Đế Quân

Chương 1296: Bắt lại




Sắc mặt của Tà Cuồng ngưng trọng vô cùng, công kích của Tử Huyên để cho hắn không dám khinh thường chút nào, mặc dù không có cách nào thương tổn hắn quá nhiều, nhưng mà lực lượng tịch diệt ở quanh thân chỗ nào cũng có, nhất là luân hồi chi lực kia đang không ngừng phân giải huyền khí của hắn.
Tiêu hao như vậy, lực lượng tịch diệt càng khiến cho thiên địa linh khí cùng lực lượng không gian không dám nhích tới gần chút nào, tiêu hao của hắn chính là không có bất kỳ bổ sung gì, mặc dù có đan dược phụ trợ, nhưng ở dưới tình hình như thế, tốc độ khôi phục của đan dược hiển nhiên không cách nào so sánh với tốc độ tiêu hao.
Mà Tà Cuồng đã là không cách nào phát huy ra uy lực vốn có của cao thủ Thiên Huyền tam trọng.
Lần nữa đánh tan công kích của Tử Huyên, lấy cường thịnh của Tà Cuồng cũng không nhịn được mà hừ muộn một tiếng, hiển nhiên hoặc nhiều hoặc ít đã là làm cho hắn có điều bị thương.
Liền ở lúc này, Hải Huyền Thanh đầy cột sóng khổng lồ kia xuất hiện ở trước mắt Tà Cuồng.
- Đại hải vô lượng, bất sinh bất diệt, không ngừng không nghỉ, Tà Cuồng, đem mạng đến đây!
Ở bên trong tiếng hét tức giận của Hải Huyền Thanh, cột sóng khổng lồ kia giống như là cột chống trời xuyên thủng thương thiên, hướng về phía Tà Cuồng nộ công mà tới.
- Buồn cười, chỉ bằng ngươi?
Tà Cuồng thật sự giận dữ, Hải Huyền Thanh mặc dù cũng là Thiên Huyền cao thủ, nhưng nếu ở thường người, người này ở trong mắt Tà Cuồng hắn cũng không khác gì một con kiến hôi, nhiều nhất chỉ là con kiến hôi tương đối cường tráng mà thôi.
Mình bây giờ còn chưa có hổ lạc đồng bằng, gia hỏa này lại đã đem chính mình trở thành chó chật vật không chịu nổi, ghê tởm!
- Tà thần chi nộ!
Tà Cuồng tức giận mà cười, tay áo bào huy động, tà khí thao thiên ở quanh thân lập tức ngưng tụ, một đạo thân ảnh hư huyễn ngay sau đó hóa hình xuất hiện, thời điểm khi thân ảnh hư ảo kia mở ra hai mắt, thiên địa này tựa hồ vì đó mà run lên.
- Bồng!
Chỉ chốc lát sau, thân ảnh hư ảo kia toàn thân tản ra tà khí phảng phất như từ lúc tuyên cổ đã có, đại thủ giương ra, hướng cột sóng khổng lồ nặng nề vỗ xuống.
Hai cái này chênh lệch nhau rất nhiều, ở trước mặt cột sóng, thân ảnh hư ảo còn lộ ra vẻ cực kỳ nhỏ bé, huống chi là một cánh tay của nó.
Song, chính là công kích kém xa như thế cư nhiên làm cho thế công của cột sóng khổng lồ đột nhiên bị dừng lại ở tại chỗ, sau đó thời điểm khi tà khí trên thân ảnh hư ảo kia tản mát ra, mắt thường có thể thấy được từng tấc cột sóng khổng lồ đang bắt đầu vỡ vụn.
- Bồng!
Sau ước chừng mấy giây, công kích đáng sợ của Hải Huyền Thanh liền ở trong tay Tà Cuồng biến mất vô ảnh vô tung, bất quá cùng lúc đó thân ảnh hư ảo kia cũng vào giờ khác này từ từ chậm rãi tiêu tán.
Đám người Trạc Ly không thể không thất kinh, thực lực của Tà Cuồng cư nhiên là đáng sợ như thế, ở dưới quấy nhiễu cùng trói buộc như vậy của Thần Dạ cùng Tử Huyên, một kích toàn lực của Hải Huyền Thanh dĩ nhiên là không chiếm được chút tiện nghi nào.
Đối với thất kinh của mọi người, trên khuôn mặt già nua của Hải Huyền Thanh lại có vẻ kiên định chân thật đáng tin, liền ở sát na cột sóng khổng lồ bị phá đi, cả người lập tức xuất hiện ở trong mắt Tà Cuồng, dưới chiếu rọi của vẻ mặt hung hãn, một quyền của hắn oanh kích ra ngoài.
Hải Huyền Thanh hiện tại cư nhiên muốn lấy phương thức trực tiếp nhất đến tiến công.
