Đế Quân

Chương 473: Cô phong đại chiến




- Còn có, nếu như các ngươi thật sự đã hạ quyết tâm muốn giết Tử Huyên vậy thì cũng không cần phiền toái như vậy a, đừng nói ngũ đại trưởng lão các ngươi cùng một chỗ, chỉ bằng vào một mình Ngũ trưởng lão ngươi thôi, chúng ta cũng không phải là đối thủ mà?
- Những điều này, ngươi cũng không cần phải biết.
Ngũ trưởng lão lạnh lùng cười cười, sát cơ tuôn ra:
- Tiểu tử, tử kỳ của ngươi đã đến, sau khi tiến vào Hoàng Tuyền, luân hồi chuyển thế nhớ rõ học thông minh một chút, đừng vì một nữ nhân mà ném đi tánh mạng của mình!
- Đợi một chút!
Thần Dạ vội hỏi: Ngũ trưởng lão, ngươi đã đáp ứng sẽ cho ta được chết nhắm mắt mà. . .
- Ha ha!
Ngũ trưởng lão mỉm cười:
- Thực không có ý tứ ah, lão phu đột nhiên nghĩ đến, tiện nhân kia đã mang đến cho Khiếu Lôi Tông ta một đống phiền toái, thật sự đáng hận, cho nên, cho ngươi chết không nhắm mắt cũng coi như thu của tiện nhân kia chút tiền lãi. . . .
Sát ý ngập trời khi tiếng nói vang vọng đã như cuồng phong cuốn đi, hoàn toàn bao lấy thân thể đơn bạc của thiếu niên kia...
Trên cô phong, sát ý ngập trời cuốn tới, thân hình người thiếu niên đơn bạc kia tựa như một chiếc thuyền lá lênh đênh trên biển rộng đang đối diện với mưa to gió lớn, tùy thời đều lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục vậy!
Nhưng mà, vô luận mưa to gió lớn mãnh liệt cỡ nào, chiếc thuyền lá lênh đênh kia phảng phất như gốc rễ đã cắm sâu vào biển vậy, thủy chung vẫn không ngã, hơn nữa, dưới áp lực cường đại như thế, khí tức thiếu niên vẫn đang chậm chạp gia tăng.
Một màn này, khiến người cảm thấy giống như Thần Dạ đang mượn nhờ khí thế của Ngũ trưởng lão để tiến hành đột phá vậy. . . .
Thần Dạ lúc này đương nhiên không phải đột phá, nhưng nếu xưng là đột phá cũng có một hai phần đúng.
Các nơi trong thân thể hắn cất dấu Hắc Long chi lực, lúcy bình thường chỉ có tiến hành tu luyện, mới có thể dẫn dắt ra lực lượng mà cốt cách thân thể đã không cách nào hấp thu được nữa để tiến hành luyện hóa.
Nhưng dưới áp lực cường đại, những lực lượng này, cũng có thể được cưỡng ép thôi phát ra một ít, khí thế của cao thủ Lực Huyền thất trọng đối với Thần Dạ mà nói, vừa mới đến gần đã khiến hắn cảm nhận được sự tồn tại của tử vong rồi, không thể nói là không cường đại.
Dưới lực lượng như thế, Hắc Long chi lực, liền muốn tự hành hộ chủ, còn đối với Thần Dạ mà nói, đây cũng là một chuyện tốt. Hắc Long chi lực tự động xuất ra hắn cũng không cần tốn hao quá nhiều tinh lực mới có thể luyện hóa.
Đương nhiên, nếu áp lực quá lớn, khiến hắn không cách nào thừa nhận, Thần Dạ cũng chỉ có thể còn đường chết, cho nên loại phương thức này cũng không an toàn.
Mà Thần Dạ cũng không định mang Ngũ trưởng lão ra làm vật thí nghiệm cho mình, tu vị của lão cũng không phải hắn hiện giờ có thể đùa bỡn được.
Mắt thấy người thiếu niên trước mặt đang chậm rãi có biến hóa gì đó mình không hiểu, đồng tử Ngũ trưởng lão liền siết chặt, quả nhiên, thiếu niên thật sự có quá nhiều điều cổ quái.
Nếu thế càng không thể không giết, dù cho một võ gỉa Thượng Huyền nhất trọng thiên ở trong Khiếu Lôi Tông cũng không thể tạo nên sóng gió gì được!
- Ông!
Trên cô phong hơi có vẻ hỗn loạn, một đạo năng lượng rung động như nước gợn đột nhiên xuất hiện, chợt, bàn tay Ngũ trưởng lão trùng trùng điệp điệp vươn tới Thần Dạ, sát ý đầm đặc kia sau khi thoáng qua liền hóa thành năng lượng rung động đầy trời, sau đó hung hăng đè ép tới người thiếu niên ở trung tâm kia.
