Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 1486: Thiên Sư Thánh Cung Diệt!




Không nghĩ đến, Sư Thiên Mộc hắn chỉ vì bế quan mấy năm ngắn ngủi, Thiên Sư Bộ Tộc bọn họ lại xảy ra chuyện lớn đến như thế, tất cả Cường Giả của Thiên Sư Bộ Tộc hắn trong vòng vài năm đều bị người ta tuyệt diệt, mà người tạo ra cái bi kịch kia, lại chính là Sư Thiên Mộc hắn đây.
Hắn nhớ trước đây Sư Thiên Hạm đã từng dùng Truyền Âm Ngọc Phù báo cáo cho hắn biết về sự nguy hiểm của Diệp Tử Phàm tên này, còn là mong muốn hắn nhanh chóng đến Thiên Táng Thần Sơn bên ngoài vây sát Diệp Tử Phàm.
Khi ấy như Sư Thiên Mộc hắn chịu nghe lời, chắc chắn Sư Thiên Hạm cùng rất nhiều Thánh Vương Cường Giả của Thiên Sư Bộ Tộc hắn sẽ không có bị sát.
Chỉ vì một chút mặt mũi, nghĩ đến Thánh Hoàng như mình đi truy sát một tên Bán Thánh Cường Giả quá mức thể diện, nên là Sư Thiên Mộc hắn không có đến, có thể nói, Sư Thiên Hạm đám người chết, có phần lớn trách nhiệm của hắn đây.
“Chuyện lớn đến như vậy! Vì sao đến giờ này hai ngươi mới thông báo cho ta?” Sư Thiên Mộc hết sức là căm tức nhìn hai tên Thánh Vương còn lại của Thiên Sư Bộ Tộc này lên tiếng hỏi.
Theo tin tức mua được, Diệp Tử Phàm sở dĩ có thể sát được Sư Thiên Hạm đám người, đó không phải do thực lực của tên kia cường đại đến nỗi nào, mà là tên kia tự bạo hộ tộc Thánh Khí Hỏa Huyền Chung của bọn họ.
Như thế có thể chứng minh, khi đó Diệp Tử Phàm còn chưa đột phá Thánh Hoàng, thực lực còn rất thấp kém, như hắn biết được tin tức mà nói, liền có thể nhanh chân đi đến Thiên Táng Tinh Không diệt đi Diệp Tử Phàm báo thù cùng trừ đi hậu hoạn rồi.
Cũng là hai tên vô dụng này, không kịp thời đem tin tức báo cho hắn, nên mới để cho Diệp Tử Phàm đột phá Thánh Hoàng, còn không phải là bình thường Thánh Hoàng mà là Thần Thể Thánh Hoàng nữa kia chứ.
Không những như thế, tên này còn có năng lực vượt cấp khiêu chiến, ngay cả Thánh Hoàng Bảng cường giả cũng không phải là đối thủ của Diệp Tử Phàm tên kia, lấy hắn thực lực hiện tại, chống lại Diệp Tử Phàm lại là không thể.
Để cho Thiên Sư Bộ Tộc lâm vào hoàn cảnh như hiện tại, ngoài lỗi của Sư Thiên Mộc hắn ra, hai tên này cũng là hung thủ chính yếu a!
“Lão Tổ Tông! Không phải chúng tôi không báo cáo chuyện này cho ngài, mà là..haiz! “ Lần này là đến lượt Sư Thiên Minh trả lời, đến cuối cùng hắn chỉ có thể thở dài thườn thượt một tiếng mà thôi.
Nói chúng tôi không thông báo cho Lão Tổ Tông ngài? Đừng có nên nói đùa?
Chúng tôi đây là đã dùng tận biện pháp, ngay cả thọ nguyên hay tinh Huyết đại loại, hai người chúng tôi cũng đã thêu đốt không ít, có thể nói là sắp đến dầu hết đèn tắc mức độ rồi, nhưng kết quả nhận lại từ mấy năm cố gắng cũng chỉ là con số không tròn trĩnh.
Lần này Sư Thiên Minh tôi đánh ra một kích kia, cũng là biện pháp cuối cùng rồi, như Sư Thiên Mộc ông không có rời đi Bí Cảnh nữa mà nói, như thế chúng tôi đây cũng chỉ có thể đi trước một bước mà thôi.
“Được rồi! Không nói đến vấn đề này nữa, chúng ta lập tức thu dọn tài nguyên, rời khỏi nơi đây, đi đến Hắc Long Sơn Mạch kia, càng sớm càng tốt! “
Sư Thiên Mộc nghe đến Sư Thiên Minh nói như thế, nhìn lại rất nhiều Tộc Nhân cũng là quăng đến cho hắn một cái khinh bỉ ánh mắt, hắn là biết được, lần này lỗi lại chính là thuộc về mình nữa.
Như không phải hắn vì muốn chuyên tâm đột phá Thánh Hoàng hậu kỳ liền lập ra một loạt Cấm Chế nội bất xuất, ngoại bất nhập, như thế hắn cũng đã có thể nhận được tin tức của hai người này sớm rồi.
Nhưng mà hắn hiện tại là Lão Tổ Tông của đám người này, là Thánh Hoàng Cường Giả, niềm kiêu hãnh của song trọng thân phận kia không thể làm hắn cúi mình khom lưng xin lỗi đám người này được, thế nên vẫn là đánh trống lảng sẽ tốt hơn.
Như hắn nói, chuyện lớn nhất của Thiên Sư Bộ Tộc hắn hiện tại là rời khỏi nơi này, cũng như hai người Sư Thiên Minh ý nghĩ, Diệp Tử Phàm kia thực lực hiện tại quá mức kinh khủng, ngay cả những Thánh Hoàng Cường Giả đứng đầu như Cách Lan Lịch cũng như Doãn Đạo Nhân đều không phải là đối thủ của Diệp Tử Phàm.
Sư Thiên Mộc hắn đây tuy là có chút ngạo mạn, nhưng hắn là tự hiểu lấy mình, thực lực của mình tuyệt đối không thể nào sánh ngang với lại Cách Lan Lịch, Doãn Đạo Nhân đám người kia, thậm chí ngay cả mấy tôn Thánh Hoàng Cường Giả mà Diệp Tử Phàm trấn áp gần đây, hắn cũng không phải là đối thủ, như thế hắn làm sao có thể là đối thủ của Diệp Tử Phàm cho được.

