Đế Bá

Chương 607: Lam y nữ tử rời đi (2)




- Tốt lắm, chúng ta từ biệt từ đây đi!
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng mà vỗ vỗ khuôn mặt của lam y nữ tử, cười nói:
- Từng quá nhớ đến ta, ta chỉ là truyền thuyết!
Lam y nữ tử nhìn nụ cười muốn ăn đòn kia của Lý Thất Dạ là hận không thể đem tiểu quỷ trước mắt hung hăng đánh một trận, tiểu quỷ không biết sống chết này lại dám đùa giỡn khinh bạc nàng!
Cuối cùng lam y nữ tử vẫn là nhịn được tức giận không nổi đóa lên, xoay người rời đi, không để ý đến Lý Thất Dạ.
Song, vào lúc này phía sau nàng nhưng vang lên tiếng cười của Lý Thất Dạ:
- Nha đầu, mặc dù ngươi lớn lên còn chưa đủ xinh đẹp, nhưng mà công tử gia ta còn là rất nhân từ, nếu một ngày kia ngươi nhớ đến công tử gia thì trở lại bên công tử gia ta, ta sẽ xem xét một chút thu lấy thiếu phụ luống tuổi có chồng như ngươi.
Lý Thất Dạ đùa giỡn như vậy mà nói thiếu chút nữa để cho lam y nữ tử đánh lảo đảo một cái, nàng bị tức đến hộc máu, bộ ngực sữa kịch liệt phập phồng, một trận nộ hỏa đều muốn phun ra.
Nàng lớn lên không đủ xinh đẹp! Đây quả thực là chọc tức chết nàng, mặc dù nàng không quan tâm đến mỹ mạo của mình nhưng mà mỹ mạo của nàng có thể liệt vào trước mấy người của U Thánh giới, ở trong mắt tiểu quỷ này thế nhưng dùng không đủ xinh đẹp để hình dung, thật tức chết nàng rồi!
- Phi, tự đại cuồng vọng!
Cuối cùng lam y nữ tử phun ra một ngụm nước bọt, giận đến nghiến răng, lấy tốc độ nhanh nhất rời đi, nếu như nàng lại tiếp tục ở đây, nói không chừng tên tiểu quỷ này nói ra lời càng khó nghe hơn.
Sau khi lam y nữ tử trước mắt rời đi, Lý Thất Dạ không khỏi mỉm cười một chút, đối với chuyện tình lam y nữ tử thì hắn lười suy nghĩ nhiều.
Lý Thất Dạ nhìn về biển rộng phía xa, trầm ngâm một chút, cuối cùng hắn quyết định rời đi, ở trước khi rời đi hắn còn là đi Thanh Thành một chuyến, hướng Lục Bạch Thu cáo từ.
Trên thực tế, Lý Thất Dạ vẫn là rất coi trọng Lục Bạch Thu, nha đầu này mặc dù nói thiên phú không phải là tuyệt thế vô song, nhưng còn là không tệ, càng trọng yếu hơn là Lý Thất Dạ thưởng thực tâm thái như vậy của Lục Bạch Thu!
Mặc dù nói Lý Thất Dạ cũng không cần Lục Bạch Thu chiếu cố, nhưng mà ở Thiên Quần đảo sống lâu như vậy, Lục Bạch Thu còn là cho Lý Thất Dạ không ít thuận lợi.
Lý Thất Dạ rời đi hòn đảo cư ngụ, đi tới Thanh Thành.
Thanh thành, xây ở trên một hòn đảo lớn nhất của Thiên Quần đảo, mà Thanh thành cũng là thành trì lớn nhất của Thiên Quần đảo, với tư cách là đường khẩu của Tĩnh Khê quốc chính là thiết lập ở bên trong Thanh thành.
Thanh thành hết sức phồn hoa náo nhiệt, có thể nói rất nhiều thương lữ cho tới tu sĩ của Thiên Quần đảo đều sẽ tới Thanh thành để làm giao dịch. Mặc dù nói Thanh thành so ra kém chút ít cổ thành to lớn kia ở đất liền nhưng mà tất cả những thứ ở chỗ này nên có thì đều có.
Thanh thành với tư cách là một cái đạo khẩu của Tĩnh Khê quốc, dân chúng sống ở nơi này lấy Nhân tộc chiếm đa số, nhưng mà cũng có không ít Yêu tộc, Huyết tộc và các tộc khác xuất nhập Thanh thành, thậm chí ngay cả một chút hải yêu ở hải ngoại cũng sẽ tới Thanh thành buôn bán.
Đường chủ của Thiên Quần đảo là tượng trưng của quyền lực cao nhất nơi này, Thiên Quần đảo đường khẩu có thể nói là hết sức khí phái, phủ đệ khổng lồ có rất nhiều vệ sĩ canh gác.