- Muốn chết!
Tà Cuồng lạnh lùng cười một tiếng, nếu như Hải Huyền Thanh giống như là Tử Huyên cùng Thần Dạ, có lẽ hắn còn sẽ có kiêng kỵ, dù sao không cận thân, cho dù là có thể thương hại đến bọn họ, loại thương tổn này ở quấy nhiễu xung quanh, hiệu quả cũng sẽ không quá rõ ràng.
Nhưng ở trong này, Tà Cuồng có đầy đủ nắm chắc ở trước lúc chính mình kiệt lực đem Hải Huyền Thanh hoàn toàn bắt lại, cho đến lúc này, vô luận là thủ đoạn công kích của đôi thanh niên kia có đáng sợ như thế nào, có con tin nơi tay liền cũng lại không làm gì được chính mình.
Nhưng chuyện phát triển xa xa ngoài ý liệu của Tà Cuồng, ở thời điểm trước khi một quyền kia của Hải Huyền Thanh liền muốn chạm đến thân thể, đột nhiên Hải Huyền Thanh hóa quyền thành chưởng, một đạo quang mang xanh thẳm từ trong cơ thể hắn dữ dội tuôn ra, sau sát na, dĩ nhiên là ở bên ngoài thân thể của hắn hiện ra một đạo lại một đạo đường vân kf dị.
Loại đường vân kia giống như là vô số phiến đại hải hội tụ, đơn giản mà lại ẩn chứa khí tức cường đại.
- Ngưng!
Theo thanh âm quát chói tai của Hải Huyền Thanh vang lên, từng đạo đường vân rời đi thân thể của hắn giống như điện, để cho Tà Cuồng ngoại ý liệu mà không tránh kịp.
Tất cả đường vân nối tiếp thành một phương bình chướng khổng lồ, đem cả người Tà Cuồng đều là trực tiếp bao phủ vào bên trong.
Mà hai tay của Hải Huyền Thanh lần nữa vừa động, nhẹ nhàng đặt ở trên bình chướng xanh thẳm kia, quát nhẹ:
- Đại hải vô lượng, không ngừng không nghỉ, bạo!
Vô số đường vân tựa như sinh linh biến thành bình chướng vào giờ khắc này chợt ầm ầm nổ tung lên.
Trong nháy mắt, ở trong phiến thiên địa nhỏ hẹp này phảng phất là thân ở trong đại hải đầy cuồng phong bạo vũ, một cỗ năng lượng rung động đáng sợ không ngừng tịch quyển mà ra, cho dù chung quanh có lực lượng tịch diệt cùng lực lượng luân hồi cường đại của Thần Dạ đang ngăn cản cũng vẫn là có một chút lực lượng hỗn loạn tán dật mà ra.
Những khí tức năng lượng tán dật mà ra kia mặc dù không phải là toàn bộ nhưng vẫn như cũ làm cho tất cả vật chất trong không gian nơi đi qua đều hóa thành hư vô, ngay cả hư không này cũng phảng phất là phát ra trận trận thanh âm không chịu nổi.
Đám người Trạc Ly ở phía dưới rơi đi xa như thế, sau khi cảm ứng được những hỗn loạn kia, từng người đều là không nhịn được mà lần nữa lui về phía sau vài trăm thước, cho dù là như vậy, rung động mãnh liệt trong lòng vẫn như cũ là không cách nào tiêu trừ sạch.
Có thể nghĩ được, bạo tạc hiện tại là kinh khủng cỡ nào, tiến công cường đại kia cho dù là so ra kém uy lực tự bạo của một vị cao thủ Thiên Huyền, sợ rằng cũng là Hải Huyền Thanh lấy cái giá tự thân bị thương nặng mà đổi lấy.
Tà Cuồng cường đại như thế, Hải Huyền Thanh nếu không làm như vậy, sợ rằng rất khó để cho Tà Cuồng có thương tổn quá lớn.
- Ghê tởm, ghê tởm!
Ở trong cuồng phong bạo vũ này, thanh âm gầm lên của Tà Cuồng không ngừng vang lên, nhưng mọi người có thể nghe ra được thanh âm kia lộ ra vẻ có mấy phần hữu khí vô lực rồi, hiển nhiên hắn là bị thương tổn rồi.
- Oanh oanh!
Bạo tạc đang kéo dài, lan tràn của tà khí cũng đang không ngừng oanh kích ra, lấy lực lượng của Tà Cuồng cho dù là tiến công của Hải Huyền Thanh toàn lực lấy mạng đổi lại cũng là không cách nào liền một kích như vậy đem hắn đánh chết được.
Cả không gian nơi này liền hãm nhập vào trong tê liệt, một đạo năng lượng yếu ớt tản mát ra cũng đủ để cho hư không này vì thế mà vỡ vụn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.