Đạo Quân

Chương 266: Nghi vấn xếp hạng




Chương 266: Nghi vấn xếp hạng
Edit Luna Huang
Hai người Thương, Lam không hiểu rốt cuộc là vị này muốn nói cái gì, người không thích nói chuyện, thỉnh thoảng thoát ra đôi lời, lời ít ý nhiều cũng có thể lý giải, nhưng không biết cách nào nói cho rõ thì không được đúng lắm.
Hai người đều nhìn hắn không nháy mắt, đều đang đợi hắn nói tiếp.
Bạch Diêu bổ sung một câu, “Chẳng những là ta, chuẩn xác mà nói, là toàn bộ người xếp hạng từ 267 trở xuống đều tăng lên một bậc, còn có thêm một người mới được đưa lên Đan Bảng nữa.”
Lam Nhược Đình nghi ngờ hỏi: “Cái này có liên quan gì đến chúng ta hả?”
Bạch Diêu: “Người xếp hạng 267 Đan Bảng kia tên là Trác Siêu, bị người ta giết, là bị Ngưu Hữu Đạo giết!”
“Hít!” Thương, Lam kinh hãi hít sâu vào một hơi, mặc dù hai người không phải là người trong tu hành, nhưng ít nhiều vẫn có chú ý tới Đan Bảng, ai mà không muốn mời chào người trên Đan Bảng cho mình sử dụng cơ chứ?
Cho nên hai người hiểu rất rõ người có thể xếp hạng gần top 200 Đan Bảng là có ý vị như thế nào, đó là cao thủ hạng nhất, cần biết Bạch Diêu mới chỉ xếp chừng hạng 600.
Thương Triều Tông có chút không dám tin nói: “Đạo gia có thể giết chết được cao thủ Đan Bảng xếp hạng gần 200 sao? Cái này tựa hồ rất không có khả năng đi! Có phải có hiểu nhầm gì hay không?”
Bạch Diêu: “Dưới tình huống bình thường mà nói, đúng là rất không có khả năng, nhưng tu sĩ có lợi hại cỡ nào đi nữa, cũng ngăn không được âm mưu quỷ kế, hình như Ngưu Hữu Đạo khá là am hiểu thứ này nhất.”
Hai người Thương, Lam nhìn nhau, đối với điều này, hai người không có phủ nhận, nói dễ nghe chút là Đạo gia thủ đoạn cao minh, nói khó nghe chút, không phải liền là âm mưu quỷ kế a!
Thấy hắn xâm nhập vào Anh Võ đường liền chỉ nói cái này, Thương Triều Tông thỉnh giáo: “Chuyện này có ảnh hưởng rất lớn sao?”

Bạch Diêu: “Nói lớn không lớn, nói nhỏ thì cũng không nhỏ. Không lớn là bởi vì người trên Đan Bảng bị chết rất là bình thường, bị xoá tên khỏi Đan Bảng không có gì là lạ. Nói không nhỏ là bởi vì Trác Siêu chết rất không bình thường, dưới tình huống bình thường, đều là người nào đánh bại kẻ đó thì sẽ thay thế vị trí đó, mà Ngưu Hữu Đạo nguyên nhân có thể là bởi vì tu vi, còn chưa đủ tư cách để tiến vào Đan Bảng, bởi vậy làm cho một đám người phía sau toàn bộ tăng một bậc.”
Hai người Thương, Lam nhỏ mồ hôi hột, nói theo kiểu này, có vẻ như quả thực là ảnh hưởng đến không ít người, Đan Bảng thế mà bởi vì Đạo gia, mà hơn 500 cao thủ được thay đổi xếp hạng, những người này có nên cảm tạ Đạo gia hay là không đây?
Thế mà hơi chút lại ảnh hưởng tới mấy trăm tên cao thủ Đan Bảng, cái này. . .
