Đạo Quân

Chương 353: Không tiếc bất cứ giá nào




Chương 353 : Không tiếc bất cứ giá nào
Edit: Luna Huang
Trên mặt đất bao la, có thể cảm nhận rõ ràng màn đêm đang từ từ buông xuống, thân ở trên không trung khống chế năm con phi cầm, đệ tử ba phái vẫn còn chìm trong ánh trời chiều vàng rực, mà phía dưới đại địa thì một nửa cơ hồ đã bị bao phủ ở trong hắc ám. Phía trước là một con Kim Sí đang bay đi, đằng sau là năm con phi cầm bay theo xa xa.
Trên mặt đất bên dưới xuất hiện một dãy núi to lớn giống như rồng cuộn, uốn lượn vắt ngang qua.
“Phía dưới!” Một tên đệ tử Đại Khâu môn đột nhiên phát ra báo động, đám người cấp tốc nhìn xuống dưới.
Mấy cái bóng đen từ trong dãy núi phía dưới phóng lên, càng lúc càng rõ ràng, bất thình lình cũng là năm con phi cầm cỡ lớn, đã vọt gần tới, trên mỗi con phi cầm đều có ba người bịt mặt mặc áo đen, cũng là mười lăm người!
“Người phương nào!” Trong đệ tử ba phái, có người nghiêm giọng hét lớn!
Năm con phi cầm xông xéo lên, mỗi người trên đó đều trở tay lôi ra một cái cung lớn nặng nề, rồi cùng đưa tay ra sau lưng, rút mũi tên trong ống tên, cắm vào một chỗ khớp với dây cung, nhanh chóng kéo cung!
Dây cũng đen nhánh to như dây sợi thừng, cũng không biết là làm bằng cái gì, trong chớp mắt kéo căng ra, lại có khí lãng nhàn nhạt lượn lờ.
Viu viu viu! 15 mũi tên cùng lúc phóng tới.
Đệ tử tam đại phái mỗi người thi pháp phần mình, đang muốn mở chân khí hộ thể phòng ngự, nhưng 15 mũi tên đang phóng tới kia lại như bùn lọt vào biển, giống như tan ra vậy.
Mười lăm mũi tên, bắt đầu từ đầu mũi tên, đột nhiên tan ra trong không khí.
Từ đầu mũi tên cho đến đuôi mũi tên, cứ đột ngột tiêu tán như vậy, như một trận khói mù tản ra vậy.
Đệ tử ba phái rất nhanh kịp phản ứng lại, đây không phải là tiêu tán, mà là tan rã, mỗi một mũi tên chợt hóa thành vô số Ngưu Mao Châm*! (*kim nhỏ như lông trâu)
Mười lăm mũi tên hóa thành mưa châm bao trùm bắn đến!
“Thiên Cơ Phá Cương Tiễn, cẩn thận!” Trong đệ tử ba phái, có người hoảng sợ gào thét.
Vô số Ngưu Mao Châm được đặc chế kia, chỉ cần lực bắn có uy lực đầy đủ, dựa vào nội tại sắc bén và rất nhỏ của nó, có thể đâm xuyên qua cương khí hộ thể, rất khó lòng phòng bị!

Thiên Cơ Phá Cương Tiễn nếu dùng để đánh lén, rất cực kỳ ác độc, nhưng để chế tạo ra nó cũng cực kỳ không dễ dàng.
Một cây Thiên Cơ Phá Cương Tiễn đều đã là phi thường hiếm thấy, đệ tử ba phái có nằm mơ cũng không nghi tới, thế mà lại có người dùng một lần 15 cây tới đối phó bọn hắn!
Chờ Ngưu Mao Châm bắn đến gần, thấy rõ sau đó mới phản ứng được đó là cái gì, lại phòng ngự thì đã là không còn kịp rồi.
