Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 285: Duyên nợ (1)




Một lần nữa một âm thanh ngân vang trong toàn bộ Tiềm Long Thành, chiếc chuông khổng lồ bằng vàng ròng lại ngân vang đủ 12 tiếng, mỗi lần chiếc chuông này ngân vang chính là báo hiệu một cửa của Tiềm Long đại hội chính thức mở ra.
Giờ phút này Tiềm Long Môn đệ tam quan – Sinh Tử Đài chính thức bắt đầu, trên bầu trời Tiềm Long Thành rất nhanh cũng bắt đầu xuất hiện 10 chiếc màn hình khổng lồ, toàn bộ hàng vạn ánh mắt ngoài kia đang quan sát màn hình, bọn họ đang đợi, đang đợi trong 10 đầu Tiềm Long nơi đây thì ai là Chân Long.
Chiếc chuông vàng khổng lồ vẫn liên tục ngân vang, sau đó từ trong chính chiếc chuông một luồng ánh sáng vàng lóe lên, một cột ánh sáng khổng lồ chiếu thẳng vào vị trí của Trầm Côn sau đó rất nhanh một cột khác chỉ vào Lạc Nhạn.
10 bình đài nhỏ đang lơ lửng trên không trung cũng lập tức di chuyển tách ra xa, nhường vị trí trung tâm cho một võ đài khép kín màu vàng trong suốt, một bình đài được tạo nên hoàn toàn bằng Thần Lực, võ đài này đủ sức đảm bảo không có một thí sinh nào phá hủy được và cũng không có bất cứ tuyệt chiêu nào có thể tạo ra dư chấn thoát khỏi võ đài này.
Võ đài này còn được gọi bằng một cái tên khác – Sinh Tử Đài.
Trận đấu ở đây sẽ không bao giờ kết thúc cho đến khi một bên nhận thua hoặc không còn sức chiến đấu, ở trên Sinh Tử Đài giết người vô tội, nếu chết cũng tại vì ngươi không đủ thực lực mà thôi.
Trong Sinh Tử Đài hiện nay có hai thân ảnh hiện ra, một người là Trầm Côn còn một người là Lạc Nhạn, điều này làm Vô Song phải nhíu mày, hắn thực sự không rõ rốt cuộc Sinh Tử Đài lựa chọn đối thủ kiểu gì.
Như để giải đáp thắc mắc của Vô Song không biết từ bao giờ Cơ Tuyết Nhạn cũng rời bình đài của mình tiến đến vị trí của Vô Song, nàng mỉm cười thản nhiên :”Ngươi cũng không càn quan tâm quá cho Lạc Nhạn đâu, nàng tuyệt đối không chết được”.
“ Long Môn đệ nhị quan cũng không phải là trò đùa, 5 người đứng trên 5 tầng cao nhất được phép chọn đối thủ của mình, Trầm Côn hắn chính là lựa chọn Lạc Nhạn”.
Vô Song nghe đến đây lông mày mới dãn ra sau khi được Cơ Tuyết Nhạn giải thích, như vậy nếu không có gì thay đổi thì người lựa chọn đối thủ thứ 2 là Tố Ngôn.
Vô Song đương nhiên không hề có chút bất mãn nào với cái quy định này hay bất mãn với Trầm Côn, phải biết top 5 đầu tiên đối với bọn họ chính là bắt buộc phải dành được, lợi nhuận khổng lồ của Nam Hải không phải là dành cho mấy tên tiểu tử hơn thua với nhau, nếu là Vô Song thì Vô Song cũng chọn Lạc Nhạn, đây không khác gì một tấm vé chiến thắng đầu tiên cả.
Trên Sinh Tử Đài cả hai người được bảo vệ trong một luồng ánh sáng hoàng kim, vòng ánh sáng này để đảm bảo không sử dụng bất kỳ hình thức đánh lén không công bằng nào giữa các thí sinh ngoài ra nó còn có một tác dụng nữa, khoảng thời gian trước khi vòng sáng biến mất là để kẻ 'yếu' xin chịu thua.
Đối với Trầm Côn hay bất cứ ai trong số top 10 cao thủ đều có thể giết Lạc Nhạn trong 1 chiêu, hoàn toàn là miểu sát nàng.
