Chương 335: Danh tiếng bên ngoài
Edit: Luna Huang
Bộ Tầm hơi hạ thấp người, đáp “Hồi bẩm bệ hạ, hắn vẫn còn chưa có rời khỏi kinh thành, vẫn còn đang ở trong kinh thành.”
“Còn chưa đi?” Hạo Vân Đồ nghi hoặc, nghi hoặc vì sao Ngưu Hữu Đạo còn chưa đi, tới đây vì chiến mã, Tề quốc bên này đã giúp Ngưu Hữu Đạo hắn giải quyết xong rồi, vì sao còn một mực kéo dài không đi? Nghi ngờ hơn là vì sao việc hắn không đi có thể làm cho Bộ Tầm do do dự dự, bèn hỏi “Vì cái gì hắn không chịu đi? Bộ Tầm, ngươi có việc gì giấu diếm quả nhân hử?”
Bộ Tầm thầm cười khổ, việc này hắn không muốn nhắc tới cho vị này nghe, cho nên một mực không lên tiếng, bây giờ đã bị hỏi tới, không nói cũng không được, nếu không chính là tội khi quân. Lần nữa hạ thấp người nói: “Hồi bẩm bệ hạ, Ngưu Hữu Đạo có chuyện tình phong lưu quấn lấy, nói là muốn cưới Hồng Nương. . .”
Dáng vẻ hồ nghi trên người Hạo Vân Đồ nháy mắt ngưng trệ, vẻ lạnh lùng nhìn chằm chằm nháy mắt cũng hòa tan, hỏi ngay: “Ngưu Hữu Đạo muốn cưới Hồng Nương? Ngươi chắc chứ? Không phải là làm nô bộc sao? Tại sao lại biến thành cưới nàng ta?”
Bộ Tầm: “Tin tức đã truyền ra, cũng đã xác nhận.”
Hạo Vân Đồ rốt cuộc minh bạch vì sao Bộ Tầm không đề cập tới chuyện này, lần trước hắn cũng đã nói, hắn không đành lòng nghe chuyện của Hồng Nương, lại không ngờ giờ bị móc đi ra, càng không nghĩ tới lại là loại kết quả này.
Quay người lại, lần nữa ngắm nhìn về phía nhà nhà lên đèn phía xa xa trong kinh thành, thật lâu không nói, cũng không biết hắn đang nghĩ cái gì, chỉ là trong ánh mắt, có cảm xúc rất phức tạp.
Một lúc lâu sau, lên tiếng hỏi: “Lưu ở lại kinh thành, là muốn chuẩn bị cho hôn sự sao?”
Bộ Tầm về: “Trước mắt chưa có dấu hiệu này, hiện tại hai người đang ở kinh thành có đôi có cặp, du ngoạn bốn phía, tựa hồ còn chưa có tận hứng!”
Bờ môi Hạo Vân Đồ giật giật một chút, hắn vốn muốn nói, nếu như là muốn làm hôn sự mà nói, thì sai Bộ Tầm dùng danh nghĩa gì đó thay mình tặng cho cái hạ lễ hào phóng gì đó, để biểu thị chính mình đã buông, không muốn lại nghĩ tới cảnh người ta dạo chơi ân ái, lúc này trong đầu lại hiện lên một màn nữ nhân mặc y phục đỏ ném tú cầu, mở miệng chậm rãi nói: “Quả nhân là hoàng đế Tề quốc, sẽ không chịu nữ nhi tư tình ràng buộc! Mười tấm công văn xuất cảnh kia thế nào rồi?”
Bộ Tầm: “Đã rời vào trạng thái cướp đoạt kịch liệt, người chết không ít, hướng đi của đồ vật cũng một mực nằm trong tầm không chế của chúng ta, có người tam đại phái âm thầm phối hợp, sẽ không để cho bất luận một tấm nào có thể dễ dàng rời đi Tề quốc. . . . . .”
