Đạo Quân

Chương 276: Thu nhỏ phạm vi




Chương 276: Thu nhỏ phạm vi
Edit : Luna Huang
Mạnh miệng thì ai cũng biết nói, song để hiện thực được thì Công Tôn Bố lại gặp phải chút khó khăn, “Đạo gia, Tề quốc lớn như vậy, theo tình hình tìm kiếm trước mắt, tìm tới tìm lui kết quả vẫn là như vậy, muốn tăng cường độ tìm kiếm lên mà nói, phải cần thêm nhân thủ, đệ tử trong môn phái ta ở bên này căn bản không đủ dùng, có thể gọi Thiên Ngọc môn với ba phái điều động thêm nhân thủ tới hỗ trợ được không?”
Đang nhìn chằm chằm địa đồ Ngưu Hữu Đạo khoát tay áo, “Mấy nhà kia người đông phức tạp, phương diện khác có lẽ có thể dùng một chút, nhưng kêu đi làm việc này ta lại không yên tâm, chuyện này ta có sắp xếp khác, tạm thời không thể để bọn hắn biết, cố gắng giữ bí mật.”
Công Tôn Bố với Hắc Mẫu Đơn nhìn nhau, không phải ngươi muốn đảo loạn Bắc Châu sao? Động tĩnh làm lớn lên, khiến cho Bắc Châu không thể đạt được, không phải là chuyện tốt sao?
Hắc Mẫu Đơn: “Đạo gia, Công Tôn huynh nói không sai, trước mắt,  một chút người chúng ta này mà muốn đào cho ra manh mối ở địa phương lớn như Tề quốc này, đích thực là không đủ dùng, chuyện này đối phương chắc chắn cũng muốn giữ bí mật tiến hành, nên sẽ không dễ để cho người ngoài phát hiện ra.”
“Đào cho ra manh mối?” Ngưu Hữu Đạo quay sang Hắc Mẫu Đơn, “Manh mối lớn nhất chúng ta đã nắm giữ, biết bọn hắn muốn âm thầm tiến hành, biết bọn hắn muốn vận chuyển bằng đường biển, đó chính là manh mối lớn nhất rồi! Chúng ta đã nắm giữ tiên cơ, địch sáng ta tối, không có lý do gì tìm không thấy bọn hắn, nhiều thuyền như vậy còn có thể bay mất hay sao? Chỉ cần kế hoạch của bọn hắn không thay đổi, ta không tin không tìm thấy bọn hắn.”
Công Tôn Bố chần chờ nói: “Phải chăng bọn hắn đã đạt được, thuyền đã xuất phát đi rồi?”
Ngưu Hữu Đạo: “Không có khả năng! Lúc chúng ta tại Vô Biên các mới biết được tin tức đường thủy ở Hàn quốc, bên kia con đang tiến hành kiểm tra lại đường thủy này, tại trước khi chưa xác nhận được đường thủy này có an toàn hay chưa, bên kia không có khả năng lấy nhiều chiến mã như vậy ra làm trò đùa, nhiều tiền quá không có chỗ xài sao? Chúng ta vừa mới nắm được tình huống, đã lập tức an bài người đi điều tra bờ biển của Tề quốc, nghe những lời giảng giải vừa rồi của các ngươi, ta càng dám khẳng định, đám chiến mã kia còn chưa có rời khỏi lãnh thổ Tề quốc.”
Tay hắn gõ gõ địa đồ, “Hiện tại, căn cứ theo tình huống chúng ta đã biết, cần chải vuốt lại manh mối một lượt, không nên nói một đống thứ vô dụng, gây nhiễu loạn tầm nhìn của bản thân nữa, chải vuốt manh mối cho rõ ràng, tự nhiên là có thể biết rõ mục tiêu phương hướng của chúng ta. Theo các ngươi nói, khả năng tạo thuyền mới là không có, chỉ có thể tiến hành cải tạo. Vậy, trước tiên xuống tay từ trên những chiếc thuyền đó đi, ta hỏi các ngươi, các ngươi cảm thấy bọn hắn nên để thuyền ở chỗ như thế nào để dễ bề tiến hành cải tạo nhất?”
Hắn thân là đầu lĩnh dẫn đội, dưới tình huống phức tạp, hắn cần phải làm rõ mạch suy nghĩ cho người bên dưới, là đầu lĩnh, nhất định phải có được năng lực như vậy.

