Đế Bá

Chương 606: Lam y nữ tử rời đi (1)




Thấy chín mươi chín tên tiểu quỷ đều chui vào trong Quỷ Nguyên Tổ Thược, Lý Thất Dạ không khỏi vì thế mà vui mừng, hít vào một hơi thật sâu, cầm lên Quỷ Nguyên Tổ Thược, tỉ mỉ nhìn một phen, cuối cùng sau khi xác định không nhầm, hắn cũng không nhịn được lẩm bẩm nói:
- Quả nhiên là như thế, quả nhiên là như thế, không uổng một phen tâm huyết của ta.
Đối với cái đại cục này hắn không chỉ là mới bắt đầu từ hiện tại, trên thực tế, ngay từ rất lâu trước đó, hắn chính là vì hôm nay bày ra đại cục, Thiên Lý Hà với tư cách là Đế thống tiên môn, Tĩnh Khê quốc với tư cách là một phương cương quốc ở năm đó đều có bóng dáng của hắn.
Lý Thất Dạ thu hồi Quỷ Nguyên Tổ Thược, hắn nhìn chằm vào gốc cây chết héo sinh ra một cành non xanh nhạt, hắn hít vào một hơi thật sâu, "oanh" một tiếng, mệnh cung mở ra, đối với gốc cây quát khẽ:
- Hôm nay ta ban thưởng cho ngươi trọng sinh, ngươi hãy đi theo ta đi!
Lời của Lý Thất Dạ vừa dứt, "ông" một tiếng, sinh mệnh chi trụ trong mệnh cung thoáng cái sáng chói vô cùng, sinh mệnh chi trụ hiện lên phù văn, phù văn hóa thành trật tự thiên địa, "đang đang đang" một trận thanh âm của trật tự thần liên vang lên, trật tự thiên địa này thoáng cái khóa lại rễ cây chết héo.
Thấy thiên địa trật tự thần liên của sinh mệnh chi trụ, lam y nữ tử cũng không khỏi động dung, thiên địa trật tự thần liên này tựa như là có thể cấu trúc vạn giới, tựa hồ nó là căn bản của pháp tắc ba ngàn thế giới, có nó, có thể cấu thành thiên địa vạn vật, thiên địa trật tự thần liên như thế là nàng chưa bao giờ nghe qua, trước đây cũng chưa từng gặp.
Trên thực tế, nàng chưa từng thấy qua thiên địa trật tự thần liên này cũng chẳng có gì là lạ, đây chính là trật tự mà sinh mệnh chi trụ của Lý Thất Dạ đã luyện hóa được hư không môn cổ phù văn mà thành, lai lịch của nó kinh thiên vô song.
- Lên!
Theo Lý Thất Dạ quát to một tiếng, rễ cây chết héo bị thiên địa trật tự thần liên kéo lên cao cao, mà rễ cây của gốc cây khô này đâm vào dưới đất xa xa ngoài sức tưởng tượng của mọi người, một mảnh rễ cây hẹp dài thô to vô cùng, rễ cây tươi tốt như thế làm cho người ta tưởng tượng đến nó tựa như cắm vào mỗi một chỗ của Thiên Quần đảo.
Lúc này trật tự thần liên treo thụ đầu lên cao cao, rễ cây không phải là bị ngạnh sinh sinh từ dưới mặt đất kéo ra, mà là bản thân rễ cây giống như là linh xà từ dưới đất chui ra.
Thiên địa trật tự thần liên đem thụ đầu treo vào trong một cái mệnh cung của Lý Thất Dạ, thời điểm khi thụ đầu bị treo vào trong mệnh cung, sinh mệnh chi thụ, sinh mệnh chi tuyền, sinh mệnh hồng lô trong mệnh cung này đều tựa hồ đặc biệt hoan nghênh, chỉ thấy sinh mệnh chi thụ rủ xuống sinh mệnh lực vô tận, mà sinh mệnh chi tuyền lại càng phun ra sinh mệnh chi thủy vẩy lên trên thân của nó...
Trong khoảng thời gian ngắn, một cái ấu cành xanh nhạt kia mọc ra từ trên khô tử thụ tựa hồ trở nên càng thêm xanh biếc, tựa hồ chiếm được uẩn dưỡng của sinh mệnh chi thụ cùng sinh mệnh chi tuyền.
- Thu hoạch không nhỏ!
Sau khi đem mệnh cung đóng lại, thu vào huyệt Nê Cung, Lý Thất Dạ không khỏi lẩm bẩm nói, trong lòng vui mừng.
Phát sinh chuyện như vậy lam y nữ tử cũng không khỏi ngẩn người, nàng có thể nói là kiến thức rộng rãi, rất nhiều chuyện tình ngạc nhiên nàng đều gặp qua rồi, nhưng mà chuyện tình xảy ra hôm nay lại vượt ra khỏi tưởng tượng của nàng.
