Đế Quân

Chương 1295: Liều mạng (2)




So sánh với thảm trạng của bản mệnh hồn phách, bản thân Thần Dạ lại là lộ ra vẻ càng thêm đáng sợ.
Từ mặt ngoài nhìn đến, Thần Dạ chỉ là tiêu hao quá độ, sắc mặt có điều tái nhợt, hơi thở cũng là rất hỗn loạn, song, cao thủ ở tại chỗ đều là tu vi bất phàm, tất nhiên có thể nhìn ra đến tột cùng.
Thần Dạ hiện tại kỳ thật đã là ngoài mạnh trong yếu, mà bởi vì nguyên nhân tình trạng của bản mệnh hồn phách như thế đưa đến trạng thái của Thần Dạ kém đến tột đỉnh, sở dĩ hắn vẫn có thể tiếp tục thao khống thủ đoạn hiện tại bất quá là bởi vì ngị lực từ trước đến nay đang kiên trì.
- Hải lão, có thể bắt lại Tà Cuồng hay không liền xem ngươi rồi!
Nhìn tình trạng hiện tại của Thần Dạ, trong lòng Tử Huyên đau đớn, chợt lệ khí ngập trời kia cũng là điên cuồng tịch quyển mà ra.
Nàng cũng không có đi chủ động tiến công Tà Cuồng mà là đang ở giữa không trung, mỹ mâu chậm rãi nhắm lại.
Ở một sát na này không gian quanh thân kia phảng phất giống như là bị bốc hơi, cả thiên địa cũng giống như chỉ còn lại một người Tử Huyên, những thứ khác đều là bị che đậy ở trong một cái thế giới khác.
Mắt hướng tới phương hướng của Tà Cuồng, ngón tay thon dài của Tử Huyên đột nhiên điểm ra, một điểm bạch quang thiểm hiện ở phía trước Tử Huyên đọng lại mà không tán, sau sát na liền là phảng phất giống như một phương luân bàn.
Trong luân bàn, một cỗ khí tức huyền diệu chậm rãi mà hiện, ngón tay của Tử Huyên chợt lộ ra, luân bàn hư không xuất hiện, một cái ngón tay khác cong lại bắn tới, sát na tiếp theo khí tức huyền diệu vừa mới hiện kia liền là hóa thành tia chớp tật bắn mà đi.
- Oanh oanh!
Một cỗ khí tức huyền diệu kia thế nhưng so sánh với tịch diệt chi lực cùng âm dương luân hồi chi lực của Thần Dạ còn phải mạnh hơn rất nhiều, cho dù Thần Dạ lấy bản mệnh hồn phách làm cái giá đều không thể so sánh được với nàng.
Khí tức huyền diệu cực kỳ dễ dàng xuyên qua tầng bình chướng kia, xuất hiện ở trước người Tà Cuồng.
Cũng không có bất kỳ thăm dò nào, thời điểm khi khí tức huyền diệu ở phái trước Tà Cuồng liền bỗng nhiên chợt nổ tung ra.
Tiếng oanh minh kịch liệt đem tất cả thanh âm trong thiên địa này đều che đậy lại, thiên địa vạn vật, bất kỳ vật chất nào cũng vào giờ khắc này mất đi linh trí cùng linh tính của bọn chúng.
Một tiếng nổ tung, mắt thường có thể thấy được sắc mặt của Tử Huyên liền ngay sau đó bắt đầu trở nên trắng bệch, cho đến cuối cùng giống như tờ giấy vàng, cảnh giới Thánh Huyền bát trọng của nàng lại vào lúc này không cách nào ổn định thân thể của nàng.
Nếu như không phải dưới chân nàng có Thiên Ma Liên thủ hộ, chỉ sợ Tử Huyên hiện tại đã bởi vì thi triển một thủ đoạn này mà suy yếu đến ngã xuống tầng mây.
Thi triển nhìn như không có chút nào thu hút lại là làm cho Tử Huyên ở trong khoảng thời gian ngắn liền trở nên suy yếu như thế, hơn nữa theo tiếp tục nổ tung, sau khi khí tức huyền diệu kia đều nổ tung hết, trạng thái của Tử Huyên càng thêm kém, phảng phất như gió nhẹ thổi tới sẽ đem nàng mang đi.
Nhưng như vậy liền biết hiện tại Tử Huyên cũng là đang liều mạng, vẫn là đang lấy magnj đánh với Tà Cuồng, khó trách ở mới vừa rồi nàng liền nói hết thảy đều muốn dựa vào Hải Huyền Thanh.
Đang lúc mọi người sợ hãi thầm than thủ đoạn của Thần Dạ cùng Tử Huyên, khí tức huyền diệu chợt nổ tung kia giống như là thủ chưởng của tử thần hướng Tà Cuồng lặng lẽ phách xuống.