Công Tôn Bố trầm ngâm nói: “Vừa rồi Mẫu Đơn muội tử cũng đã nói, nhiều thuyền như vậy không có khả năng xuất ra từ một nơi, như thế rất bắt mắt, chỉ có thể là bí mật điều động từ mỗi quốc gia.”
Ngưu Hữu Đạo hỏi: “Có phải đã cải tạo ở tại các quốc gia trước rồi mới đi ra biển hay không?”
Hắc Mẫu Đơn: “Khả năng này không lớn.”
Ngưu Hữu Đạo hỏi lại: “Vì sao?”
Hắc Mẫu Đơn: “Đạo gia, có thể ngươi có chỗ không biết, như trước đó ta có nói, người bình thường sẽ không dùng thuyền lớn như vậy đi biển, người có thuyền lớn như vậy, đa số không phải giàu thì là sang, chắc chắn không phải là bách tính phổ thông, nhất là những chủ thuyền có thể mua bán xuyên quốc gia, phía sau ít nhiều gì cũng có thế lực nhất định chống lưng. Không được chủ thuyền đồng ý, ngươi không có khả năng tự tiện cải tạo thuyền của người ta, mà cải tạo thuyền hàng thành thuyền có thể chở được chiến mã, hàng rào dùng để ngăn cách từng gian ở bên trong rất dễ thấy.”
Công Tôn Bố cũng gật đầu, “Không sai, nhiều thuyền như vậy, lại không thể xuất ra từ cùng một nơi, nếu để cho chủ thuyền nơi khác phát giác ra được dị thường này, phía sau mấy chủ thuyền này ít nhiều đều có chút bối cảnh, còn phân tán ra làm mà nói, rất dễ bị lộ tin tức. Như thế, cũng chỉ có một khả năng, đó là trước khi thuê những chiếc thuyền này, sẽ không cho những chủ thuyền kia biết được mục đích sử dụng chân chính.”
Ngưu Hữu Đạo híp mắt lại, suy xét lời nói của bọn hắn.
Hắc Mẫu Đơn cũng thuận theo mạch suy nghĩ đó nói, “Vậy là cũng chỉ có một cái khả năng, bọn hắn nhất định muốn dời thuyền đi trước, sau đó lại đưa đến một nới bí mật để tiến hành cải tạo. Một khi thuyền bị đưa tới chỗ bí mật liền bị khống chế, thuyền có nguyện ý tiếp nhận cải tạo hay không, sợ là không phải do những thuyền viên kia làm chủ nữa rồi.”
Ngưu Hữu Đạo từ từ nói: “Nói như thế, trước đó thì những chủ thuyền kia cũng không biết mục đích bọn hắn thuê thuyền để làm gì.”
Hắc Mẫu Đơn: “Hẳn là như vậy, cũng rất dễ dàng làm được điều đó, thuyền dùng để vận chuyển thuê, chỉ cần khách trả tiền cọc trước, người ta tự nhiên sẽ nghe theo người đặt cọc, lái thuyền đi tới điểm chỉ định. Bọn hắn cũng không đi nói cho bọn họ biết trước tình huống, nếu không rất dễ để lộ tin tức.”
Ngưu Hữu Đạo lần nữa nhìn chăm chú về phía địa đồ, “Địa điểm để cải tạo kia có khả năng nằm ở nơi nào nhất?”