Một mảnh Ngưu Mao Châm như mưa lớn bao trùm đến, đệ tử ba phái liều mạng huy động vũ khí cũng không cách nào ngăn trở toàn bộ.
“Ư. . .”
“A. . .”
Có người trên thân bị trúng liền trên trăm cây Ngưu Mao Châm, phát ra tiếng kêu rên thống khổ!
Có người do sơ sẩy, hai mắt cùng lúc đều bị trúng châm, trên mặt cũng cắm đầy châm nhỏ, hai hốc mắt máu tươi tóe ra, phát ra tiếng thống khổ kêu rên!
Trong âm thanh lách cách, đệ tử Huyền Binh tông khống chế lân giáp xoay tròn, tạo thành tấm chắn phòng ngự, mặt ngoài tấm chắn bị châm bắn tóe ra hoa lửa lấm tấm.
Mặc dù đã ngăn trở được chỗ yếu hại, nhưng do phản ứng trong lúc vội vàng quá, trên người hoặc nhiều hoặc ít đều có chỗ bị Ngưu Mao Châm bắn trúng.
“QRéc. . .” Năm con phi cầm ở giữa trời phát ra tiếng rên rỉ, ngay cả chính đệ tử ba phái cũng không thể tự mình phòng ngự được nổi, tình huống của bọn nó ra sao liền có thể nghĩ.
Năm con phi cầm triệt để mất phương hướng, bay loạn ở trên không trung!
Mười lăm người ba phái cấp tốc phi thân lên, ngoại trừ vị bị bắn mù mắt ngự khí bay hạ xuống mặt đất ra kia, những người còn lại đều cùng bắn tới tiến đánh về phía địch.
Thiên Cơ Phá Cương Tiễn mặc dù ác độc, nhưng cũng có nhược điểm, đó là uy lực không lớn!
Bởi vì cây châm quá mức nhỏ bé, uy lực gây sát thương có hạn, không giống như là bị đao kiếm chặt, trúng một phát sẽ bị sát thương trí mạng liền!
Một khi châm đâm vào trong cơ thể, lập tức sẽ bị bọn hắn thi pháp gồng cơ bắp lên kiềm chế giữ lại, sau đó thi pháp phun ngược ra ngoài.

Nhưng mà những người bịt mặt phục kích kia, sau khi bắn thành công một loạt tên xong, lập tức khống chế phi cầm thay đổi phương hướng bay ra xa, căn bản không có ý nghĩ muốn dây dưa với đệ tử ba phái .
“Có độc!” Một tên đệ tử Thiên Hỏa giáo sợ hãi kêu lên, trên mặt hắn chỗ bị kim đâm vào đã biến thành màu đen, điểm đen ở trên mặt nhanh chóng lan rộng.
Những người khác cũng đã nhận ra trên Ngưu Mao Châm có độc, vị trí bị trúng châm truyền đến cảm giác tê liệt, cảm giác tê liệt nhanh chóng lan ra toàn thân.
Cái này chân chính là muốn mạng!
Đâu còn có tâm tư truy sát nữa, có thể bảo trụ được tính mạng cũng đã không tệ rồi, đệ tử ba phái cấp tốc hạ xuống mặt đất.
Chờ đến khi bọn hắn rơi xuống đất, từng cái đã lung la lung lay, bước đi lảo đảo.
Có một người bị trúng châm khá nhiều, ngay cả hạ xuống đất bình thường cũng không làm được, lúc tiếp đất lại lấy mặt ra tiếp, bị ngã ‘bạch’ một cái máu thịt be bét.
Năm con phi cầm bay ra xa lại vung cánh lao xuống, mười lăm người trên đó lại chia nhau ra phóng tới, từng đạo kiếm khí lăng lệ bắn tới.
Đệ tử ba phái, có người đầu lâu bay lên, có người bị bổ nghiêng làm đôi, có người bị chặt đứt ngang, máu bắn tung tóe.
Người ngã xuống như rơm rạ vậy, không thể chống đỡ được một chút nào, từng cái từng cái ngã xuống trong vũng máu.