Lam Nhược Đình hỏi: “Loại chuyện như thế này trước kia từng có xảy ra sao?”
Bạch Diêu: “Từng có một lần, nhưng không giống với lần này, thời gian sáng lập Đan Bảng nói dài cũng không dài, nói ngắn thì cũng không ngắn, lần xảy ra trước là vì có người bị hết thọ hạn mà đi về cõi tiên! Càng quan trọng hơn là, Ngưu Hữu Đạo không phải là hạng người vô danh, thanh danh giết Yến sứ đã là vang khắp thiên hạ, lúc này đây, hắn lại tiếp tục dương danh thiên hạ!”
Thương Triều Tông vì Ngưu Hữu Đạo mà đổ mồ hôi lạnh, có chút lo lắng cho Ngưu Hữu Đạo nói: “Việc này phải chăng có nhầm lẫn gì không?”
Bạch Diêu: “Xếp hạng trên Đan Bảng chưa hẳn chân thực, bởi vì có rất nhiều người chưa từng giao thủ với nhau, nhưng Băng Tuyết các điều chỉnh bảng xếp hạng này chưa bao giờ nhầm, tất nhiên là đã xác thực qua rồi, mới có thể công bố ra cho tu sĩ thiên hạ biết! Cũng sẽ không tùy tiện nêu ra người giết Trác Siêu là Ngưu Hữu Đạo đâu, uy tín của Băng Tuyết còn tại đó.”
Thương, Lam quay mặt nhìn nhau, nói như thế, đích thật là Đạo gia làm chuyện tốt.
Lam Nhược Đình hỏi: “Pháp sư đến đây nói chuyện này là có ý gì ?”
Bạch Diêu: “Mua sắm chiến mã không phải là chuyện nhỏ, trên đường đi Ngưu Hữu Đạo sao còn có tâm tư làm ra động tĩnh lớn như vậy? Việc này đã kinh động đến sư môn, mệnh ta tới đây hỏi thăm một chút, muốn biết đến cùng là có chuyện gì vậy. Nhìn bộ dạng Vương gia cùng Lam tiên sinh, tựa hồ còn chưa biết có chuyện này, sư môn đang chờ ta hồi đáp, có thể làm phiền đi hỏi ba phái một chút hay không, bọn hắn phái người xuất phát theo Ngưu Hữu Đạo, ít nhiều chắc cũng biết nội tình bên trong.”
Náo lên chuyện lớn như vậy, hai người cũng muốn biết ruốt cuộc là xảy ra chuyện gì, tự nhiên là đồng ý đi hỏi thử.
Hơi chuẩn bị chút, hai người dẫn Bạch Diêu rời khỏi thủ phủ quận, cùng một đoàn nhân mã hộ vệ vội vàng đi ra khỏi thành, thẳng đến trong núi phía ngoài thành.

Người trong núi tự nhiên là được thông báo nên ra đón, vừa hay Thương Thục Thanh cũng ở gần đó, ra chào hỏi trước, nàng cũng có chút kinh ngạc, “Ca, có chuyện gì mà ca đến đây?”
Mấy người Thương Triều Tông rất ít khi đến bên này. Đầu tiên là phía bên kia của hắn cũng đang rất vội, nơi này cũng không cần đến hắn quan tâm. Thứ yếu, nơi này là địa bàn Ngưu Hữu Đạo, căn cứ của tu sĩ, không đến lượt hắn can dự vào.
Cho nên nàng biết, bình thường ca ca sẽ không vô duyên vô cớ chạy đến bên này, lần này đến, tất nhiên là có chuyện.
“Phía Đạo gia bên kia nảy sinh chút chuyện. . .” Thương Triều Tông kể lại tình huống đại khái cho nàng nghe.
Thương Thục Thanh nghe xong cũng mờ mịt, ngay cả bản thân Thương Triều Tông cũng không biết chuyện gì, nàng tự nhiên là càng không biết.