Hai người cũng nhìn về phía địa đồ theo, Công Tôn Bố nói: “Cải tạo nhiều thuyền lớn như vậy, quá bắt mắt, rất không có khả năng đặt thuyền ở khu vực ven bờ biển. Nếu suy tính theo kiểu này mà nói, phương hướng loại bỏ trước đó chúng ta có thể đã sai, rất có thể là đối phương đặt địa điểm cải tạo ở trên một hải đảo không dễ bị người phát hiện.”
“Hải đảo?” Ngưu Hữu Đạo hỏi lại: “Chẳng lẽ sẽ không đặt ở bờ biển nào đó mà có ít người lui tới sao?”
Công Tôn Bố nói: “Toàn bộ khu vực bờ biển Tề quốc, đệ tử trong môn đã phân ra đi tìm khắp rồi, cũng không phát hiện có gì dị thường.”
Ngưu Hữu Đạo: “Có phải là đặt ở khu vực ven biển của quốc gia khác hay không?”
“Rất không có khả năng đó.” Hắc Mẫu Đơn lắc đầu phủ định.
Ngưu Hữu Đạo lại hỏi: “Vì sao nói vậy?”
Hắc Mẫu Đơn: “Đầu tiên là không có khả năng tập trung nhiều thuyền như vậy, sẽ tạo thành đội thuyền khổng lồ, quá bắt mắt, không muốn để cho người ta hoài nghi cũng khó. Thứ yếu, đi trên biển sẽ có rất nhiều tình huống đột ngột phát sinh, nếu phân tán đội thuyền ra hành động mà nói, rất khó cam đoan mỗi chiếc thuyền đều có thể tới mục đích đúng hạn. Một khi ở cách quá xa mà nói, trên biển rất khó canh cho đúng giờ, có khi thời gian bị chậm trễ không chỉ là một vài canh giờ. Thêm những tình huống đột ngột phát sinh trên biển nữa, nếu như ông trời hỉ nộ vô thường mà nói, cũng không phải tu sĩ là có thể khống chế được này nọ.”
“Một khi đối phương đem ngựa tập trung lại, phải cam đoan rằng thuyền có thể kịp thời đến đón, bằng không, một đống ngựa dừng lại ở bờ biển quá lâu, rất dễ xảy ra sự cố, rất dễ bị phát hiện. Sự tình chu đáo cẩn mật như thế, điểm mấu chốt nhất trong đó, là việc chắp nối đưa ngựa lên thuyền, há có thể không cân nhắc nguy cơ lệch thời gian này sao?”
“Cho nên, đặt ở nước khác là không có khả năng, bọn hắn nhất định phải cam đoan rằng, một khi đã chuẩn bị ổn thỏa xong, là có thể tùy thời đưa ngựa lên thuyền chở đi. Mà muốn kiểm soát thời gian đi lại trên biển, địa điểm đặt thuyền chắc chắn sẽ có yêu cầu về khoảng cách, hẳn là sẽ không đặt ở nước khác, khẳng định là vẫn đặt tại Tề quốc này. Cho nên ta tán thành phán đoán của Công Tôn huynh, chắc chắn là được đặt tại một hải đảo nào đó, ở vùng biển của Tề quốc này.”
Ngưu Hữu Đạo giúp bọn hắn làm rõ mạch suy luận, xác minh phương hướng xong xuôi, sự tình không có manh mối đã trở nên đơn giản hơn rất nhiều, suy đoán của hai người cũng trở nên có lý có cứ, tựa hồ đã tiếp cận được mục tiêu mọi người muốn tìm.

Không có cách, Ngưu Hữu Đạo không rõ về phương diện này lắm, không cách nào tự mình đưa ra phán đoán chính xác được, chỉ có thể là dẫn đường, vận động năng lực của người bên cạnh, đồng lòng hợp sức cùng giải quyết vấn đề.
“Tốt, đã rút nhỏ phạm vi chỗ đặt của mục tiêu, ta tin tưởng phán đoán của các ngươi, là ở ngay tại một hải đảo nào đó của vùng biển Tề quốc này!” Ngưu Hữu Đạo gật đầu tán thành, bất quá tay lại chỉ chỉ khoanh khoanh vùng biển Tề quốc nói, “Nhân thủ của chúng ta không đủ, coi như nhân thủ có đủ đi nữa, vùng biển Tề quốc rộng lớn như vậy, lại ném thêm một đóng người vào tìm kiếm cũng quá sức, dựa trên những cơ sở vừa nói đó, lại thu nhỏ phạm vi lại cho ta!”
Hắc Mẫu Đơn, “Vẫn là câu nói kia, vì muốn kiểm soát thời gian chắp nối đưa ngựa lên thuyền, vị trí của hải đảo sẽ không cách khu vực bờ biển của Tề quốc quá xa.”
Công Tôn Bố trầm ngâm nói: “Nếu như đặt ở trên hải đảo, thì hải đảo đó chắc chắn là nơi không dễ bị người phát hiện.”
Hắc Mẫu Đơn chần chờ: “Không quá xa, lại không dễ bị người phát hiện, tất nhiên nơi thuyền bè không thường lui tới.”
Ngưu Hữu Đạo hỏi: “Thỏa mãn những yếu tố này, thì sẽ là cái tình huống gì?”
Hắc Mẫu Đơn có chút không dám chắc nói: “Không quá xa, lại không quá dễ bị phát hiện, vậy khẳng định là khu vực có tình huống biển phức tạp, dễ gặp nguy hiểm, khiến thuyền bè lui tới nhất định phải đi đường vòng. Còn có tình huống khác hay không, thì ta cũng không dám chắc.”
Ngưu Hữu Đạo quay sang nhìn Công Tôn Bố đang còn nhíu mày suy tư, hỏi “Ngươi còn có cái gì muốn bổ sung hay không?”
Công Tôn Bố chần chờ nói: “Phương diện đi biển, Mẫu Đơn muội tử rành hơn ta, ta cảm thấy, tình huống hẳn là giống như nàng nói vậy.”
Ngưu Hữu Đạo hỏi: “Còn có thể thu nhỏ phạm vi thêm một chút nữa không?”
Bởi vì hắn biết rất rõ, hắn không nắm được nhiều tình huống của Thiệu Bình Ba bên kia, đến tột cùng là ai đang xử lý chiến mã cho Thiệu Bình Ba, bên này căn bản không biết gì.
Hắn hoài nghi, phải chăng là có liên quan đến Hiểu Nguyệt các, nhưng ngay cả biết là Hiểu Nguyệt các, hắn cũng không nắm giữ được tình huống gì về Hiểu Nguyệt các cả.