Hiện tại mục tiêu của hắn không phải là tìm Diệp Tử Phàm trả thù, mà là làm sao mới có thể trốn tránh được Diệp Tử Phàm kia truy sát.
Chờ đến khi hắn đột phá Thánh Đế, thì mới có cái ý định tìm Diệp Tử Phàm kia trả thù, còn bây giờ, hắn là thắp hương vái phật làm sao cho Diệp Tử Phàm không có tìm kiếm được hắn, như không mà nói, hắn liền rất nhanh sẽ xuống bên dưới Minh Giới hội ngộ với lại con cháu của mình.

“Lão Tổ Tông! Những gì cần chuẩn bị ta cũng đã chuẩn bị sắp xếp ta cũng đã sắp xếp ổn thỏa, chúng ta bây giờ liền rời đi là được rồi!” Sư Thiên Minh nhàn nhạt lên tiếng hội báo với lại Sư Thiên Mộc, khóe miệng của hắn không khó có thể bắt gặp một tia ý cười.

“Ầm ầm!”
“Được! Như vậy chúng ta lập tức rời khỏi nơi đây! “
Sư Thiên Mộc nghe Sư Thiên Minh nói như thế, liền là nhìn kỹ cái này Sư Thiên Minh một cái, sau đó liền là khai mở ra Không Gian Chi Môn, đối với lại hàng chục ức tộc nhân đang tại bên kia nói.