Đêm khuya, núi cao, bầu trời đầy sao nhìn như đưa tay là có thể đụng đến, trèo lên đến đỉnh núi, lại phát hiện ra nó ở xa không thể chạm đến.
Hắc Mẫu Đơn ngước đầu lên nhìn trời sao, gió thổi lay động váy áo.
Nàng cùng Công Tôn Bố dẫn người tiềm phục ở tại đây, chờ đợi kế hoạch bước kế tiếp của Ngưu Hữu Đạo, ai ngờ kế hoạch bước kế tiếp còn chưa đợi đến, lại chờ được tin tức Ngưu Hữu Đạo muốn cưới Quản Phương Nghi.
Thẩm Thu truyền tin tức về nói sự tình rất đột ngột, trong ngày đó Ngưu Hữu Đạo tìm tới Quản Phương Nghi, ngay đêm đó liền ngủ ở chỗ của nàng ta, ngày kế tiếp tựa hồ liền quyết định muốn cưới Quản Phương Nghi.
Hắc Mẫu Đơn không biết Ngưu Hữu Đạo đang giở trò quỷ gì, có thể náo ra đến kết hôn thì không khỏi quá bất hợp lý đi.
Trong nội tâm nàng rất rõ ràng, chính mình với Ngưu Hữu Đạo cũng không tồn tại bất cứ quan hệ nam nữ gì, cũng không có bất kỳ thứ tình yêu nam nữ gì, thế nhưng tâm tình không hiểu vẫn có bực bội, nàng muốn yên tĩnh một mình một chút, hảo hảo nghĩ lại chuyện này cho thông suốt. . . . . .
Tề quốc còn đang ở ban đêm, Thanh Sơn quận Yến quốc lại là bình minh sáng sớm.
Có tiếng vó ngựa ù ù rong ruổi ra khỏi sơn cốc, Thương Thục Thanh cùng ba vị chưởng môn Phí Trường Lưu, Trịnh Cửu Tiêu, Hạ Hoa đưa tiễn đám Thương Triều Tông rời đi, lại đưa mắt nhìn nhau.
Thương Triều Tông cũng là bị chuyện kết hôn của Ngưu Hữu Đạo cho kinh động chạy đến.
Đầu tiên là Thiên Ngọc môn bị kinh động.
Nói đến chuyện này, Thiên Ngọc môn lại có chút nổi giận.
Lúc đầu chỉ cần bảo Phong Ân Thái trực tiếp hỏi Ngưu Hữu Đạo là được, tức là tức hiện tại Phong Ân Thái lại không ở bên người Ngưu Hữu Đạo, lão ngu xuẩn kia thế mà đem thứ thật vất vả ném ra ngoài hốt trở về. Đằng sau vẫn là phải ném ra, cũng có người tiếp nhận, nhưng mà người tiếp nhận kia cảm thấy hành vi của Thiên Ngọc môn khác thường, thế mà đuổi theo đệ tử Thiên Ngọc môn truy sát một hồi lâu, muốn diệt khẩu! Cuối cùng cũng có thế lực khác tham dự vào cướp đoạt, mới để cho đệ tử của Thiên Ngọc môn ở Tề quốc bên kia thoát ra khỏi nguy cơ.
Mặc dù như thế, cũng làm cho Thiên Ngọc môn tổn thất không ít đệ tử tinh nhuệ, kém chút nữa làm cho Bành Hựu Tại tức đến hộc máu.
Đương nhiên, Thiên Ngọc môn vẫn có lưu lại một chút hậu thủ, cũng còn đệ tử tiềm phục tại Tề kinh chưa bị bại lộ, cho nên vẫn biết được chuyện Ngưu Hữu Đạo muốn cưới Quản Phương Nghi rồi truyền về, Thiên Ngọc môn lập tức tìm tới Thương Triều Tông bên này để xác minh tình huống.
Kết hôn chính là nhân chi thường tình*, ai cũng không thể nói cái gì, chỉ là thân phận của Quản Phương Nghi thực sự khiến cho người ta không nói được lời nào.
