Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 478: Nghịch mệnh khai nhãn (2)




Băng Sơn là một trong những cấm địa của Đại Thiên Thế Giới, tại Băng Sơn căn bản không co phép người khác đi vào, cho dù là cường giả bước thứ tư cũng chỉ có thể thở dài trước ngọn núi băng khổng lồ này nhưng ít ai biết thuở xa xưa Băng Sơn từng là một cổ quốc, là một trong những quốc gia mạnh mẽ nhất thiên hạ bấy giờ, cái tên của nó đã đi vào cấm kỵ, Băng Sơn năm đó chính là nơi ngự trị của Vĩnh Hằng Quốc Độ, thế gian đệ nhất quốc gia.
..........
Vĩnh Hằng Quốc Độ không có cường giả bước thứ tư nhưng bọn họ lại có một thứ đến cường giả bước thứ tư cũng phải đỏ mắt, Khai Thiên Chi Khí – Vĩnh Hằng Cổ Kiếm.
Vĩnh Hằng Cổ Kiếm chính là thứ quý giá nhất của Vĩnh Hằng Quốc Độ đồng thời cũng là vật thủ hộ cho toàn bộ đệ nhất quốc gia này, chỉ bằng thanh Vĩnh Hằng Cổ Kiếm này bọn họ có thể tiên thiên bất bại, bọn họ có thể yên ổn mà sống cả ngàn đời.
Đại Thiên Thế Giới có tổng cộng 10 Khai Thiên Chi Khí nhưng chỉ có duy nhất Vĩnh Hằng Cổ Kiếm có tư cách sánh ngang cùng bước thứ tư cường giả, thanh kiếm này là thứ vũ khí duy nhất có thể gây tổn thương lên người cường giả bước thứ tư.
Băng Sơn đã rất lâu rất lâu không có người tiến vào, nơi đây tuyệt đối là nơi an toàn nhất trên Đại Thiên Thế Giới cũng là vùng đất bị nhiều người thèm khát nhất.
Tại Băng Sơn lúc này không còn Vĩnh Hằng Quốc Độ nhưng Vĩnh Hằng Cổ Kiếm thủy chung vẫn tồn tại, nó vẫn đứng ở đó hiên ngang tựa đất trời, khí thế của nó hoàn toàn thu liễm lại như mặt nước hồ mùa thu, thoạt nhìn Vĩnh Hằng Cổ Kiếm khổng lồ chút này không có lấy một chút thần thái nào cứ như nó đã sớm chết không biết bao nhiêu năm tháng.
Ngay bên dưới Vĩnh Hằng Cổ Kiếm là một hồ băng, hồ băng này thoạt nhìn không có gì đặc biệt nhưng nếu biết đến tên của nó cũng đủ làm vô số cường giả sợ hãi mất mật, thứ này là Hồ Mạnh Bà.
Truyền thuyết Mạnh Bà Thang dưới địa ngục ai ai cũng từng nghe một lần, Mạnh Bà Thang chính là được lấy từ Hồ Mạnh Bà lên, loại nước duy nhất trong thiên hạ có thể tẩy đi luân hồi.
Hồ băng này nói là Hồ Mạnh Bà cũng không đúng nhưng nó được người ta dùng vô thượng thủ đoạn nốt với đáy của Hồ Mạnh Bà, chỉ cần rơi xuống hồ nước này bất kể là ai đều bị xóa đi trí nhớ, thậm chí xóa đi cả sự tồn tại mà biến thành hư vô, luân hồi chưa bao giờ là thứ để đùa.
Hồ Mạnh Bà bá đạo là thế nhưng thực sự không ngờ lúc này mặt nước vốn trong suốt của nó lại xuất hiện từng kia bọt khí, một cánh tay đâm xuyên qua mặt nước sau đó một thân hình chậm rãi xuất hiện trên bờ, người này không ngờ có thể bơi xuyên qua Hồ Mạnh Bà lại càng khó hiểu hơn khi kẻ này dĩ nhiên lại có thể tiến vào bên trong Băng Sơn.
Nam tử vừa mới xuất hiện khẽ lắc đầu phủ sạch thứ nước vướng trên người, ánh mắt của hắn có chút quan tâm nhìn Vĩnh Hằng Cổ Kiếm.
Theo ánh mắt của kẻ này mới có thể phát hiện ra ở phía chuôi của Vĩnh Hằng Cổ Kiếm có đính một viên đá thuy tinh trong suốt, viên đá cực kỳ to lớn thậm chí có thể nhét cả người vào bên trong.
