Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 1484: Phá Đi Cấm Địa!




Phát hiện ra cái này, hắn là mừng như điên. Vì Sư Thiên Ngạn hắn biết, như để cho Sư Hiền Vinh này có thời gian O5V7K trưởng thành, sau này đột phá Thánh Vương Cường Giả chỉ là cất bước, Thánh Hoàng chỉ là chuyện nhỏ, Thánh Đế Cường Giả mới là đích đến của y.
Không chừng sau này còn là đột phá Chân Thần chi cảnh, cũng không phải là không thể.
Nên nhớ thời kỳ Độc Cô Bá Thần trị vì, Thiên Sư Bộ Tộc bọn họ chính là có xuất hiện một tôn Chân Thần Cường Giả a.
Như trước đây Thiên Sư Thánh Cung còn cường thịnh cùng không có đắc tội với lại tên Yêu Nghiệt Diệp Tử Phàm kia mà nói, Thiên Sư Bộ Tộc bọn họ nhất định sẽ giữ cái tên Sư Hiền Vinh này tại Thiên Sư Thánh Cung để mà bồi dưỡng.
Nhưng hiện tại thì không được, đám người bọn họ phải nhanh chóng đưa Sư Hiền Vinh rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt.
Tất cả bọn họ trong lòng đều có ý nghĩ Sư Hiền Vinh này chính là trung hưng chi chủ của Thiên Sư Bộ Tộc bọn họ, nên dù có phải hy sinh tất cả, kể cả sinh mệnh của bọn họ nơi đây, cũng phải để cho Sư Hiền Vinh có cơ hội an tâm phát triển.
“Như vậy thì không còn gì tốt bằng! “ Sư Thiên Minh gật đầu mỉm cười, đây là nụ cười hiếm hoi xuất hiện từ khi nhận được tin tức Sư Thiên Hạm đám người đã chết cho đến hiện tại.
Kỳ Lân Thánh Cung trong lời nói của Sư Thiên Ngạn, chính là Cửu Tinh Thánh Cung, một trong ba tòa Bá Chủ Thế Lực của Thánh Yêu Giới bọn họ, thực lực có thể sánh ngang với lại Thánh Ma Giới Sát Lục Thánh Cung cũng như là Nhân Tộc Băng Thiên Thánh Cung, đều là Chí Tôn của Thánh Vực này cả.
Truyền rằng tại bên trong Kỳ Lân Thánh Cung, Thánh Đế Cường Giả không dưới hai trăm tôn, Thánh Thể Thánh Đế Cường Giả cũng là không ít.
Quan trọng hơn, Kỳ Lân Thánh Cung cũng là chủ tu Hỏa Hệ Công Pháp, nó là rất thích hợp với lại Thiên Sư Bộ Tộc bọn họ, có thể nói là đồng căn cũng không quá.
Sư Hiền Vinh hiện tại, tu vi chỉ có Yêu Hoàng cảnh, nhưng y là Thánh Thể Giả, huyết mạch lại vô cùng tôn quý, cùng với lại Thiên Sư Bộ Tộc bọn họ lấy ra một cái ân tình năm xưa mà Kỳ Lân Thánh Cung còn nợ Thiên Sư Bộ Tộc bọn họ, việc Sư Hiền Vinh gia nhập Kỳ Lân Thánh Cung có lẽ sẽ không có cái gì bất trắc có thể xảy ra.
“Tộc Trưởng! Chúng ta cũng nên rời khỏi nơi đây thôi!”
Bỏ qua Sư Hiền Vinh một chuyện, Sư Thiên Ngạn nhìn thấy vô số Ngụy Thánh, Yêu Tôn của bọn họ bên kia quăng ánh mắt trông chờ lại đây, liền là nhẹ nhàng lên tiếng giục nói.
Tin tức Sư Thiên Hạm cùng tất cả Thánh Vương Cường Giả của Thiên Sư Thánh Cung bọn họ đi tiêu diệt Diệp Tử Phàm dẫn đến toàn quân bị diệt, hắn là đã thông báo rộng rãi cho tất cả Yêu Tôn trở lên cường giả trong tộc biết.
