*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lúc hắn rơi xuống đất, thi thể đã bị cắt hành hai đoạn của trăn lôi cũng ầm ầm rơi xuống, khiến mặt đất rung chuyển liên hồi.
Lâm Nhất duỗi tay ra, lấy đi yêu đan của trăn lôi.
Đó là một viên yêu đan màu đỏ tím, sâu bên trong ngưng tụ một ngọn lửa màu vàng, phát ra uy áp bá chủ đáng sợ.
Linh khí cuồn cuộn ẩn chứa bên trong càng khiến người ta cảm thấy chấn động.
Hiện tại, Lâm Nhất vừa mới thăng cấp lên Tử Phủ, đây là khoảng thời gian rất cần tài nguyên.
Tuy nhiên, khi hắn liếc thấy ánh mắt trông mong của ngựa Huyết Long thì…
“Cho ngươi!”
Lâm Nhất mỉm cười, thản nhiên đưa viên yêu đan trong tay cho ngựa Huyết Long.
Từ trước đến nay, hắn chưa từng keo kiệt với nó.
Ngoại trừ yêu đan, tất cả những thứ trên người trăn Tử Tinh Lôi Điện cũng đều là bảo bối hiếm có.
Vảy trăn màu tím ẩn chứa năng lượng hỏa tinh khiết, lại có sức phòng ngự kinh người. Đây quả thực là tài liệu quý giá để luyện chế bảo giáp, có thể bán được giá cao.
Còn túi mật rắn màu tím kia thì e là công dụng cũng không tệ, thịt rắn có thể dùng để nướng, nghĩ thôi đã thấy vô cùng thơm ngon.
Đương nhiên, nếu nói thứ có giá trị cao nhất thì đó chính là cái sừng nằm trên đỉnh đầu trăn lôi.
Trong đó ẩn chứa lực lượng sấm sét hùng hậu, thậm chí có thể điều khiển linh khí thuộc tính lôi trong trời đất, diễn hóa thành tia chớp hoặc ngọn giáo sét để giết địch.
Sau khi thu lấy toàn bộ tài liệu trên người yêu thú, Lâm Nhất khoanh chân ngồi xuống.
Cách đó không xa, ngựa Huyết Long đang hấp thu viên yêu đan kia, lúc này, trên người nó được bao phủ bởi một tầng ánh sáng đỏ đáng sợ.
Có thể lờ mờ cảm nhận được khí tức trên người nó đang không ngừng tăng lên, dường như có dấu hiệu đột phá.
Cũng đúng, con trăn Tử Tinh Lôi Điện này vốn là yêu thú cấp bá chủ, cảnh giới Âm Huyền đại thành, hơn nữa đã sống mấy trăm năm, vì thế, yêu đan của nó cực kỳ quý giá. Nếu có thể hấp thu và luyện hóa thì đó thật sự là một cơ hội lớn giúp ngựa Huyết Long trực tiếp đột phá.
“Không biết mấy người Liễu Vân Yên sao rồi…”
Lâm Nhất tiện tay lấy ra một đóa kim liên Tử Hỏa, bắt đầu ngắm nghía.
Có lẽ bọn họ cho rằng hắn đã chết.
Liễu Vân Yên thì không sao, nhưng cô nhóc Bạch Vân kia chắc sẽ rất đau buồn, phải mau chóng đuổi theo bọn họ mới được.
Nếu không đến kịp trước khi bọn họ lên thuyền thì rắc rối to.
Dù gì thì hắn cũng đã đồng ý với Liễu Vân Yên rằng sẽ mang kim liên Tử Hỏa về cho nàng ta.