Đã được chứng kiến tốc độ của Thần Dạ, cho nên, Ngũ trưởng lão tuyệt đối sẽ không chút chủ quan, trên cô phong, có đồ vật không biết tên đang ngăn cách tất cả khí tức, đây chính là thời cơ tốt nhất của hắn.
Bồng bồng bồng!
Từng đợt nổ tung từ chỗ Thần Dạ vang vọng, sau khi cảm ứng được phiến không gian kia bởi vì chấn động kịch liệt mà trở nên vặn vẹo, bên khóe miệng Ngũ trưởng lão không khỏi nổi lên tia vui vẻ.
Nhưng mà, còn không đợi hắn vui vẻ xong nụ cười đã bỗng nhiên ngưng lại.
Một đạo thân ảnh dưới vòng hào quang như sơn màu đen bao bọc lấy từ trong vụ nổ kia sinh sinh xông ra ngoài, xem bộ dáng kia của hắn, tuy rất chật vật nhưng cũng không nguy hại gì đến tánh mạng của.
- Làm sao có thể?
Ngũ trưởng lão không khỏi nghẹn ngào kêu to, trong lòng của hắn đối với người thiếu niên này đã có thêm vài phần ngưng trọng, bởi vậy một kích vừa rồi, cho dù không xuất toàn lực nhưng cũng đến bảy thành rồi.
Theo hắn thấy thì chỉ một võ giả cảnh giới Thượng Huyền nhất trọng, mặc kệ có bao nhiêu cổ quái nhưng sao có thể ngăn được một kích toàn lực của cao thủ Lực Huyền thất trọng chứ?
Ngũ trưởng lão nào biết, chính vì uy áp mãnh liệt của hắn khiến cho Hắc Long chi lực trong cơ thể Thần Dạ mới từng đạo thỏa thích bạo bừng lên, cộng thêm thân hình hắn hiện giờ đã được cường hóa, có thể so yêu thú bình thường rồi.
Đừng nói hắn chỉ phát hủy ra sáu bảy thành thực lực, mặc dù là dốc hết sức cũng khó mà giết được Thần Dạ, đương nhiên, nếu là đỉnh phong chi lực, Thần Dạ hiện giờ đã càng thêm chật vật rồi.
Ở trong mắt Ngũ trưởng lão, trọng thương và vết thương nhẹ cũng không có gì khác cả, bởi vì đó là đang cười nhạo hắn, nói ra, chỉ sợ cũng khó có ai tin được kết quả này.
Vừa nghĩ đến đây, sát ý của Ngũ trưởng lão đã càng thêm đầm đặc, hắn thả người khẽ động, một thân như hóa thành một đạo ánh sáng màu lam sáng chói, mang theo lực lượng vô kiên bất tồi hung hăng bắn về phía Thần Dạ.
Nhưng Thần Dạ dĩ nhiên đã có chuẩn bị, sao có thể để lão thực hiện được chứ?
Nhìn qua thân ảnh đang không ngừng phóng lớn trong mắt, Thần Dạ lạnh lùng cười, bàn tay dò xét trong hư không, lập tức, nơi phía chân trời có gió nổi mây phun, không đến nháy mắt, chỗ đó đã tạo thành một phương khu vực trạng thái chân không.
Một bàn tay óng ánh sáng long lanh phá vân mà hiện, lập tức, vô số đạo Thiên Địa linh khí bạo tuôn tràn vào trong lòng bàn tay.
- Huyền Đế Huyền Minh Thủ!
Bàn tay cực lớn cũng có được lực không thể địch nổi trực tiếp chụp xuống ánh sáng màu lam kia.
Bồng!
Lúc va chạm, cả tòa cô phong đều phảng phất như run rẩy lên, giống như địa chấn vậy.
- Hắc hắc, tiểu tử, võ kỹ đủ cường đại, nhưng tiếc, thực lực của ngươi quá yếu.
Giữa lam quang, Ngũ trưởng lão cười to, thân ảnh đình trệ một lát liền mạnh mẽ khẽ động, giống như xe tăng xông qua vậy, cứ thế đánh tan đại thủ kia, chợt, hắn thế không thay đổi, tiếp tục bạo lướt tới phía trước.
- Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiễn, nhất tiễn chấn Thiên Địa!
Một đạo khí tức lạnh như băng đột nhiên hiện lên, lập tức thanh mang rơi vãi trên cô phong, có khí tức hủy diệt đang lặng yên bắt đầu khởi động lấy.
Trên trường cung màu xanh, mũi tên nhọn màu xanh tựa như một đầu độc xà nhắm người mà cắn, bắt đầu khởi động lấy hàn mang cực hạn!
- Đi!
Thần Dạ quát nhẹ, mũi tên nhọn lập tức phá không mà đi, hư không lướt qua vào lúc này đều bắt đầu trùng trùng điệp điệp chấn động lấy, dù là cường giả như Ngũ trưởng lão giờ khắc này cũng là cảm thấy một cổ áp lực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.