Đây là chuyện không có cách nào, diệt tộc nguy cơ đã đến nơi, hắn có muốn giấu cũng là không có được, đồng thời đám người này có quyền được biết.
Hiện tại những Thiên Tài mầm mống tốt, hắn đã sắp xếp phân phát hết cả rồi, còn lại nơi đây đều là những người bình thường hoặc một đám Ngụy Thánh không có cơ hội tiến thêm.
Tất cả mọi người trong lòng đều hiểu rất rõ, một khi Diệp Tử Phàm tên kia tìm đến nơi đây, đám người mình không có ai có thể có hy vọng còn sống sót cả.
Nên là rời khỏi nơi đây càng sớm càng tốt, mới là con đường sáng của bọn họ bây giờ. Tất cả bọn họ đã sẵn sàng từ lâu, chỉ chờ có một cái hiệu lệnh của Sư Thiên Minh mà thôi.
“Để ta thử lại một lần nửa! Như không được, chúng ta liền lập tức rời khỏi nơi đây, đến Hắc Long Sơn Mạch tìm nơi nương tựa!” Nghe đến Sư Thiên Ngạn lên tiếng thúc giục, Sư Thiên Minh quay lại nhìn Cấm Địa Đại Môn một cái, sau đó khẳng định nói.
‘Không có ích lợi gì đâu, như Lão Tổ Tông muốn ra, đã ra từ lâu rồi! ‘ Nhìn Sư Thiên Minh một bộ không thấy quan tài không rơi lệ một dạng, Sư Thiên Ngạn trong lòng là thở dài một tiếng.
Sư Thiên Minh muốn thử thêm một lần cuối cùng nữa, đây là ám chỉ muốn thông báo cho Lão Tổ Tông thêm một lần nữa, hay nói cách khác, Sư Thiên Minh là muốn liên hệ với lại Lão Tổ Tông.
Đây là cái công việc mà mấy năm về trước Sư Thiên Hạm muốn hắn hồi lại Thiên Sư Thánh Cung Cấm Địa bằng mọi cách phải mời cho bằng được tôn kia Lão Tổ Tông rời núi, đến Thiên Táng Thần Sơn cùng bọn họ diệt đi Diệp Tử Phàm.
Sư Thiên Ngạn hắn sau khi hồi Thiên Sư Thánh Cung, là làm đúng như những gì Sư Thiên Hạm nói, đến nơi này thông báo tin tức cho Lão Tổ Tông, nhưng là đáng tiếc, tôn này Lão Tổ Tông đã đóng kín Cấm Địa Đại Môn, bên trên còn bày ra một cái cấm chế cách âm, ngoại bất xuất, ngoại bất nhập, Sư Thiên Ngạn hắn đây dù là dùng tận biện pháp, nhưng là không thể làm gì được cái này Đại Môn, hắn cũng là đã bỏ cuộc từ lâu rồi.
Cũng chỉ có tôn này Tộc Trưởng, từ khi nghe đến tin tức toàn bộ Thánh Vương của Thiên Sư Bộ Tộc diệt vong, vẫn là không lúc nào ngừng nghĩ đến nơi này Cấm Địa, với một cái hy vọng xa vời là tôn kia Lão Tổ Tông có thể nghe được lời cầu xin của mình.
Đến nay đã qua bảy tháng thời gian Sư Thiên Minh không rời khỏi nơi đây rồi, vì chuyện này, rất nhiều người trong Bộ Tộc tính cả hắn đều có ý kiến rất lớn, đều nói Sư Thiên Minh quá mức cố chấp.
‘Các ngươi không có hiểu vì sao ta lại cố chấp đến như thế này đâu!’ Sư Thiên Minh nhìn đám người bên cạnh mình một bộ trách cứ hắn như thế, trong lòng cũng là âm thầm thở dài một cái.