Xoẹt! Một cái lồng chim từ trong tay người nào rơi xuống đất vỡ tan, bên trong có mấy con Kim Sí chuẩn bị bay ra, bị một đạo kiếm khí lăng lệ chặt cái máu thịt nát bét.
Cũng có người trước khi lâm chung, đưa tay mở cửa chiếc lòng Kim Sí ở sau lưng ra, thả mấy con Kim Sí bên trong bay ra ngoài.
Thì có mấy đạo kiếm khí lăng không đuổi theo trên không trung, rốt cuộc bị chém cho thành từng chùm huyết vụ, lông vũ bay toán loạn.
Mười lăm tên đệ tử của tam đại phái, toàn bộ bị chém giết, không một ai lọt lưới!
Toàn bộ Kim Sí đưa tin mang theo bên người, không có con nào có thể chạy thoát!
Mười lăm tên bịt mặt nhanh chóng lướt đến, tụ tập lại, khẽ gật đầu với nhau.

Một người ngẩng đầu lên, phát ra tiếng huýt gọi, năm con phi cầm đang xoay quanh ở trong trời đêm, cấp tốc lướt về phía mặt đất, bay thành một hàng, lướt sát mặt đất, phóng tới chỗ 15 người.
Lúc bay gần tới, 15 người tung người nhảy lên một cái, phân chia ra hạ xuống lưng của năm con phi cầm.
Năm con phi cầm như gió đảo qua mặt đất, vỗ cánh bay lên cao, cấp tốc chở 15 người bịt mặt biến mất ở sâu trong màn đêm. . .  . . .
Hừng đông, hoàng cung đại nội.
Hạo Vân Đồ dậy sớm, rửa mặt thay quần áo, thay đổi long phục, chuẩn bị thiết triều.
Bộ Tầm đi vào trong phòng, ra hiệu cho thái giám đang đứng hầu lui xuống, đích thân chỉnh lý y phục giúp cho Hạo Vân Đồ, vừa làm vừa bẩm báo: “Tam đại phái phái ra 15 tên đệ tự truy sát, toàn bộ đều đã mất liên hệ.”
Hạo Vân Đồ nhìn về phía hắn, “Không phải hôm qua còn truyền tin tức về, nói là đã đắc thủ được một lần sao?”
Bộ Tầm: “Liền ngay sau lần phát tin tức trở về kia, nói là đang tiếp tục đi truy tìm nguồn gốc, đằng sau đó liền mất đi tin tức. Đệ tử tam đại phái là liên thủ hành động, riêng phần mình cứ cách mỗi ba canh giờ, đều truyền tin tức về một lần, nói cách khác, mỗi canh giờ, chắc chắn sẽ có một môn phái thu được tin tức, nhưng cho tới bây giờ, không có môn phái nào nhận được.”
Hạo Vân Đồ: “Xảy ra chuyện gì rồi sao?”
Bộ Tầm: “Tám chín phần mười là đã xảy ra chuyện, tam đại phái đã phái người đi truy dọc theo tuyến đường mà bọn họ truy tìm kia! Còn có năm người mà tam đại phái đã bắt sống được kia nữa, người được phái đến tiến ứng, áp giải về cũng đã mất liên hệ, đoán chừng cũng đã xảy ra chuyện, năm người còn sống kia sợ là cũng đã bị cướp đi!”
Hạo Vân Đồ hai tay đang kéo căng đai lưng, hừ lạnh nói: “Hiểu Nguyệt các! Quả nhân thật đúng là đã coi thường bọn chúng!”
Bộ Tầm: “Tam đại phái lần này sợ là có chút nổi nóng, tuyến đường Bạch Vân gian kia, có muốn cung cấp cho bọn hắn luôn hay không ạ?”