Sau khi ba vị chương môn Phí Trường Lưu, Hạ Hoa, Trịnh Cửu Tiêu đi vào, vốn muốn mời Thương Triều Tông vào trong núi ngồi nói chuyện, thế nhưng chỗ ở của mấy phái cũng không tiện đi bộ lắm, Thương Triều Tông ra hiệu vào trong trường đình bên cạnh ngồi một chút là được rồi.
Rất nhanh đã quay lại chuyện chính, đã hỏi tới chuyện Bạch Diêu vừa nói, kể lại tình huống đại khái xong, cuối cùng Thương Triều Tông hỏi: “Ba vị chưởng môn, có biết rốt cuộc đã có chuyện gì không?”
Ba người có chút trầm mặc, chuyện Đan Bảng thay đổi xếp hạng bọn hắn tự nhiên cũng có chú ý đến, nhân thủ ba phái bố trí tại mấy chỗ cùng loại với thành Trích Tinh cũng không phải để trưng, nguyên nhân bên trong đó bọn hắn cũng đã biết rõ. Bọn hắn cũng đang thắc mắc vì chuyện này, chuyện này xem như đã được giữ bí mật rồi, Băng Tuyết các làm sao lại biết mà đi điều chỉnh Đan Bảng nhanh như vậy? Nhất là nguyên nhân điều chỉnh Đan Bảng nữa, Băng Tuyết các dùng cái gì để khẳng định chắc chắn là chính tay Ngưu Hữu Đạo giết Trác Siêu?
Hiện tại ba phái có chút hoài nghi, phải chăng nội bộ ba phái có mật thám của Băng Tuyết các nằm vùng rồi? Hay là có khâu nào xảy ra vấn đề.
Nhưng mà hoài nghi cũng chỉ có thể là hoài nghi, cũng không dám điều tra, ngươi tra nằm vùng của Băng Tuyết các là có ý gì?
Mặc dù loại tồn tại như Băng Tuyết các sẽ có quy củ của mình, sẽ không tùy tiện nhúng tay vào một số chuyện, dùng thứ quy củ đó để cho mọi người yên tâm, thế nhưng nó cũng không đại biểu là sẽ vĩnh viễn không nhúng tay, nghĩ đến trong nội bộ có khả năng có mật thám của bên ngoài, trong lòng sao có thể thoải mái được? Thế nhưng lại là không thể làm gì!

“Trước khi xuất phát, Ngưu Hữu Đạo đã có dự đoán trước, nên đã bí mật bố trí một số nhân thủ ba phái đi theo,  quả nhiên lúc ở Vô Biên các có người ra tay. . .”
Hạ Hoa kể lại tình huống đại khái, cho tới lúc này, những nhân thủ bí mật kia đều đã công khai đi theo ở bên người Ngưu Hữu Đạo rồi, cũng không cần phải dấu diếm nữa.
Bất quá chuyện bắt sống được hai người của Hiểu Nguyệt các lại không đề cập đến, vấn đề này Ngưu Hữu Đạo đã yêu cầu giữ bí mật, bởi vì Ngưu Hữu Đạo không muốn để cho Hiểu Nguyệt các biết được, là có người còn sống rơi vào tay của hắn.
Nghe kể lại chuyện đã xảy ra xong, đám người hãi hùng khiếp vía, ngay cả Bạch Diêu ngồi dự thính bên cạnh vẻ mặt cũng nghiêm lại, lại có người giả mạo chưởng quỹ cửa hàng Lưu Tiên tông để dụ giết Ngưu Hữu Đạo, thậm chí phái ra cao thủ như là Trác Siêu ra tay nữa, đây đúng là muốn giết Ngưu Hữu Đạo cho bằng được a!
Hạ Hoa chỉ kể đại khái, một chút chuyện vẫn có giấu diếm, Lam Nhược Đình hỏi tới điểm mấu chốt: “Trác Siêu kia là bị liên thủ giết, hay là bị mình Đạo gia giết chết?”
