Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 82:




Chương 82

Vì cô ấy vừa bị thương nên cơ thể vẫn còn hơi yếu.

Diệp Bắc Minh đi vào cửa nhìn qua, phát hiện là một phòng khách nhỏ.

Hai căn phòng, một phòng bếp, một nhà vệ sinh.

Mặc dù nhỏ nhưng đầy đủ thiết bị.

Trong nhà rất ấm áp, quét dọn rất tươm tất!

“Tớ đưa cậu về phòng trước”, Diệp Bắc Minh nói.

“Được”.

Hạ Nhược Tuyết gật đầu, để cho Diệp Bắc Minh dìu đi, đẩy cửa phòng cô ấy ra.

Cả căn phòng không thiếu thứ gì.

Trong phòng rất ngăn nắp, còn có mùi hương thiếu nữ nhàn nhạt!

Một chiếc giường nhỏ, đệm giường màu hồng, ngoài ra còn có một con búp bê trên giường.

Nhưng thứ trên giường khiến Diệp Bắc Minh sững sờ!

Một bộ nội y dây ren tùy tiện quăng trên giường!

Hình như là Hạ Nhược Tuyết vừa mới thay ra!

“Á!”

Hạ Nhược Tuyết hốt hoảng kêu lên. Cô ấy quên mất lúc ra ngoài mới tắm rửa, thay quần áo!

Vốn nghĩ đi dạo phố xong về sẽ tắm lại!

Không ngờ lại đưa Diệp Bắc Minh cùng về phòng, chúng lập tức bại lộ trước mặt Diệp Bắc Minh!

“Cậu đừng nhìn!”

Hạ Nhược Tuyết chạy nhanh tới, giấu nội y xuống dưới gối.

Diệp Bắc Minh lúng túng sờ mũi: “Tớ chẳng nhìn thấy gì cả”.

“Cậu còn nói… khụ khụ…”

Hạ Nhược Tuyết vì kích động nên lại ho dữ dội, sắc mặt trắng bệch.

Diệp Bắc Minh tiến lên, bắt cổ tay cô ấy, đưa một luồng chân khí đi vào cơ thể cô ấy.

Cuối cùng Hạ Nhược Tuyết cũng dễ chịu hơn một chút.

“Cậu nghỉ ngơi đi”, Diệp Bắc Minh bỏ lại một câu rồi định rời đi.

Hạ Nhược Tuyết vô thức nắm lấy cánh tay Diệp Bắc Minh, trong mắt chứa đầy vẻ khẩn cầu: “Đừng đi được không?”

“Hả?”

Diệp Bắc Minh ngạc nhiên.

Hạ Nhược Tuyết tự biết mình thất thố, vội cúi đầu: “Tớ sợ, người hôm nay… làm tớ sợ, tối tớ không ngủ được”.

“Hay là… cậu ở lại đây với tới một đêm?”

“Tớ… tớ đảm bảo không làm gì cả!”, Hạ Nhược Tuyết vô thức đưa ba ngón tay ra thề.

Ngay sau đó lại phát giác ra mình lỡ lời.

“Trời ạ, Hạ Nhược Tuyết ơi là Hạ Nhược Tuyết, mày là con gái, gì mà không làm gì cả? Mày còn làm gì được chứ?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.