Địa Phủ Wechat Đàn: Lão Công Của Ta Là Minh Vương

Chương 20: Mười năm sinh tử cách đôi đường (10)




Editor: Gió
Ninh Hoan Tâm hồn bay phách lạc đưa điện thoại trả cho Tương Lệ Hành.
“Làm sao vậy?”
Thấy tâm tình Ninh Hoan Tâm bất thường, Tương Lệ Hành hỏi.
“Không có chuyện gì.” Ninh Hoan Tâm lắc đầu, sau đó hỏi một câu: “Tương Lệ Hành, anh lái xe tới à?”
Phía sau tứ hợp viện có mấy chiếc xe đều là của đoàn làm phim, trong đó có một cái xe buýt còn mấy xe con đều là xe cá nhân, Ninh Hoan Tâm trước giờ xem rất nhiều tin tức liên quan đến Tương Lệ Hành, biết anh ta vừa xuất hiện đã nổi, hơn nữa gia cảnh lại giàu có.
Xã hội bây giờ, công tử và tiểu thư nhà giàu ở trong làng giải trí cũng không phải là hiếm.
“Tôi lái xe tới, cô muốn ra ngoài à?”
Tương Lệ Hành nghe thấy Ninh Hoan Tâm hỏi, hỏi ngược lại một câu.
“ừm, có thể cho tôi mượn xe anh một lát không? Đương nhiên, nếu anh không yên tâm, anh lái xe, tôi muốn vào trong trấn mua ít đồ.”
Ninh Hoan Tâm lúc rất nóng ruột, cô muốn thử xem mình có thể ra khỏi phạm vi Trương gia trấn không.
Nhưng mà …
Tương Lệ Hành chậm chạp không trả lời.
Xung quanh bỗng chốc an tĩnh, an tĩnh đến quỷ dị.
Ninh Hoan Tâm ngẩng đầu thấy Tương Lệ Hành vẫn duy trì tư thế đứng bên cạnh mình, thậm chí là mọi người và cảnh vật xung quanh bọn họ, tất cả đều bị dừng lại trong nháy mắt.
Quả nhiên, mình bị nhốt trong thế giới hồi ức.
Thực và ảo xen kẽ nhau.
Thế giới này là ảo nhưng mình là thật!
Trong trí nhớ của những người này mười năm trước không có mình, mà bây giờ, Ninh Hoan Tâm lại chân chân thực thực đi tới Trương gia trấn mười năm trước.
“Được rồi, tôi chịu thua. Tôi hiểu rồi, chỉ có thể cùng đoàn phim trải qua bi kịch mười năm trước, tôi mới có thể đi ra ngoài, đúng không?”
Ninh Hoan Tâm hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn trời, khẽ nói.
Dường như ở một nơi nào đó, có một đôi mắt đang lặng lẽ theo dõi cô.
Một khắc sau, Ninh Hoan Tâm chỉ cảm thấy hoảng hốt một hồi.
“Tôi lái xe tới, cô muốn ra ngoài à?”
Những lời nói vừa rồi của Tương Lệ Hành lặp lại bên tai Ninh Hoan Tâm.
Thời gian bị đảo lại.
“Không, tôi không muốn ra ngoài, tôi tùy tiện hỏi một chút thôi.”
Ninh Hoan Tâm lắc đầu một cái.
Xem ra, cô thực sự phải làm một nhân chứng lịch sử, mà nhiệm vụ lần này _______
Mười năm sinh tử cách đôi đường, rốt cuộc là để cho mình điều tra chân tướng hai mươi mấy năm trước hay chỉ muốn mình chứng kiến bi kịch xảy ra mười năm trước mà thôi?
Rốt cuộc, mười năm trước, đoàn phim đã xảy ra chuyện đáng sợ gì?
Tất cả, đều là một câu đố chưa có lời giải.
Lúc này, Ninh Hoan Tâm đã biết cuộc sống của mình vì cái wechat kỳ quái kia mà bắt đầu bước lên một con đường không thể báo trước.
……..
Hôm nay, đoàn phim sẽ cảnh ngoài bãi mộ hoang. Ninh Hoan Tâm cũng thay trang phục đi cùng.
Cảnh quay hôm nay nói về nam chính đi buôn bán bên ngoài trở về, nghe tin nữ chính chết, còn biết người nhà mình đem nàng chôn ở vùng đất hoang vu bên ngoài thành, hắn bị đả kích lớn, cầm cuốc xẻng đào mộ nữ chính, sau đó, ôm thi thể đã thối rữa của nữ chính, khóc thất thanh.
Thực ra, Ninh Hoan Tâm đã nghe người trong đoàn nói về nội dung bộ phim này. Bộ phim lấy bối cảnh thời dân quốc, tình tiết nói về câu chuyện quỷ tình chưa dứt giữa nam chính là thương nhân thế gia và nữ chính xuất thân đào kép.
Mặc dù là phim kinh dị như bộ phim này cũng là một bi kịch tình yêu khiến người xem phải rơi lệ.
Trên đời này chưa bao giờ thiếu nam nữ si tình, một khi bộ phim này công chiếu nhất định lượng người xem sẽ rất lớn, so với bộ phim của Vương Niệm Bình mười năm sau còn tốt hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.