Sư Thiên Minh hắn sao không hiểu được, đại địch của bọn họ là Diệp Tử Phàm bất kỳ lúc nào cũng có thể xuất hiện tại nơi đây, một khi tên ma đầu kia đến, không những là hắn, mà ngay cả Lão Tổ Tông đang bế quan trong kia, cũng là không thể nào thoát được kiếp số.
Vào cái lúc này thời điểm, thông minh nhất cách làm là đưa Tộc Nhân của mình rời đi nơi đây, tìm nơi an toàn lánh nạn mới là hợp lý nhất.
Nhưng đồng thời làm như thế, cũng đồng nghĩa với việc bỏ qua Lão Tổ Tông nhà mình.
Hắn là biết đến, hiện tại trong tộc rất là nhiều người muốn hắn từ bỏ Lão Tổ Tông, đưa bọn họ rời đi càng sớm càng tốt. Nhưng là đám người này lại không có biết, đám người mình bỏ rơi Lão Tổ Tông sau này sẽ có cái hậu quả như thế nào.

Đám người này rất là không hiểu, rời đi địa bàn của mình sống tha hương nơi đất khách sẽ có cái gì khó khăn.
Thánh Yêu Giới nơi đây đâu đâu cũng là có nguy hiểm rình rập, một khi có tôn nào Thánh Hoàng Cường Giả nhìn bọn họ không vừa mắt, liền là không cần bất kỳ một cái lý do nào đem bọn họ xóa đi.
Sư Thiên Mộc là một tôn Thánh Hoàng Cường Giả, còn là Đạo Thể Thánh Hoàng, lực uy hiếp của ông ấy vẫn còn rất lớn.
Như chạm phải một tôn Phàm Thể hay Linh Thể Thánh Hoàng, có Lão Tổ Tông này tại, có thể dọa lui rất nhiều Cường Giả như thế kia.
Nếu là Sư Thiên Minh hắn cùng Sư Thiên Ngạn dẫn đầu rời đi, nguy cơ bị diệt tộc là vô cùng cao. Chính vì cái này nguyên nhân, dù là biết có muôn vàn nguy hiểm đang rình rập, hắn cũng nhất quyết ở lại nơi đây tìm cách liên hệ với lại Lão Tổ Tông nhà hắn.
Tình cảnh hiện tại của Thiên Sư Bộ Tộc bọn họ, phía trước là Hổ, phía sau là sói, đi con đường nào đều là vô cùng nguy hiểm, như có một đại Cường Giả như Sư Thiên Mộc bên cạnh, nguy cơ có thể hàng đến mức độ thấp nhất.
“Tam Dương Phần Thiên Thủ! Phá cho ta!”
“Ầm ầm... Ầm ầm... Ầm ầm! “
Sau khi cùng đám người Sư Thiên Ngạn gật đầu một cái sau, Sư Thiên Minh liền ngay lập tức xuất thủ, một kích toàn lực đánh vào cái Cấm Địa Đại Môn kia trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người có mặt tại Cấm Địa Đại Môn bên ngoài nơi đây.
Tình cảnh không có đúng cho lắm, mọi lần muốn liên hệ với lại Lão Tổ Tông, tất cả mọi người đều là dùng Truyền Âm Ngọc Phù, hay cao lắm là thi triển một bộ Bí Pháp độc môn tổn hại thân thể của Thiên Sư Bộ Tộc bọn họ để đưa tin tức vào bên trong cho Lão Tổ Tông, tất cả trước đây mọi người đều làm cách này cả.
Nhưng hiện tại, Sư Thiên Minh lại đi ngược lại với thường quy, trực tiếp ra tay công kích Cấm Địa Đại Môn. Không nói có thể phá được cái Đại Môn kia hay không, chỉ nói đến chuyện âm thanh quá lớn, một khi Lão Tổ Tông bế quan bị kinh động dẫn đến tẩu hỏa nhập ma thì sẽ như thế nào?
Khi đó Sư Thiên Minh không phải sẽ mang tội khi sư diệt tổ hay là sao?
Như thế hậu quả, vì cái gì Sư Thiên Minh vẫn là muốn phá đi Cấm Địa Đại Môn?
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.