Nam tử vừa xuất hiện ở Băng Sơn cứ đứng lặng như vậy nhìn Vĩnh Hằng Cổ Kiếm, hắn có thể lấy đi thanh kiếm này, hắn đủ khả năng để khống chế thanh kiếm này có điều hắn chưa từng động vào, hai tay chắp sau lưng cực kỳ thong dong, đôi mắt của hắn thủy chung không có một tia biến động.
Hắn cứ như vậy đứng lặng im nhìn cổ kiếm thật lâu sau đó bất giác mỉm cười.
“Biến thân Hắc Phượng Hoàng không dễ nhưng hắn cũng có thể làm được điều này là ta đánh giá thấp hắn nhưng kể cả ta không có cách nào tính toán được hắn nữa thì hắn vẫn phải trở về đây thôi, hắn cho dù cố gắng thế nào cũng chỉ tô điểm thêm cho con đường của ta, nàng thấy đúng không?”.
“Lâu lắm rồi ta mới đến đây, đến lãnh địa của nàng nhưng như mọi lần đến cả một vết thương trên cơ thể ta nàng cũng làm không được, ba hồn mất hai đến cả tự mình suy nghĩ cũng làm không nổi thực sự có đáng không?”.
................
Quay trở lại với Thiên Mộ, lúc này hô hấp của Vô Song bắt đầu trở nên bình thường trở lại, hô hấp của hắn lúc này đã mạnh hơn lúc trước rất nhiều, điều đáng nói nhất trên cơ thể Vô Song lúc này là vô số tơ máu nổi lên, trên da thịt của hắn như có hàng ngàn con trùng cùng nhau di chuyển, dưới lớp da của Vô Song cứ như bất cứ lúc nào cũng bục ra vì áp lực vậy.
Thiên ngồi ngay cạnh Vô Song, hai mắt khép hờ hoàn toàn tĩnh tâm, hắn gần như hoàn toàn không để ý chút nào đến Vô Song bởi hắn biết đây là những lúc chỉ có mình Vô Song có thể cố gắng, bản thân Thiên lần này cũng có thể coi là tận tâm.
Đại Địa Thần Cách thứ này quả thực từ đầu vốn không phải Vô Song hiện nay có thể hấp thụ, Đại Đại Thần Cách quá mạnh mẽ, thứ sức mạnh ẩn trong nó vượt qua hoàn toàn thực lực hiện tại của Vô Song, cửu tinh đấu thánh đỉnh phong ở Đấu Khí Đại Lục là tồn tại đỉnh cao nhưng ở những nơi khác căn bản không là gì cả.
Muốn bắt đầu hấp thu Thần Cách thực lực ít nhất phải bước vào đấu đế, cho dù Vô Song chiến lực nghịch thiên đi chăng nữa có tư cách hấp thu Thần Cách khi mới là đấu thánh đỉnh phong nhưng đây vốn không phải Thần Cách bình thường mà là Thiên Đạo mảnh vỡ, thứ này Thần Cách căn bản không có cách nào so sánh.
Thiên Đạo có thể coi như một viên ngọc hình tròn bị đánh vỡ thành hàng trăm mảnh, thì bốn mảnh Thần Cách của 25 Trùng Thiên Chân Thân là to nhất, bốn mảnh Thần Cách đó ghép lại cũng không kém Thiên Đạo ban đầu là bao, đây mới là lý do làm 25 Trùng Thiên cường giả có thể nghiền ép mọi đối thủ bất chấp số lượng đông đến đâu.
Để Vô Song có thể an toàn bắt đầu hấp thụ Đại Địa Thần Cách một nguyên do rất lớn là nhờ có Họa Thần vẽ mệnh, nếu không phải mệnh cách của hắn cực cường thì chỉ sợ lúc này đã chết cả chục lần, đương nhiên việc này cũng là do bản thể Hắc Phượng Hoàng, Hắc Phượng Hoàng đã thoát ly gần như hoàn toàn khỏi Phượng Hoàng Tộc, nếu Vô Song hiện nay vẫn là Bất Tử Phượng Hoàng như cũ thì Họa Thần cũng không đến mức mệt như thế.
Tiếp theo Đại Địa Thần Cách đáng sợ nhất là ở sức mạnh, chỉ cần nhìn độ nặng của viên thần cách cũng đã có thể liên tưởng được phần nào, sau khi hấp thu Đại Đìa Thần Cách nó sẽ tái tạo lại toàn bộ gân cốt lẫn kinh mạch cho chủ nhân, quá trình này đau đớn kinh khủng thậm chí trực tiếp làm người khác đau đớn mà chết, đây chính là lý do Cổ Thần phải giúp Vô Song đập nát xương cốt, cắt đứt kinh mạch, phá đi làm lại bao giờ cũng là phương án ít rủi ro nhất.