Hạo Vân Đồ nghiêng đầu liếc hắn một cái, nhàn nhạt nói “Có cần thiết đi làm thế sao? Nói cho bọn hắn, quả nhân có chỗ tốt gì? Chỉ là vì giúp bọn hắn báo thù rửa hận sao? Trên tay cần phải chừa lại chút át chủ bài thích hợp, không thể cái gì cũng đều tiết lộ cho bọn hắn, coi như bây giờ ngươi đưa cho bọn hắn, ngươi cho rằng bọn hắn sẽ cảm kích ngươi, sẽ tạ ơn ngươi sao? Bọn hắn sẽ chỉ cho rằng đó là hẳn là. Bộ Tầm a, dục vọng của con người là sẽ không bao giờ thỏa mãn được hết cả, thời điểm khi không còn gì để cho nữa, chúng ta liền sẽ gặp phiền toái!”
“Khống chế một quốc gia lớn như vậy, thế lực ở khắp nơi dây dưa rễ má, cần phải cân bằng, cả ngươi và ta, đều không có tư cách yêu ghét rõ ràng. Đứng ở cấp độ này của chúng ta, không có bằng hữu nào vĩnh viễn, cũng không có địch nhân nào là vĩnh viễn cả. Nếu tam đại phái dám quá phận, thời điểm thích hợp quả nhân cũng muốn làm bằng hữu với Hiểu Nguyệt các, cái này cũng không có gì là không tốt cả. Còn nếu Hiểu Nguyệt các dám quá mức làm càn, trên tay quả nhân cũng phải có thứ để gõ bọn chúng, để cho bọn chúng minh bạch, quả nhân không phải là không động được bọn chúng, mà chỉ là không có động mà thôi, chỉ có để bọn chúng không biết ở trên tay chúng ta nắm giữ được bao nhiêu, mới có thể khiến bọn chúng e ngại. . .  . . .”
Bạch Vân gian, một hòn giả sơn ở nơi góc khuất lặng yên xê dịch ra, lộ ra một thủy động ngầm dưới đất, Tô Chiếu chui ra, lần nữa đẩy hòn giả sơn về lại vị trí cũ.
Vừa trở lại khuê phòng của chính mình, Tần Miên đã nhanh chân bước vào, chào hỏi, “Đông gia, rốt cục trở ngươi cũng đã trở về.”
Hai người cùng đi vào trong phòng, Tô Chiếu đi đến ngồi xuống trước bàn trang điểm, mở búi tóc, hiện tại nàng vẫn đang còn mặc theo kiểu nam nhân.
Tần Miên bước tới gần, lên tiếng hỏi, “Sự tình chiến mã vẫn còn thuận lợi chứ?”
“Vẫn còn thuận lợi” Tô Chiếu khẽ gật đầu, “Hi vọng phía sau cũng vẫn thuận lợi như thế đi!”

Tần Miên không có tâm tình nghe chuyện này, nghe nói thuận lợi liền không hỏi nhiều gì nữa, trầm giọng nói: “Phía trên truyền đến tin tức, nói Lệnh Hồ Thu chính là người của chúng ta!”
Đang rút trâm gài tóc ra, búi tóc xỏa xuống, Tô Chiếu sửng sốt, nhìn xem chính mình ở trong gương, ánh mắt lấp lóe.
Việc này nàng đã sớm biết, Thiệu Bình Ba đã sớm nhắc nhở qua nàng, chỉ là ngay từ đầu nàng còn nửa tin nửa ngờ, bây giờ suy nghĩ lại một chút phán đoán của Thiệu Bình Ba, không thể không âm thầm cảm thán, thật đúng là bị hắn đoán chuẩn, giữa người và người sao lại khác biệt lớn như vậy chứ?
Mái tóc xỏa xuống đầu vai, Tô Chiếu tỏ ra kinh ngạc, quay đầu lại hỏi: “Làm sao có thể?”
Có một số chuyện giữa nàng với Thiệu Bình Ba, sẽ không để cho Tần Miên biết, có chút chuyện nàng sẽ không nói cho Tần Miên.