Không có gì quá bất ngờ khi vòng ánh sáng thủ hộ còn chưa kịp biến mất Lạc Nhạn đã rất nhanh chịu thua, nàng hoàn toàn không thể nào có cơ hội chiến thắng Trầm Côn cả, Thiên Thủ Tu La – Vô Diện Phật – Trầm Côn là người dành chiến thắng đầu tiên.
Khi Trầm Côn bươc về bình đài của mình ánh mắt hắn như có như không nhìn Vô Song, ánh mắt mang theo một tia chiến ý, hắn đang đợi Vô Song chiến thắng, đợi Vô Song làm đối thủ của mình.
Bên ngoài thung lũng lúc này cũng không ai tỏ ra quá bất ngờ, đối với bọn họ mà nói thì chiến thắng của Trầm Côn là điều đương nhiên, căn bản không cần suy nghĩ, bất cứ ai lựa chọn Lạc Nhạn đều đương nhiên có một chiến thắng.
Rất nhiều người đang hồi hộp đợi Tố Ngôn lựa chọn, đợi Tố Ngôn chiến đấu trận thứ hai. Trong 5 thành viên của top cuối thì ngoại trừ Lạc Nhạn đã thất bại thì Vô Song, Phong Phiêu Nhiên, Phi Điện cùng Tiêu Thu Phong tuyệt đối không phải là nhân vật dễ dàng bị đánh bại.
Vô Song tuy trong các trận chiến vào top 10 không thể hiện được gì nhiều nhưng không ai quyên được việc hắn leo thẳng 2048 tầng lâu để đoạt được vị trí thứ 8, chưa kể có nhiều người vẫn còn nhớ Hách Mông cũng đã từng nói mình thua dưới tay Vô Song.
Tiêu Thu Phong thì lại càng không cần phải nói, đánh bại Lãnh Huyết có thể không nói, đánh bại Hổ Si cũng không có gì đặc sắc nhưng lấy sức 1 người chống lại 5 cao thủ Vấn Đỉnh cảnh đỉnh phong mà không tốn một giọt mồ hôi, đánh bại cả Thập Hình cùng Phong Phiêu Nhiên thêm với Ảo Mộng Ấn xuất thần nhập hóa thì tuyệt đối có điên mới chọn kẻ này làm đối thủ.
Đến ngay cả Bắc Băng Tông tông chủ Ngọc Khinh Trần cũng tin tưởng Tố Ngôn sẽ lựa chọn Phong Phiêu Nhiên cùng Phi Điện, dù hai kẻ này không yếu nhưng nếu xét ra chắc chắn dễ đánh bại hơn so với hai người kia.
Bên cạnh Ngọc Kinh Trần, tông chủ Hoan Hỉ Tông Tuyệt Vô Tình lên tiếng :”Theo Ngọc tông chủ đối thủ tiếp theo của Tố Ngôn là ai ?”.
Khác với Trầm Công, Huyền Sát hay cả Huyền Thiên đều đầu trọc thì Tuyệt Vô Tình hắn có tóc, một mái tóc màu đen tương đối ngắn được dựng đứng lên, thân hinh Tuyệt Vô Tình khổng lồ như một ngọn núi nhỏ vậy.
Tất nhiên đừng nhìn vào thân hình Tuyệt Vô Tình mà vội phán xét nhân vật này, Tuyệt Vô Tình là nhân vật vô địch cả một thế hệ Nam Địa, hắn và Chiến Vô Địch cùng một thời kỳ thậm chí bất cứ một thiên tài nào đến từ Viễn Cổ Bát Tộc cũng không có tự tin làm đối thủ của người này.
Tuyệt Vô Tình từng được đánh giá có thiên tư vô địch thiên hạ, kẻ này từng kinh diễm đến mức kinh động cả Hải Ngoại thất tử trong Vô Tận Hải, cầm kỳ thi họa, kiếm pháp, côn pháp, quyền thuật của Tuyệt Vô Tình đều đến tông sư cảnh giới, kẻ này ngoại trừ viêc quá lãnh khốc ra thì không có nổi một điểm yếu nào, trong số những nhân vật ngồi đây nếu nói về sức mạnh chắc chắn Tuyệt Vô Tình là đáng sợ nhất.