Sau khi được nghe nói thân phận của Quản Phương Nghi về sau, Thương Triều Tông cũng rất giật mình, không thể tin được, Ngưu Hữu Đạo thế mà lại đi cưới loại nữ nhân này, thế là chạy đi tìm bên này xác minh.
Nhưng mà ba phái bên này, bao quát cả người Ngũ Lương sơn, cũng không biết rõ ý đồ của Ngưu Hữu Đạo là gì, chỉ biết là thật sự có chuyện này.
Đưa mắt nhìn mấy người ca ca rời đi, Thương Thục Thanh quay người lại, hỏi ba vị chưởng môn, “Dáng dấp Hồng Nương kia rất xinh đẹp sao?”
Ba người nhìn nhau, ở trước mặt vị này nói cái gì có xinh đẹp hay không, tựa hồ có chút không thích hợp cho lắm.
Nhưng mà vẫn là phải đối mặt hiện thực, Phí Trường Lưu nói: “Trước kia lúc ta còn chưa có tiếp nhận chức chưởng môn Lưu Tiên tông, từng đi du ngoạn qua Tề kinh, mặc dù không quen biết gì Hồng Nương kia, nhưng cũng có nghe kỳ danh, sau đó cũng đã gặp, không thể không thừa nhận, đó là nữ tử tuyệt sắc thế gian hiếm có.”
Trịnh Cửu Tiêu khẽ gật đầu nói: “Ta trước kia cũng là mộ danh nên đi xem thử, đích thật là tuyệt sắc, nói là ‘phong hoa tuyệt đại’ cũng không đủ, nàng ta có rất nhiều người ái mộ! Bất quá kia đã là chuyện thật lâu trước đây, về phần hiện tại là cái bộ dáng gì, thì không rõ lắm.”
“Xì!” Hạ Hoa chợt xì một tiếng khinh thường, liếc xéo hai người, mặt mũi tràn đầy khinh bỉ nói: “Nữ nhân kia chính là ả tiện nhân không biết xấu hổ, các ngươi thế mà còn từ thật xa chạy đi nhìn nàng, đám nam nhân các ngươi chỉ có chút tiền đồ này, liền kiểu các ngươi, thế mà cũng có thể đường đường trở thành chưởng môn của một phái!”
Lời nói này khiến hai người có chút xấu hổ.
Phí Trường Lưu giải thích nói: “Lúc ấy đi du ngoạn, thuận đường nhìn thử chút, không có không chịu nổi như ngươi nói vậy.”
Trịnh Cửu Tiêu: “Du ngoạn mà, có thứ nổi tiếng lại không đi nhìn một chút, sao gọi là du ngoạn chứ hỉ?”
Thương Thục Thanh ngẩng đầu, nhìn về phía trang viên xa xa trên đỉnh núi của Ngưu Hữu Đạo ở, thần sắc có hơi ảm đạm, xem chừng lại muốn chải đầu bối tóc cho Ngưu Hữu Đạo cũng đã không thích hợp nữa, dễ khiến cho người mới hiểu lầm, xem ra chính mình đã không thích hợp ở lại chỗ đó nữa.
“Thế á, Tề kinh thì trước kia ta cũng có đi qua, có nổi tiếng thế mà tại sao ta lại không đi qua nhìn nhỉ? Quận chúa, đừng để ý tới hai tên xú nam nhân này!” Hạ Hoa đưa tay khoác lấy tay Thương Thục Thanh kéo nàng rời đi.
Hiện trường chỉ còn lại Phí Trường Lưu cùng Trịnh Cửu Tiêu quay mặt nhìn nhau.
Phí Trường Lưu hỏi: “Chuyện này ngươi thấy thế nào?”