Nàng với tư cách là lai lịch kinh người thế nhưng không biết những thứ này đến tột cùng là cái gì, những thứ này nàng chưa bao giờ nghe thấy, trước đây chưa từng gặp, nàng cũng không biết mục đích lần hành động này của Lý Thất Dạ là cái gì.
Vô thượng đại thế rốt cuộc đi ra một bước mấu chốt nhất, Lý Thất Dạ phủi phủi tay, trong lòng hắn cũng không khỏi vì đó mà vui mừng, một bước này đi đúng rồi, cái này ý nghĩa hắn bày ra đại thế lớn như vậy cũng không uổng phí tâm cơ.
- Nha đầu, còn có hứng thú tiếp tục làm thiếu phụ luống tuổi có chồng cho ta hay không?
Lý Thất Dạ nhìn thoáng qua lam y nữ tử đang ngẩn người mà cười nói.
Lam y nữ tử ngây ngốc một chút, phục hồi lại tinh thần, nhìn Lý Thất Dạ, không khỏi nói:
- Ngươi định đi chỗ nào?
Lý Thất Dạ híp mắt, nhìn biển lớn mênh mông nơi xa, cười nói:
- Cái này rất khó nói, có lẽ có thể sẽ đi hải ngoại một chuyến, hoặc là có thể lại trở về đất liền, tạm thời mà nói trước ra biển xem một chút, ngươi có muốn tăng thêm kiến thức không?
Lý Thất Dạ rất ít khi chủ động mời người như thế, có thể nói hắn chủ động để cho lam y nữ tử lưu lại, đây đã là đối với nàng đủ lọt vào mắt xanh rồi, không phải người nào cũng có tư cách ở lại bên cạnh hắn.
Lam y nữ tử do dự một chút, cuối cùng lắc đầu, không khỏi dịu dàng cười một tiếng, nói:
- Đại thúc, ngươi đi một mình đi, ta cũng không muốn nhóm lửa nấu cơm cho ngươi, ta phải đi về tu luyện!
Nhìn lam y nữ tử một cái, Lý Thất Dạ cũng không miễn cưỡng, gật đầu nói:
- Cũng được, Thiên Mệnh bí thuật của ngươi luyện cũng không sai, lại cố gắng một phen tất có đại tiến bộ, sau một thế này thiên mệnh đã có thành tựu, ngươi tất có thể nổi bật hơn người.
Sắc mặt của lam y nữ tử nhất thời đại biến, theo bản năng mà lùi lại một bước, thoáng cái cảnh giác mà nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ. Nàng tin tưởng, Lý Thất Dạ tuyệt đối không nhận ra nàng, nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ lại một ngụm nói ra được nàng tu hành cái gì!
- Cái này không có gì mà phải kinh hãi!
Lý Thất Dạ nhún vai nói:
- Thế gian vạn pháp, thứ mà ta chưa từng thấy còn thật sự rất ít, mặc dù tiểu nha đầu như ngươi cũng không nói lai lịch của mình nhưng ta nhìn một cái là có thể nhìn ra ngươi tu luyện công pháp gì.
Hơn nữa, Thiên Mệnh bí thuật mà lam y nữ tử tu luyện thì hắn lại quá quen thuộc, quá rõ ràng rồi, điều này có thể giấu diếm được hai mắt của hắn sao?
Lúc này lam y nữ tử không khỏi sợ hãi, nàng biết Lý Thất Dạ không biết mình, nàng cũng cảm thấy lai lịch của mình được giấu diếm rất tốt rồi, song vẫn không thể nào giấu diếm được hai mắt cả Lý Thất Dạ, nàng cảm thấy được ở dưới hai mắt của hắn có một loại cảm giác xích lõa!
- Không cần kinh hãi mà nhìn ta như vậy!
Lý Thất Dạ tự nhiên tự tại nói:
- Nếu như ta muốn bất lợi với ngươi, ngươi sớm cũng đã chết không biết bao nhiêu lần rồi. Dĩ nhiên, nếu như có người muốn bất lợi đối với ta, vậy hắn nhất định là sẽ chết rất khó coi.
Nói tới đây, hắn híp mắt lại.
Thần thái cười híp mắt này của Lý Thất Dạ để cho lam y nữ tử không khỏi nổi cả da gà, cho dù bộ dáng lúc này của Lý Thất Dạ thoạt nhìn là cả người vô hại, nhưng mà trực giác nói cho nàng biết Lý Thất Dạ tràn đầy nguy hiểm! Tựa hồ bản thân hắn giống như là hắc động đáng sợ, bất cứ địch nhân nào đều có thể bị hắn thoáng cái bắt được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.