rồi nhỉ!

Kiền đế Dương Bàn nói.

- Hoàng thượng, đã hai mươi năm, một tháng, mười một ngày rồi!

Trên khuôn mặt của Hồng Huyền Cơ vẫn là một loại thần thái vĩnh viễn không bao giờ thay đổi, khiến cho người khác cảm thấy hắn lúc nào cũng thâm trầm tựa biển sâu. Trên người hắn luôn luôn tản ra một loại khí chất "chưởng ác" (nắm giữ mọi thứ trong tay), cho dù là trước mặt Kiền đế Dương Bàn, hắn cũng không hề che giấu thứ khí chất bá đạo nắm giữ cả chúng thần trong thiên địa như thế này.

Tuy nhiên tính tình của đôi quân thần này lại không xung đột, mà là một loại ăn ý có sẵn.

Kiền đế giống như nắm giữ đạo của sự vô sinh vô diệt. Còn Hồng Huyền Cơ tựa hồ là thần vương của thiên địa, là thần trong chúng thần, nắm giữ pháp tắc, quy luật của sự vận chuyển, không cho bất cứ ai tuỳ tiện phá bỏ.

Chỉ cần là một cao nhân thì lập tức có thể thấy được tính cách, khí chất của đôi quân thần này, dường như đã tồn tại từ xưa tới nay, là một đôi quân thần cực ý ăn ý, cực kỳ tín nhiệm lẫn nhau.

- Nửa tháng nữa là khoa cử diễn ra. Lần này là thi hội, trẫm nhận thấy trong đó có không ít đệ tử của các thế gia vọng tộc, thậm chí những thế gia thánh hiền như Cơ, Chu, Trình, Vương cũng có không ít đệ tửu tham gia. Chín nghìn cử nhân sẽ tụ hội về Ngọc kinh thành này. Trong những cử nhân này e rằng cũng có không ít kẻ thâm sâu khó lường, tìm cách trà trộn vào trong triều đình.

Kiền đế Dương Bàn nói.

- Hoàng thượng nói đúng. Lần này hoàng thượng để lộ phong phanh tin tức thực thi chính sách mới, muốn khiêu chiến với các hào môn thế gia, thân sĩ quyền quý trong thiên hạ. Đây đều là những thế gia có lịch sự mấy trăm năm, mấy nghìn năm, thậm chí có một vài thế gia có thâm niên lâu đời hơn cả Đại Thiện Tự, chắc chắn sẽ gây ra động tĩnh không nhỏ.

Hồng Huyền Cơ lặng lẽ nói.

- Đúng rồi, Huyền Cơ, hình như khanh có một nhi tử tên là Hồng Dịch, đã đỗ cử nhân trong đợt thi trước thì phải!

Đột nhiên Kiền đế hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.