Hạ Hoa cười khổ nói: ” Biển cát sa mạc rộng lớn, một trận kịch chiến, Trác Siêu truy đuổi theo Ngưu Hữu Đạo không buông, một lòng muốn giết chết Ngưu Hữu Đạo, căn bản là không quản tới người ba phái chúng ta, mà người ba phái đều cũng đang bận bịu đối phó với thủ hạ của hắn. Chờ đến khi người ba phái giải quyết hết thủ hạ của hắn rồi, Trác Siêu với Ngưu Hữu Đạo đã dây dưa với nhau đến thời khắc tối hậu, Trác Siêu bị Ngưu Hữu Đạo đánh trọng thương. Mặc dù Trác Siêu bị trọng thương, thế nhưng đệ tử ba phái ta vẫn không có cách nào tiếp cận được hắn, hắn chỉ ra sức một chiêu, liền khiến hơn mười cao thủ Kim Liên ba phái ta bị thương hết, thậm chí là hai đệ tử bị chết thảm ngay tại chỗ dưới kiếm của hắn! Thời khắc mấu chốt, lại là do Ngưu Hữu Đạo quả quyết tung một kích, một kiếm giết chết hắn, Trác Siêu quỳ dưới chân Ngưu Hữu Đạo mất mạng, bị Ngưu Hữu Đạo lấy thủ cấp!”
Trịnh Cửu Tiêu vuốt râu cằm nói: “Từ đầu tới cuối, đệ tử ba phái cơ hồ đều không thể đối đầu chính diện với Trác Siêu, thì càng không cần phải nói tới là giết hắn, là Ngưu Hữu Đạo đánh Trác Siêu trọng thương, một kiếm cuối cùng lấy mạng hắn, cũng là Ngưu Hữu Đạo làm, ba phái chẳng liên quan gì đến việc giết Trác Siêu, đích thật là mình Ngưu Hữu Đạo làm, tình huống đại khái chính là như thế.”
Mặc dù chỉ là kể lại tóm tắt, nhưng lại khiến cho đám người ở hiện trường trầm lặng, Trác Siêu bị trọng thương rồi mà còn có thể tung một kích làm cho một đám cao thủ của ba phái tử thương, có thể tưởng tượng ra thực lực của hắn khủng bố đến cỡ nào.
Mặc dù hiện trường thực tế nó không có thảm liệt như trong tưởng tượng của bọn hắn, nhưng hình ảnh một màn kia ở trong đầu của bọn hắn nghĩ, nó lại thảm liệt vô cùng, truy sát, huyết chiến trong sa mạc vô tận, Ngưu Hữu Đạo bị cao thủ như Trác Siêu truy sát sau lưng không bỏ!
Bạch Diêu lên tiếng phá vỡ trầm mặc, “Bằng thực lực Ngưu Hữu Đạo, làm sao có thể đánh trọng thương Trác Siêu được, sao có thể giết Trác Siêu được? Ta không tin! Có phải các ngươi che giấu cái gì đó đúng không?”
Thực sự là hắn không tin, Ngưu Hữu Đạo có thể đơn đấu với Trác Siêu, lại có thể giết Trác Siêu nữa? Quả thực là đang nói đùa mà! Coi như hắn đối đầu với Trác Siêu, sợ là cũng chỉ có nước chạy trối chết mà thôi, làm sao Ngưu Hữu Đạo lại có thể?
Phí Trường Lưu nói: “Nói thật, chúng ta cũng không tin, cũng hoài nghi trong đó có nội tình gì. Tình huống lúc đó, Trác Siêu truy sát Ngưu Hữu Đạo, hai người từ trên mặt sa mạc đánh sâu xuống dưới lòng đất, hai người đều chui xuống đất, căn bản dưới đất xuất hiện tình huống như thế nào, chúng ta cũng không rõ lắm, chỉ biết từ lúc hai người chui ra khỏi mặt đất, Trác Siêu đã bị trọng thương. Nội tình trong đó Ngưu Hữu Đạo lại không nói, chúng ta cũng không biết rõ ràng! Bất quá Ngưu Hữu Đạo cũng bị Trác Siêu đả thương.”
