Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 1548: Nhất Kiếm Diệt Sạch!




Nhưng Diệp Tử Phàm này ngang trời xuất thế, còn có thân phận là phụ thân của Diệp Vũ Đồng hai người, không cần nói cũng biết tên này chắc chắn sẽ là đưa hai người Diệp Vũ Phi đi.
Như thế liền sẽ xung đột lợi ích với lại hai Đại Thánh Cung bọn họ, đại chiến là điều không thể tránh khỏi, Diệp Tử Phàm này thực lực càng cường, như thế phần thắng của bọn họ liền nhỏ đi, đây là điều mà không có bất kỳ một ai bên trong hai Đại Thánh Cung bọn họ muốn nhìn thấy cả.

“Đây không phải chuyện chúng ta có thể xen vào?” Hoàng Kỳ Anh lắc đầu một cái nói.
Diệp Tử Phàm người này nhìn qua thực lực hết sức khủng bố, đã là vượt qua sự khống chế của bọn họ quá nhiều, hiện tại chuyện này đã không phải là chuyện bọn họ có thể xen vào được, chỉ nhìn xem Thánh Cung cao tầng giải quyết như thế nào mà thôi.

Cũng có thể sẽ không có kết quả xấu như bọn họ tưởng tượng một dạng, Thánh Cung có thể cùng Diệp Tử Phàm này ngồi xuống bình thường nói chuyện, hy vọng Diệp Tử Phàm có thể nhìn vào tương lai tươi sáng của Diệp Vũ Đồng hai người liền để bọn nó lại đây.
Hay là Diệp Vũ Đồng hai người sau những năm tháng làm Thiếu Cung Chủ của hai đại Thánh Cung bọn họ, quyền thế CsoxD thao thiên, liền không muốn cùng phụ thân mình trở về cũng biết không chừng.
...
" Ầm ầm... Ầm ầm...! "
“Ân! Nguy rồi, có nguy hiểm, mọi người cẩn thận! “
Tả Thiện Quân đương nhiên là nhận ra được sự khác thường này, hắn bỗng nhiên biến hết cả sắc mặt, kinh hãi quát lên đối với lại ba người còn lại, đồng thời bản thân hắn không hề có một tia khinh thị như trước đây nữa, hắn vận chuyển Thánh Lực toàn thân, đem tất cả thủ đoạn vốn có của mình ra phòng ngự. Hy vọng có thể qua được một kiếp này.
‘Lão Tổ ngài không cần phải căn dặn! ‘ Tả Thiện Bình trong lòng không khỏi thở dài một tiếng nghĩ.
Từ trước khi Tả Thiện Quân xuất thủ, hắn là đã chuẩn bị mọi thứ sẵn sàng, bất kỳ lúc nào cũng có thể làm ra ứng phó, nhưng mà hắn thấy tình cảnh này không có lạc quan cho lắm, thực lực của Diệp Tử Phàm dường như vẫn còn cao hơn suy đoán của hắn quá nhiều, có thể qua được lần này hay không, như vậy thì khó nói.
“Nhất Kiếm Trãm Thiên Địa! Sát!”
Tất cả mọi người đều là có chuẩn bị, Kiếm Như Thiên cũng là không có muốn khoanh tay chịu chết, một chiêu kiếm trãm ra, đây là Vạn Kiếm Thánh Cung trấn tông tuyệt kỹ của bọn họ, hơn nữa giờ đây trong tay hắn còn cầm Trung Phẩm Thánh Khí Trấn Thiên Kiếm, át chủ bài lớn nhất của hắn đây, dùng toàn bộ năng lực trong người của hắn, mong muốn trãm diệt đạo kia kiếm quang sát đến, đồng thời hắn còn cầu mong thiên đạo chiếu có hắn một hai, hắn mới mong có thể thoát được kiếp nạn này.
Không cầu xin là không có được, ngay cả cái kia Tả Thiện Quân, người có thực lực còn cường đại hơn Ám Huyền Minh cùng Quang Thánh Vũ rất là nhiều, cũng là một bộ không nắm chắc thế kia, lấy hắn chút này thực lực, sao có thể chống lại đạo kia kiếm quang.