Trên thực tế, Lục Bạch Thu với tư cách là đường chủ của Thiên Quần đảo, nàng ở Thiên Quần đảo vẫn là hết sức được hoan nghênh. Bởi vì Lục Bạch Thu bình dị gần gũi, nàng chủ trì đại cục của Thiên Quần đảo, không chỉ là chiếu cố Nhân tộc, hơn nữa cũng là cứu giúp các tộc, có thể nói bản thân nàng là rất có năng lực lãnh đạo.
Lục Bạch Thu xuất thân tương đối bình thường, chính là đệ tử xuất thân bình thường của Tĩnh Khê quốc, nhưng từng bước từng bước cố gắng, cuối cùng trở thành một cái đường chủ của Tĩnh Khê quốc đạo khẩu, điểm này nàng cũng đích xác là khó lường, điều này cũng đủ nói rõ năng lực của nàng rồi.
Lục Bạch Thu không phải là loại nhân vật thiên tài, nhưng mà thiên phú bản thân nàng không tồi, hơn nữa rất cố gắng tu hành, năng lực của nàng rất mạnh, cho nên tuổi trẻ như thế đã là đường chủ của Tĩnh Khê quốc.
Thành tựu như vậy ở trong một cái cương quốc, đối với đệ tử xuất thân tương đối bình thường mà nói là thành tựu hết sức khó lường.
Thời điểm Lý Thất Dạ đi tới bên ngài Thiên Quần đảo đường khẩu, hỏi thăm Lục Bạch Thu có ở trong đó hay không, đường khẩu vệ binh liền nói:
- Lục đường chủ mang theo cao thủ nội đường ra biển tham chiến rồi!
- Tham chiến?
Lý Thất Dạ không khỏi nhăn chân mày lại một cái, Thiên Quần đảo chính là đối mặt với đại hải mênh mông, mặc dù hải ngoại cũng có một chút yêu tộc hoặc hải yêu, nhưng mà bọn họ đều là thâm cư nơi biển lớn mênh mông, trên căn bản là sẽ không phát động chiến tranh với nội lục.
- Gần nhất có Oa Giải tộc phát động chiến tranh!
Vệ binh của đạo khẩu cũng biết Lý Thất Dạ, liền nói:
- Oa Giải tộc gần đây xuất hiện ở hải vực bên ngoài Thiên Quần đảo, cướp đoạt hải điền của Thiên Quần đảo chúng ta, hai ba tháng gần đây Thiên Quần đảo chúng ta bị bọn họ đoạt đi đại lượng Hải tinh thạch!
Thiên Quần đảo đường khẩu ở Thiên Quần đảo bao gồm đại lượng sản nghiệp có ở phiến hải vực nà, trong đó Hải tinh thạch ở hải điền dưới đáy biển sản xuất nhiều, chính là nhất đại sản nghiệp của Thiên Quần đảo đường khẩu.
Hải tinh thạch là một loại tinh bích, mặc dù không thể hoàn toàn thay thế được tinh bích nhưng mà ở Tĩnh Khê quốc mà nói, bọn họ ở rất nhiều địa phương đều có thể dùng Hải tinh thạch để thay thế tinh bích, đại lượng linh khí ẩn chứa trong Hải tinh thạch cũng là thuộc về một cái chi nhánh của thiên địa tinh khí.
- Lục đường chủ mang theo cao thủ nội đường đã nhiều lần đánh lui Oa Giải tộc rồi, nhưng mà ngày hôm qua lại xuất hiện, Lục đường chủ chuẩn bị đem bọn họ một lưới bắt hết.
Vị vệ sĩ này nói.
Liền ở lúc này Lục Bạch Thu lại trở về rồi, hơn nữa mang theo không ít người bị thương trở về, không ít cao thủ của Thiên Quần đảo được mang trở lại.
- Lục đường chủ?
Vừa thấy được Lục Bạch Thu cũng bị thương, vệ sĩ thủ vệ đường khẩu không khỏi kinh hãi, vội vàng nghênh đón.
- Ta không có việc gì, trước cứu người bị thương.
Lục Bạch Thu dứt khoát lưu loát, phân phó rất nhiều vệ sĩ đem người bị thương đỡ vào bên trong nội đường cứu trợ. Lý Thất Dạ nhìn thương thế của đám người này một chút, cũng đi theo vào.
Lục Bạch Thu trở về, cũng trọng tân bố trí phòng ngự, phái đệ tử cứu trị người bị thương, làm việc dứt khoát, quyết đoán, có phong độ của một đại tướng.
Sau khi Lục Bạch Thu xử lý hết thảy sự vụ, mới phát hiện Lý Thất Dạ lẳng lặng ngồi yên ở bên trong đại sảnh, nàng liền nói:
- Lý đạo huynh vì sao mà đến đây?
- Không có gì!
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ta tính toán ra biển một chuyến, chuẩn bị hướng Lục đường chủ cáo từ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.