Đế Bá

Chương 578: Quét ngang Diêu Quang cổ quốc (2)




Bọn họ từng cho là Vực thần tuyệt đối không thể nào rời đi Thiên Đạo viện, hắn cắm rễ ở trong tổ mạch của Thiên Đạo viện, tuyệt đối không thể nào xuất thế!
Song, Vực thần tuyệt đối không thể nào xuất thế lại cứ hết lần này đến lần khác xuất thế, một mình tiến vào Diêu Quang cổ quốc, quét ngang cả Diêu Quang cổ quốc, vào giờ khắc này đạo thân của thủ hộ thần thú Diêu Quang cổ quốc cũng còn không có cơ hội xuất thủ đều đã biến mất. Vừa khai chiến liền khiến cho chân thân của thủ hộ thần thú Diêu Quang cổ quốc trọng thương, có thể nghĩ được trận chiến này là đáng sợ bực nào.
Lúc này sắc mặt của lão tổ Hổ Khiếu tông trắng bệch, vốn là kết quả tuyệt sát nhưng bây giờ thay đổi vị đạo rồi. Hắn cuối cùng là một vị Đại Hiền hô phong hoán vũ, hít vào một hơi thật sâu, quyết định chắc chắn, lạnh lẽo nói:
- Ai chết vào tay ai còn chưa biết được!
Lúc này ánh mắt của hắn rơi vào trên bốn kiện đế binh.
Bọn họ bố trí cục diện lần này chính là muốn trấn sát thất đại cổ tổ của Thiên Đạo viện, bốn kiện đế binh ở chỗ này bố trí sát cục, có thể nói là bày ra sát trận.
- Bằng ngươi? Huyết khí đã cạn, có thể chấp chưởng bốn kiện đế binh sao?
Lý Thất Dạ nhìn đế binh trấn áp tứ phương, hai mắt nhíu lại, cười nói:
- Cũng tốt, ta đang cần bốn kiện binh khí vừa tay! Ngươi ra tay đi!
Lúc này Lý Thất Dạ đã nhìn chằm chằm vào bốn kiện đế binh của Diêu Quang cổ quốc rồi, trong tay hắn đã có Huyền Thổ Quy Côn, lại phối hợp với bốn kiện đế binh này, đây tuyệt đối là tuyệt phối.
- Lên!
Trong nháy mắt, lão tổ Hổ Khiếu tông biến mất ở trên bầu trời, lão xuất hiện ở trên một tòa sơn phong, chỗ đó là đầu mối nắm trong tay cả tuyệt sát đại trận, trong nháy mắt tất cả huyết khí của lão tổ Hổ Khiếu tông đều quán chú vào trên đầu mối này, thúc dục bốn kiện đế binh, vào giờ khắc này bốn kiện đế binh tản mát ra đế uy tiên thế thao thiên!
- Ông!
Một thanh âm vang lên, lão tổ Hổ Khiếu tông vốn muốn tuyệt sát đại trận do bốn kiện đế binh tạo thành trấn sát Lý Thất Dạ, đột nhiên bốn kiện đế binh run lên một cái, thế nhưng xé rách hư không!
- Không tốt!
Sắc mặt Lý Thất Dạ đại biến, muốn ra tay nhưng mà đã muộn, trong một sát na, bốn kiện đế binh xé rách hư không, thoáng cái biến mất.
"Oanh" một tiếng, vào lúc này một thanh âm vang lên, bầu trời ở chỗ Diêu Quang cổ quốc xa xa bị đánh thành hắc động, vào giờ khắc này Diêu Quang cổ quốc vang lên từng đợt tiên âm của Tiên đế giảng kinh.
- Quá nhanh rồi! Không nghĩ tới Diêu Quang cổ quốc nhanh như vậy liền không nhịn được mà vận dụng nội tình rồi!
Lý Thất Dạ thoáng cái hối hận, không nghĩ tới Diêu Quang cổ quốc nhanh như vậy liền nhịn không được, động tới sát thủ giản, bốn kiện đế binh trấn sát ở Hổ Khiếu tông cũng thoáng cái bị triệu hồi!
- Sớm biết thì hạ thủ trước rồi!
Lý Thất Dạ trong lòng đã hối hận vô cùng rồi, hắn sớm nên vừa ra tay liền phóng ra đòn sát thủ, trước bắt lấy bốn kiện Tiên đế chi binh rồi hãy nói, hiện tại thì tốt rồi, con vịt sắp đến miệng lại bay mất.
Giờ khắc này đừng nói là rất nhiều người của Hổ Khiếu tông, liền ngay cả rất nhiều người của Đông Bách thành đều không khỏi sắc mặt đại biến, không nghĩ tới dưới sát phạt của Vực thần, Diêu Quang cổ quốc thật không ngờ sắp chống đỡ không nổi, vận dụng súc tích ẩn giấu rồi!
Ở Hổ Khiếu tông, sắc mặt của lão tổ Hổ Khiếu tông trắng bệch, đòn sát thủ lớn nhất thoáng cái không còn, bốn kiện tiên đế chi binh cứ như vậy bay đi, đây quả thực là kêu trời trời mất linh, gọi địa địa không đáp.