Trịnh Cửu Tiêu: “Chuyện riêng của người ta, ta có thể thấy thế nào? Bất quá nói đi thì nói lại, vị này của chúng ta lợi hại a, bài trừ cái thanh danh đi, nhiều năm qua như vậy, nhiều người truy cầu như vậy đều không hái được hoa này, cái thằng đó vừa ra tay liền xong chuyện, có thể làm chuyện người khác không làm được, đó cũng là bản sự!”
Phí Trường Lưu dở khóc dở cười lắc đầu, Tề kinh bên kia sự tình nối tiếp sự tình, nào là khiêu chiến, nào là công văn xuất cảnh, rồi lại đấu giá, lại đả thương đệ tử Thiên Hỏa giáo, nơi này đang còn nơm nớp lo sợ cho vị kia đây, kết quả rất tốt, vị kia trở mình lại làm ra một màn như thế, lần này thật đúng là, lại tiếp tục nổi tiếng khắp thiên hạ đi.
“Bình thường nhìn xem thì trông thật là khiêm tốn, lại ít đi làm chuyện để cho người ta chú ý, vậy mà cứ hễ động một tí, lại làm ra chuyện danh dương thiên hạ, thật đúng là người phi thường thì làm chuyện phi thường a! Ngươi nhìn ra chưa, quận chúa hình như có tình ý với Ngưu Hữu Đạo nhỉ.” Hắn lại quay sang hướng bóng lưng Thương Thục Thanh rời đi tặt lưỡi.
Gần đây nhiều lần tin tức Ngưu Hữu Đạo gặp phải chuyện phiền phức truyền đến, bọn hắn thấy được phản ứng rất rõ của Thương Thục Thanh, nếu còn không nhìn ra chút gì, vậy nhiều năm coi như là sống vô dụng rồi.
Trịnh Cửu Tiêu cũng quay đầu nhìn lại, “Nam nữ trẻ tuổi nha, lâu ngày sinh tình cũng có thể lý giải, bất quá nói đi thì nói lại, nàng tuy là nữ tử hiền thục, phẩm tính hay các khác phương diện cũng không thể bắt bẻ, thế nhưng cái gương mặt kia của nàng, thật sự là không dám lấy lòng, có chút dọa người, đời này xem như ế a! Ai, không đề cập tới nữa, có thể Ngưu Hữu Đạo nhìn chướng mắt, rõ ràng là tình đơn phương. Việc này cũng đừng đi xuyên phá, nếu không hai bên đều xấu hổ.”
“Cái này không cần ngươi nhắc nhở!”….
Bắc Châu, trên bờ đê con sông, Thiệu Bình Ba tinh thần phấn chấn, đứng nhìn ngắm nước sông cuồn cuộn chảy vào trong mương nước, chảy về phía đồng ruộng rộng lớn.
Gió thổi đến, áo choàng sau lưng gió thổi bay phần phật, càng tăng thêm khí chất của người vì quốc gia thiên hạ, chân chính là Đại công tử Bắc Châu ngọc thụ lâm phong.
Một bên, Đường Nghi váy áo tung bay bồi bạn, thần sắc ẩn ẩn có chút uất uất.
Nam ngọc thụ lâm phong, nữ dung mạo như thiên tiên, chân chính là một đôi kim đồng ngọc nữ.
Trước mắt mương nước tưới tiêu đã hoàn thành xong, có thể bắt đầu sử dụng, tâm tình Thiệu Bình Ba phi thường tốt, quay sang nhìn Đường Nghi, hỏi: “Ngươi có tâm sự à?”
Đường Nghi nói: “Lo liệu cho cả một môn phái, tránh không được có chút chuyện khó nghĩ.”
Thiệu Bình Ba khẽ gật đầu, “Từ từ sẽ được, không cần vội!”
Đường Nghi cũng khẽ gật đầu, trên thực tế, nàng hiện tại nghĩ, lúc trước nàng một mực bỏ qua kiến nghị, suất lĩnh Thượng Thanh tông đi vào Bắc Châu, có phải đã sai rồi hay không?