“Đạo gia không có sao chứ?”
Vừa nghe nói Ngưu Hữu Đạo bị Trác Siêu đả thương, Thương Triều Tông, Lam Nhược Đình, Thương Thục Thanh cơ hồ là trăm miệng một lời cùng kinh hô, tại trong tưởng tượng của bọn hắn, bị cao thủ như Trác Siêu đả thương còn lành lặn được sao?

Phí Trường Lưu lắc đầu nói: “Chỉ một ít vết thương nhẹ, không có gì đáng ngại, bây giờ Ngưu Hữu Đạo đã rời khỏi Vô Biên các, tính toán thời gian, có thể là đã vào lãnh thổ của Tề quốc rồi.”
Thương Thục Thanh giọng âm vang nói: “Không phải các ngươi phái người đi bảo hộ Đạo gia sao? Vì sao không ngăn cản Trác Siêu, mà bỏ mặc Đạo gia huyết chiến với cao thủ Trác Siêu như vậy?” Chỉ thiếu một chút nữa là nàng nói ra câu ‘các ngươi không có làm tốt trách nhiệm của mình.
Nghe kể lại tình huống truy sát, nàng có thể tưởng tượng ra được tình cảnh lúc đó của Ngưu Hữu Đạo là nguy hiểm cỡ nào, cánh mũi nàng có chút chua xót.
Lại nghe được Ngưu Hữu Đạo bị đả thương, mém chút nữa nàng bật khóc, nhưng vẫn cố nén, hai hốc mắt đều đỏ bừng.
Người ta vốn không nguyện nhập hội với hai huynh muội bọn hắn, là nàng kéo người ta vào.
Mấy chuyện trước kia không nói, nhưng lần rời núi này lại là vì hai huynh muội bọn hắn, vừa xuất núi đã gặp phải nguy hiểm lớn như vậy, cự nhiên đụng phải cao thủ đáng sợ như vậy truy sát.
Mới vừa lên đường, vẫn còn chưa tới Tề quốc nữa mà đã như vậy rồi, không cách nào tưởng tượng nổi đằng sau sẽ có bao nhiêu là nguy hiểm đang rình rập nữa!
Một lần nữa lại đi ra ngoài liều mạng vì huynh muội bọn hắn!
Nói Thiên Ngọc môn là chỗ dựa lớn nhất của huynh muội bọn hắn, thế nhưng chuyện mà ngay cả thực lực cỡ như Thiên Ngọc môn cũng làm không xong, dựa vào cái gì bắt Ngưu Hữu Đạo, người có thực lực kém xa Thiên Ngọc môn đi ra ngoài mạo hiểm, liều mạng, thế lực Ngưu Hữu Đạo đơn bạc như vậy, đây là muốn cho Ngưu Hữu Đạo đi chịu chết sao?
Dựa vào cái gì bắt thực lực nhỏ yếu như Ngưu Hữu Đạo đi gánh việc nặng cho hai người bọn hắn?
Ngay cả chính Thiên Ngọc môn cũng không có ý tứ mở miệng nói ra yêu cầu này nữa là!
Trong nội tâm nàng rất áy náy, vô cùng tự trách, thật sự rất khó chịu!
Thương Triều Tông với Lam Nhược Đình đều cúi đầu không nói gì, cúi đầu trong trầm mặc, thần sắc ngưng trọng!
Lần này Ngưu Hữu Đạo rời núi, không thể nói là không có liên quan đến hai người bọn hắn, là do hai người bọn hắn ở trước mặt Ngưu Hữu Đạo bày trò xúi giục.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.