Sư Thiên Minh bên trong lời nói có ý mai mỉa Sư Thiên Mộc hắn đây, sao hắn có thể không nhìn ra được kia chứ, nhưng dù là vậy, hắn là không có nỗi giận với cái này Sư Thiên Minh.
Sư Thiên Mộc hắn lần này phạm nhiều lỗi lầm như thế, đứa con cháu này khinh bỉ hắn một chút cũng là nên.
Không những không có chút trách cứ Sư Thiên Minh, Sư Thiên Mộc trong lòng còn âm thầm cảm kích tên này nữa là đằng khác.
Như không phải có tên này to gan lớn mật đánh vào Đại Môn Bí Cảnh làm cho hắn đây thức tỉnh, một khi Diệp Tử Phàm đến nơi nay hắn đây có chết, cũng là không có hiểu vì sao mình phải chết nữa kia kìa, có thể nói lần này Sư Thiên Minh là ân nhân cứu mạng của Sư Thiên Mộc hắn cũng không quá.
Đúng lúc này...
“Ầm ầm... Ầm ầm...! “
“Phốc... Phốc...! “
“Muốn đi! Nên để Diệp Tử Phàm ta tiễn các ngươi một đoạn đường đi!”
Đang khi đám người Thiên Sư Bộ Tộc muốn rồng rắn xếp hàng bay vào cái khổng lồ Không Gian Chi Môn do Sư Thiên Mộc làm ra để có thể rời khỏi nơi đây. Một luồng kiếm quang bỗng nhiên ngang trời xuất thế, đánh trúng vào Không Gian Chi Môn, trong nháy mắt, Không Gian Chi Môn 0Y5Jh do Sư Thiên Mộc làm ra liền đã chia năm xẻ bảy, cả một nhóm trăm vạn người Thiên Sư Bộ Tộc đến gần Không Gian Chi Môn muốn rời khỏi cũng là bị kiếm Quang diệt sát thành muôn mảnh, không gian nơi đây tràn ngập một màu đỏ, là màu đỏ của huyết, tạo ra một cái quang cạnh lạnh lẽo thấu tim gan.

Càng là lạnh lẽo hơn, khi tất cả nghe đến được cái âm thanh kia, âm thanh chủ nhân vừa ra tay hủy đi Không Gian Chi Môn của bọn họ tự nhận mình là Diệp Tử Phàm, những người còn lại là cảm thấy một cổ tử vong hơi thở đang tràn ngập đâu đây.
“Ầm ầm..! “
“Diệp Tử Phàm đã đến! Như vậy chúng ta phải làm sao đây?”
“Vì cái gì tên đại ma đầu này lại đến vào cái lúc này kia chứ!”
“Trời muốn diệt Thiên Sư Bộ Tộc của ta hay là sao?”
“Như thế nào có thể, biết như vậy ta đã rời khỏi Thiên Sư Thánh Cung từ sớm rồi!”

Không lâu sau đạo kiếm Quang cùng âm thanh kia, trên thương khung của Thiên Sư Thánh Cung liền là xuất hiện một cái thân ảnh của một tôn thanh niên mặt trường bào thanh nhạt, nhìn thấy chân nhang của người này, Thiên Sư Bộ Tộc mấy chục ức tộc nhân còn lại là có một cổ tuyệt vọng trào dâng trong lòng.
Người đến kia đúng là Diệp Tử Phàm, tuy không phải là một bộ Bạch Phát Lão Giả như trước đây đám người bọn họ thường biết, nhưng là gương mặt cùng góc cạnh kia chắc chắn là không có sai.
Cũng chỉ có họ Diệp kia mới dám ra tay đem Không Gian Chi Môn của Lão Tổ Tông bọn họ cấp diệt, còn có lời nói kia ý định đưa tất cả mọi người diệt sát nữa!

Vì biết người đến là Diệp Tử Phàm, thế cho nên tất cả bọn họ mới phải tuyệt vọng đến như thế này, dù bên cạnh bọn họ cũng là còn một vị Lão Tổ Tông vốn là Thánh Hoàng Cường cảnh Cường Giả.
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.