Vốn là ôm một phen tinh thần chạy tới, thế nhưng ở dưới tay vị đại công tử này, lại như là ‘thân hãm bùn nhão’ vậy, chìm không chìm hẳn, cũng không rút người ra được, ngươi muốn chìm hắn liền kéo một phát, ngươi muốn thoát thân, nhưng lại cũng không đi được. Đối mặt vị đại công tử này, nàng thật sự là tràn đầy vô năng, vô lực, không có chỗ để phát lực.
Nàng lo nghĩ, vì tiền đồ của Thượng Thanh tông mà lo nghĩ, nếu tiếp tục như vậy nữa, toàn bộ tinh khí thần của Thượng Thanh tông liền sẽ triệt để hao tổn hết, một khi từ trên xuống dưới, đều dưỡng ra tâm thái ‘ngồi ăn rồi chờ chết’, đều nhận mệnh, thì Thượng Thanh tông sẽ rất khó quật khởi lại!
Thế là nàng đưa ánh mắt về phía Ngưu Hữu Đạo, phái người đi thương thuyết, nguyện ý nhường ra chức chưởng môn, nhưng mà Ngưu Hữu Đạo không chút lưu tình nào cự tuyệt, rõ ràng không muốn lại có bất kì mối quan hệ gì với nàng. Nàng cũng tìm không ra lý do gì để oán trách người ta, là do ai có lỗi với ai trước chứ, lòng dạ mọi người đều biết rõ.
Gần đây liên tiếp nghe được tin tức, Ngưu Hữu Đạo nhìn như rất nguy hiểm, nhưng đối với loại người cứ sinh hoạt tầm thường vô vị như nàng mà nói, lại có cảm thụ so sánh rất rõ ràng, Ngưu Hữu Đạo có nguy hiểm hơn đi nữa, nhưng lại là đang oanh oanh liệt liệt, mà Thượng Thanh tông, thân là đệ nhất phái Yến quốc năm đó, ở trên tay nàng lại dần dần chìm vào trạng thái vắng vẻ vô danh.
Ngay cả chính nàng cũng cảm thấy, chỉ sợ cho đến một ngày, tu hành giới sẽ không còn ai nhớ tới, trên đời này còn có một Thượng Thanh tông tồn tại!
Mà tu hành giới bây giờ, người nào không biết Ngưu Hữu Đạo? Đường đường một môn phái, thế mà tên tuổi còn kém cả một tên khí đồ*!(* đệ tử bị trục xuất)
Loại sự tình này, đã không phải lần thứ nhất Thượng Thanh tông gặp phải, trước kia có Triệu Hùng Ca, bây giờ lại toát ra cái Ngưu Hữu Đạo!
Nàng biết rõ, nếu không có Triệu Hùng Ca mà nói, hiện tại Thượng Thanh tông, chỉ sợ ngay cả nơi để sống yên ổn cũng không có, vẻn vẹn chỉ là tọa kỵ của Triệu Hùng Ca lộ mặt, liền đã cho Thượng Thanh tông một đầu sinh lộ!
Chính nàng cũng thường xuyên nghĩ lại, vì cái gì Thượng Thanh tông không lưu lại được đệ tử có năng lực vậy? Vì cái gì đệ tử có năng lực đều bị đuổi ra ngoài? Đến tột cùng là Thượng Thanh tông đã sai cái gì?
Gần đây nhất, tin tức Ngưu Hữu Đạo muốn cưới Hồng Nương Tề kinh nàng cũng có nghe nói, tin tức này đối với nữ nhân từng bái đường với Ngưu Hữu Đạo như nàng mà nói, nói không có chút xúc động là giả, thế nhưng lại chỉ có thể ở ngoài nhìn xem. Người khác có thể nói Ngưu Hữu Đạo, sao mà ngay cả loại nữ nhân này cũng cưới, nhưng nàng lại ngay cả tư cách nói, cũng không có.
“Gần đây có tin tức gì của Ngưu Hữu Đạo hay không?” Thiệu Bình Ba đột nhiên lên tiếng hỏi.