Tà Cuồng không cách nào biết rõ một thức này của Tử Huyên đến tột cùng có uy lực như thế nào, bất quá giờ khắc này bất kỳ công kích nào hắn cũng sẽ không có nửa điểm khinh thường.
Vì vậy khi khí tức huyền diệu chợt nổ tung mà đến kia hung hăng hướng về phía hắn, hắn cũng là xuất thủ mà không giữ lại chút nào.
Tà khí đáng sợ hóa thành thiết quyền vô kiên bất tồi chụp vào khí tức huyền diệu kia, liền là nộ oanh mà đi.
- Bồng!
Ở bên trong thanh âm kinh thiên động địa, lực lượng ba động giống như là cuồng phong trùng kích ra, không gian ở chỗ Tà Cuồng lấy mắt thường có thể thấy được phảng phất giống như là cả đại địa gặp phải đòn nghiêm trọng, ngạnh sinh sinh lõm vào một mảnh lớn.
Hai đạo trùng kích cường đại vì vậy mà nhanh chóng tán dật ra, nhưng lại là để cho Tà Cuồng kinh hãi, tuy là có hai loại lực lượng của Thần Dạ bên cạnh quấy nhiễu, không cách nào làm cho hắn phát huy ra lực lượng ở lúc toàn thịnh nhất, nhưng bất kể như thế nào, một kích của mình lại là cùng Dạ Minh chi chủ có lực lượng tương đương.
Đây thật là đáng sợ, nếu như Tử Huyên còn có thể thi triển ra mấy lần, vậy chính mình liền chân chính nguy hiềm.
Một niệm đến đây, Tà Cuồng cũng không dám lại có bất kỳ do dự nào, tâm thần vừa động, lực lượng đáng sợ lại một lần nữa xuất hiện, nếu như không thể phá vỡ trói buộc ở chung quanh, như vậy hắn hôm nay rất có thể liền bị gắt gao vây ở chỗ này.
Song, còn không đợi Tà Cuồng có hành động kế tiếp, ở phía trước cách hắn không xa, một đạo thân ảnh nhanh chóng hiện ra giống như điện, lực lượng cường đại cũng là theo đó mà đến.
Xuất hiện ở phía trước Tà Cuồng chính là Hải Huyền Thanh.
Thân là Thiên Huyền cao thủ, kinh nghiệm chiến đấu cùng với nhãn lực của Hải Huyền Thanh tự nhiên là không giống bình thường, mà một màn hiện tại chính là kết quả mà Thần Dạ cùng Tử Huyên lấy mạng đối đến, Tà Cuồng đang ở vào trong khốn cảnh, nếu giờ phút này không thể cấp cho hắn thương tổn đủ lớn, một khi để cho hắn thoát khốn mà ra, hậu quả không cách nào tiếp nhận sẽ lập tức xuất hiện.
Vì vậy giờ khắc này xuất thủ của Hải Huyền Thanh chính là không chút lưu tình.
Lấy Hải Huyền Thanh làm trung tâm, phương viên vạn dặm phảng phất hóa thành biển rộng, từng đợt sóng biển không ngừng hội tụ ở dưới thủ chưởng của hắn, sau nháy mắt mọi người rõ ràng có thể thấy được một đạo cột sóng lớn nhỏ chừng ngàn trượng trực tiếp hóa hình ở trong thiên địa này.
Từng giọt nước do năng lượng huyền khí ngưng tụ mà ra ở trong cột sóng khổng lồ như ẩn như hiện, khí tức năng lượng đáng sợ chẳng những là phá khai không gian trói buộc, càng để cho không gian này nhất thời trở nên ẩm ướt, phảng phất trên bầu trời thật xuất hiện đại hải.
- Hát!
Hải Huyền Thanh đột nhiên hét lớn, hai tay vung lên, cột sóng khổng lồ liền là nộ hướng về phía Tà Cuồng mà đi.
Không chỉ như thế, cả người Hải Huyền Thanh cũng là ở phía cuối cột sóng cùng nhau bắn tới, năng lượng huyền khí liên tục không ngừng rót vào trong cột sóng, khiến cho uy lực của thứ này càng thêm đáng sợ.
Mà ở trước lúc Hải Huyền Thanh xuất thủ, trong luân bàn ở trong tay Tử Huyên lại là có thêm một đạo khí tức huyền diệu dẫn đầu đi tới trước người Tà Cuồng, ầm ầm một tiếng nổ tung lên.
Tử Huyên giờ phút này liền cũng vì vậy mà thân thể mềm mại không ngừng run rẩy, đã là không cách nào đứng thẳng, cả người ngã ngồi ở trên Thiên Ma Liên, nếu không phải là kiên trì của nghị lực, nàng bây giờ chỉ sợ là muốn ngồi xuống Thiên Ma Liên rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.