“Không vội, ngươi sẽ có hứng thú thôi. Dù sao ngươi cũng là kiếm khách chân chính, sẽ không bỏ qua bất cứ phương thức nào để trở nên mạnh hơn. Kiếm pháp của ta cũng là được trao đổi từ Kiếm Minh, trừ kiếm pháp, bí tịch thân pháp phù hợp cho cảnh giới Tử Phủ cũng không ít, có vài thứ thậm chí còn chuyên môn sáng tạo ra phù hợp cho kiếm khách”.
Long Hạo rất kiên nhẫn, mặt lộ ra ý cười, nói liên tục, dẫn dắt từng bước.
Ông ta phát hiện mình thật sự đã nhặt được một bảo bối, vốn dĩ chỉ là có hứng thú, nhưng thiếu niên này lại đem lại sự kinh ngạc cho hắn ta hết lần này đến lần khác, cái sau lớn hơn cái trước.
Gào!
Đúng lúc đó, ở xa xa đột nhiên vang lên tiếng thú gầm kinh thiên động địa, có một luồng khí yêu sát như khói đen xông thẳng lên trời mây, cao đến mấy nghìn mét cực kỳ khoa trương, lượn lờ mãi không tan.
Long Hạo liếc nhìn, vẻ mặt buồn bã, thở dài: “Thành này không giữ được rồi”.
Sát khí mạnh như vậy?
Lâm Nhất biến sắc, lướt người đi, đáp xuống tường thành dõi mắt về phía xa.
Trong sát khí lượn lờ không tan ấy, hắn nhìn thấy một con yêu thú đáng sợ gần trăm trượng. Đó là một con ma viên. Ma khí màu đen trong hai mắt nó đã thiêu đốt thành ngọn lửa màu đen, đó là một loại màu đen cực kỳ quỷ dị.
Đen đến phát sáng trong màn đêm mênh mang, từ xa đã có thể nhìn thấy rõ ràng, con ngươi trong mắt Lâm Nhất co rụt lại.
“Hám Thiên Ma Viên!”
Không biết từ lúc nào Long Hạo đã đáp xuống bên cạnh Lâm Nhất, khẽ giọng nói: “Đó là yêu thú Bán Bộ Thiên Phách có huyết mạch cấp bá chủ, vị đại nhân đó e là rất khó thắng nổi, tòa thành này không giữ được rồi”.
Ầm ầm ầm!
Mặt đất đột nhiên rung chuyển, là Hám Thiên Ma Viên kia đã chuyển động. Nó bước đi rất chậm, nhưng khi bàn chân nó rơi xuống đều sẽ gây ra tiếng vang rất lớn.
Một trượng là ba mét ba, độ cao trăm trượng là gần bốn trăm mét. Dưới độ cao ấy, võ giả loài người ở trong mắt nó chỉ giống như con chuột, có thể tùy ý nắm trong tay bóp ch3t.
Cơ thể to lớn, yêu sát sừng sững ngưng trọng, kèm theo sự xuất hiện của nó, cả tòa thành Mặc Thủy bắt đầu tràn ngập bầu không khí đáng sợ.
Ngay cả võ giả cũng kiêng dè, càng đừng nói đến mấy chục vạn người bình thường trong thành.
Xung quanh Hám Thiên Ma Viên có vô số yêu thú đi theo nó như thủy triều, không ngừng tiến gần về phía thành Mặc Thủy.
Vô số sát ý xao động giữa không trung hội tụ thành áp lực như biển lớn mênh mông, rơi xuống người ông lão áo xám đang trấn thủ đầu thành.
Ông lão áo xám vẻ mặt nghiêm trọng, biết nếu không thể đánh bại Hám Thiên Ma Viên này thì thành Mặc Thủy sẽ bị phá hủy!
Ánh mắt ông ta lóe sáng, vẻ mặt thay đổi liên tục.
Vù.