Đôi khi hắn rất là muốn hướng về Diệp Tử Phàm mắng to, rõ ràng người ức hiếp con gái của y là Tả gia đám người, người ra tay cũng là Tả Thiện Bình, hắn cùng nhi tử của mình vốn là không có cái gì quan hệ cả, như thế nào Diệp Tử Phàm cũng tính bọn họ vào nhóm người ăn Kiếm quang như là ba người Tả Thiện Quân thế kia.
Vốn là hắn rất muốn hướng về Diệp Tử Phàm giải thích rõ ràng, nhưng đáng tiếc tên kia không có cho hắn cái cơ hội đó, tên kia đã nhận định hắn tham gia thì hắn phải tham gia, không cho phép bất kỳ người nào trái ý, đây là Cường Giả đặt quyền, kẻ yếu chỉ có thể nghe theo, phụ tử của hắn chính là nhóm người kẻ yếu kia.
“Ầm ầm... Ầm ầm... Ầm ầm..! “
“A....A..Phốc...Phốc.. Phốc... Phốc...Phốc... Phốc...! “
“Vũ Đồng muội muội! Muội có thấy phụ thân càng ngày càng âm hiểm hay là không? “ Diệp Vũ Phi nhìn bên kia tràng đại thảm cảnh một chút, rất là không có ý tứ hỏi Diệp Vũ Đồng.
“Ta cũng thấy như vậy! Phụ thân ngay thẳng của chúng ta dường như đã chết mất từ lâu rồi!” Diệp Vũ Đồng nghe Diệp Vũ Phi nói như, lấy tay chỉ lên mà ngọc, suy nghĩ một chút liền là gật đầu đồng ý cách nói của Diệp Vũ Phi.
Tôn này phụ thân, đã nói là chỉ cần mỗi người tiếp được một đạo kiếm quang của ngài ấy, ngài ấy liền sẽ bỏ qua cho đám người Tả Thiện Quân kia, ban đầu nàng cũng là hết sức nghi hoặc, đây không phải là tác phong làm việc trước đây của tôn phụ thân này a.
Như trước đây mà nói như ai đắc tội với hai người các nàng, tôn này phụ thân diệt đi người đó còn nhẹ, đem Cửu Tộc y diệt đi cũng là chuyện bình thường.
Giờ đây ngài ấy nói như thể kia, còn ra tay không bao nhiêu lực đạo, nàng là nghĩ tôn kia phụ thân đã đổi tính, trở nên hiền lành hơn trước, nhưng là không phải như thế, nhìn lại bên kia bốn chết một bị thương nặng kia, nàng là biết được, tôn kia phụ thân chẳng có thay đổi gì so với lại trước đây, có chăng là âm hiểm tráo trở hơn trước mà thôi.
“Khụ...Khụ...! Diệp Tử Phàm... Ta đã thua rồi! Muốn chém muốn giết tùy ngươi!”
Tả Thiện Quân gian nan bò dậy, nhìn chung quanh đây chỉ còn lại một mình hắn, bốn người còn lại cháu chắc của hắn đều không còn, trong lòng hắn không khỏi dâng lên một cổ tuyệt vọng trào dâng.
Kiếm quang kia của Diệp Tử Phàm, lúc tiến lại gần hắn là đã cảm nhận đầy đủ tử vong hơi thở đang kéo đến, khi đó hắn rất là muốn tìm cách tránh né, nhưng dù hắn có dùng tận thủ đoạn, kiếm quang kia cũng là theo hắn như hình với bóng, căn bản là không thể nào tránh né được, khi đó hắn chỉ còn một con đường chống lại, một khi chống lại, hắn mới cảm nhận đầy đủ uy năng của đạo kia kiếm quang, lấy hắn có thể phát huy ra hơn ba trăm tỷ tòa Thế Giới Chi Lực, nhưng dưới lực lượng vĩ ngạn của đạo kiếm quang kia mang đến, hắn là không thể nào làm được cái gì.
May mắn có một ít hộ thân pháp bảo, cho nên hắn mới có thể nhắc lại được cái mạng, nếu như không, hiện tại hắn đã xuống bên dưới cùng hội họp với lại mấy người Tả Thiện Bình mất rồi.
“Thánh Hoàng Cường Giả, có thể đột phá Trung Phẩm Thánh Khí trung cấp chi thân, người này đúng là không có đơn giản!” Diệp Tử Phàm liếc nhẹ bên kia còn chưa có chết Tả Thiện Quân bên kia, trên miệng không khỏi nói nhỏ một tiếng.
Ban đầu đúng như Diệp Vũ Phi hai con nha đầu kia nghĩ, Diệp Tử Phàm hắn là không có ý định buông tha cho bất kỳ người nào, nói đám người Tả Thiện Quân này tiếp được một đạo kiếm quang của hắn thì sẽ buông tha cho bọn họ chỉ là mấy lời nói cho có lệ mà thôi.
Thế cho nên ra tay hắn cũng không có nể nang gì, nhất là đạo kiếm mang đánh về Tả Thiện Quân, uy năng sánh ngang với lại bốn trăm tòa Thế Giới Chi Lực, nhưng mà hắn không nghĩ đến, Tả Thiện Quân này vẫn còn chưa có chết.
Dùng thần niệm quét kỹ một chút, Diệp Tử Phàm đã biết nguyên nhân là ở tại nơi đâu, cái này Tả Thiện Quân, không chỉ là Thánh Thể Thánh Hoàng hậu kỳ tu vi, Pháp Tắc trung kỳ đại thành chi cảnh, mà thân thể của hắn còn là đột phá Trung Phẩm Thánh Khí trung cấp, đây là tương đương với lại Diệp Tử Phàm hắn thân thể hiện tại rồi.
Nhờ chính vào cường hãn thân thể cùng một ít hộ thân thủ đoạn, thế cho nên tên này mới có thể thoát được cái chết.
“Tả Thiện Quân! Ta đã nói bất kỳ ai có thể tiếp được một kiếm của ta mà bất tử, ta sẽ để cho hắn rời đi! Ngươi đã tiếp qua được, ta sẽ không có ra tay sát ngươi thêm lần nữa, ngươi đi đi!” Diệp Tử Phàm bây giờ chợt nhớ đến Tả Thiện Quân lời nói trước đó, hắn liền là mỉm cười lên tiếng trả lời.
Đúng là Diệp Tử Phàm hắn ban đầu không có ý định tha cho bất kỳ một người nào thật, nhưng là Diệp Tử Phàm hắn lại là người rất giữ lời hứa, hắn là đã nói một sẽ không hai.
Đã Tả Thiện Quân đã không có việc gì, xem như ngày hôm nay mạng của hắn lớn, Diệp Tử Phàm hắn đây sẽ không có ra tay lần thứ hai.
“Ngươi bỏ qua cho ta! Không sợ sau này ta sẽ đến tìm ngươi trả thù hay là sao?”
Tả Thiện Quân ban đầu là không tin Diệp Tử Phàm sẽ cho hắn rời đi nơi này, sẽ là đùa giỡn với hắn như khi đầu như một con khỉ mà thôi, nhưng nhìn thần sắc của Diệp Tử Phàm lần này vô cùng nghiêm túc, không giống như đang nói dối lắm.
Thế nên hắn là có thể tin lời này là thật, lần này Diệp Tử Phàm sẽ không có ra tay sát hắn.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.