Cuối cùng là Cổ Thần huyết, viên tinh huyết này được Thiên gắn vào mi tâm của Vô Song, ngay sau đó thì toàn bộ kinh mạch của Vô Song mới được tái tọa liền nổi hết lên trên da thịt hắn, tinh huyết của Cổ Thần chạy dọc cơ thể Vô Song sau đó tách ra làm hàng nghìn hàng vạn lần như vô số con trùng chạy trong da thịt hắn vậy, Cổ Thần huyết thứ này thực sự sinh ra để tặng cho Vô Song.
Không phải không có lý do để Thiên bất chấp thương thế đến gặp Cổ Thần, Vu Tộc chưa bao giờ nổi tiếng là một chủng tộc nghịch thiên, thiên phú của Vu Tộc thực sự không có gì để xếp vào những vị trí hàng đầu tại Đại Thiên Thế Giới có điều lại cực kỳ thích hợp với Vô Song đặc biệt đây còn là tinh huyết của Cổ Thần một trong những nhân vật mạnh nhất bước thứ ba.
Vu Tộc từ xa xưa đã nổi tiếng về sự dũng cảm không sợ chết, bọn họ sinh ra để chiến đấu, điên cuồng chiến đấu không giữ lại gì, trên chiến trường không ai không biết đám người Vu Tộc là người điên, chỉ cần không bị chặt đứt đầu thì bất cứ bộ phận nào của Vu Tộc cũng có thể mọc lại, sức tái tạo của Vu Tộc tuy không thể so sánh với Phượng Hoàng nhưng cũng tuyệt đối được coi là đáng sợ ngoài ra máu huyết của Vu Tộc còn có một đặc điểm mà rất ít chủng tộc có được, càng đau đớn, càng bị thương nặng bao nhiêu thì Vu Tộc lại càng mạnh mẽ, càng điên cuồng bấy nhiêu, một chủng tộc sinh ra để chết trên chiến trường.
Hắc Phượng Hoàng cực kỳ kiêu ngạo, nó căn bản không chấp nhận những loại huyết mạch yêu thú khác đứng song song cùng mình, đến cả Bất Tử Phượng Hoàng của Vô Song còn không được phép tồn tại chính vì vậy Thiên mới phải đi tìm cho Vô Song một phương án khác.
Một ngày trôi qua không có bất cứ thay đổi gì.
Mười ngày trôi qua không có bất cứ thay đổi gì.
Tất cả mọi người lúc này chỉ còn biết chời đợi, chờ đợi mà thôi, thân hình của Thiên càng ngày càng mờ ảo, khí tức của hắn càng ngày càng tiêu tán, Thiên thực sự sắp không thể nào chịu được nữa có điều trên khuôn mặt hắn thủy chung không có lấy một cảm xúc, bất chấp cả người bị tử khí bao phủ Thiên vẫn thản nhiên khoanh chân nhắm mắt, hắn vẫn thản nhiên đợi Vô Song tỉnh lại.
Thiên là một tồn tại đặc biệt, một tồn tại đáng lẽ phải chết không biết bao nhiêu năm trước nhưng lại có thể sống đến ngày nay, một kẻ được mệnh danh là Yêu Tộc Chí Tôn, là nhân vật đứng đầu toàn bộ Yêu Tộc Nhân Giới, một con Bất Tử Phượng Hoàng đến gần phản tổ cảnh giới nhất.
Thiên có thể sống đến bây giờ căn bản là vì bản thể hắn là Phượng Hoàng, Phượng Hoàng loài thần thú dám đoạt luân hồi để sống, chỉ cần còn giữ lại bản thể Phượng Hoàng thì Thiên thừa sức trường tồn cùng thời gian đáng tiếc hắn chấp nhận từ bỏ, hắn chấp nhận phá đi lập lại, hắn chấp nhận làm một con Hắc Phượng Hoàng chỉ bởi nếu không dám từ bỏ thì mãi mãi không thể thành công, một ngày còn là Bất Tử Phượng Hoàng thì hắn đừng mong tìm lại được những thứ vốn là của mình.
............
Rốt cuộc không biết bao nhiêu lâu như một sự sắp đặt của vận mệnh cả Thiên cùng Vô Song đồng thời mở mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.