Hắn cũng chưa quen với cuộc sống ở Tề quốc bên này, trong lúc nhất thời hắn cũng không có cách nào khác, trước mắt, tình huống duy nhất hắn nắm giữ chính là ‘vận chuyển bằng đường biển’, dưới tình huống chưa nắm bắt được hoạt động của người bên dưới, hắn chỉ có thể là nhằm vào phương hướng thuyền vận chuyển làm cửa khẩu để đột phá.
Hắc Mẫu Đơn và Công Tôn Bố ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, suy nghĩ một lúc sau, đều chầm chậm lắc đầu.
“Tốt, liền đi theo mạch suy nghĩ này tiến hành loại trừ cho ta!” Ngưu Hữu Đạo đập bàn tay xuống khu vực vùng biển Tề quốc, truyền đạt mệnh lệnh điều chỉnh kế hoạch.
“Trước hết, bảo môn hạ đệ tử của ngươi đi tìm những người thường xuyên ra biển để nghe ngóng, xem xem vùng biển nào phù hợp với tình huống vừa mới nói đó, đồng thời còn phải nghe ngóng thêm, xem coi còn có những vùng biển nào, có chứa các nhân tố không thuận lời cho thuyền bè lui tới nữa hay không.”
“Trước tiên tìm những khu vực biển tồn tại các nhân tố đó ra cho ta, sau đó lại phái người đi những tới những khu vực đó ngồi rình, hay là nhìn chằm chằm bến thuyền gì đó ta mặc kệ, làm sao thuận tiện thì làm, chỉ cần phát hiện có thuyền thuộc điều kiện phù hợp, lại chạy tới những chỗ không nên chạy đến này, lập tức theo sau rình, chú ý, không nên ‘đánh cỏ động rắn’!”
“Về phương diện nhân thủ, tạm thời không tiện vận dụng người phe khác, ngươi lập tức hạ lệnh, triệu tập thám tử của Ngũ Lương sơn ở mấy quốc gia bên này, bí mật đến đây, trước tiên chấp hành nhiệm vụ này cho xong, ta muốn nhanh chóng nhìn thấy kết quả, để ta định ra kế hoạch bước kế tiếp! Nhớ kỹ, cần phải giữ bí mật hành động,  phải nghiêm khắc yêu cầu nhân thủ bên dưới tuân thủ vấn đề này!”
“Được!” Công Tôn Bố gật đầu, “Ta đi làm ngay.”
Hắc Mẫu Đơn tiễn hắn rời đi, lúc mở cửa chia tay, hai người nhìn nhau cười một tiếng, sự tình trước đó còn không có manh mối, hiện tại cảm giác tựa hồ nắm chắc trong tầm tay.
Về phần có thể thành công hay không, cũng không dám cam đoan, hai người khẽ gật đầu chào nhau, đóng cửa.
Hắc Mẫu Đơn trở vào bên trong, gặp Ngưu Hữu Đạo vẫn đang còn nhìn chằm chằm địa đồ, nhịn không được tiến lên hỏi thử, “Đạo gia, không phải lúc ở tại Vô Biên các ngươi có nói, chiến mã còn ở tại Tề quốc, thì còn chưa tới lượt Hàn quốc đến ngăn, đúng không? Sao không trực tiếp mật báo, để người của triều đình Tề quốc đi thăm dò, chẳng phải chúng ta được bớt việc sao?”
Ngưu Hữu Đạo có vẻ như đang tự nói một mình, “Trước tiên sờ thử tình huống rồi lại nói.”
(Luna: Dạo này toàn thuyền bè với ngựa chán quá đi. Ổng muốn cướp mà báo Tề quốc cướp sao nỗi)



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.