- Để chúng ta kết thúc tràng chiến tranh này đi, nếu như ngươi còn có thủ đoạn gì nữa liền lấy ra đi, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi, nếu không ta sẽ đem phiến thiên dịa này của các ngươi luyện hóa!
Bốn kiện Tiên đế chi binh bay đi, tâm tình của Lý Thất Dạ thoáng cái khó chịu, hoàn toàn không muốn dông dài nữa, muốn tốc chiến tốc thắng, chạy tới Diêu Quang cổ quốc, đi đoạt tạo hóa của Diêu Quang cổ quốc.
Sắc mặt của lão tổ Hổ Khiếu tông xanh mét một mảnh, cuối cùng lão cắn răng một cái, dẫm chân, hung hăng nói:
- Tiểu súc sinh, vậy hãy để cho chúng ta đồng quy vu tận đi, mở ra hung mộ!
Lời vừa dứt, tất cả thọ huyết còn thừa lại của lão tổ Hổ Khiếu tông phun ra, phun ở trên bốn tòa hung mộ sâu nhất của tông tổ địa Hổ Khiếu tông, thoáng cái bốn tòa hung mộ trở nên yêu dị.
- Oanh oanh oanh!
Ở lúc này, Hổ Khiếu tông trong khoảng thời gian ngắn trời rung đất chuyển, tựa như cả Hổ Khiếu tông đều bị dao động.
- Yết yết yết!
Lúc này từng đợt thanh âm mở mộ phần trầm trọng vang lên, tiếp theo cả Hổ Khiếu tông âm khí ngập trời, thoáng cái cả Hổ Khiếu tông giống như trở thành địa ngục âm phủ, để cho người ta cảm giác nổi cả da gà.
Vào lúc này bốn tòa hung mộ mở ra, "Oanh oanh oanh" từng đợt nổ vang cả đại địa, bên trong bốn tòa hung mộ đi ra bốn âm ảnh cao lớn vô cùng, tựa như bốn tôn tử thần từ trong bốn tòa hung mộ đi ra!
Âm khí ngập trời, quỷ khí đằng đằng, khí tức âm lãnh thoáng cái tràn ngập cả Hổ Khiếu tông, bốn bóng dáng vô cùng cao lớn đứng ở bên trong Hổ Khiếu tông tựa như muốn đem cả Hổ Khiếu tông hóa thành quỷ vực.
- Tứ tượng hung mộ phần trong truyền thuyết!
Không ít người bên ngoài nhìn thấy Hổ Khiếu tông trước mắt đều đánh một cái run run, bốn cái âm ảnh cự đại vô cùng giống như là bốn tôn tử thần đứng ở bên trong Hổ Khiếu tông, làm cho người ta thấy đến không khỏi nổi cả da gà.
Bạch Hổ, Thanh Long, Chu Tước, Huyền Vũ, bốn cái âm ảnh cứ đại giống như bốn tôn thần thú đứng ở nơi đó, ánh mắt trống rỗng kia làm cho người ta nhìn thấy mà dựng cả tóc gáy.
- Tứ tượng hung mộ phần, truyền thuyết là tồn tại cổ xưa vô cùng, sau đó lại bị thủy tổ Hổ Thần của Hổ Khiếu tông tế luyện thành tổ cơ của Hổ Khiếu tông!
Thấy bốn tôn âm ảnh vô cùng khổng lồ này, vô số người ở bên ngoài Hổ Khiếu tông không khỏi rợn cả gai ốc!
- Giết!
Lão tổ Hổ Khiếu tông điên cuồng hét lên một tiếng, tất cả huyết khí đều hao tổn ở trên tứ đại hung phần này rồi, đánh xong một trận này bất luận kết cục thế nào thì lão cũng chết chắc, cho dù Lý Thất Dạ không giết lão, lão cũng nhất định là phải chết già rồi.
- Oanh oanh oanh!
Bốn tôn cự ảnh trấn áp mà đến, mang theo âm khí ngập trời vô cùng.
"Phanh" một tiếng, Lý Thất Dạ lấy đế binh nghênh đón, như cũ là cả người bị đánh bay, nhưng mà hắn hét to một tiếng, bầu trời sáng chói, đại đạo vờn quanh, vào giờ khắc này Lý Thất Dạ dồng thời bày ra tuyệt học cường đại Thiên Thủ Nghịch Cửu Giới, Trú Thiên Tiên Bí, Cửu Dương Tỏa Thiên Công.
Thiên thủ nâng lên ba ngàn thế giới, lực lượng của ba ngàn thế giới hết sức ngưng kết ở trên hai kiện Tiên đế bảo khí, Thiên Mệnh bí thuật rơi xuống Họa nhiên thiên đạo, tựa như thiên đọa lực của cửu thiên thập địa đều gắn kết ở trên người Lý Thất Dạ, Cửu Dương dâng lên, thái dương tinh hỏa vô cùng vô tận hóa thành lực lượng cường đại nhất thúc dục hai kiện Tiên đế bảo khí...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.