Ngọc Khinh Trần thấy Tuyệt Vô Tình lên tiếng cũng không tỏ ra lãnh đạm, ngón tay thon dài của nàng chỉ về phía màn hình :”Nếu ta là Tố Ngôn sư muội ta sẽ chọn Phi Điện, dù sao Võ Thần Điện cũng không phải là người của Nam Địa, Tiêu Dao Môn đã không lựa chọn loại hắn thì để Bắc Băng Cung của ta loại hắn đi.
Đáng tiếc Ngọc Khinh Trần vừa dứt lời bỗng khựng lại, ngón tay ngọc của nàng cũng run run, nàng là sư tỷ của Tố Ngôn đương nhiên hiểu rõ cô sư muội này, có điều Ngọc Khinh Trần không thể nào hiểu được cũng chẳng bao giờ hiểu được tại sao Tố Ngôn lại lựa chọn như thế.
Ngọc Khinh Trần không hiểu, toàn bộ hàng chục vạn khán giả nơi đây cũng không hiểu.
Ngón tay của Tố Ngôn lúc này chỉ thẳng về phía Vô Song, cái miệng nhỏ nhắn cùng âm thanh lạnh lùng đầy thản nhiên :”Ta chọn hắn”.
Tố Ngôn vừa dứt lời thì cả thân hình của nàng cùng Vô Song trực tiếp biến mất, cuộc chiến thứ 2 đồng thời cũng là cuộc chiến Vô Song không mong nhất cũng đã xảy ra.
Tố Ngôn thực sự rất ghét Vô Song, điều này chính bản thân nàng cũng không tài nào giải thích được, cho dù đây mới là lần đầu tiên nàng gặp kẻ này nhưng nàng vẫn cứ ghét hắn, mỗi khi nhìn thấy hắn bên nữ nhân khác dù việc chẳng liên quan gì đến mình cũng làm Tố Ngôn thấy khó chịu.
Khó chịu ở đây không phải là trong suy nghĩ của nàng mà là trong trái tim nàng, mỗi khi thấy Vô Song cười cười nói nói bên kẻ khác lại làm trái tim nàng nhảy lên một nhịp.
Bắc Băng Cung coi trọng nhất là tâm tình, đối với Tố Ngôn mọi thứ tình cảm hay mọi cảm xúc của nàng đối với mọi vật xung quanh đều rất nhạt, nàng vô tình với bất cứ thứ gì xung quanh thậm chí vô tình với cả bản thân nàng, Tố Ngôn thực sự không khác gì một núi băng khổng lồ cả.
Có điều Vô Song xuất hiện lại làm trái tim nàng có một tia di động, nam nhân trong thiên hạ này có nhiều cơ thiếp tuyệt đối không sao thậm chí nhiều người còn coi đó là thường thức,
Vô Niệm có cả một tiểu hậu cung, nàng không để ý.
Tràm Côn giữa ban ngày ban mặt bắt nạt con gái nhà lành, nàng không quan tâm.
Chỉ có Vô Song, kẻ này làm nàng không thể tĩnh tâm được, với một cô gái như Tố Ngôn thì nàng không hiểu cảm giác này là gì, đối với nàng đây là sự chán ghét, Tố Ngôn tuyệt đối không muốn nhìn mặt Vô Song nữa, chỉ cần nhìn thấy hắn thì nàng căn bản không còn là nàng.
Trước đây Tố Ngôn là một ngọn núi băng khổng lồ nhưng giờ đây nàng giống một tảng băng trôi hơn, một tảng băng trôi không sớm thì muộn cũng bị hòa tan mà thôi.
Về phần Vô Song hắn không tài nào hiểu nổi tại sao Tố Ngôn muốn nhắm vào mình, thậm chí trong ánh mắt Tố Ngôn Vô Song còn phát hiện ra một tia quyết tâm, một tia sát khí.
Vòng ánh sáng vàng cuối cùng cũng bị hòa tan, đôi chân thon dài trắng ngần của Tố Ngôn khẽ động, nàng tấn công Vô Song trước, không hề có một chút chần chờ.
…...........
Ở trên một bình đài không xa, Tiêu Thu Phong khóe miệng cong lên,hắn mỉm cười :”Thú vị, cái này gọi là duyên nợ sao ?”.
Trong cả thiên hạ này có lẽ chỉ có một mình Tiêu Thu Phong hiểu, lý do tại sao Tố Ngôn lại lựa chon Vô Song mà thôi.
(Chưa xong còn tiếp).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.