Tần Miên: “Phía trên đã đã nói như vậy, đương nhiên là sẽ không có sai lầm!”
Tô Chiếu hồ nghi: “Phía trên sắp xếp Lệnh Hồ Thu ở bên người Ngưu Hữu Đạo là có ý gì?”
Tần Miên: “Cái này thì phía trên không nói, hiện tại cũng không phải là thời điểm đi quan tâm cái này, ý tứ của phía trên là, Lệnh Hồ Thu cũng đã bị bại lộ, rất có thể đã rơi vào trên tay của triều đình Tề quốc.”
Thần sắc Tô Chiếu nghiêm túc lên một chút, khẩn trương, “Chẳng lẽ sẽ có liên luỵ đến phía chúng ta bên này hay sao?”
Tần Miên khoát tay, “Cái này thì không, Lệnh Hồ Thu và chúng ta là hai tuyến khác nhau, cho nên ngay từ đầu phía trên cũng không có nói cho chúng ta biết.”
Tô Chiếu lập tức hỏi: “Ngưu Hữu Đạo đâu?”
Nàng hoài nghi chuyện Lệnh Hồ Thu bị bại lộ là có liên quan đến Ngưu Hữu Đạo, bởi vì Thiệu Bình Ba đã sớm hoài nghi Ngưu Hữu Đạo đã khám phá ra thân phận của Lệnh Hồ Thu, chỉ bất quá lúc ấy bên này có tâm tư muốn đối phó với Ngưu Hữu Đạo, nên cố ý giả bộ hồ đồ, cũng không có cho phía trên biết được.
Hiện tại nàng có chút chột dạ, nếu thật sự là Ngưu Hữu Đạo bại lộ thân phận Lệnh Hồ Thu, vậy cái đó không khác gì là nàng do mà làm hư chuyện của phía trên rồi sao?.
Tần Miên: ” Không thấy Ngưu Hữu Đạo nữa.”
“Không thấy nữa? Đã đi đâu?”
“Không biết, nói là đi rồi. Ta nhận được tin tức phía trên gửi tới, liền lập tức phái người đi tới Phù Phương viên điều tra, kết quả ở Phù Phương viên bên kia đã không còn người nào, không thấy đám Ngưu Hữu Đạo với Quản Phương Nghi ở đâu nữa. Chỗ Ngọc vương phủ bên kia thì còn đang tìm người mua lại Phù Phương viên, nói là nhận sự nhờ vả của Ngưu Hữu Đạo với Quản Phương Nghi. Mà đây chính là nguyên nhân phía trên nói cho chúng ta biết chuyện này, phía trên bảo chúng ta lập tức điều động lực lượng ở bên này, tìm kiếm chỗ ở hiện tại của Ngưu Hữu Đạo và Lệnh Hồ Thu! Trước đó do ta không biết khi nào đông gia có thể trở về, cho nên ta đã tự tiện làm chủ, đã hạ lệnh để người của ta triển khai tìm kiếm ở khu vực bên này! Ý tứ của phía trên là, chỉ cần bọn hắn còn ở trong khu vực chúng ta quản lý, liền không tiếc bất cứ giá nào cũng phải tìm cho ra bọn hắn!”
“Không tiếc bất cứ giá nào sao?” Tô Chiếu giật mình không ít.
Tần Miên khẽ gật đầu, sắc mặt cũng vô cùng ngưng trọng.
Có một số việc nàng biết được càng nhiều hơn cả Tô Chiếu biết, Ngụy Trừ chết là giả chết, Lệnh Hồ Thu bị bại lộ thân phận Hiểu Nguyệt các, vậy Ngưu Hữu Đạo nhất định phải chết, nếu không Ngụy Trừ căn bản là không có cách lại quay về lộ diện, mà Ngụy Trừ thì thật sự là liên quan đến rất nhiều chuyện quan trọng!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.